Harry và Severus không như những đôi nhảy khác từ người nữ kéo người nam vào sân, mà là tay nắm tay cùng bước vào. Mọi người đều kinh ngạc nhìn họ, điệu nhảy đã bắt đầu, khi các cặp đôi đều ôm bạn nhảy, Harry và Severus chỉ ưu nhã nghiêng mình hành lễ với đối phương. Sau đó bọn họ bắt đầu nhảy một điệu tự nhiên giản dị theo âm nhạc, vai sóng vai tay nắm tay, tiến về trước dùng bước nhảy ưu nhã nhảy một đoạn ngắn. Lúc này Severus ngã về phía Harry xoay mình, hai người nhìn đối phương lộ ra nụ cười, sau bọn họ buông tay nhau ra, nhìn đối phương vừa giẫm nhịp bước vừa xoay vòng quanh, hai cánh tay ưu nhã đong đưa trước sau. Hai người như gần như xa, khi thì quỳ gối, khi thì ưu nhã khom mình với nhau.
So với điệu waltz của ba đôi khác, Minuet của Harry và Severus hiển nhiên càng hữu lễ mà ưu nhã. Phối cùng âm nhạc càng để lộ ra phong thái quý tộc tốt đẹp, điệu nhảy cung đình cao quý trang nhã, khiến mọi người ngoài ý muốn lại không thể không khen ngợi giáo dục quý tộc của nhà Potter.
“Pec,” Helga ghé vào tai chồng mình, “Cảnh này làm em nhớ tới năm đó Sala mặc nữ trang tới sơn cốc Godric tìm Gody, anh còn nhớ chứ?”
Peclers cười, nhỏ giọng trả lời vợ mình: “Yêu thích này của Rowe đến nay vẫn chưa lại sửa đấy.”
“À đúng vậy? Em còn nhớ năm đó chúng ta vừa bắt đầu quản lý trường học, học sinh không có mấy người nữ, thế nên, Helena rất không thục nữ. Nana vì thế khá tức giận, bèn tuyên bố một nội quy lâm thời——” Helga hồi ức: “Nếu các cậu bé ai bị trừ trên 70 điểm học viện, vậy, người đó phải sắm vai con gái một tháng.”
“Ha hả, kết quả người đầu tiên vi phạm này là Baron…” Năm đó học viện Slytherin không quy củ nhất, cực kỳ khiến người đau đầu, bất quá cuối cùng cũng bị Salazar dạy dỗ tốt.
“Cũng không biết, Nana vì sao thích trừng phạt này vậy…” Helga cười cười.
“Đúng rồi, nội quy ấy ngày sau sao lại bị xóa?” Peclers hiếu kỳ hỏi.
“Là do Stephen và Atula, trong một lần sự kiện nữ trang Nana điểm sai uyên ương phổ, tổn thương Stephen, bất quá cũng trách Atula kỳ quặc, không nói rõ với Stephen. Trên thực tế, Atula cũng vậy, nhận sai cảm tình của mình, ai, nói đi nói lại vẫn là Nana đúng nhất.” Helga than thở.
“Về mặt tình cảm, Rowe có lúc rất có khả năng tiên đoán.” Nói xong Peclers nhìn về phía sân, điệu mở màn đã sắp kết thúc, Harry và bạn nhảy đang nhảy những bước cuối cùng của điệu cung đình.
Khi âm nhạc kết thúc, Harry lại khom người với Severus. Minuet cung đình chính là vậy, từ xưa đến nay lấy lễ nghi và quy tắc rườm rà trứ xưng, có thể làm đến mức này đã là vũ giả cao cấp khó được.
Harry mỉm cười nắm tay Severus, hạnh phúc mà thỏa mãn. Tuy rằng y muốn nhảy với Severus một điệu khác, có thể khoe ra khả năng nhảy y học riêng vì anh, nhưng đáng tiếc là, Severus hiển nhiên lo lắng y chịu không nổi —— dù sao y bây giờ có con.
Nhảy xong điệu mở màn trên thực tế đã không còn chuyện gì cần y và Severus, nhưng có chút việc luôn phải làm đủ mặt mũi, dũng sĩ và bạn nhảy của họ chí ít phải ở lại hội trường đủ cho thời gian ba điệu nhảy. Harry vốn định dẫn Severus tới chào bọn Draco, nhưng, còn chưa kịp làm vậy, đã phát hiện có rất nhiều Slytherin lập tức ào ạt dẫn bạn nhảy tông vào sân.”Ách, ra vẻ bọn họ rất thích điệu thứ hai.” Thấy thế, Harry sao không biết các Slytherin đang trốn cái gì, y đành phải dẫn Severus tới một góc kín ngồi xuống.
“Hừ!” Severus hừ lạnh.
“Sev, em đi lấy cho anh một ly rượu đỏ nhé?” Harry cười nói.
“Để ta tự đi.” Severus lo lắng Harry.
Lúc này, Helga bước tới, cười nói với Severus: “Rất xin lỗi, Severus, chúng ta có việc phải nói riêng với Harry. Con ngồi đây một mình được chứ?”
“Các hạ, ngài tùy ý.” Severus thấy cách đó không xa có Salazar, Peclers và Crouch, ước chừng đã đoán được là chuyện gì.
Harry đi theo mẹ nuôi, ánh mắt Severus vẫn đuổi theo y, mãi đến khi y quẹo vào cửa hông. Severus nhìn lễ phục trên người mình, không khỏi cười khổ, anh hiện tại có tính là rơi vào bể tình không? Vì Harry, dĩ nhiên có thể ăn diện thế này. Bất quá, vừa rồi thấy ánh mắt kinh diễm Harry lộ ra khi nhìn mình, cảm xúc của anh rất phức tạp —— vừa vui vẻ lại… có tí tức giận. Anh không xác định, bạn lữ của mình là vì anh ăn mặc thành vậy mà kinh diễm, hay vì bản thân anh… Đây thật là một câu hỏi xoắn xít —— anh dĩ nhiên ghen với mình?!
Severus thừa nhận, anh không tự tin, ngược lại còn rất tự ti. Chính như điều từng được nhắc tới trong《Mười hai châm ngôn Gryffindor》: kẻ tự ti hết cứu, Severus cảm thấy dùng nó để hình dung quá khứ, thậm chí là hiện tại của mình, quả thật là chính xác. Kẻ đã hãm sâu vào vũng bùn tự ti như anh, sớm đã không có thuốc nào cứu được. Nhưng, Harry trả giá tất cả, chỉ vì có thể kéo anh ra khỏi vũng bùn ấy. Lúc đó anh đã đèn dầu sắp cạn ngu xuẩn cho rằng chỉ cần mình chết, Harry sẽ thu hồi tất cả mà đi tìm hạnh phúc riêng. Thế nhưng, Harry cố chấp hơn anh tưởng. Vậy, đã Harry cho rằng, hạnh phúc của em ấy chỉ có Severus dành cho được, thế thì, anh vì sao không thể tùy hứng hơn, bỏ bé con của mình vào quả tim yêu thương, đặt vào lòng bàn tay nâng niu? Đây là điều những năm tháng Severus làm u linh nghĩ thông, nhưng cuối cùng, Harry chết. Khi ánh lục ấy bắn vào thân thể Harry, cho dù là u linh, Severus cũng có thể cảm giác được trái tim mình vỡ vụn…
“Harry…” Cái tên ấy đảo quanh đầu lưỡi Severus.
“Ách, Severus.” Không biết từ lúc nào, Remus • Lupin đã kéo Sirius • Black vẻ mặt không biết phải làm sao tới chỗ đối diện Severus.
“Sao hả, Lupin?” Severus hào phóng thừa nhận.
“Sao lại ngồi đây một mình, Harry đâu?” Lupin ôn hòa hỏi, kéo bạn lữ của mình ngồi xuống bên cạnh.
“Mấy vị các hạ tìm em ấy có việc.” Severus có chút hối hận uống thuốc đổi giọng, vì anh nhìn thấy sắc mặt cực kỳ vặn vẹo của lão đối đầu.
“Nói thật, tôi khá ngoài ý muốn, hôm nay anh sẽ ăn diện như vậy.” Lupin trái lại khá bình tĩnh.
“Nếu hai vị chỉ vì tới cười nhạo tôi, vậy tôi nghĩ, hai vị đi nhầm chỗ rồi.” Severus xệ mặt.
“Không, không phải. Đừng hiểu lầm, ý tôi là, trên thực tế, bọn tôi không có ý đó. Severus, tôi chỉ là khá hứng thú với Wolfsbane Potion loại mới của anh thôi, nên tính tới trò chuyện. Tôi biết anh nhất định thiếu một người thí nghiệm.” Lupin lấp đầy thiện ý.”Đích xác, nhưng thân thể gần đây của Harry… không quá tốt, tôi phải chăm sóc em ấy. Wolfsbane Potion loại mới chưa tới giai đoạn thử nghiệm lâm sàng, nên tôi không sốt ruột.” Severus nói.
“Thân thể Harry thế nào?” Sirius lỗ mãng hỏi.
“Ách, em nghe giáo sư Flitwick nói, Harry lại có con rồi.” Lupin ôn hòa cười, “Tôi nên chúc mừng hai người.”
“Sao anh không biết? Rem, sao em không nói cho anh biết?” Sirius kéo mặt.
“Ha, nói cái gì? Lấy IQ thậm chí không bằng cự quái ấy…” Severus châm chọc.
Sirius kéo mặt, ngoài ý muốn không đáp trả lại.
Severus tuy khá nghi hoặc với thái độ của Sirius, nhưng thấy Sirius không nói gì thêm, anh cũng vui vẻ rảnh tai.
“Ách, Severus, Sirius có chút lời muốn nói với anh.” Lupin dùng khuỷu tay chọt chọt bạn lữ mình.
Sirius nhìn khuôn mặt bị chỉnh dung của lão đối đầu, Severus ngoài ý muốn nhướng một bên lông mày.
Trầm mặc bao phủ cả hai, một thứ cảm giác khẩn trương nhàn nhạt như sóng gợn dập dờn.
Severus nghe tiếng nhạc bên tai, nhớ tới cậu bé của anh gần đây bắt đầu học tiết giám định và thưởng thức âm nhạc, cũng may Slytherin các hạ thông cảm Harry mang thai, nên không dẫn y ra ngoài, thay vào đó là bật nhạc lên nghe, nói là nghiên cứu của Muggle, âm nhạc có thể giúp đứa bé thuở đầu phát dục rất tốt. Thế nên, Harry đại đa số thời gian đều nghe nhạc. Trên thực tế, bản thân Harry rất thích âm nhạc, chí ít Severus biết Harry viết không ít từ khúc, mà còn đều thuộc loại thượng thừa. Ví dụ như khúc 《Chuyện rừng Viyana》 hiện tại, là một trong những từ khúc Harry thích nhất.
Nghe từ khúc Harry thích, Severus không khỏi thả lỏng.
“Severus?” Lupin ngoài ý muốn.
“Không gì, chỉ là từ khúc này, Harry thích.” Severus nhàn nhạt nói.
Câu này tựa hồ xúc động cái gì, Sirius nãy giờ vẫn không lên tiếng trừng Severus rủ xuống mi mắt, mang theo hổ thẹn cực lớn nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, tôi rất xin lỗi, vì tất cả…”
Khi Harry bưng một ly nước trái cây và một ly rượu đỏ về tới chỗ Severus, Remus và Sirius đã đi được một lúc.
“Sao vậy, Sev?” Harry đưa rượu đỏ cho Severus.
“Không có gì. Em thì sao? Mấy vị các hạ tìm em có chuyện gì?” Severus hỏi.
“Chuyện này, về hầm hãy nói.” Harry cười cười, “Rồi sẽ tốt thôi.”
Uống mấy ngụm nước trái cây, ngồi cùng Severus đến khi ly rượu đỏ bị uống cạn.
“Anh về thay quần áo, hiệu quả của thuốc sắp hết rồi.” Severus cảm giác được thân thể có chút xao động không bình thường, biết là thuốc sắp hết tác dụng.
“Ừ, Sev, em ở đây chờ anh.” Harry cười nói.
“Ừ.” Severus nói, “Lát nữa ta tới đón em.”
Harry cười, sau đó Severus đứng dậy rời đi.