Cho đến giờ phút này Tom mới biết được vì sao lúc trước Nagini lại bị Harry phát hiện.

Xà Khẩu! Harry lại là Xà Khẩu!

Trong tầng hầm trống, gần như tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Harry, lộ rõ vẻ hoảng sợ không che dấu. Theo họ được biết, sau khi người thừa kế cuối cùng của gia tộc Gaunts chết đi, thì toàn bộ nước Anh chỉ có một người biết xà ngữ, đó là tượng trưng cho người thừa kế Slytherin, thân phận vô cùng tôn quý. Nhưng hiện giờ…

Tom nhìn Harry, người kia nghiêm túc nhìn con rắn dần ngoan ngoãn lại, người khác không nghe hiểu Harry đang nói gì nhưng không có nghĩa là Tom không biết. Cái tiếng khàn khàn lạnh lẽo ấy lại làm Tom cảm thấy quen thuộc mà ấm áp, đồng thời cũng làm cơ thể Tom trở nên rét lạnh. Tom nuốt nước miếng. Y không biết mình nên nói gì, trên đời này có một Xà Khẩu… chẳng lẽ người thừa kế Slytherin không chỉ có mình y?

Vài vị hiệu trưởng đi theo cũng nhìn Harry, so với tầng hầm của phù thủy hắc ám, so với an toàn của Bell thì thân phận của Harry càng thu hút họ hơn. Mà ngay khi họ còn đang giật mình thì đũa phép trong tay Harry chuyển sang một hướng, thần chú mạnh phun ra từ đũa phép, đánh về phía vách tường.

Vách tường vốn kiên cố lại sập xuống, một con rắn lóe qua trước mặt mọi người.

“Colloportus.” Gần như là cùng lúc, các giáo sư ra tay.

Nhưng khiến người ta phải ngạc nhiên là, vài thần chú cùng đánh trúng con rắn kia nhưng nó chỉ cứng lại một chút rồi nhanh chóng thoát đi

“Đó là…” Harry nheo mắt lại, anh cảm thấy con rắn kia rất quen thuộc, nhưng anh chắc chắn không phải là Nagini.

“Thầy Evans.” Chaevin kêu lên, “Hóa ra thầy là một Xà Khẩu.”

Harry cau chặt mày, có lẽ người khác không nhìn ra nhưng Tom chắc chắn y thấy được sự không kiên nhẫn từ vẻ mặt Harry. Harry là một người cực kỳ tốt tính, Tom rất ít khi nhìn thấy Harry có vẻ mặt này, là vì Xà Khẩu?

“Nếu có thể, tôi hy vọng mình không phải.” Harry thản nhiên trả lời, nhưng tất cả mọi người đều nghe ra sự chán ghét trong giọng anh.

Tom đứng cạnh Harry, vì lời nói của Harry mà đang cứng người. Sự chán ghét trong giọng Harry rất rõ ràng, đó là ghét Xà Khẩu, Harry nói, nếu có thể, anh ấy hy vọng mình không phải.

“Hiện tại không phải là lúc hỏi tôi vì sao lại biết xà ngữ,” Harry lắc đầu, “Trước tiên đưa Bell ra ngoài, chúng ta về trường, đừng ở đây mang rắc rối cho quý ngài này.”

Mọi người hiểu ý, tuy không biết vì sao đối phương tới dẫn Bell đi mà giờ lại để họ đưa về, nhưng đưa Bell đi trước mới là chuyện quan trọng.

“Hình như tôi thấy người của gia tộc Black.” Ngay khi Harry sắp đi phù thủy hắc ám nhẹ nhàng nói, “Dù thể chất của anh không bại lộ nhưng giới phù thủy xuất hiện thêm một Xà Khẩu nữa, gia tộc phù thủy hắc ám sẽ không bàng quan đứng nhìn.”

Harry dừng chân một chút, “Cám ơn.”

Black cũng tham dự vào Thi đấu Tam Pháp thuật lần này, vừa nãy Harry suy nghĩ rất lung, sau khi đối phương nhắc nhở anh mới chú ý tới.

Gia tộc Malfoy có vẻ là gia tộc trung lập, ngoài việc cực kỳ kiên trì với máu trong thì ở lĩnh vực khác có thể nói là mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Nếu nói đây là gia tộc phù thủy hắc ám, nhưng họ có rất nhiều người bên phù thủy trắng, nói đây là gia tộc phù thủy trắng nhưng địa vị của họ thậm chí còn đang ngang hàng với gia tộc Black. Khi mà gia tộc Malfoy không nói về pháp thuật đen trắng thì ở giới phù thủy nước Anh hiện giờ, rất nhiều gia tộc phù thủy hắc ám gần như đều lấy gia tộc Malfoy làm ngọn cờ đầu.

Gia chủ cuối cùng của gia tộc Gaunts đã chết, mà Tom Riddle có được dòng máu Slytherin lại vì máu lai mà không được coi trọng.

Nhưng Harry lại khác. Thân phận Harry mơ hồ, nhưng chỉ cần biết xà ngữ đã khiến cho gia tộc Black chú ý, hơn nữa anh một mình xông vào Knockturn, khi những người đó tới là lúc phù thủy hắc ám này đã thoát khỏi Lời nguyền Độc đoán, những gì đã xảy ra đều phải tự suy đoán.

Một gia tộc Black quỷ kế đa đoan, họ luôn chỉ biết nghĩ sự việc theo cách cực đoan, mà không suy đoán theo hướng tốt. Ngoài gia tộc Malfoy thì gia tộc Black tuyệt đối sẽ không để bất cứ kẻ nào uy hiếp địa vị gia tộc họ.

Harry không chú ý tới việc này, nể vào việc Harry giúp ông ta thoát khỏi Lời nguyền Độc đoán, đối phương nhẹ nhàng bâng quơ nhắc nhở anh. “A, gia tộc Black… đều là một đám điên.”

Harry im lặng, Tom còn đứng cạnh anh chờ anh, anh lắc đầu với Tom ý bảo cậu không cần lo lắng, rồi Tom kéo tay anh, cùng anh đi khỏi.

Harry nhìn thiếu niên bên cạnh, khẽ thở dài một cái. Gia tộc Black đều là kẻ điên, không ai rõ ràng hơn anh. Harry sinh sống nhiều năm ở quảng trường Grimmauld, vài thứ gia tộc Black lưu lại ấy, anh biết cực kỳ rõ, những đồ dùng pháp thuật hắc ám khiến người ta phải sợ nổi da gà.

Harry cùng những người khác về Hogwarts.

Bell và giáo sư của cậu được đưa tới bệnh thất, nơi đó đã có bác sĩ St Mungo chờ sẵn. Bell chỉ bị thương trên da thịt, nhưng cậu mất máu nhiều, hình như có người cố ý làm cậu bị thương rồi lấy máu, nhưng may mắn Harry đến sớm, cậu chỉ cần uống mấy bình Dược bổ máu, căn bản sẽ không ảnh hưởng tới bài thi thứ ba.

Mọi người vây quanh Bell, mà trong trường hợp hỗn loạn này, Harry tóm Ron, lặng lẽ rời khỏi bệnh thất.

“Harry?” Ron ngạc nhiên nhìn Harry.

“Vừa nãy ở Knockturn, mình đã lộ xà ngữ,” Harry vừa đi vừa nói, “Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là lúc mình nghe được giọng nói kia cảm thấy rất quen thuộc.”

“Cái cậu gọi là quen thuộc ấy là gì?” Ron nhìn Harry dẫn mình đi con đường này, hơi hiểu ra Harry đang nghi ngờ cái gì.

“Cậu còn nhớ rõ năm thứ hai đã xảy ra chuyện gì chứ?”

Năm thứ hai? Năm thứ hai là năm “phòng chứa bị mở ra”, cũng là lần đầu tiên anh biết Harry biết xà ngữ. “Cậu đang chỉ…”

“Tuy mình không phân biệt rõ được xà ngữ và tiếng anh, nhưng cũng giống như cậu nghe các giọng nói khác nhau vậy.” Như giọng nói của con người, có âm điệu khác biệt.

Lúc này Harry mới nhớ ra mình đã nghe ở nơi nào. Sự kiện phòng chứa năm hai, anh đã nghe được xà ngữ ở bên Lockhart…

“Nơi này…” Đi vào phòng vệ sinh nữ, Ron ngạc nhiên mở to mắt.

“Con Tử Xà kia…” Harry thở ra một hơi, chậm rãi mở miệng, [Mở ra.]

Thông đạo sớm bị lãng quên lại chậm rãi mở ra, Harry kéo Ron, không thể chùn bước tiến vào.

Nơi này vẫn bẩn như vậy, bẩn đến mức không thể chịu đựng được, mà một số xương của động vật trên đó chứng minh mấy năm gần đây Tử Xà không phải chưa từng ra ngoài, chỉ là không có ai biết mà thôi.

Harry thắp sáng đũa phép.

“Thế nào?” Ron đi theo sau anh, chú ý xung quanh.

“Không có tiếng động nào.” Harry nhíu mày, “Chúng ta vào trong nhìn xem.”

Phòng chứa có vẻ trống rỗng, Harry cảm thấy có lẽ con Tử Xà kia đang chui ở một góc nào đó, hơn nữa bây giờ là mùa đông, có lẽ nó đã đi ngủ, cũng có thể là.. Tử Xà đã sớm không còn ở nơi này.

[Đi ra.] Harry nói, [Đi ra cho ta.] Nhưng mà không có âm thanh nào đáp lại anh.

“Không trả lời.” Harry cắn răng, “Nó không ở trong này, hoặc là nói cố ý trốn mình.” Xem ra anh nghĩ không sai, dù Tử Xà có khả năng trốn tránh người xa lạ, nhưng với Xà Khẩu chúng thân cận, Harry dùng xà ngữ gọi nó, thế nào nó cũng trả lời.

“Có người đã khống chế nó?” Ron lập tức phản ứng.

“Không,” Harry nhìn bốn phía, “Có lẽ là ngay ở trên người nó.”

“Riddle?”

“Tom không có động cơ,” Harry xoay người, “Không phải sao.”

Ron nghiêng đầu, Tom không biết đã theo họ từ lúc nào đi ra khỏi góc, phức tạp nhìn Harry.

Họ vẫn luôn biết Tom ở phía sau, chỉ là vì Harry nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra nên chư a nói gì, lúc này họ cần phải ngả bài.

“Chúng ta tới phòng ngủ của trò.” Cuối cùng nhìn thoáng qua phòng chứa trống rỗng, Harry kéo Tom.

Tom đờ đẫn mặc Harry kéo. Dù biết Harry là Xà Khẩu nhưng chuyện Harry có thể biết y đã làm Trường Sinh Linh Giá khiến toàn thân y cứng lại. Y không cho rằng Harry sẽ nói hết cho y, Harry có thể không kiêng kị để y nghe thấy bí mật của họ, còn để y đi theo, như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là y rất có thể là nguyên nhân gây ra chuyện này.

Biết xà ngữ, có thể lợi dụng con rắn kia, biết bí mật của phòng chứa này… Ngoài Harry và y, vậy cũng chỉ có…

Ba người tới phòng ngủ của Tom, Harry trực tiếp ngoắc tay, cái hòm Tom giấu kín nháy mắt xuất hiện trong tay Harry.

Tom nhìn cái hòm kia, gần như toàn thân đều đang run rẩy.

Harry biết… Harry thật sự biết!

Mà Harry không nhìn thấy Tom run rẩy – hoặc là nói cố ý xem nhẹ, dùng đũa phép gõ gõ trên đó, rồi lắc đầu, “Đã không còn ở bên trong.”

Biết cửa vào phòng chứa, biết trong đó có Tử Xà, còn biết xà ngữ.

Ngoài Harry và Tom… cũng chỉ có linh hồn bị phân tách ở trong quyển nhật ký này mà thôi.