Bộ Hảo nữ thập bát giá, ta đã bắt đầu làm từ năm 2012, những 5 năm, quả thực quá lâu…

Hồi đó đây là một trong 3 bộ đầu tiên khi ta mới bắt đầu edit, thế mà hai bộ kia đã xong từ rất lâu, giờ mới xong được bộ này..

Thời gian từ năm 2012 đến nay, quả thật đã trải qua rất nhiều chuyện, từ lúc ta đang học ĐH, tốt nghiệp, rồi ra trường, đi làm.. Một phần vì truyện quá dài (218 chap), một phần vì tập trung làm mấy bộ kia + nhiều việc (làm đồ án, xin việc, đi làm…), giờ nhìn lại, quả thực cũng coi như 1 đường gian nan. . Đôi lúc cũng tự phục mình, nếu ko cố chắc drop từ rất lâu rồi. 

Thôi thì với cái thói lôi thôi của ta, giờ thì cuối cùng truyện cũng đến đích.. *sung sướng*  

Tuy nhà ta ko còn nhiều độc giả, nhưng đây cũng là bộ mà ta tốn rất nhiều tâm sức, nên vẫn cứ có vài lời lảm nhảm như thường lệ mỗi khi hoàn truyện. 

Khi ta mới đọc và chọn edit truyện này, hồi đó dân ngôn tình vẫn ngập trong những tiểu bạch thỏ/ vương phi/ hoàng hậu – tổng tài/ tướng quân/ vương gia.. Nói chung là ngôn tình đời đầu.

Mà vốn sở thích của ta, như mấy truyện trước ấy, hầu như toàn nữ cường . Truyện này cũng vậy, thậm chí là truyện mà hầu hết các việc làm, tình tiết toàn do nữ làm / giải quyết. Nam chính ko xuất hiện bao nhiêu, đến phần cuối truyện mới nhiều hơn.

Nhưng thật sự hồi đó là một sự mới lạ với ta. Vì nó không diễn biến chính về tình yêu, mà còn bao gồm những tình cảm gia đình, những chật vật, sóng gió khi phải xoay sở trong khốn cảnh, nói chung nữ cường nhưng ko phải vạn năng vô địch.. Hồi đó đối với ta, quả thực là một món ăn mới lạ.

Tiểu Ngư, không quá băn khoăn về quá khứ, sống mạnh mẽ, hướng tới tương lai. Đa phần thời gian đều mạnh mẽ, lại có những lúc yếu đuối, bất lực, rất con người..

Gia đình Tiểu Ngư, Phạm Thông, Phạm Đại, Đông Đông, La Đản, Nhạc Du, Diệp Chỉ Yến: Những người này, không hề là hoàn hảo, đôi lúc là gánh nặng, là nỗi bức xúc.. (đôi lúc phát ghét), nhưng con người mà, có khuyết có ưu, hầu hết thời gian vẫn là được việc, chung quy bản chất vẫn là những con người tốt, là niềm an ủi, động lực khiến Tiểu Ngư tiến tới. Nhờ những biến cố mà họ cũng dần thay đổi được bản thân, dù không hoàn toàn triệt để.

Đinh Triệt: Bạn xuất hiện từ sớm, nhưng được làm nam 9 lúc rất muộn . Bạn thì có đầy đủ đặc điểm của nam 9 ngôn tình: soái khí ngút trời, đẹp trai nhất truyện, khí thế bừng bừng, lại võ công cao cường, tài năng đầy mình. .

Nói thế nghe có vẻ nhàm nhỉ, nhưng đến cuối truyện bạn ấy mới được như thế. Đầu truyện, xuất phát điểm ban đầu của bạn rất thấp: một cậu ấm con nhà giàu kiêu căng, phách lối, hoang phí, ko hiểu sự đời.. thậm chí ko nghĩ bạn là nam chính. Đến giữa truyện, bạn đã lớn hơn, và cuộc đời dồn bạn vào sóng gió, bạn sa sút gần như xuống đáy xã hội, rồi may mắn gặp được Tiểu Ngư, nhận sư phụ, dần trưởng thành.

Quá trình diễn biến tâm lý và tình tiết rất hợp lý. Tình yêu giữa hai người đến cũng rất hợp lý.

Lý do mà Tiểu Ngư yêu Đinh Triệt mà không lựa chọn hai bạn nam kia cũng hợp lý. La Đản lúc đầu rất có triển vọng, nhưng bạn quá tự kỷ, tự ti, thu mình, coi nhẹ mình, có tâm sự cũng không bao giờ chịu nói. Có khó khăn gì bạn cũng không thể làm chỗ dựa cho Tiểu Ngư được. Nhạc Du thì có sắc đẹp :), có kiến thức, nhưng bạn quá yếu đuối, không có khả năng chia sẻ, đỡ gánh cho Tiểu Ngư mà ngược lại còn phải sống dựa vào.

Là phụ nữ, dù có mạnh mẽ đến mấy cũng cần có một điểm tựa, một nơi bình yên đáng tin cậy để sẻ chia, để trải lòng, để dựa dẫm mỗi khi mệt mỏi.

Đinh Triệt với Tiểu Ngư là như vậy.

Vốn ban đầu là cậu ấm kiêu căng, nhưng cuộc đời đã mài mòn Đinh Triệt thành một viên đá quý. Hắn từ cuộc sống giàu sang rơi xuống đáy xã hội, mới dần hiểu được, và đồng cảm với Tiểu Ngư.

Hắn học được bản lĩnh, có đủ sức mạnh để Tiểu Ngư dựa vào khi mệt mỏi. Và đủ kiến thức, EQ để hiểu được lòng người. Đủ cảm tình được gây dựng từ những ngày tháng thơ ấu cùng trải qua khó khăn, hoạn nạn, dần đong đầy đến khi trưởng thành khai hoa kết trái. Và đủ trí tuệ, tình yêu để khi gặp nạn mất trí nhớ, vẫn ghi nhớ rõ hình ảnh của nàng và giữ vững không để mình bị lừa dối lạc lối lầm đường. (đây là tình tiết mình cực thích, ghét nhất là mất trí nhớ thì cũng quên luôn người yêu, thế còn gì là yêu nữa. Đã yêu thì dù ko còn trí nhớ vẫn phải khắc sâu tình yêu trong tim mới phải)

Như vậy còn không đáng để Tiểu Ngư yêu thì còn yêu ai được nữa.  

Nói chung truyện tình tiết dài, chia chương lại ngắn, nhiều khi đọc ngắt quãng ko đã, nhưng là một câu chuyện hoàn chỉnh, ko máu chó, có đủ sự hấp dẫn cần có, là một câu chuyện hay, đáng để đọc.

Cũng cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn theo dõi truyện, dù đã qua nhiều năm thế này.

Cúi đầu cảm tạ.