Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hứa Mễ Nặc thầm lắc đầu, đang định rời đi, thím Trương lại như vừa hạ quyết tâm, ngẩng đầu nói: “Mợ chủ, mợ phải biết rằng, thiếu gia nhà chúng tôi là một người rất chung thủy, nếu cậu ấy đã cưới mợ, cậu ấy sẽ không làm chuyện có lỗi với mợ!”

Ách, không phải tôi muốn nghe cái này! Hứa Mễ Nặc 囧囧nói ở trong lòng!

Nhưng thím Trương vẫn tiếp tục nói: “Chuyện của Ninh tiểu thư, đã qua rất lâu rồi. Mợ không cần để ý đến, thiếu gia nhà chúng ta rất quan tâm mợ. Ví dụ như lần trước mợ không xuống dùng cơm, là thiếu gia tự mình nói với tôi, bảo tôi chuẩn bị cơm đưa cho mợ. Cho nên, thiếu gia nhà chúng ta là một người rất tốt, thiếu gia rất yêu mợ. Mợ chủ, hai người nhất định sẽ rất hạnh phúc!

Hứa Mễ Nặc đầy vạch đen, cô thật không ngờ chỉ hỏi một câu về Di Ái Chi Tâm lại dẫn đến thím Trương nói Viên Diệp Đình tốt bụng thế nào.

Cô hơi choáng váng, vì vậy vẻ mặt cô lúng túng cười cười, gật đầu, rồi quay ngoắt trốn đi.

Mãi đến khi trở về phòng, Hứa Mễ Nặc mới không ngừng quạt quạt khuôn mặt đỏ bừng của mình, không thể không nói, câu “thiếu gia rất yêu mợ”, thật dễ hù chết người khác.

Hắn sẽ yêu cô?! Yêu bà ngoại cô còn dễ tin hơn! Yêu cô mà ngày nào cũng uy hiếp dọa đánh đòn? Vậy tôi yêu anh, tôi yêu cả nhà anh! Hứa Mễ Nặc oán hận nghĩ, nhưng nhiệt độ trên gương mặt không hề giảm. Thật là quá kém a!

Tỉnh táo lại, Hứa Mễ Nặc bắt đầu nghĩ kế sách tiếp theo, nếu hỏi thím Trương không được gì, thì người làm vườn, tài xế cũng không thấm vào đâu. Chức vụ của bọn họ không khác nhau là mấy, rất khó nắm được tin tức hữu dụng, hơn nữa bình thường bọn họ chỉ thích quan tâm chuyện hóng hớt nhất, bỏ qua nhiều thông tin có ích.

Vì vậy Hứa Mễ Nặc suy nghĩ một hồi, bèn chuyển mục tiêu sang trợ lý áo đen. Nhìn qua hắn có vẻ khá cao cấp, bình thường hay báo cái này, báo cái kia với Viên Diệp Đình, chắc hắn sẽ biết nhiều hơn chút.

Hứa Mễ Nặc hạ quyết tâm, bắt đầu truy tìm người áo đen. Gần như là đuổi theo chặn đường, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!

Trợ lý áo đen đáng thương, cũng chính là trợ lí đặc biệt của Viên Diệp Đình Uất Trì, mấy ngày nay đều muốn khóc. Bất kể hắn đi đến đâu, mợ chủ đều có thể chặn đường anh. Hơn nữa vừa nhìn thấy anh, không nói gì, chỉ cười, khiến hắn dựng tóc gáy.

Nếu như hắn có chỗ nào làm không tốt, mợ chủ có thể nói thẳng, cười như vậy là có ý gì? Đặc trợ Uất Trì vô cùng khó hiểu.

Nếu như Hứa Mễ Nặc biết ý nghĩ của hắn, nhất định là sẽ rơi vạch đen, trời mới biết chẳng qua là cô muốn biểu đạt ý tốt của mình mà thôi, chủ yếu bởi vì lúc trước hai người vì vấn đề ra cửa mà có chút hiểu lầm, dẫn đến Hứa Mễ Nặc vừa thấy hắn sẽ không có sắc mặt tốt.

Nhưng bây giờ đang có việc cần nhờ cậy người ta, Hứa Mễ Nặc dù sao cũng phải bày tỏ chút lòng thành, cho nên đứng trước gương luyện tập bao lâu mới luyện được nụ cười không có tính công kích, viết rõ “chúng ta làm bạn đi” như thế.