Một người khác trong phòng nghỉ, Hạ Sinh Uy Âu phục phẳng phiu ngồi trên ghế sô pha, bộ mặt tức giận đang gọi điện cho Hạ Vĩ Hào cùng Tư Uyển Tâm, thật là phản rồi, rõ ràng gọi cho hai người tới tham gia hôn lễ, thế nhưng hai ngườicũng không có xuất hiện, bây giờ gọi điện thoại còn không bắt máy!
“ Cha, không cần gọi lại đâu, nếu bọn họ không muốn đến, thì có ép buộc cũng không được! Coi như hết!” Hạ Vĩ Sâm ngồi đối diện ông cụ, khuyên giải!
“ Đúng vậy !Ông nội, không nên tức giận! Quá tức giận sẽ không tốt cho thân thể!” Hạ Vân Hà trong bộ lễ phục màu trắng đang ngồi bên cạnh Hạ Vĩ Sâm , đứng dậy đi qua ngồi bên cạnh ông cụ, ôm lấy cánh tay ông làm nũng nói!
“ Vĩ Hào cùng Uyển Tâm không đến, chỉ sợ ông bà thông gia không vui!” Đối với cô gái Tô Úy này, ông cũng thật lòng cảm thấy không tệ, rất xứng đôi với cháu trai của gia đình họ, nhưng mà chuyện như vậy chỉ sợ sẽ làm cho cô tủi thân!
“ Cha, yên tâm đi, họ không phải là loại người không hiểu chuyện!Huống chi A Nam đã sớm cùng cha mẹ Tô Úy nói chuyện này, họ đều nói không có ý kiến!”
“ Ai, thiệt là!”
“ Ông nội, chúng ta đi xem chị dâu một chút đi, hôm nay chị ấy cực kỳ xinh đẹp!”
“ Đứa nha đầu này, chuyện gì cũng biết à!”
“ Ông nội, đó là đương nhiên! Con nói cho ông biết, con nhìn thấy chị dâu trước ông nữa đó! Lúc ấy con biết ngay là anh họ khẳng định rất thích người ta, chỉ là không ngờ anh họ hành động nhanh như vậy, hiện tại đã lừa được người ta mang về nhà!” Hạ Vân Hà rất là tự hào nói!
. . . . . .
Tiệc cưới bắt đầu, Tô Úy mặc bộ áo cưới màu đen, kéo cánh tay Tô Chí chậm rãi từ cửa đại sảnh đi vào, đi phía sau cô chính là Lăng Tuyết Nhi làm phụ dâu, cô ấy mặc bộ lễ phục áo cưới màu trắng!
Tô Úy mặc áo cưới màu đen vừa đi vào cửa đại sảnh, tất cả tầm mắt đều bị hấp dẫn, tất cả khách mời ở đây đều nhỏ giọng bàn luận!
Hạ Nam mặc trang phục màu đen đứng ở trên khán đài, ánh mắt tập trung vào bóng dáng nhỏ nhắn đang đi về phía anh ta, trên gương mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng mang theo ý cười thản nhiên, dịu dàng, dần dần nụ cười dịu dàng này trở thành lạnh nhạt, nhưng mà trên mặt anh ta không nhìn thấy được bất kỳ biểu hiện gì!
Chân Tô Úy đạp trên mặt thảm nhung màu đỏ, đi qua cánh cửa hình vòm được tạo thành từ những đóa bánh hợp cùng sợi bông, đi về phía người đàn ông trên khán đài ! Cặp mắt Tô Úy dưới khăn che mặt màu đen cũng nhìn về phía anh ta, ánh mắt có chút ngây dại! Thật ra thì cho đến bây giờ, Tô Úy cũng biết là anh ta rất tuấn mỹ, bởi vì bản thân của anh ta chính là một vật sáng, bất luận là ở đâu , làm chuyện gì cũng đều có thể hấp dẫn tầm mắt của mọi người! Kể từ sau khi cùng anh ta sống chung, cô càng thêm hiểu rõ anh điều này! Mà bắt đầu từ hôm nay, người đàn ông tuấn mỹ, ưu tú này chính là ông xã của cô,của cô____ Đáp án được miêu tả có chút sinh động, cô lại kiên quyết dằn xuống ý nghĩ này!
Cho nên họ sẽ hạnh phúc! Nghĩ tới đây khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên!
Mất thời gian mấy phút cô mới đi đến trước mặt anh ta, mấy phút ngắn ngủi, mà cô cảm giác thật lâu giống như qua một thế kỷ vậy, nhìn thấy dung nhan tuấn mỹ của người đàn ông ngày càng đến gần, Tô Úy cảm thấy tim của cô đập kịch liệt, trên gương mặt dần dần thay đổi, đỏ ửng lên! Nghe cha dặn dò mấy lời, sau đó tay của cô bị tay của anh ta nắm chặt trong tay, cô cảm thấy hôm nay cô là người con gái hạnh phúc nhất thế giới, hôn lễ thịnh thế mà cô từng mơ ước, có người thâncùng người đàn ông yêu thương, cưng chiều mình!
Trên khán đài yên tĩnh, chỉ còn lại hai người cùng vị Mục Sư chủ trì hôn lễ !
“ Chú rể, Hạ Nam tiên sinh, anh cónguyện ý cưới Tô Úy tiểu thư làm vợ, dù cho côấy khỏe mạnh hoặc là ngã bệnh, giàu có hoặc là nghèo khó, thủy chung với cô, thương yêu cô, cho đến khi sinh mạng kết thúc….hay không !”Lời nói của Mục Sư vang lên khắp cả bữa tiệc trong đại sảnh, mặc dù tất cả mọi người đều biết câu trả lời của họ sẽ là : tôi nguyện ý! Nhưng vẫn không nhịn được nín thở, nghiêm túc lắng nghe!
“ Tôi không đồng ý!” Một giọng nói trầm thấp, từ tính vang to giữa buổi tiệc trong đại sảnh, khiến cho tất người có mặt ở đây đều kinh hãi!
Tô Úy quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, đôi mắt dưới khăn che mặt màu đen trợn to, không thể tin được! Anh ta vừa nói gì, anh ta vừa nói không đồng ý! Nhìn vẻ nguội lạnh trên gương mặt của anh ta, đôi tay Tô Úy đang mang bao tay bằng sợi bông nắm chặt thành quả đấm, thân thể không ngừng run rẩy!
Hạ Nam chỉ thản nhiên nhìn Tô Úy một cái rồi đi xuống phía dưới khán đài.
“ Hạ Nam, anh đứng lại! Em muốn biết được nguyên nhân!”Tô Úy không chút do dự đi theo người đàn ông xuống dưới khán đài, lớn tiếng hỏi, trong giọng nói mang theo chút run rẩy! Lúc này, giống như toàn bộ thế giới của cô sụp đổ, cô chỉ thấy bóng lưng cao lớn của anh ta! Vào giờ phút này, cô hi vọng biết bao anh ta sẽ quay đầu lại nói với cô một câu : anh chỉ đùa giỡn thôi! Chỉ cần anh ta nói như vậy, cô sẽ tin tưởng,hơn nữa sẽ tha thứ cho anh ta!
Nghe được lời của cô…, Hạ Nam dừng bước, vẻ chịu đựng hiện lên trên gương mặt góc cạnh rõ ràng, đôi tay nắm chặt thành quyền, sau đó bước nhanh ra ngoài, giống như có lang sói đuổi theo phía sau!
“ Hạ Nam, chỉ cần hôm nay anh bước ra ngoài cánh cửa này, thì chúng ta sẽ không còn bất kỳ quan hệ nào!” Tô Úy gào thét khàn giọng, sau đó nhìn người đàn ông biến mất trong tầm mắt của mình, cô điên cuồng cười lớn, nhưng mà cười ra nước mắt! Cô ôm ngực, cảm thấy nơi đó dâng lên một nỗi đau cuồn cuộn, giờ phút này giống như có cái gì đó sắp vỡ tan tành! Tô Úy, hiện tại mày hãy cam tâm đi, mày đã thua cuộc, mày chính là kẻ ngu ngốc , cho đến nay mày luôn là người cao ngạo, tự tôn! Thế mà ngay cả nguyên nhân anh ta cũng khinh thường nói cho mày biết!
Tô Úy tự nói với chính mình : “ mày còn không có nói đồng ý, cho nên hôm nay không phải là anh ta không cần mày nữa, mà là mày không cần anh ta!” Sau đó lê bước chân nặng nề đi ra khỏi phòng tiệc!
Lúc này, trong phòng tiệc mọi người mới lấy lại tinh thần, nhìn về phía khán đài đã không còn thấy hai người, bắt đầu lớn tiếng bàn luận!
Chỉ không tới hai phút, hai người đã biến mất khỏi phòng tiệc cưới!
“ Nhanh đi tìm anh họ của con trở về, nó phản rồi, dám đối xử với Tô Úy như vậy!” Hạ Sinh Uy lấy lại tinh thần, bộ mặt tức giận nhìn trên khán đài, nói gì đó với Hạ Vân Hà , ngay sau đó đi về phía Tô Chí cùng Thẩm Khiết, việc này đối với ông ta là ngòai dự tính, không ngờ tiểu tử ngu ngốc kia lại làm như vậy!
“ A!” Bị kêu như vậy, Hạ Vân Hà giật mình, từ trong cơn chấn động lấy lại tinh thần, lập tức đi ra ngoài!
Mà ngồi trên bàn tiệc, Lạc Phàm, Tuấn Kiệt cùng Hoa Vi Thần cũng là khuôn mặt khiếp sợ, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy, sao Nam lại đối xử với Tô Úy như vậy?Chẳng lẻ đã xảy ra chuyện gì?Nghĩ đến đây, ba người cũng bước nhanh ra ngoài!
Lấy lại tinh thần, Tô Chí cùng Thẩm Khiết cũng nhanh chóng đi ra ngoài!
Khi mọi người cùng tới cửa hội sở, thì không còn thấy bóng dáng của hai người đâu!
Ở tại cửa ra vào có rất nhiều phóng viên nằm vùng, thấy nhiều người như vậy đi ra ngoài, cũng rối rít xông lên!
. . . . . .