“Anh Nam, anh cũng đến đây sao?” Âm thanh mềm dẻo của Quý Thiên Nhu truyền đến khiến ba người nổi da gà đầy người. Người phụ nữ này có thể nói chuyện như bình thường được không, ba người đồng thời quan sát người phụ nữ trước mặt, trên người mặc một bộ lễ phục màu đỏ tươi, trang điểm nhạt, tóc búi thành kiểu công chúa, nụ cười trên mặt kiều mị, hai mắt tràn đầy nhu tình nhìn Hạ Nam.
“Ừ!” Mà Hạ Nam chỉ thản nhiên nhìn cô ta một cái, sau đó liền thu lại ánh mắt của mình!
Ba người đứng bên cạnh bày ra tư thế xem kịch vui mà nhàn nhã xem một màn trước mặt!
“Anh Nam, giới thiệu với anh, đây là ba của em, Quý Vòng Thành!” Quỷ Thiên Nhu chỉ vào người đàn ông trung niên đứng bên cạnh giới thiệu cho Hạ Nam, trong lúc đó ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào anh!
“Xin chào Quý tiên sinh ngưỡng mộ đại danh đã lâu, tôi là Hạ Nam!” Nói xong liền ưu nhã đưa tay phải ra, nhàn nhạt nhìn người đàn ông trung niên trước mắ, lúc nói chuyện vẫn khiến người ta có cảm giác xa cách, nhưng vẫn không làm mất đi sự lễ phép cần có của một người hậu bối!
“A Nam, cháu không cần khách khí như vậy, bác và cha cháu đều là bạn tốt, cháu có thể gọi là bác Quý!” Quý Vòng Thành nhìn người thanh niên trước mặt, trong mắt mang theo sự tán thưởng! Hạ Nam, là một doanh nhân trẻ tài năng trên phố Wall, có tương lai đầy triển vọng! Dĩ nhiên ông cũng nhận ra Hạ Nam không có hứng thú với con gái của mìn!
Nhìn ba người bên canhju Hạ Nam, ông cũng gật đầu tỏ ý chào hỏi! Bọn Lạc Phàm cũng lễ phép gật đầu lại với Quý Vong Thành.
“Nhu nhi, ba có mấy người bạn bên kia, con muốn ra với mấy lão già hay là ở lại nói chuyện với Hạ Nam một chút, dù sao mất người trẻ tuổi nói chuyện cũng sẽ hợp hơn!” Quý Vòng Thành nói xong liền đi ra chỗ khác!
“Anh Nam....” Lời còn chưa nói hết, thì tiếng ồn ào bỗng nhiên nổi lên! Thấy mất người đàn ông trước mặt đều nhìn ra cửa, Quý Thiên Nhu cũng nhìn theo thì thấy người mới đến chính là Tô Úy, cô mặc một chiếc váy trắng dài đến đầu gối tiệp màu với đôi giày cao gót, bộ lễ phục bao quanh vóc người nhỏ nhắn càng tôn lên đôi chân thon dài hoàn mỹ, bên ngoài là một chiếc áo choàng màu đen, mái tóc đen nhánh buông nhẹ trên vai, trên khuôn mặt tinh xảo là nụ cười thản nhiên, lộ ra vẻ tùy ý, tài trí cùng hơi thở trẻ trung!
Khoác tay cô là một người đàn ông chậm rãi đi vào, tư thái ưu nhã thong dong!
Liếc nhìn Hạ Nam trước mặt, thì phát hiện ánh mắt của anh vẫn dừng lại trên người cô ta! Nghĩ tới đây, đôi tay nắm chặt thành quyền, đôi mắt hiện lên sự không cam lòng và cả sự oán hận, tại sao mỗi lần chỉ cần cô ta xuất hiện, tầm mắt của anh Nam đều hướng về cô ta? Lần trước đi ăn cũng thế, mà lần này cũng vậy!
“Đây không phải là Tổng giám đốc của Thịnh thế sao? Người phụ nữ bên cạnh anh ta là ai?”
“Cô ta hình như là Giám đốc sáng tạo của công ty quảng cáo Khải Phong trước đây – Tô Úy!” Có người tinh mắt nhận ra cô, nhỏ giọng trả lời! Ba năm qua, Tô Úy ở thành phố A cũng có chút danh tiếng, không đơn thuần chỉ vì tài năng thiết kế của cô, mà còn vì cô thường xuyên xuất hiện ở nhiều bữa tiệc lớn nhỏ của thành phố này!
“Sao cô ta lại ở cùng với anh ây? Nhìn dáng vẻ còn có vẻ rất thân mật!”
“Aizzz, người ta tốt số thôi! Trèo cao ý mà!”
... ...... ...
Trong chốc lát mọi sự ghen tị đều hướng về phía cô!
“Sao vậy? Cảm giác được người ta hâm mộ cũng không tệ chứ?” La Tân Hán nhạo báng dán sát vào tai Tô Úy nói với cô!
“Em rất ghét bị người khác để ý! Thật là bực mình!” Tô Úy nhìn lướt qua bốn người kia, nhìn thất bóng dáng của người trong góc phòng thì chớp nhẹ mắt, tay phải đang khoác tay La Tân Hán không tự chủ mà buông xuống! Vì khoảng cách quá xa nên cô không thấy rõ thái độ của anh, chỉ có thể nhìn thấy bộ âu phục màu đen mặc trên người! Cho dù đứng giữa đông người như vậy, nhưng anh vẫn rất nổi bật, vừa khiến người ta có cảm giác không thể coi thường, vừa khiến người ta không thể dời mắt được!
“đi, để em giới thiệu với anh một người.” nói xong liền dẫn La Tân Hán đi đến góc phòng!
Mà La Tân Hán cũng chỉ im lặng đi theo cô mà không nói thêm gì hết!
Khi Tô Úy đi đến chỗ bọn họ thì mới phát hiện ra bóng người đỏ rực, cô lịch sự gật đầu một cái!
“Bữa tiệc anh nói chính là bữa tiệc này?” Tô Úy mở trừng hai mắt, hỏi người đàn ông mang theo hơi thở lạnh lùng trước mặt, chống lại ánh mắt băng giá của anh, trong giọng nói của cô còn mang theo ý cười ý cười nhè nhẹ!
“Ừm!” Hạ Nam quan sát người đàn ông đằng sau Tô Úy, nhẹ nhàng đáp! Mái tóc màu nâu chói mắt, gương mặt tuấn tú mang theo vẻ bất cần đời, khóe môi nhẹ nâng lên, con ngươi không để ý mà nhìn xung quanh, trên người mặc bộ quần áo công sở đơn giản màu xám nhạt, trên người tỏa ra hơi thở lười biếng và tùy ý!
“Giới thiệu với anh, đây là Giám đốc công ty quốc tế Thịnh Thế La Tân Hán! Tân hán anh ấy là…..”
“Là Hạ Nam – Tổng giám đốc của tập đoàn Hạ thị, có ai mà không biết chứ! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!” La Tân Hán nhìn gương mặt lạnh lùng của Hạ Nam, nhếch môi nói xong, trên mặt vẫn mang nụ cười bất cần đời, nói xong liền đưa tay phải ra!
Hạ Nam cũng đưa tay phải ra, nhướng mày nhìn La Tân Hán, hai tay đang âm thầm đọ sức!
Mấy người đứng bên cạnh bọn họ cũng cảm thấy không khí bây giờ có hơi quái dị!
Vài giây sau, hai người buông tay của đối phương ra! La Tân Hán nhìn mấy người bên cạnh lịch sự gật đầu một cái!
“Tô mỹ nữ, anh muốn đi ra đây một lát, em muốn đi cùng anh hay là ở đây với bạn?” Khi nói câu này, La Tân Hán nhìn Hạ Nam khiêu khích, miệng nhếch lên một đường cong thật rõ!
“Anh đi đi!” Tô Úy khoát tay với anh ta một cái, ý bảo anh đi đi! thật ra thì anh ta biết đáp án dĩ nhiên là như vậy, chẳng qua anh chỉ cố ý muốn nói cho người đàn ông nào đó nghe, quả nhiên anh vừa mới nói xong, mặt người nào đó đã hoàn toàn tối đen!
Gật đầu một cái, không để ý ánh mắt của mấy người khác, liền đi ra chỗ khác, toàn thân tản mản hơi thở lười biếng, trên mặt còn mang theo ý bất cần khiến căn phòng lại vang lên một hồi thổn thức!
Sau khi La Tân Hán đi, Tô Úy còn chưa kịp mở miệng, liền bị người đàn ông bên cạnh lạnh lùng lôi ra sân sau!
đã tới cuối thu, lá vàng rơi xuống đầy sân, gió thu khiến không khí trở nên hơi lạnh lẽo!
Tô Úy nhìn người đàn ông trước mặt, không khỏi có chút hoang mang! Chẳng lẽ cô chọc gì anh sao? Hình như đâu có gì đâu!
“Anh đó, mau bỏ tay em ra…Á.” cô giãy giụa lùi về phía sau, thì phát hiện lưng mình đập mạnh vào bức tường lạnh lẽo phía sau, nhìn người đàn ông trước mặt, thân thể của anh dán chặt vào lên người cô, đôi tay ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn, đem cô giam cầm giữa vách tường và thân thể của anh! Ánh đèn yếu ớt rọi lên khuôn mặt mơ hồ sự tức giận kia, bỗng nhiên khiến cô sợ hãi!
Câu trả lời cô nhận được là nụ hôn cường thế từ anh, anh khẽ cắn nhẹ môi của cô, khi cô còn đang bàng hoàng thì đầu lưỡi đã nhẹ nhàng thăm dò miệng của cô, thăm dò sự mềm mại ngọt ngào từ cô! Cảm thấy Tô Úy giãy giụa, anh liền giữ chặt gáy của cô, Tô Úy rất nhanh lại trầm mê trong nụ hôn cường thế mà bá đạo này, dần dần đáp lại nụ hôn của anh, đôi tay cũng từ chối từ thành vòng tay ôm lấy cổ anh! Cho đến khi Tô Úy không còn thở nổi anh mới buông đôi môi của cô, bàn tay giữ chặt gáy cô chuyển xuống ngang hôn, nhìn đôi môi đỏ ửng cùng ánh mắt mê man trước mặt, thân dưới Hạ Nam có chút cứng lên, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, đôi tay ôm chặt vòng eo mảnh khảnh xiết chặt!
“A……đau quá!” Tô Úy mở to mắt tố cáo!
Nghe được âm thanh, Hạ Nam nhận ra mình dùng hơi quá sức, liền thả lỏng tay, nhưng thân thể vẫn không lùi lại dù chỉ một bước!
“Lần sau không được dựa vào người đàn ông khác gần như vậy, anh sẽ ghen đấy!” Giọng nói trầm thấp truyền đến khiến Tô Úy khiếp sợ nhìn anh! Chớp nhẹ đôi mắt, bàn tay đưa lên gần ngực, trái tim đập kịch liệt liên hồi!
“Chúng ta về thôi!” Hạ Nam giúp cô sửa sang lại đầu tóc và lễ phục hơi lộn xộn trên người cô rồi mới dắt tay cô vào trong hội trường!
“thật có ý tứ!” Tô Úy và Hạ Nam vừa mới rời đi, cách chỗ hai người không xa truyền đến giọng nói khàn khàn, sau đó một bóng dáng cao to xuất hiện, trên khuôn mặt yêu dã hiện lên nụ cười mê hoặc lòng người.