Edit: ALice

Một cánh tay màu mật ong từ trong ổ chăn vươn ra, nhưng dường như là bị không khí lạnh đến liền khiến nó nhanh chóng rụt trở lại.

Giang Trúc Tâm giãy dụa muốn vươn mình, thì lại có cảm giác giống như bị một con bạch tuộc gắt gao trói chặt toàn thân, muốn động cũng động không được.

"Ưm..." Đưa một tay xoa xoa huyệt Thái dương đang đau đớn của mình, Giang Trúc Tâm mới miễn cưỡng đem hai mắt đang khép chặt mở ra.

A a ưm....!Tại sao ngực lại đau như vậy.....!A còn địa phương không thể miêu tả kia nữa.....!Không lẽ mình thức đêm đến mức bị trĩ luôn rồi?

Lầm bầm trong đầu, Giang Trúc Tâm đặt cánh tay đang xoa Thái dương xuống một bên, mơ mơ màng màng gãi ngứa.

Bỗng nhiên, Giang Trúc Tâm quay đầu lại nhìn thì thấy....!Trong phòng lúc này không chỉ có một mình cậu, mà thứ trói buộc phía sau khiến cậu không thể nhúc nhích, dĩ nhiên lại là một người đàn ông!!

Nha nha! Người đàn ông này còn thật là đẹp trai! Emma (ALice: Trời ơi)! Còn có cơ bụng tám múi nữa! Toàn thân còn tỏa ra một loại hormone nam tính dày đặc!

Chờ chút! Bây giờ, là thời điểm đánh giá hàng này sao?

Giang Trúc Tâm đưa hai tay ôm lấy đầu, liều mạng hồi tưởng lại ngày hôm qua đến cùng là cậu đã làm những gì?

Ngày hôm qua, Giang Trúc Tâm thất nghiệp! Đó là công việc cậu rất yêu thích, vì nó có liên quan đến công tác thiết kế và vẽ tranh.

Nhưng vì cạnh tranh quá lớn, cậu chỉ có thể bị nghỉ việc.

Nội tâm buồn khổ nên cần một chén rượu để an ủi, vì vậy Giang Trúc Tâm một mình một người đi đến quán bar.

Nhớ đến thời điểm sau khi uống mấy chén, thì cậu bắt đầu lâng lâng.

Đột nhiên có một nam nhân thân thiết đi tới tìm cậu tán gẫu.....!Lúc đó, cậu bị chất cồn chi phối, đường đường một nam tử hán lại bắt đầu khóc lóc kể lể việc chính mình không cha, không mẹ, không bạn gái chỉ có ước mơ.

Nhưng mà vì tư chất bình thường, chỉ dựa vào linh tính yêu thích nên trong xã hội rất khó đạt được kết quả, vì vậy cậu thật thê thảm a!

.....Những chuyện linh tinh này khi tỉnh táo, cậu tuyệt đối sẽ không nói ra! Rất mất mặt!

Tiếp....!tiếp theo thì sao?

Kế tiếp, kì thực Giang Trúc Tâm đã không còn nhớ được cụ thể, chỉ là giống như sau khi đối phương hôn cậu, cậu không những không từ chối, mà còn bởi vì hôn thật thoải mái, cho nên liền quấn lên đi...?

Cho nên một thẳng nam như cậu, vì cái gì lại quấn lấy một người đàn ông khác a???

Bị thao quả thật cũng đáng đời a! (cầy thảo nguyên rít gào.

jpg)

Uống rượu gây họa, uống rượu gây họa, về sau cậu sẽ không bao giờ uống rượu nữa.

Lần này, cứ coi như là một giấc mộng đi!

"Tránh ra không được!!" Giang Trúc Tâm muốn thừa dịp người đàn ông kia còn chưa tỉnh nhanh chóng chuồn lẹ, nhưng cậu lại phát hiện ra tư thế ngủ của người này quả thực chính là ác ma.

Đôi tay của hắn còn chặt chẽ siết lại Giang Trúc Tâm, không cho cậu tránh thoát.

"Bảo bối, đừng nghịch." Giang Trúc Tâm còn đang giãy dụa, thì lỗ tai lập tức nóng lên, kế tiếp liền nghe được thanh âm đầy truyền cảm xuyên thẳng qua lỗ tai cậu.

Hơn nữa, đối phương còn mềm nhẹ ngậm ngậm vành tai cậu, Giang Trúc Tâm trong nháy mắt cả da đầu liền tê dại, mất hết khí lực chống cự.

A a a!!! Người này làm sao cứ hướng khu vực mẫn cảm của người khác, mà dằn vặt vậy hả!!

"Buông ra..." Giang Trúc Tâm gian nan mở miệng, nhưng chỉ đổi lấy đối phương càng thêm ôm chặt.

"Em muốn thêm một lần nữa sao? Hửm?" Nam nhân tựa hồ còn chưa tỉnh ngủ, hắn chỉ xem giãy dụa của Giang Trúc Tâm chính là làm nũng.

Phía sau lưng Giang Trúc Tâm liền căng cứng, thân thể thông qua phần lưng còn cảm nhận được cơ bắp cuồn cuộn của đối phương, vì vậy cậu không dám động luôn.

Giang Trúc Tâm: Hức a a a!!!.