Editor: vanthanh2k8
“ Lôi tiên sinh ở phòng mấy?” Viên Viên mở miệng hỏi thăm số phòng, người phục vụ sau khi đáp lại một con số thì lui ra. Ánh mắt Viên Viên đảo qua đảo lại nhìn Úy Hải Lam và Từ Minh Lãng, muốn biết tiếp theo nên làm gì, cuối cùng phải mở miệng hỏi “ Có nên qua chào hỏi hay không??”
Từ Minh Lãng ngẫm nghĩ, tuấn nhan nho nhã hiện ra mấy phần lõi đời nhìn Úy Hải Lam cười nói
“Đi đi, dù sao đó cũng là ông chủ của các cậu mà”
Lôi Thiệu Hành không chỉ có danh tiếng ở giới luật sư, ở giới chính trị, anh cũng rất có uy danh.
Cách đây 3 năm có truyền ra việc Lôi Thiệu Hành muốn mở rộng phía sau Xuân Thành, kể từ đó, những tin tức liên quan đến anh cứ nổi lên như vũ bão.
Ai cũng biết, trường luật lâu đời nhất nước Mỹ chính là đại học Harvard nổi tiếng thế giới, từ xưa đến nay đã đào tạo ra không biết bao nhiêu đời Tổng thống, vậy mà Lôi Thiêu Hành lại là sinh viên trẻ tuổi nhất trong lịch sử của trường lấy được bằng luật LLM. Sau đó, tuổi trẻ tài năng tiếp tục tung hoành khắp giới luật nước Mỹ, từ đó cái tên “ Lôi luật sư “ cũng như danh hiệu “ Đả bại mọi tòa án “ của anh bắt đầu nổi tiếng. Để có được những điều đó, Lôi Thiệu Hành phải thực sự là một tài năng, nhưng quan trọng nhất vẫn là mọi người đều biết đến anh, chỉ thế là đủ.
“ Hải Lam, có qua không?” Viên Viên hỏi ý kiến Úy Hải Lam
Úy Hải Lam nói “ Nên qua một chút, tớ và cậu cùng đi, dù sao Lôi tiên sinh đã có lòng tặng rượu thế này “
Hai cô gái đứng dậy đi ra khỏi phòng, lúc này Thẩm Du An mới hỏi Minh Lãng
“ Vị Lôi tiên sinh kia là ai vậy?”
“ Cậu không phải đi Mỹ du học sao? Sao lại không biết đến anh ta?” Từ Minh Lãng giới thiệu luôn danh hiệu “ Đại luật sư vang danh khắp nước Mỹ, Lôi Thiệu Hành “
Thẩm Du An không theo học khoa luật, cũng không có hứng thú đối với tin tức chính trị, cậu không biết đến cái tên Lôi Thiệu Hành cũng không cảm thấy kì lạ gì, nhưng nghe thôi cũng để biết đây là một nhân vật có lai lịch không nhỏ.
“ Cậu vẫn như vậy, không có hứng thú thì sẽ không bao giờ quan tâm tới “ Từ Minh Lãng lắc đầu với bạn
Thẩm Du An chỉ cười cười không đáp, Từ Minh Lãng lại hỏi tiếp
“ Lần này trở về là nghỉ hay là làm việc? Cậu định khi nào thì đi?”
“ Tốt nghiệp rồi mới tính “ Thẩm An Du thoải mái nói, lại nhìn chằm chằm vào chai rượu
ChateauChevalBlanc năm 1983
Giá 450 Đô la.
…..
Hai cô gái theo số phòng tìm được tới phòng của Lôi Thiệu Hành, cửa vừa được mở ra, không như tưởng tượng của hai người, bên trong hoàn toàn không hề ồn ào hỗn tạp. Trong phòng chỉ có mấy người đàn ông trung niên, bên cạnh cũng chẳng có cô gái xinh đẹp nào, vẻ mặt nghiêm túc, xem ra đang bàn luận vấn đề gì đó. Lôi Thiệu Hành ngồi ở trong cùng không hề ngẩng đầu. Cho dù là đang ngồi cùng 1 đám thanh niên trai trẻ, anh vẫn nổi bật, huống gì là đang ngồi với mấy người trung niên thế này, chỉ có thể nói là vô cùng bắt mắt.
Viên Viên hơi nhút nhát, mở miệng giọng cũng run run
“ Lôi tiên sinh, vừa rồi ngài có tặng chúng tôi 1 chai rượu, thật ngại quá, chúng tôi muốn kính ngài một ly “ Úy Hải Lam cao giọng, nhanh chóng lấn át Viên Viên mở lời.
Cầm trên tay hai ly rượu, Úy Hải Lam đưa qua cho Viên Viên 1 ly, chính mình nâng ly
“ Chúc mọi người vui vẻ “
Viên Viên lấy lại tinh thần, cũng nâng ly
“ Lôi tiên sinh, tôi cũng xin kính ngài một ly, chúc mọi người vui vẻ “
Lôi Thiệu Hành dùng động tác ưu nhã nhất nâng ly rượu trước mặt mình lên, hướng về hai cô gái tỏ ý lại, ngửa đầu uống một hơi cạn trong nháy mắt, nhưng trong nháy mắt đó, tia lạnh lùng được giấu kĩ dưới đôi lông mi dài cũng kịp quét về phía Úy Hải Lam.Úy Hải Lam chỉ cảm thấy một điều duy nhất, Lôi Thiệu Hành uống rượu cay nồng, nụ cười càng thêm mê người.
“ Lam tiểu thư không cần khách khí như vậy, không ngờ Viên tiểu thư cũng ở đây, vậy xin chúc cả hai vui vẻ”