" Thao hư con.. con muốn a "

Nghe được điều muốn nghe Tống Thần Vĩ hài lòng, bờ môi hắn mỏng nhạt tự động cong lên. Nụ cười của Tống Thần Vĩ với tội phạm là nỗi ám ảnh, với người khác giới lại là thuốc độc. Thứ độc không có thuốc giải cũng có cách nào phòng tránh.

Khuynh Giao nằm dưới thân Tống Thần Vĩ, dương con ngươi mờ sương dục vọng nhìn hắn. Thân thể cô vã đầy mồ hôi tựa như thiếu nữ vừa từ phòng tắm hơi đi ra, vị mồ hôi trên người cô có chút mặn lại vừa nóng bỏng. Tâm hồn cô thuộc về hắn, cơ thể cô càng khao khát cường đại của hắn hơn.

" A! " Tống Thần Vĩ giữ lấy đùi cô dứt khoát dùng một lực đẩy vào bên trong. Khuynh Giao đột ngột khép chặt thân co rúm người. Lúc chuqa vào thì khao khát, lúc vào rồi lại đau đớn muốn ngất đi. Khuynh Giao trở đi trở lại vẫn chỉ là một thiếu nữ ngây thơ chưa nếm sự đời. Loại cảm giác mang tên xé rách xuất hiện từ thân dưới dội lên đại não cô. Đau đớn muốn ngất đi, Khuynh Giao cắn môi dưới đến bật máu, đồng thời dòng nước mắt ấm nóng chảy xuống.

Thân dưới Tống Thần Vĩ bị tường hoa nuốt chặt, hắn biết rõ cô đang cảm thấy thế nào vội rướn người lau nước mắt cho cô. hắn dỗ dành cô dịu dàng như khi cô còn bé vẫn hay làm:

" Ngoan bé con, thả lỏng một chút. Đừng căng thẳng, Nhanh thôi sẽ không thấy đau nữa "

Lời hắn nói lúc nào cũng giống như thuốc giảm đau vậy. Nghe vài lời xong bao nhiêu đau đớn cô cũng không cảm thấy nữa. Khuynh Giao mở hai chân thả lỏng người, hắn dùng tốc độ chậm hơn đi vào trong. Khuynh Giao nhắm nghiền mắt, rên khe khẽ:

" Ưm.. ưm đau.. đau"

Hắn thở hắt ra:

" Ngoan.. Ừm.. chịu khó một lúc.."

côn th*t quá lớn, khe huyệt lại quá chật hẹp miễn cưỡng mãi mới có thể nhét vào trong. Sức lực thiếu nữ 17, 18 e rằng vẫn quá non mềm để chịu đựng dày gió dạn sương như hắn. Tống Thần Vĩ không chỉ phải dứt khoát hắn vẫn phải dịu dàng.

Cô ngửa cổ thở mạnh:

" Cuối cùng con cũng có được papa rồi.. con ưm yêu papa"

Hắn xoa môi cô:

" Khuynh Giao - ta cũng rất yêu em "

Tống Thần Vĩ kiên nhẫn vuốt ve cô tạo khoái. Từ đầu tiểu huyệt cô được chuẩn bị dạo đầu rất tốt thế nên cảm giác đau đớn rất nhanh được đổi bằng cảm giác sung sướng. côn th*t cứng rắn luật động nhanh dần trong tiểu huyệt ướt át. Mỗi lần đâm là một lần hoan ái tột đỉnh.

Khuynh Giao tê dại rên rỉ:

" Ưm... ưm... a...

Tống Thần Vĩ nắn bóp bầu hoa của cô, Khuynh Giao hổn hển thở dốc. Bầu ngực phập phồng trong lòng bàn tay hắn mặc phần biến dạng.

Lượt cao triều thứ hai, hắn kéo eo cô ngồi dậy song song với hắn. Tống Thần Vĩ nâng hông cô cân xứng đặt cự vật chính giữa hoa tâm. Phóc một tiếng Khuynh Giao cấu lưng hắn:

" A! Sâu... sâu quá a "

" Ư." Hắn cũng gầm lên trong cổ họng. Không khí tràn ngập những âm thanh o ép dâm đãng, cùng tiếng rên rỉ mất hồn.

Thân thể trắng như tuyết của cô theo chuyển động vồ đập của người bên trên mà lay động không ngừng. Bầu hoa theo nhịp hẩy lên hẩy xuống mê đắm lòng người.

côn th*t vào mỗi lúc một mạnh bạo, cô hét:

" A ____a ____ Vĩ.."

Dục vọng hắn quá lớn, yêu cầu quá mạnh mẽ, tiểu huyệt của cô bị lấp đầy theo từng đợt sóng trào cuồng bạo. Tiểu huyệt ồ ạt tuôn mật dịch, trên giường tràn ngập dấu vết của cô.

Khuynh Giao quá yêu kiều, cắn mút quá chặt chẽ làm đầu óc Tống Thần Vĩ trở nên mụ mị. Hắn khao khát to lớn nhưng hai giờ đồng hồ có lẽ với cô đã đủ thấm mệt. Trước khi cô mệt mỏi quá độ, hắn điên cuồng chạy nước rút. Cuối cùng đem hạt giống bắn vào cơ thể cô.