Hành Trình Bất Tử

Chương 43: Quyển 1 - Chương 42

HÀNH TRÌNH BẤT TỬ

TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh

Jessica trượt dài trên mặt đất. Đầu gối của cô bị trầy thê thảm vì cú tiếp đất. Hai tay cô nắm chặt thanh kiếm bốc lửa xanh đã rời khỏi vỏ. Tuy không còn nhìn thấy linh hồn của Barry như ở thế giới trong gương, nhưng những ngọn lửa xanh trên thân kiếm cho cô biết Barry vẫn còn ở đó, bên cạnh cô. Vì vậy Jessica không hề cảm thấy hoảng sợ chút nào. Lúc này, điều khó khăn nhất đối với Jessica chính là trang phục chiến đấu. Trên người cô chỉ còn duy nhất chiếc khăn tắm quấn vội khi đám ma cây tấn công. Không thể cử động mạnh mà không làm chiếc khắn tắm rớt ra được.

Tiếng gỗ rin rít như tiếng thét giận dữ của ma cây. Nami có lợi thế hơn Jessica nhiều. Cô ấy là thành viên của HUNTERS, hiểu rõ thứ mình đang chống lại. Nami có một cây súng đặc chế giống như Andy, mỗi phát đạn bắn ra đều chứa các yếu tố đặc biệt làm tổn thương đến các sinh vật huyền bí. Nami lại là người đi tắm sau cùng trong số ba cô gái, trên người cô ấy vẫn còn bộ đồ lót chưa cởi ra, đồng thời Nami cũng đã kịp lấy được toàn bộ vũ khí của mình. Jessica cảm thấy hơi ghen tị với Nami, chiến đấu trong bộ đồ nhỏ dù sao cũng đỡ áp lực hơn khi quấn khăn tắm. Cô biết rằng chẳng mấy chốc những người đàn ông khác trong đoàn sẽ kéo đến đây ngay.

Trong chớp mắt, cành cây đập xuống nhưng Jessica không hềsợ hãi. Cô chần chừ đứng trụ tại chỗchờ đợi cơ hội. Trong khoảnh khắc, Jessica dậm chân phóng lên, đôi tay mạnh mẽ nắm chặt lấy cán thanh Bloody Marry, ngọt ngào xẻ dọc cành cây. Từng thớ gỗ bị tách ra, tét làm đôi như một vết thương chí mạng. Vậy mà thậm chí đến một chiếc lá của con ma cây cũng chẳng thể nào chạm nổi đến người Jessica. Tiếng rin rítkhinh hoàng vang lên khi Nami bắn tiếp một viên đạn cháy vào thân cây. Chất lỏng bí mật trong viên đạn trào ra, ngay lúc tiếp xúc với không khí liền bùng lên, bốc cháy dữ dội. Có thứ gì tốt hơn để giết chết một cái cây bằng ngọn lửa và lưỡi rìu. Nami sở hữu ngọn lửa, còn Jessica có thanh kiếm chém đứt được tất cả mọi thứ. Còn ai xứng đáng hơn để giết chết một ma cây kinh khủng bằng hai cô nữa đâu.

^_^

Trong đống cành lá xum xuê của cái cây xuất hiện những sợi dây leo. Chúng to chắc, linh hoạt như những con trăn Nam Mĩ. Dây leo quất vùn vụt trong không khí thay cho cánh tay cành cây đã bị Jessica xẻ dọc. Mặt đất bị xới lên tung toé khi sợi dây leo đập xuống. Nếu thân thể nhỏ bé của con người mà bị sợi roi đó quật trúng, chắc chắn sẽ gây ra vết thương chí mạng.

Nami lại lắp thêm một băng đạn cháy nữa. Cô không còn nhiều loại đạn này. Không ai đi tắm mà lại đem đủ lượng đạn dược để chiến đấu với sinh vật bóng đêm cấp A cả. Jessica lại liều mạng phóng tới chiến đấu với con quái vật khổng lồ.

Tuy tình hình rất căng thẳng nhưng Nami luôn cẩn thận chú ý đến người đồng đội của mình. Một phần do cô là bác sĩ, một phần do trực giác phụ nữ nên Nami nhận ra điều bất bình thường ở cô gái người Miêu này. Cô ta chiến đấu cứ như không thiết đến mạng sống vậy.

Người Miêu ở vùng tây nam Việt quốc từ lâu đã nổi tiếng là những chiến binh dũng mãnh. Vùng đất họ sinh sống khá biệt lập với thế giới còn lại, có thể nói là hơi lạc hậu đối với một đất nước văn minh hiện đại bậc nhất như Việt Quốc. Chính trong điều kiện tồn tại khắc nghiệt và thiếu thốn tiện nghi đó, họ vẫn bảo tồn được cho mình những đặc điểm quý báu của dòng dõi Chekeora danh giá. Rất nhiều người đã tìm cách đi đến vùng rừng Ma Cát để chiêu mộ những chiến binh người Miêu về đầu quân cho mình. Nhưng trước giờ người Chekeora chỉ thần phục một dòng họ duy nhất, chính là đệ nhất danh tộc Thành gia.

Jessica với mái tóc xoăn và dày, được thắt thành một cái bím tóc dài sau lưng, một nửa bên mặt có vết bớt sẫm màu như một chú mèo tam thể. Cô ta có cơ thể khoẻ mạnh, dẻo dai. Bắp tay và bắp chân thuôn dài đầy sức mạnh mỗi khi cô búng người, vung kiếm. Kỹ thuật chiến đấu có thể xếp vào hạng cao cấp trong chuẩn mực của HUNTERS. Nhưng độ ngoan cường, lì lợm và liều mạng của cô ta thì mới là điểm mạnh khó ai sánh bằng. Nami cảm thấy nếu cứ tiếp tục kéo dài trận chiến, thì Jessica sẽ mau chóng lộ ra nhiều nhược điểm.

Không ngoài dự đoán của Nami, Jessica bị cái cây tinh quái đánh lừa. Cô ta bị sự cuồng loạn trong trận chiến lấn át đi sự tỉnh táo cần thiết của một chiến sĩ. Jessica lại nhảy lên cao, nhắm thẳng vào nhánh cây to chắc nhất mà chém. Trong khi cô đang lơ lửng người trên không trung, một sợi dây leo phóng ra, như chàng rodeo tài tình quăng thòng lọng vào con bê nhỏ. Jessica bị quấn chặt, không thể chống cự khi dưới chân không có bất kỳ điểm tựa nào để xoay trở.

Vòng dây càng lúc càng siết mạnh. Mặc dù ma cây không nuốt sinh vật như loài trăn Anacondas, nhưng điều đó không ngăn nó siết chết con mồi như loài trăn này từng làm. Nami run rẩy hết cả hai tay, không nghĩ ra được cách gì giải thoát cho đồng bạn của mình. Cô vẫn là một bác sĩ trong đội hình chiến đấu, chứ không phải là một tay thiện xạ. Với khoảng cách xa như vậy, Nami không chắc mình có bắn trúng Jessica không.

Pằng pằng ... Sợi dây leo chắc chắn bị bắn tơi tả. Mấy sợi xơ còn lại không kéo nổi sức nặng của vật bị treo bên dưới, Jessica bị rơi mạnh xuống đất, thế nhưng vòng siết vẫn chưa hề giảm bớt. Đó là điểm thú vị của thực vật, chúng không dễ dàng chết đi khi rời khỏi chủ thể như loài động vật. Tuy mùi hương Rosemary bị pha loãng trong không khí, nhưng Nami vẫn tinh tế nhận ra được đại tá Andy đã tới rồi. Trong chiến đấu, anh vẫn thường hay áp dụng cách bắn kép như vậy, không bao giờ là một phát súng đơn lẻ cả.

Bóng người sơmi trắng như một ánh chớp tiếp cận tới chỗ Jessica. Andy gồng mạnh tay giật nát những sợi dây leo quấn quanh cơ thể cô. Những sợi gỗ to như bắp tay người trưởng thành bị đứt ra dễ dàng như sợi bột mì. Càng lúc sức mạnh của Andy càng phát triển tăng vọt. Thời gian gần đây, anh luôn phải thường xuyên chú ý trong hoạt động để không tổn hại đến mọi vật xung quanh. Chỉ một chút bất cẩn Andy cũng có thể vô ý bóp nát tay vặn nắm cửa. Còn tấm thép dày của cánh cổng bên ngoài cũng có thể bị Andy chọc thủng như một miếng pho mát. Thế nhưng, anh lại muốn giữ những bí mật đó cho riêng mình, để có thể tồn tại trong lớp vỏ bọc ‘con người’ này càng lâu càng tốt.

Nằm giữa đám dây leo lùng nhùng bị giật nát là Jessica, cô đã bị siết đến bất tỉnh. Bao quanh cô gái là thứ ánh sáng xanh nhờ nhờ của một hồn ma. Linh hồn của Barry không hề bị yếu đi theo thời gian. Anh vẫn còn đang tồn tại trong thanh kiếm và dùng sức mạnh của mình để bảo vệ Jessica.

Thứ cuối cùng thoát ra khỏi thân xác con người sau khi chết chính là linh hồn. Linh hồn có thể siêu thoát ngay lúc con người chết, nhưng nếu người chết mang theo ý niệm cố chấp, thì linh hồn sẽ có năng lượng tồn tại ở dương thế thêm một thời gian. Giai đoạn đầu, linh hồn bị gọi là vong linh. Thời gian tồn tại của vong linh dài hay ngắn là tuỳ thuộc vào ‘niệm’, nó chính là năng lượng giúp vong linh hoạt động. Những vong linh thông thường không tồn tại quá lâu, và sức mạnh ‘niệm’ sẽ giảm đi rất nhanh sau bốn mươi chín ngày. Hết một trăm ngày, các vong linhhầu hết sẽ biến mất. Chỉ trong những trường hợp đặc biệt, ‘niệm’ không hề giảm sút nên vong linh không siêu thoát được. Loại này hay bị dân gian cho rằng là do oan khuất, linh thiên ... Lúc này vong linh trở thành thì hồn ma.

Hồn ma có rất nhiều loại. Hồn ma vất vưởng của những người chết mà không hề nhận ra mình đã chết, lang thang khắp nơi và có ý niệm tồn tại khá dai dẳng, sau một thời gian sẽ mất dần ký ức, biến thành bóng đen hay quả cầu ý niệm. Hồn ma bám trụ, với cái chết quá dữ dội và mãnh liệt, ‘niệm’ sâu đậm gắn kết hồn ma vào một địa điểm khi qua đời. Cũng có thể do linh hồn bị một tai nạn gì đó nên bị ghim chặt vào địa điểm cố định, cần phải thỏa mãn các điều kiện nhất định thì hồn ma mới có thể rời đi. Trong trường hợp hồn ma nối dâythì phải hãm hại cho bằng được một mạng người, hồn ma mới sẽ thay thế chỗ cho hồn ma bám trụ cũ. Vì vậy mới có những địa điểm thường xảy ra tai nạn chết người, hết người này chết lại kéo theo người kia chết. Ma ám, chính là trường hợp ma bám trụ không bị kết nối vào địa điểm, mà kết nối vào đồ vật hay con người. Đây thường là loại linh hồn mang ý niệm trả thù hay cố chấp sự kiện trước khi chết, rất dễ bị biến thành quỷ hồn, hãm hại con người ...

Trường hợp của Barry chính là ma ám, cái chết của cậu ta rất dữ dội, ý niệm bảo vệ Jessica trước khi chết cũng quá mãnh liệt, nên mới xảy ra sự việc ký gởi linh hồn lên thanh kiếm. Andy không biết chắc chắn cách để giúp Barry là gì. Có thể là phải trả thù cho cậu ta, tức phải tiêu diệt cho được Ôn thần. Cũng có thể là giải trừ ý niệm ở lại dương thế của Barry, tức phải làm cho cậu ta yên lòng về Jessica. Hoặc là chờ cho hồn ma sử dụng hết ‘niệm’, khi đó tự động cậu ta sẽ biến mất.

Vấn đề là Barry hiện nay giống như một chiếc la bàn, luôn chỉ về phía cơ thể của mình, tức chỗ của Ôn thần. Andy bị dằn vặt giữa chuyện phải giúp cho cậu em mình siêu thoát và tìm lại vị thần của gia tộc. Khi đó anh có thể thỏa mãn được cả ba điều kiện, trả thù cho Barry, không còn thứ gì đe doạ Jessica, và buộc Barry phải nhanh chóng sử dụng hết ‘niệm’ của mình.

Nhưng anh không ngờ sau một thời gian dài, sức mạnh của Barry không hề giảm sút, thậm chí còn có phần mạnh mẽ hơn. Nguyên nhân chủ yếu là do niệm của người sống, tức tình cảm của Jessica, đang đổ thêm năng lượng cho Barry. Các nhà tu hành thông tuệ luôn khuyên con người không nên quá nhớ thương người đã khuất, vì điều đó sẽ trói buộc họ không thể siêu thoát nổi. Barry đang dần dần biến đổi từ ma ám sang hồn ma bảo vệ. Đối với một pháp sư cao tay, có thể luyện linh hồn người trở thành thần thức, tức hồn ma bao vệ cho cá nhân mình. Điều này cũng đang diễn ra đối với mối quan hệ giữa Barryvà Jessica, mặc dù bọn họ không hề có ý định như vậy.

Andy sợ hãi và buộc phải cắt đứt mối quan hệ này. Bởi vì nếu Barry biến thành thần thức, thì cậu ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ siêu thoát được. Thậm chí cả khi người mà cậu ta muốn bảo vệ đã không trên đời, Barry vẫn phải tồn tại cho đến vĩnh cữu, thoát ra khỏi luân hồi. Với sức mạnh của thức thần, Barry sẽ bị những người luyện phép chiếm giữ, sai khiến chiến đấu như một công cụ, không tình cảm. Đó là số phận của một thanh kiếm, một vũ khí; chứ không phải số phận của một con người, em trai của Andy.

Anh giật thanh Bloody Mary khỏi tay Jessica, dùng sức mạnh của bản thân áp chế ngọn lửa xanh da trời lại, anh tra kiếm vào vỏ rồi đeo sau lưng. Andy cúi xuống bế Jessica lên, nhanh chân chạy thoát khỏi vùng tấn công nguy hiểm của ma cây. Nami vẫn đang nấp ở phía xa để yểm trợ cho Andy thoát ra. Cô là bác sĩ trong đoàn, nên phải tuân thủ quy định số một là không được để mình bị thương. Nếu bác sĩ bị thương thì chẳng khác nào đẩy những đồng đội khác vào chỗ chết. Vì vậy, Nami không được phép trực tiếp chiến đấu.

Ma cây mang đặc tính của thực vật nhưng lại có khảnăng hoạt động như động vật. Cái cây cổ thụ khổng lồ giận dữ giật bộ rễ của mình lên khỏi mặt đất. Hàng trăm hàng ngàn nhánh rễ loằng ngoằng, cuồn cuộn như cơn sóng bất tận kéo thân hình khủng bố của cái cây đi về phía Andy. Đùng ... một viên đạn cháy khác rơi ngay bộ rễ cây, lửa ngay lập tức bùng lên đầy đe doạ. Trong khi ma cây bận bịu vùi mớ rễ xuống đất để dập lửa, thì Andy đã kịp chạy tới gần toà nhà mà Nami đang cố thủ bên trong. Anh trượt người như cầu thủ bóng chày đang lao về gôn cuối, trên tay vẫn ôm chặt lấy Jessica đang bất tỉnh.

Andy và Nami liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ là những đồng đội cũ đã từng có nhiều dịp hợp tác, cái liếc mắt này không cần nói nhiều cũng đủ để họ trao đổi hết toàn bộ chiến lược. Nami kéo Andy đứng dậy. Bọn họ tiếp tục bỏ chạy, vừa lúc bức tường phía sau lưng ầm ầm sụp đổ do cú quật của cái cây đang nổi điên.

Nhờ yếu tố địa hình, nên họ còn có thể ẩn nấp thêm một thời gian nữa. Nếu cứ tiếp tục chạy trong khu nhà, cái cây bên ngoài khó có thể nào dự đoán chính xác bọn họ đang ở chỗ nào để mà tấn công cho được. Còn nếu như con ma cây muốn phá huỷ hết toà nhà này, thì khi đó bọn họ sẽ càng có thêm nhiều thời gian để chờ đợi cuộc phản công của PROUD.

^_^

Nami thở hổn hển như sắp đứt hơi đến nơi. May là đại tá còn nhớ đến cô nên quyết định chọn chỗ nấp bên dưới gầm cầu thang này. Anh ta thì vẫn chưa thấm mệt, nhưng Nami thì không còn chạy nổi được nữa rồi. Huống chi Andy còn bế theo một cô gái. Jessica có thân hình của một chiến binh chứ không phải một người mẫu mỏng manh, làm cách nào anh ta chạy từng đó quãng đường mà nhịp tim không hề tăng lên chút nào được nhỉ?

Jessica được đặt ngồi dựa sát tường, đầu cô hơi nghiêng về phía vai Andy. Nami kiểm tra sơ bộ cho Jessica một chút. Quả nhiên là do bị siết quá mà bất tỉnh, may mắn nhất là cô ta không bị thương tổn gì. Nami lấy tay kéo cái khăn tắm lại cho Jessica. Trong quá trình chạy trốn của nhóm bọn họ, cái khăn đã bị sút ra mấy lần. Nami nhìn lại thân hình còm nhòm của mình trong bộ đồ lót, tại sao ông trời lại bất công, phân chia cho người thì có cúp D, người thì ngay cả cúp A còn không đủ tiêu chuẩn.

Cô hơi liếc nhìn Andy một chút. Anh ta vẫn đang chăm chú nhìn ra ngoài hành lang một cách cảnh giác, căng thẳng nghe ngóng khắp nơi nhằm phát hiện tung tích của ma cây. Nami biết bọn họ hiện nay đang rơi vào tình huống hết sức đặc thù. Nhưng dù vậy, việc một người đàn ông ở bên cạnh hai cô gái gần như khoả thânkhiến Nami suy nghĩ hơi lung tung một chút. Anh ta đang nghĩ gì, có khi nào đang so sánh cô và Jessica không, tuýp người của anh ta là gì nhỉ?

-Nami! – Andy đột nhiên gọi, mặc dù chỉ là một tiếng thì thầm nhỏ nhưng vẫn khiến Nami giật bắn người.

-Dạ? – Tim cô đập ầm ầm như trống trận, “không biết mình có hành động gì tỏ ra thất thố không?”

-Cô còn bao nhiêu đạn cháy?

-Hai viên.

Câu hỏi của Andy khiến Nami bị đạp rơi về thực tại. Đại tá quả nhiên là đại tá, anh ta không bao giờ bị chi phối bởi những yếu tố vặt vãnh xung quanh cả, việc phân tích chiến lược và hành động mới là mối quan tâm hàng đầu của anh ta.

Đột nhiên Andy mở nút áo sơ mi của mình, anh cởi áo ra và đưa cho Nami.

-Mặc vào! Mấy người bên Jackson và Raymon có lẽ đã có đủ thời gian để chuẩn bị. Họ sắp phản công và tràn vào đây rồi!

Nami mở to mắt nhìn chiếc áo như thể đó là một sinh vật ngoài hành tinh. Không gian dường như ngưng đọng đột ngột, hàng đống ý nghĩ hỗn loạn vụt qua trong đầu cô như sao chổi. Sau đó Nami mỉm cười, tiếp nhận cái áo sơ mi đó như một món quà. “Thì ra ngoại trừ cái vẻ ngoài vô tâm đó, đại tá luôn tinh tế để ý đến từng chi tiết”. Quả thật, bộ đồ của Nami bị xem là rất thiếu vải so với cái khăn tắm của Jessica, nếu đám đàn ông kia tràn vào thì cô sẽ rất mất mặt.

Có tiếng động lớn ầm ầm của bức tường khi ma cây tiếp tục tấn công toà nhà. Andy lại trở về với trạng thái căng thẳng cảnh giác.

-Chúng ta sẽ tiếp tục di chuyển! – Mệnh lệnh ngắn gọn được đưa ra.

Nói xong, anh ta lại xốc Jessica vác lên vai. Tuy hành động này khá thô lỗ nhưng lại giúp Andy rảnh ra một tay để sử dụng súng. Tài bắn súng của Nami không thể trông đợi được rồi. Nami hơi ghen tị khi Andy ôm lấy đôi chân dài miên man vô cùng gợi cảm của Jessica. Nhưng có cách nào để giữ cô ta nằm yên trên vai mà không phải chạm vào được đâu. Nami thầm an ủi mình, bọn họ đang trong thời gian tác chiến, sinh tử quan đầu, không thể chấp nhất mấy chuyện nhỏ nhặt được.

Cô liếc nhìn nửa thân trên để trần của Andy, vòm ngực săn chắc và những cơ bắp cuồn cuộn của anh. Sống trong cảnh khu, Nami không phải chưa từng thấy cơ thể của những nam đồng nghiệp trong khi tập luyện. Nhưng phải nói cơ thể của Andy khiến cô không thể dứt ánh nhìn đi được. Không phải bởi vì nó đẹp như bức tượng thần Hy Lạp, mà bởi vì vô số những vết sẹo khủng khiếp có ở khắp nơi. Tất cả đều là những huân chương chiến đấu trong bảng thành tích dày cộm của Andy.

Nami suýt nữa đã mỉm cười khi nhận ra vết may của mình ngay eo trái của Andy. Nơi đó từng là vết thương rất rộng khi Andy bị loài Chucapala cắn. Nami phải cứu chữa trong tình huống hết sức hiểm nghèo, khi cả một bầy Chucapala đang bao vây xung quanh, còn Andy thì đang bị mất máu khá nhiều. Anh vẫn một tay cầm súng bắn để bảo đảm không có con Chucapala nào áp sát được tới gần, riêng phần Nami thì chắc mẫm rằng đợt này thì họ chết chắc. Bàn tay run rẩy của cô khiến vết thẹo sau này trở nên xấu xí và nổi bật. Nếu quay ngược thời gian lại thêm một lần nữa, cô sẽ tin tưởng vào anh, chuyên tâm may những đường kim đẹp nhất.

Hoá ra trên người Andy có khá nhiều dấu vết do cô để lại như vậy.

Theo thói quen, Andy dùng tay ra lệnh khi bọn họ xuất phát.

“Vâng thưa sếp, em sẽ tin tưởng giao hết sinh mạng này cho anh!” Nami vững tâm, hoàn toàn tuân thủ theo lệnh chỉ đạo của Andy.

Bên ngoài cửa sổ mà bọn họ vừa chạy vụt qua, một nhánh dây leo thọc vào. Cửa sổ vỡ loảng xoảng báo hiệu mối nguy đang đến gần. Nhánh dây leo loằng ngoằng bò trên mặt đất, với tốc độ của một con rắn đang săn mồi. Nami kinh hoàng khi nhận ra nhánh dây leo đang nhắm thẳng về phía mình. Phe rượt đuổi và bị đuổi chỉ còn cách nhau khoảng một mét mong manh.