-Vâng! Chuyện là thế này cô ạ! ABC...XYZ!

-Ukm! Cô hiểu rồi con! Thế nhưng cũng không trách Yến Mi được!

-Dạ!

-Thôi con lựa mà dỗ ngọt là được! Con gái mà Bảo Nam!

-Còn gì nữa đâu cô, e ấy nói chia tay con rồi! Nó tỏ vẻ dỗi hờn

-Thôi nào con trai! Cô xin lỗi con! Nhưng con thừa biết tính của Bống rồi còn gì! Giờ con cũng dỗi thì cô biết làm sao đây!

-Dạ con hiểu rồi! Con xin lỗi! Con nghe lời cô ạ!

-Ukm tốt rồi! Yên tâm đi, có cô và chị hậu thuẫn cho con!

-Dạ! Thôi cô ngủ ngon ạ!

-Ukm! Bye con!

Nghe xong nó vững lòng hơn 1tí, thôi để mai tính, nó tắt nguồn điện thoại rồi ngủ luôn. Một ngày, hai ngày, nó cố gọi cho e nhưng e vẫn thế, nó thực sự cảm thấy mệt mỏi. Trưa, đang ngồi ăn cơm thì Q đến bên nó

-Yến Mi vẫn giận a à?

-Uk!

-E đã gặp và nói rõ với Yến Mi rồi! A yên tâm đi!

-Uk!

-Thế thôi e xin phép!

-Ukm!

Nói thì đã rõ nhưng nàng công chúa ương ngạnh cuả nó có nghe kô? Chiều 31/12/2015, ngày cuối cùng của năm, vừa vào công ty chị Vân đã trực sẵn ở đó, thấy nó chị hớt hải chạy đến

-Bảo Nam e đây rồi! Yến Mi vừa quyết định hợp tác với Mạnh Linh! Chị ngăn mà không được!

-Cái gì? Cô ta điên à!

Nó tròn mắt, e đang chơi trò nguy hiểm chết người. Biết lí do tại sao e làm thế, nó tức giận đi ngay lên phòng giám đốc vì chắc chắn e đang ở đấy. Nó cứ thế mà mở toang cửa ra, thấy nó, e ngạc nhiên

-A hỗn nhỉ! Vào phòng cấp trên không gõ à? E lườm nó

-E bị điên à? E đang đùa với lửa đó! E có biết Mạnh Linh là công ty con của tập đoàn kẻ thủ lớn nhất cuả ba sao?

-Mặc kệ, tôi làm gì kệ tôi! A đâu có quyền can thiệp!

Đến lúc này nó không nhịn được nữa, nó đập bàn cái rầm, e giật thót rơi cây bút trên tay

-CÔ ĐỨNG DẬY CHO TÔI! Nó quát và quắc mắt nhìn e, e tái sắc đi, nó biết e chỉ đang giả vờ thôi!

-A..!

-ĐI RA ĐÂY!

E nhạt môi thủng thẳng bước ra, ngay lập tức nó tiến lại ôm chặt lấy e

-Bỏ tôi ra! Bỏ tôi ra!

E vùng vẫy thoát ra nhưng nó vẩn khư khư

-Không! Trừ khi e nói không yêu a nữa!

E buông thõng tay rồi ngước lên mắt ướt nhìn nó, nó thắng rồi

-Thôi nào! A xin lỗi Bống của a nhiều lắm! Nhưng mà e hiểu lầm rồi, Q đã đến gặp e đúng không! A và cô ấy không có gì hết, a chỉ yêu và mãi yêu e thôi! A biết e giận a! Ừ thì e đánh a, chửi a, xỉ vả a thế nào cũng được, chỉ cần e không giận và nhẹ lòng đi là a sẵn sàng chịu đựng tất cả! Nhưng đừng vì giận a mà e suy nghĩ dại dột. A không muốn vì a mà Thành Long bị sụp đổ, đó là tâm huyết cả một đời cuả ba đó e hiểu không?

-Huhu! E xin lỗi! E sai rồi! Huhu!

E oà khóc nức nở lên ôm trầm lấy nó

-Rồi rồi! Ngoan nào đừng khóc nữa Cún con!

Nó vỗ đầu e an ủi, một lúc sau nó nâng đầu e lên, lau nước mắt cho e

-Thế h có muốn chuộc lỗi không?

-Dạ có!

-Thế e lập tức kêu chị Vân huỷ hợp đồng đi! Mọi chuyện còn lại a sẽ lo liệu ổn thoả!

-Dạ!

E gật đầu rồi tiến lại bàn làm việc. Xong xuôi, e thủng thẳng tiến lại chỗ nó đứng, làm khuôn mặt hối lối nhất nhìn nó, nó nghĩ ngay ra trò để trị e một trận

-Ok xong rồi! Đã đến lúc a phải đi rồi! Tạm biệt!

-Uả a đi đâu cơ?

-E còn hỏi nữa sao! Chúng ta chia tay rồi! Công ty đã ổn, a đi đây!

-Ơ e..!

-18h30p 42s 27/12/2015! Cô Trần Thị Yến Mi đã nói chia tay tôi rồi!

Nói xong nó bước đi, e chạy lại phía trước ôm lấy nó

-E xin lỗi! E biết lỗi rồi! Huhu!

-Không! Bỏ ra!

-Chồnggg!

E giãy nảy, nó bật cười nâng cằm e lên

-Thế giờ còn giận a không?

-Dạ không!

-Sau này có giám gen như thế nữa không?

-Không không không! E lắc đầu lia lịa

-Tái phạm là bị đánh đòn vào đít nhá!

-Dạ!

-Thế thơm a cái coi!

-Hihi! "Chụt!"

Nó cười ôm e vào lòng, e ôm chặt lấy nó, nó không ngờ hai người lại làm lành với nhau trong tình huống này. Mọi việc lại trở về quỹ đạo ban đầu của nó. Trưa hôm ấy nó đèo e về nhà, thấy hai đứa làm lành mẹ và chị Xuân mừng lắm

Cơm nước xong, nó bế e lên phòng. Mấy ngày không bên e, nó thực sự là rất nhớ, thỉnh thoảng nó cứ cúi xuống hít hà mùi hương của e

-A làm gì kì thế?

-Hềhề! Tại a nhớ e quá! "Chụt!"

-Đáng ghét!

-Thôi nào ngủ đi e! Tối đưa đi chơi nha!

-Dạ hihi!

E cười áp má vào ngực nó nũng nịu, nó xoa má e cho đến khi nghe thấy hơi thở của e đều đều

-A yêu e nhiều lắm đó ngốc ạ!

Nó hôn lên trán e rồi cũng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Tối đến, nó đưa e đi chơi, nó và e đi đến những nơi người dân theo đạo, vì ở đó không khí đón năm mới đang tưng bừng lắm. E cứ bắt nó chụp hết hình này đến hình khác. Sau đó e đòi nó đưa đi ăn kem, ăn kem giữa trời đông lạnh giá, con gái đúng là khó hiểu mà haizz! Xong e còn bắt nó cõng dạo khắp con phố. Đến 22h45 nó đưa e về nhà, e xuống xe

-A ngủ với e được không?

-A xin lỗi!....