Dự án sắp kết thúc, Trịnh Lĩnh càng lúc càng bận. Ngày ngày Hoa Thất đều đưa cơm cho Trịnh Lĩnh, đôi khi còn giúp hắn một tay.

Hai ngày cuối cùng nhân viên làm việc thâu đêm suốt sáng, Hoa Thất cũng kiên nhẫn ở lại cùng hắn.

Cả đám dánmắt vào màn hình máy tính, hai con ngươi vằn đỏ tơ máu, như mấy cái xác không hồn. Hoa Thất lúc thì rót nước cho từng người, khi lại đút điểm tâm cho Trịnh Lĩnh.

Trịnh Lĩnh vô thức há miệng ăn, cắn nhầm vào tay Hoa Thất mà chẳng hề hay biết.

Hoa Thất rút tay lại như bị điện giật, đỏ mặt xoa xoa tay.

Ấy mà lát sau đã bóc quýt rồi nhét một múi vô miệng hắn.

Họ phải kết xuất đồ họa, hoàn thành thiết kế mặt bằng, còn phải viết thuyết minh cho bản vẽ phân tích điều kiện tự nhiên, những thứ này Hoa Thất đều chẳng giúp được nên buồn chán lăn ra ngủ.

Chị Lý cấu véo Trịnh Lĩnh, Trịnh Lĩnh nghiêng đầu nhìn sang thấy chị chỉ về phía Hoa Thất.

Trịnh Lĩnh hiểu ý liền lại gần nhè nhẹ vỗ vai Hoa Thất. “Vợ ơi? ”

“Này! Hoa Thất, Hoa Thất? ”

Hoa Thất đã say giấc nồng.

Hắn bèn lấy áo khoác đắp người cậu.

Lát sau lại thấy ngủ mãi như vậy rất mỏi, liền cúi người bế cậu sang phòng nghỉ, nằm trên giường sẽ ngon giấc hơn.

Hoa Thất xoay người tìm tư thế thoải mái, miệng khẽ nhóp nhép, kéo chặt áo khoác Trịnh Lĩnh và ngủ tiếp.

Trịnh Lĩnh ngồi xổm, xoa xoa đầu cậu nhóc.

————–

Có mấy cái từ lan quyên chuyên ngành thôi mà hại não kinh T^T Tui rất cảm ơn cô Gián đã tương trợ

Mà ts ông anh:)) nhận vợ nhanh vãi:))