Editor: May

Hoàng Phủ Bạc Ái lại không được tự nhiên liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó lúc này mới cúi người xuống, xốc chăn tơ tằm tuyết trắng lên, bế Thịnh Vị Ương từ trên giường lên.

Chỉ là, mặc cho Hoàng Phủ Bạc Ái kéo chăn tơ tằm như thế nào, đều bị Thịnh Vị Ương dùng hai tay gắt gao nắm chặt góc chăn, hận không thể hất bay cô ra ngoài cũng không khẽ động một chút.

Hoàng Phủ Bạc Ái đen mặt, mắng một câu tiếng Anh,

“shi-t**!”

Người phụ nữ này không phải chưa ăn cơm chiều ư! Sao sức lực lại lớn như vậy!

Nhìn Thịnh Vị Ương quấn chăn tơ tằm, lại lăn một vòng tới đây, nháy mắt mặt đen của Hoàng Phủ Bạc Ái biến thành lọ nồi, còn là cái loại đốt sạch kia→_→.

Nương theo cái mông của Thịnh Vị Ương, Hoàng Phủ Bạc Ái tát thật mạnh một cái, cô gái mơ hồ lẩm bẩm một tiếng, sau đó mới bị người cùng nhau bế lên, không chút do dự đi ra phòng khách, đi vào phòng ngủ chính của anh.

……

Hoàng Phủ Bạc Ái rất nhanh liền đi đến mép giường, nhìn anh ôm ngang kiểu công chúa tiêu chuẩn, đến chính anh cũng khó có thể tin.

Thịnh Vị Ương, cô có biết hiện tại cô hưởng thụ chính là đãi ngộ tôn quý khiến nhiều phụ nữ hâm mộ nhất không! Lại có thể còn ở sau lưng đặt cho tôi nhiều biệt danh khó nghe như vậy!

Nghĩ nghĩ, Hoàng Phủ Bạc Ái lại cúi đầu, giống như vô cùng ghét bỏ hung tợn trừng liếc mắt cô gái ngủ đến giống như con heo nhỏ trong ngực một cái.

Còn chưa kịp thu hồi ánh mắt, trong lòng ngực, Thịnh Vị Ương bỗng nhiên tỉnh lại, lông mi cong xinh đẹp mở ra, liền nhìn thấy một đôi con ngươi đen đằng đằng sát khí trước mặt, thủ phạm hung ngoan trừng mắt nhìn cô.

Thịnh Vị Ương đờ đẫn chớp chớp mắt, sau khi ý thức thanh tỉnh, thấy chính mình bị anh ôm, lập tức gào khóc hét ầm lên,

“Hoàng Phủ biến thái anh ôm tôi làm gì!”

Hoàng Phủ Bạc Ái phá lệ phản ứng chậm một nhịp.

Nghe được Thịnh Vị Ương lại mắng anh, ánh mắt trầm xuống, cánh tay vung lên, tựa như vứt rác quăng Thịnh Vị Ương ra ngoài, quăng ra ngoài……

……