Trường Đại Học Công Nghiệp Bắc Kinh , hai chiếc xe cảnh sát nối đuôi nhau dừng lại tại cổng trường , năm người thay nhau xuống xe trước sự chào đón của đông đảo sinh viên nơi này , theo Hàn Vân thấy thì chào đón là giả , phần đa người ở đây nhìn 5 người bọn hắn với ánh mắt tò mò , là ra hóng gió thì đúng hơn , bởi vì nơi này đã bị phong tỏa hết , nội bất xuất ngoại bất nhập để phục vụ cho việc truy tìm hung thủ , còn muốn biết tại sao hắn lại tới đây thì phải trở lại hơn 1h trước .

-----------

Tổ Chức Ám Thiên .

" Sao ? Hạ Đại nhân không nói đùa chứ ? Tại sao chúng tôi phải ghép với đội 17 để làm nhiệm vụ này ? " Hứa Lam mắt tròn mắt dẹt lên tiếng chấp vấn .

" Tôi biết hai người không muốn làm nhiệm vụ cùng người lạ , nhưng vụ án này liên quan tới một nhà có chút quyền thế , nhà họ yêu cầu cần phải phá án nhanh , sớm tìm ra hung thủ , vì vậy cũng đành phiền mọi người ghép cùng đội số 17 thực hiện nhiệm vụ , hai người không có ý kiến gì chứ ? "

Quốc Hưng lắc đầu , Hạ Đông đã đưa ra chủ thị thì có nói sao vẫn vậy mà thôi , tốn hơn tốn sức .

" Nhưng vụ án này rõ ràng là của bên cảnh sát phải làm , tại sao lại tới tay chúng tôi rồi ? " - Hứa Lam vẫn chưa cam lòng , muốn hỏi rõ tình huống .

" Hứa Lam , cô không phải là quên bản thân ngày trước rồi chứ ? "

Một câu của Hạ Đông đánh thức được Hứa Lam đang không vui trở lại với tỉnh táo .

" Ngày trước cô từ bên cảnh sát chuyển qua đây , chính cô đã nói rõ là muốn bản thân chấp hành nhiệm vụ trêи thân phận một nửa thuộc cảnh sát một nửa thuộc tổ chức , nhớ không ? "

Hứa Lam trong quá khứ từng là một nữ cảnh sát ưu tú , từng theo chân các tiền bối trong sở phá không dưới 100 vụ án lớn nhỏ , nhưng lại không được thăng chức thêm một bậc nào , chức vụ của cô vẻn vẹn mãi chỉ là một cảnh sát quèn , nhiều lần muốn được được cấp trêи soi xét cho mình nhưng sau mỗi lần đề nghị chỉ nhận lại được câu " Tôi sẽ để ý " , dần dần không còn nhiệt huyết như xưa , cho tới một ngày gặp được Hạ Đông , Hứa Lam không vướng bận gì liền đồng ý gia nhập Ám Thiên , đây có lẽ cũng là lý do cô luôn để ý chức vụ như vậy .

Mới đầu nghe câu hợp tác cùng người lạ còn không vui vẻ gì , cho đến khi nhân lực của đội 17 thình lình xuất hiện thanh niên tối hôm nọ gặp được tại công viên , Hứa Lam nhớ lại chuyện bản thân từng làm mà không biết dấu mặt đi đâu cho bớt xấu hổ , Quốc Hưng lại ôn hòa hơn , có ý tạo mối liên kết giữa đôi bên cùng đội 17 .

Còn phía này ngoài Hàn Vân mặt không biểu cảm gì ra , Khương Phương cùng Trần Hiểu Mộng lại rất vui tới làm quen cùng đội 11 mong được chiếu cố , dù sao người ta cũng hơn mình tận 2 cấp mà .

Cứ thế đội 11 nhân lực có 2 người , thêm đội 17 cộng 3 nữa tạo thành tổ đội 5 người thực thi nhiệm vụ này .

----- ----- -----

Trở về với thực tại , Hứa Lam cùng Quốc Hưng với thân phận cảnh sát trưởng đi tới hiện trường , trước khi đi có nhờ Khương Phương và Trần Hiểu Mộng chuẩn bị một số đồ đạc ở trêи xe , còn lại Hàn Vân nhàn nhạt đứng giữa chốn đông người không biết làm gì , bình thường ở gần người thân bộ dáng hắn tỏ vẻ hiền lành dễ gần , còn những lúc không có người quen thì khác hẳn một trời một vực , biểu cảm lạnh nhạt chẳng khác gì Diệp đại tiểu thư khó gần kia , vẻ mặt rất khó chịu thêm việc tiết kiệm từng lời nói , điều này cũng là lý do Hứa Lam không dám mở miệng nhờ vả gì hắn .

Mội đại nam nhân đứng giữa ánh mắt bao người , lại còn mang theo hình ảnh lãng tử thành thục , một vài nữ sinh tính cách cởi mở muốn bước tới làm quen , vừa bước chân lên một bước lại nhìn trúng vẻ mặt khó gần kia của hắn , ý định mới nhú trong đầu liền bị dập tắt , soái ca thì ai cũng thích thật , nhưng mà ở giữa chốn đông người như vậy mà bị người ta từ chối thì muối mặt , lúc đó chẳng có cái lỗ nào mà chui vào đâu .

" Hàn … ca ca ? "

m thanh có phần quen thuộc vang lên , Hàn Vân theo bản năng nhìn qua , nhận được ánh mắt sắc bén chiếu tới , thân thể Dương Tịnh Uyển không tự chủ run rẩy một cái .

" Ừ ! Tịnh Uyển " - Xác định được người tới là ai , Hắn mỉm cười chào lại .

Cả thái độ lẫn biểu cảm quay ngoắt 180 độ , cảm nhận ánh mắt Hàn Vân trở nên ôn hòa như trước đây , Dương Tịnh Uyển bất giác lại cảm thấy vui vẻ , dù biết người ta đã là nam nhân có vợ , nhưng cô không ngăn được , cảm giác bây giờ giống như có cơn gió xuân thổi qua ở trong lòng vậy .

" Anh tới đây là vì vụ án kia ? "

" Đúng vậy ! Vụ án xảy ra ngay lúc mấy người bọn anh đang rảnh , nên lập tức được cấp trêи chỉ thị tới hỗ trợ phá án "

Nghe lời này , Dương Tịnh Uyển suy đoán ở trong đầu có lẽ là Hàn Vân làm tại cục cảnh sát nào đó .

" Hàn Vân ! Anh tới đây đi "

Cô gái hàn huyên cùng Hàn Vân chưa được bao lâu , Hứa Lam từ xa chuẩn bị xong đồ đạc đã gọi Hắn đi , phá tan cuộc gặp gỡ vô tình này , Hắn đành phải tạm biệt Dương Tịnh Uyển mà đi theo mọi người trong đội . Thân ảnh Hàn Vân nhanh chóng xa dần , Dương Tịnh Uyển cứ mãi nhìn theo cho tới khi hắn khuất lấp bởi những người khác , Cô nhẹ nhàng thở dài .

" Này Tịnh Uyển ! Người đó là ai vậy ? Nhìn hai người rất là thân mật đó nha " - Một cô gái đứng bên cạnh lên tiếng .

" L…Làm gì có "

" Tiểu Lộ nói đúng đó , cậu mau mau nhìn lại bản thân mình đi , còn đang đỏ mặt kìa ! Dương Tịnh Uyển mạnh mẽ của tớ đi đâu mất rồi ? "

Hai ba cô gái xung quanh thấy Dương Tịnh Uyển có bộ dạng khác lạ với ngày thường , lập tức hùa nhau tới trêu đùa cho cô thêm xấu hổ , mặt đã đỏ nay lại càng đỏ thêm , nhìn qua có thể thấy đây chính là hội bạn thân chơi chung của cô .

Hiệu Trưởng của trường đại học này bề ngoài trung niên , có lẽ tầm 45 50 tuổi gì đó , tên gọi Dương Sâm , hiện tại lão đang dẫn 5 người đội phá án tới hiện trường vụ án . Vừa đi vừa nghe kể , Hàn Vân biết được một chút thông tin , vụ án này là án mạng giết người , xảy ra vào tối hôm trước , ít nhất là trước 1h đêm bởi vì đúng 1h tối qua có nữ sinh phát hiện thi thể của nạn nhân , nạn nhân bị giết là một nữ sinh 19 tuổi tên Vương Huệ , là sinh viên năm nhất , bình thường tính cách đều ôn hòa , không biết lại gây thù oán với ai mà có nông nỗi này .

" Người đầu tiên phát hiện ra án mạng là ai ? " - Hứa Lam lên tiếng hỏi .

" Người đầu tiên phát hiện ra thi thể là học sinh cùng lớp với nạn nhân , người này tên Chu Nguyệt Kiều , cũng là bạn thân với nạn nhân , hiện nay cô ấy đang ở trêи đồn lấy lời khai "

Nói xong vừa tới trước cửa vào khu vệ sinh của ký túc xá nữ , nơi đây đã được phong tỏa , cảnh sát hiện tại còn đang canh giữ .

" Đã tới hiện trường rồi , người ngoài như chúng tôi không thể vào trong , nếu các vị có gì cần giúp thì cứ gọi một tiếng "

Mấy người ừm ờ một câu , theo chân nhau vào trong hiện trường vụ án mạng này , vài người của bên cục cảnh sát nhận giải quyết vụ án này ở bên trong đang tìm kiếm dấu vết , một người có vẻ là cảnh sát trưởng đi tới xác minh thân phận , sau khi biết Hứa Lam là người có quyền hạn cao nhất ở đây liền đem hết vật chứng và dấu hết ra cho cô xem một lượt .

Quốc Hưng im lặng nhìn vào dấu giày dính máu từ trong nhà vệ sinh đi ra , Hứa Lam cũng tới xem xét một chút rồi gật đầu nói .

" Cỡ vừa , đế in dưới sàn nhà không có ký hiệu nào rõ ràng cả , có lẽ hung thủ đã dùng ni-lông bọc giày từ trước " - Cô nói rồi chỉ tay vào vòi nước bên ngoài : " Hắn tới đó dùng nước nửa đi vết máu "

Lời Hứa Lam nói không sai , vết giày dính máu đỏ của hung thủ chỉ tới bên vòi nước , sau đó không còn thêm một dấu vết nào .

" Trêи người nạn nhân chỉ có duy nhất một vết thương ở cổ , đây cũng chính là vết thương chí mạng , đứt động mạch chủ mất máu quá nhiều mà tử vong "

Ở bên trong , Hàn Vân đã sớm nhìn qua thi thể nạn nhân một lượt , đây là một cô gái trẻ , ngũ quan cũng được cho là thanh tú nhưng khuôn mặt đã sớm tái xanh lại vì mất máu , tại cổ nạn nhân bị người ta dùng vật dụng sắc bén cắt một vết thương lớn , sâu tới 4Cm dài tầm 10Cm , trêи người cô gái này còn đang mặc bộ váy ngủ màu trắng , chỉ là giờ đây đã bị máu nhuộm hồng rồi .

" Ừ ! Vật dụng gây ra vết thương này giống với dao nhỏ sắc bén , trêи miệng vết thương của nạn nhân còn có tóc vụn để lại , theo suy đoán của chuyên gia thì công cụ gây án của hung thủ chính là loại dao cạo mà các tiệm cắt tóc thường sử dụng "

Hứa Lam giải thích cặn kẽ , Hàn Vân quan sát kỹ tại vết thương thì đúng là có tóc vụn lấm chấm , quả không hổ danh là cựu cảnh sát đã thực thi hàng trăm vụ án .

" Vậy chúng ta có nên tới các tiệm cắt tóc để tìm không ? Có thể sẽ tìm ra dụng cụ gây án cũng nên "

Khương Phương đứng một bên cảm thấy bản thân có hơi dư thừa , mở miệng nói ra ý kiến của mình , đổi lại chính là cái nhìn khó hiểu của Hứa Lam :

" Nếu tôi là hung thủ thì đã sớm mang dụng cụ đi phi tang rồi , còn nữa , tại Bắc Kinh này có trăm ngàn tiệm Salon tóc , dù hung thủ có để dụng cụ gây án cho cậu tìm thì trong thời gian 1 tháng cũng chưa chắc đã tìm ra "

Trần Hiểu Mộng kế bên cũng không nhịn được mà cảm thấy Khương Phương này quá là đơn thuần rồi .