Hãn Thích

Quyển 1 - Chương 288-1: Mai hoa hương tự khổ hàn lai (3) (1)

Lã Lam cũng cảm nhận được chính mình lỡ miệng, nàng le lưỡi che miệng lại. Lưu Sấm lạnh toát mồ hôi hột, hơi có chút bất đắc dĩ nhìn nàng ta nói:

- Linh Đang, vì ta là thần dân nhà Hán, phải trung thành với Hán thất....Hiện giờ chúng ta mới bắt đầu cần phải chú ý cẩn thận lời nói, thân phận nàng hiện tại sẽ khiến nhiều người chú ý, phải cẩn thận nhiều.

- Thiếp biết rồi!

Lã Lam gật gật đầu, liền thành thành thật thật ngồi xuống. Gia Cát Linh không để ý đến, nàng chỉ nhìn Lã Lam cười cười.

- Phu quân, chuyện thứ hai này hoàn toàn cũng có liên quan đến Hoàng tiên sinh.

- Chuyện gì?

Gia Cát Linh do dự một chút hạ giọng nói:

- Khổng Minh hiện giờ đã mười tám tuổi, tuổi cũng không còn nhỏ nữa. Trước đây Hoàng tiên sinh đã từng nói với thiếp tiên sinh có một người con gái dù không xinh đẹp nhưng lại đoan trang hiền thục, trí tuệ hơn người. Hiện tại mẫu thân lại ở cùng Đại huynh ở Giang Đông, tung tích không rõ, đại tỷ lại gã đến Kinh Châu tuy có viết thư qua lại những cũng là người ngoài. Thiếp đã suy nghĩ chỉ duy nhất phu quân là thích hợp, hãy giúp hắn chọn lựa một chút, sớm khiến hắn thành gia thất, khiến hắn ổn định tinh thần.

Khuê nữ Hoàng Thừa Ngạn....

Đó chẳng phải là Hoàng Nguyệt Anh sao?

Trong lịch sử cô gái đó được gả cho Gia Cát Lượng.

Trước đây Lưu Sấm nghĩ nếu Gia Cát Lượng theo hắn thì việc hôn nhân nên làm thế nào cho phải? Không nghĩ Hoàng Văn lại mang nữ nhân chạy đến đây, đúng là Gia Cát Lượng và Hoàng Nguyệt Anh có lương duyên tiền định, phải cưới nhau.

Nghĩ đến đây Lưu Sấm không thể không cười được.

Gia Cát Linh nói không sai, hiện giờ Gia Cát Lượng đã đi theo Lưu Sấm thì hôn sự của cậu ta tất nhiên do Lưu Sấm phụ trách.

- Hoàng tiên sinh có tài học hơn người, lại danh sĩ Giang Hạ.

Lưu Sấm nghĩ một chút trầm giọng nói:

- Lại nói tiếp Hoàng Gia và dòng họ Gia Cát cũng môn đăng hộ đối, việc hôn nhân này cũng không kém chút nào. Như vậy đi, ngày mai khi ta thăm hỏi Hoàng tiên sinh, thuận tiện nói chuyện này với người luôn. Tuy nhiên, Khổng Minh mới mười tám tuổi, hiện tại thành thân có sớm quá không?

Lời nói này vừa nói ra khỏi miệng lập tức bị các nàng liếc xéo.

Gia Cát Lượng mười tám tuổi thành thân là sớm, vậy ngươi mười tám tuổi thành thân, hơn nữa lại lập tức cưới đến năm cô vợ xinh đẹp thì thế nào? Lưu Sấm nói ra miệng, liền ý thức được chính mình nói không đúng, lập tức ngượng ngùng im lặng.

- Vậy nhờ phu quân!

Gia Cát Linh cũng không có truy cứu lỗi vừa rồi của Lưu Sấm, nàng chỉ cười cười, cũng không nói gì thêm.

Đúng lúc này chợt nghe ngoài cửa Đỗ thị lớn tiếng gọi:

- Công tử, ngoài cửa có Triệu cô nương cầu kiến, còn dẫn theo một gấu con, nói phải trả lại cho ngươi.

Trong phút chốc, Lưu Sấm cảm giác mười con mắt đang nhìn hắn, như mười lưỡi dao sắc bén đâm vào người hắn.

Lưu Sấm đột nhiên nhớ tới ngày trước khi Triệu Diễm ngăn cản hắn trách mắng Đại Hắc, đến nay Đại Hắc vẫn luôn ở bên cạnh Triệu Diễm.

Sau khi đến Lâm Du, Triệu Diễm không đi cùng hắn. Sau đó Lưu Sấm bận chuyện....Cùng mọi người thảo luận công việc nên Lưu Sấm cũng quên mất chuyện này....

- Các người đừng hiểu lầm, Triệu cô nương là muội muội của Tử Long, Đại Hắc.... Không, chính là con gấu nhỏ, là khi ta đến Hứa Đô giết gấu có bắt được hai con gấu con, trong đó một con được con gái Tào Tháo lấy đi, một con khác ở bên cạnh ta. Trước đây do ta lo chạy đi nên được Triệu cô nương chăm sóc hộ, ta suýt nữa quên mất.

- Ha ha!

- Ha ha!

- Ha ha!

............

Các cô gái nghe nói thế đều cười rộ lên.

Mi Hoán đứng lên mỉm cười nói:

- Phu quân không cần giải thích, chúng ta không có ý gì khác, Triệu cô nương ở xa đến là khác, chúng ta không thể không hiểu lễ nghĩa, nếu Triệu cô nương đã đến chúng ta phải ra ngoài nghênh đón, để tránh người ta trách chúng ta không hiểu lễ nghĩa.

Gia Cát Linh không chút do dự đứng lên đến bên cạnh Mi Hoán. Cặp mắt kia như long lên nhìn Lưu Sấm như trêu đùa.

Hắn dám thề với trời cao hắn cùng Triệu cô nương không có gì....Không đúng, cũng không phải không có gì, hắn đã nhìn thấy ngực nàng ta.

Lưu Sấm không khỏi đau đầu, đi theo đám người Mi Hoán ra nghênh đón. Triệu Diễm vẫn mặc trang phục áo vải, dù không trang điểm phấn son, nhưng dưới ánh sáng mặt trời vẫn hiện lên khuôn mặt mỹ miều xinh đẹp.

Thấy đám người Mi Hoán đi ra, Triệu Diễm không khỏi giật mình. Cùng lúc đó, Đại Hắc dưới chân nàng lại hướng về đám người Mi Hoán rít gào một tiếng.

- Đại Hắc, đừng làm rộn.

Có lẽ đột ngột nhìn thấy nhiều người như vậy khiến Đại Hắc trở nên hung hãn. Triệu Diễm vội ngồi xổm xuống, ôm đầu Đại Hắc vào ngực nhẹ nhàng trấn an.

- Gấu con!

Lã Lam và Tuân Đán nhìn thấy Đại Hắc hai mắt sáng quắc lên. Dù sao Đại Hắc cũng còn non, sau khi đi cùng Lưu Sấm lại ăn nhiều, béo ục ịch cực kỳ đáng yêu. Đặc biệt giao cho Triệu Diễm chăm sóc, nàng ta lại chăm sóc cực kỳ cẩn thận, mỗi ngày đều tắm rửa, trên cổ lại đeo dây nơ thắt hình bướm cho nó, nhìn cực kỳ bắt mắt. Tuy nhiên, Đại Hắc nhìn thấy thiện ý của Lã Lam cùng Tuân Đán dường như cũng không còn kích động nữa, nó gục đầu vào lòng Triệu Diễm.

Lưu Sấm nhìn như dở khóc dở cười, đó là con gấu ngựa đấy, nàng ta còn bắt nó mặc đồ nữa chứ.....

- Đại Hắc, lại đây!

Nhìn Đại Hắc tránh trong lòng Trúc Diễm, trong lòng hắn có chút không thoải mái, lớn tiếng gọi. Nào biết được không đợi Triệu Diễm mở miệng Mi Hoán liền nhịn không được cười nói:

- Phu quân, gấu con dễ thương như thế sao chàng lại nghiêm khắc với nó.

Gia Cát Linh đứng bên cạnh cũng gật đầu nhìn Lưu Sấm liếc một cái, dường như có chút bất mãn.

- Người này chính là muội muội của Triệu gia.

Hùng hổ đến không nghĩ Đại Hắc lại có sức hấp dẫn như thế. Thái độ của Mi Hoán, lập tức phát sinh chuyển biến cười hì hì nghênh tiếp, nàng kéo tay Triệu Diễm nói.

- Vừa rồi phu quân còn nói....Dọc đường được muội quan tâm chăm sóc.....Mọi người đang nói phải gặp muội một lần không nghĩ muội lại tìm đến. Phu quân đối với Tử Long tướng quân cực kỳ tôn sùng, hiện giờ thành người một nhà muội muội cần gì hãy nói cùng ta....Đúng rồi, muội muội đã có nơi nghỉ chưa?

Thái độ thân thiết của Mi Hoán khiến Lưu Sấm không thể nào hiểu được. Chớ đừng nói chi là Triệu Diễm, nàng ta gặp qua trường hợp như thế, ngay lập tức chân tay luống cuống.

Nàng ta rụt rè nói:

- Ta với huynh trưởng mới tới đây, chưa sắp xếp được... Nên ta ở tạm trong quân doanh của huynh trưởng.

- Sao có thể thế....

Mi Hoán nhăn mày lại nói:

- Trong doanh trại hỗn loạn, sao có thể để cô gái ở lại đó chứ? Phu quân cũng thật là, với một cô gái xinh đẹp thế này lại không chịu an bài, thật sơ suất quá. Tuy nhiên, Tử Long tướng quân sẽ nhanh chóng tiếp nhận trọng trách, muội cũng không thể ở đó được, chi bằng muội dời đến nhà chúng ta, ở cùng nhau có tốt hơn không.

- Chuyện này không tiện lắm

- Có gì mà không tiện chứ!

Gia Cát Linh đột nhiên nói:

- Liêu Tây khá lạnh, nàng là cô gái ở đó không khỏi có bất tiện. Dù sao ở đây cũng có nhiều phòng trống hơn nữa Tử Long tướng quân là Tả lĩnh Phi Hùng Kỵ nên sau này thường xuyên đóng ở bên này, nàng đến đây ở Tử Long tướng quân cũng yên tâm hơn. Hơn nữa, Đại Hắc và nàng thân thích như thế nếu nàng không ở đây chỉ sợ cũng không có ai có thể quan tâm nhiều đến nó.