Hạ Huyền Lục Dazai

Chương 4: 4 Lý Tưởng Nổ Mạnh Sợ Hãi

Tác giả: Tinh Hỏa Hàm Yên

Edit + beta: Ain Takei

Chương 4.

Lý tưởng nổ mạnh sợ hãi

Làm bạn với quỷ, trên người có mùi máu tươi, là quỷ.

Tiêu diệt.

Mục tiêu của Tomioka Giyuu rất rõ ràng, anh muốn một kiếm chặt đứt cổ Dazai, mà trong lúc hấp tấp Rui không thể phát huy hoàn toàn uy lực của Huyết Quỷ Thuật • Khắc Mịch Luân Chuyển , đương nhiên càng không có khả năng ngăn trở một trong chín người mạnh nhất của Sát Quỷ Đoàn —— lưỡi kiếm của Thủy Trụ.

Một tiếng trống không được tính là dữ dội vang lên, Tomioka Giyuu chỉ thấy trọng lượng cả người cứng lại, mặt đất quay cuồng, trọng lực thay đổi khiến anh hung hăng va phải cây cối ở một bên(*).

Nhưng mũi kiếm của anh vẫn như cũ đứng thẳng, giống như hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.

Anh nhanh nhẹn xoay người, chân đạp lên thân cây, một lần nữa lấy lại cân bằng.

Con quỷ đang nấp ở trong bóng tối giống như có Huyết Quỷ Thuật quay cuồng không gian tạm thời, ngay cả phương hướng của trọng lực cũng thay đổi.

Bản thân nhất thời không chú ý, cư nhiên bị trúng chiêu.

(*) Huyết Quỷ Thuật của Kyoukai cũng là điều khiển không gian, giống Nakime nhưng Nakime mạnh hơn.

Tôi tưởng Kyoukai chỉ có thể điều khiển không gian của mình, là cái phủ đệ kia thôi chứ nhể?

" Kyoukai - kun đến đúng lúc thật nha," anh cười tủm tỉm và nói," Nếu không chỉ sợ tôi đã bị giết chết, thật đáng sợ thật đáng sợ."

Băng vải bị chém đứt chậm rãi rơi xuống, đáp lại trên tay anh.

Lúc này Giyuu mới phát hiện anh ta đã bày ra động tác này từ sớm, giống như đã dự kiến được tất cả những việc vừa nãy xảy ra.

Ngay cả thời gian vươn cổ tay ra đều gãi đúng chỗ ngứa(*).

(*) Ý đúng lúc đúng chỗ, chứ không phải gãi ngứa thật.

Dưới ánh trăng, mắt phải của Dazai luôn bị băng vải bao trùm cuối cùng cũng lộ ra, tròng mắt màu nâu cọ phản chiếu ánh sáng lộ ra tính ôn hòa cực kì có tính lừa gạt.

Vị trí ở giữa tròng mắt có một chữ màu đen rất nhỏ, thể hiện rõ thân phận của anh.

" Hạ Huyền Lục." Giyuu lật tay, nắm chặt Nhật Luân kiếm của mình.

" Thủy Trụ, Tomioka - san.

" Dù tay không tấc sắt, Dazai lại không kinh hoảng chút nào, thậm chí còn cực kì lễ phép mà gật đầu chào hỏi với anh.

Con quỷ có thể điều khiển không gian đang trốn ở chỗ tối vẫn chưa chịu xuất hiện, nhưng mà Giyuu có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn một cách rõ ràng.

Con quỷ đó đang trốn ở trong rừng cây, ở sau lưng Dazai.

Đó là một con quỷ có sức mạnh không chênh lệch mấy so với Hạ Huyền, ở trên một ngọn núi Natagumo nho nhỏ, vậy mà lại có ba con quỷ thân phận đặc thù tập hợp, quả thực chưa từng nghe qua.

" Đứng lên," Giyuu nói với Tanjirou đang nửa quỳ ở trên đất, gần như không thể nhúc nhích, " Không thể cử động cũng phải cố gắng đứng lên."

Nếu chỗ này chỉ có Hạ Huyền Ngũ, có lẽ anh sẽ để người kiếm sĩ này nghỉ ngơi, nhưng tình hình hiện tại khiến anh cũng không thể phạm sai lầm dù chỉ một chút.

Anh muốn Tanjirou kiềm chế một trong ba con quỷ, bản thân anh mới có thể hoàn toàn giết chết ba con quỷ!

Không phải Kyoukai là con quỷ từng làm Thập Nhị Quỷ Nguyệt bị chính mình tiêu diệt trong dinh thự của hắn sao? Tại sao hắn vẫn còn sống! Tanjirou không dám tin tưởng, nhưng hiện tại không có thời gian để cho cậu do dự.

Tanjirou hít một hơi thật sâu, mạnh mẽ cưỡng bách thân thể của mình đứng lên, đoạn kiếm nhắm ngay Rui đang đứng sau Dazai.

Hạ Huyền Ngũ đã bắt đầu sử dụng Huyết Quỷ Thuật một lần nữa, những sợi tơ màu đỏ sậm tụ tập thành một hình cầu nho nhỏ, vô số sợi tơ bắt đầu vờn xung quanh người cậu.

Hiện tại cho dù chiêu thức mạnh nhất của mình là Sinh Sinh Lưu Chuyển cũng không thể cắt đứt những sợi tơ này, Tanjirou thầm nghĩ.

Nhưng Hơi Thở hiện tại cậu đang sử dụng cũng không phải là Hơi Thở của Nước, Tanjirou hít sâu một hơi, cảm nhận dòng khí nóng cháy chảy đến mọi ngóc ngách trong cơ thể, lưỡi kiếm dần chuyển thành màu đỏ.

Dưới chân cậu bỗng nhiên phát lực, hung hăng hướng về phía Rui mà chém tới, vốn dĩ rồng nước lần nữa được ngưng tụ lại hóa thành ngọn lửa, cùng với lửa cháy ở ngọn kiếm rít gào chém xuống Rui không kịp phòng bị.

Rui bất đắc dĩ phải nhảy dựng lên, không ngừng lui về phía sau, hỏa long không ngừng đuổi theo cậu, đoạn kiếm có ngọn lửa bám vào không ngừng chặt đứt những sợi tơ mới xuất hiện.

Nếu cứ sức lực tiêu hao như thế, Tanjirou sẽ sớm dừng lại vì kiệt sức.

Nhưng Nezuko đang bị tơ nhện trói buộc ở trên cao đột nhiên mở to mắt, bàn tay nắm chặt lại, giống như cảm giác được anh hai của mình gặp hiểm cảnh, đọc từng chữ rõ ràng:" Huyết Quỷ Thuật • Bộc Huyết! " Những giọt máu của cô đang dính ở trên tơ nhện bắt đầu đỏ lên, sau đó thiêu cháy tơ nhện, nhanh chóng lan tràn về phía Rui.

Tơ nhện kiên cố không gì phá nổi bị thiêu đốt gần như không còn, trước mặt Tanjirou cuối cùng cũng hết chướng ngại, đoạn kiếm đồng thời biến thành màu đỏ lửa một kích chặt đứt cổ Rui, đem đầu của Rui với biểu tình không dám tin ném lên bầu trời đêm.

Nhưng mà thân thể của Hạ Huyền Ngũ cũng không vì thế mà tiêu tán, cậu đi về phía trước hai bước, bàn tay nắm lại, liền dùng sợi tơ kéo lại đầu của chính mình —— trước một giây cuối cùng kia, cậu đã dùng tơ nhện của chính mình để cắt đứt đầu bản thân tránh vận mệnh bị Nhật Luân kiếm chặt đứt.

Ngay tại thời điểm sợi tơ chuẩn bị nối liền lại, một tiếng trống lại vang lên.

Tanjirou không ngại sử dụng sức lực còn sót đuổi theo Rui, ánh kiếm màu lam của Tomioka Giyuu cũng chém về phía Dazai, chiêu thức của anh càng đánh càng trôi chảy, tốc độ cũng cực kì nhanh, Dazai với thể thuật tầm trung cùng kinh nghiệm chiến đấu khi còn ở Mafia cảng hoàn toàn không phải là đối thủ.

Sóng nước gợi lên từ Nhật Luân kiếm đem Hạ Huyền Lục trước mắt chôn vùi hoàn toàn, nhưng Giyuu nhạy bén nhận ra sự tồn tại của Hạ Huyền Lục không hề suy yếu.

Thậm chí sóng triều do Hơi Thở của Nước tạo thành cũng không biết vì lý do gì mà tan biến, có lẽ liên quan đến Huyết Quỷ Thuật của Hạ Huyền Lục.

Đột nhiên, một sợi dây thép có hình dạng kì quái lao đến khi ánh kiếm màu lam hoàn toàn tan biến, lướt qua gương mặt của Giyuu, đỉnh móc của sợi dây ghim thật chặt vào cây đại thụ sau lưng anh.

Giyuu tin tưởng bản thân vừa rồi đã đánh trúng vị trí Hạ Huyền Lục đang đứng nhưng ngay sau đó, một nam tử cao gầy đã mang theo Hạ Huyền Lục từ trong sương khói chạy ra.

Nhờ lực đạo của dây thép và sức lực thân thể mà phi qua, đứng ở chạc cây của đại thụ sau lưng anh.

Người đàn ông với mái tóc ngắn màu kim sắc này —— bản thân mình không cảm nhận được hơi thở của quỷ trên người anh ta —— một tay xách eo của thanh niên khoác áo gió màu đen, một tau cầm đạo cụ có hình dạng kì quái, chính nó là thứ bắn ra dây thép vừa rồi, đang đứng từ trên cao mà nhìn xuống quan sát tình hình bên dưới.

" Này, Dazai, " nam nhân đột nhiên xuất hiện đem Dazai thả xuống trên nhánh cây, không kiên nhẫn hỏi, " Đây là chỗ nào? Trong danh sách kế hoạch của tôi không có mục nào là đến chốn hoang sơn dã lĩnh(*) này cứu mạng cậu! Mau giải thích rõ ràng tình hình cho tôi, tránh tình trạng lãng phí trang bị!"

(*) hoang sơn dã lĩnh: hoang sơn - núi chưa được người khai phá, lĩnh - Đỉnh núi có thể thông ra đường cái, đường đèo/ Dải núi cao lớn, dã - cũng có nghĩa như hoang, tóm lại cứ hiểu như chốn núi rừng hoang dã ấy

" Kunikida - kun, lỗ tai sắp thủng rồi! Sẽ điếc đó!"

Giyuu nhìn cảnh tượng nhân loại trước mắt mắng mỏ Hạ Huyền Lục, ánh mắt dần mất đi cao quang(*).

Cho dù Giyuu đang hoang mang, đến lúc này vẫn lựa chọn dừng việc tự hỏi bản thân.

(*) cao quang: cao - mỡ màng, quang - ánh sáng, chắc là ánh sáng bóng bẩy, kiểu dần mất đi tiêu cự cũng na ná(?)

Giyuu quyết định dừng việc tự hỏi, bắt đầu nắm chặt lấy Nhật Luân kiếm, chuẩn bị cho lần công kích tiếp theo.

Bỗng nhiên, lại có một tiếng trống nữa vang lên, lần này Giyuu đã sớm có chuẩn bị, nhẹ nhàng điều chỉnh trọng tâm, bình yên vô sự đáp xuống trên thân cây.

Chỉ thấy một cái đầu từ trên trời rơi xuống, Dazai vươn tay, trước con mắt hoảng sợ của Rui, một phen bắt lấy nó.

Nhân Gian Thất Cách gần như phát động trong nháy mắt, sắc mặt tái nhợt đến quỷ dị của Rui thế nhưng dần dần chuyển sang màu da của con người, tóc bạc cũng dần dần trở lại màu đen nguyên thủy.

Đôi mắt vốn dĩ lộ ra màu sắc oán độc cũng khôi phục lại thành màu đen bình thường, vì kí ức khôi phục đang dũng mãnh tràn đầy vào trong não mà dần dần chuyển biến thành không thể tin tưởng.

Trong nháy mắt bị Dazai bắt được, có một lát Rui khôi phục được thân phận con người, còn nhớ lại được tất cả kí ức.

Bởi vì mất di khả năng khôi phục của quỷ, đối mặt với cái chết sắp đến, cậu cũng lấy lại được trái tim nhân loại của mình.

Xin lỗi rất nhiều.

Đôi môi của Rui hơi hơi khép mở.

Nhưng cũng phải cảm ơn, vì đã giúp cậu nhớ lại tất cả trước khi chết, giúp cậu chết khi đang ở trong thân phận con người.

Dường như Dazai không ngại máu nhiễm đỏ băng vải trên cổ tay của mình cùng tay áo gió, anh nhìn chăm chú vào đôi mắt đã khép lại của Hạ Huyền Ngũ, buông lỏng đôi tay.

Máu quỷ một lần nữa vận chuyển, Rui đã hoàn toàn tử vong, thi thể của cậu hóa thành tro tàn, len qua các khe hở của Dazai, theo gió rừng bay đi.

Sự tình phát triển như vậy khiến cho Giyuu, người đã quyết định dừng việc tự hỏi, cũng phải ngừng động tác một chút, Dazai vẫn còn biểu tình nghiêm nghị vừa rồi nhanh chóng quay đầu lại.

Có sự ăn ý mười phần với cộng sự, chỉ cần một động tác nhỏ cũng đủ để hiểu đối phương muốn làm gì, Kunikida nhanh chóng xé một trang giấy từ notebook Lý Tưởng.

Giây tiếp theo, không biết sương mù từ đâu kéo đến che ngập một mảnh rừng tại nơi này(*).

(*) bản gốc có □□ nên dịch bừa câu này...!

Giyuu vội vàng thay đổi chiêu thức trong tay, từ Hoành Thủy Xa thành thức anh tự nghĩ, thức thứ mười một • Lặng.

Nhưng chờ đến khi sương khói tan ra trong đao hình Hơi Thở của Nước, trước mặt anh đã không còn Hạ Huyền Lục cùng với nhân loại kì quái kia, ngay cả con quỷ đánh trống đang trốn trong rừng cũng lặng lẽ rút lui.

Anh nhấc Nhật Luân kiếm lên định đuổi theo, nhưng chỉ nghe một tiếng vang trầm, thiếu niên vừa rồi còn cố gắng nghênh chiến với Hạ Huyền Ngũ, còn chặt đứt đầu đối phương ngã gục trên mặt đất, hiển nhiên mất đi ý thức.

Nhìn hai anh em Nezuko và Tanjirou ngã vào nhau, Giyuu nghĩ nếu Kochou Shinobu đến đây chắc chắc sẽ không hạ thủ lưu tình, một kiếm giết chết nữ quỷ là Nezuko.

Vì thế anh phải từ bỏ ý định đuổi theo đám quỷ đó.

Kunikida kéo Dazai cùng Kyoukai chạy xuyên qua rừng một hồi lâu, xác nhận không có ai đuổi theo ở phía sau lưng mới an tâm dừng lại.

Vừa rồi tình hình nguy cấp nên không tiện hỏi han, bây giờ câu hỏi nghi vấn không ngừng chiếm cứ trong óc anh: Thế giới này cùng thế giới hiện đại của văn phòng thám tử hiển nhiên hoàn toàn khác biệt.

Ngập tràn nghi vấn khiến anh chỉ có thể lôi Dazai, người không biết vì sao đã thay áo khoác gió màu đen lại còn lăn lộn đến hô mưa gọi gió, chờ cậu ta giải thích.

" Nơi này là thế giới khác nha, " Dazai nói cho anh, " Thời điểm nhảy vào trong nước không biết tại sao lại rớt vào đây, có khi còn phải lo lắng một thời gian vì vài vấn đề, vừa rồi tình hình quá mức nguy hiểm nên mới nghĩ mong rằng có ai đó đến hỗ trợ —— không ngờ người đến là Kunikida - kun siêu đáng tin cậy, thật sự là quá tốt!"

Điều đó là đương nhiên, bản thân mình chính là người đáng tin nhất trong văn phòng thám tử vũ trang...!

Nhưng mà đại đa số thời điểm Dazai khích lệ người khác, không phải đều sẽ dẫn đến hậu quả không tốt lắm sao? Kunikida bất tri bất giác mà nghĩ thầm, bắt đầu đánh giá hành động có hơi bó tay bó chân, trông qua có vẻ thật hung ác nhưng lại cực kì nghe lời Dazai, người con trai trước mặt.

Tên là Kyoukai sao? Có lẽ là dị năng đánh trống điều khiển không gian đi, biết vận dụng tốt cũng sẽ trở nên rất mạnh.

Từ từ, đồng bạn này của Dazai, khí thế quanh người có vẻ không ổn lắm nha, Kunikida dừng bước chân, yên lặng suy nghĩ.

Nhìn mấy cái trống được khảm trong máu thịt, lại có vẻ ngoài nhìn qua cực kì hung ác, thêm vào đó trên người lại có mùi máu tươi mãi không tiêu tán ——

" Nha, chúng ta đang đóng vai ác quỷ ăn thịt người đó," Dazai như nhìn được nội tâm hoang mang của anh, nói một cách đương nhiên, " Kunikida - kun không nhìn ra sao? Những người vừa rồi là vai chính nghĩa của Sát Quỷ Đoàn đó, chuyên tiêu diệt những loại ác quỷ ăn thịt người này này."

" Tên Dazai khốn kiếp!!! Ngươi nói cái gì?"

Trước mắt Kunikida Doppo tối sầm, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Ngày hôm nay, Kunikida cảm nhận được sự sợ hãi nổ mạnh trong lý tưởng của mình.

————

Tác giả có lời muốn nói:

Chương này có kết cục nhìn qua có vẻ giống với nguyên tác, nhất là cái chết của con nhện trên núi quỷ, không có gì khác biệt.

Nhưng Dazai đã nắm được rất nhiều tin tức mới, đồng thời kế hoạch của anh cũng bắt đầu tiến hành.

——

Dazai - san đã bố trí một bàn cờ rất lớn.

Hơn nữa nếu không lầm, văn án đã nhắc nhở rất nhiều, bất luận là tuổi, chiều cao, vẫn là ánh sáng trong mắt.

Đây không phải là văn về mấy âm mưu hắc ám, đây là văn về chiến đấu, thăm dò và điều tra quân sự.

Dazai - san cố ý bày ra mấy sự khác biệt nào đó trước mặt Muzan, làm ông chủ tin rằng anh cũng là ác quỷ ăn thịt người.

—————

Ain: huhu xem ở anime cảnh này vừa vui vừa buồn, vui vì em pé Tan đã nhớ lại Vũ Điệu Hỏa Thần, buồn là vì em pé Rui cũng ra đi uhuhu.

Nhưng mà đọc fic này cũng đỡ nuối tiếc vì em pé Rui cuối cùng cũng có thể nói lời xin lỗi khi còn sống, chứ không phải chết rồi mới xin lỗi.

Để video cho ai muốn xem lại nà:

https://.youtube.com/watch?v=oR8uXRPkFRI

Hai em pé ????, dù cắt nhiều quá nhưng cũng đành chịu, video gốc trong máy không cho vào đây được..