Chương 4: Kết hôn

Bối Phiêu Tuyết vừa mới trở về đã bị ba người bao vây, mà đều nói cùng một câu: Cậu và Đại Thần có vấn đề.

Cũng vì chuyện này mà báo hại Phiêu Tuyết liên tưởng đến sự việc ngày hôm nay ở phòng Dương Cầm, cuối cùng cô nhìn ba người: "Nếu như mình nói, chuyện này thật sự chỉ là trùng hợp thì các cậu có tin hay không?"

Ba người đều lắc đầu trả lời: "Tụi mình không tin."

Sáng Láng trực tiếp nhào tới, ôm lấy tay Phiêu Tuyết: "Bông Tuyết, cậu mau nói cho tụi mình biết đi."

Phiêu Tuyết lắc đầu, cười tủm tỉm: "Mình với Tiêu Đại Thần không có gì đâu, cho dù có thì cũng chỉ dừng lại ở mối quan hệ bạn cùng bàn."

"Thật không?"

"Đương nhiên là thật, Tiểu Tuyết, tụi mình ở chung một phòng, học cùng một lớp, không lẽ mình lại lừa các cậu?" Bối Phiêu Tuyết nhìn thẳng vào Tiểu Tuyết.

Nhuận Tuyết nhìn vào mắt Phiêu Tuyết, nói: "Phiêu Tuyết không giống như đang nói dối, nhất là với tụi mình càng sẽ không nói dối, chỉ cần nói là sẽ lắp ba lắp bắp, còn đỏ mặt nữa."

Sáng Láng với Tiểu Tuyết gật đầu đồng ý: "Đúng vậy."

Tiểu Tuyết ra vẻ đáng tiếc nói: "Mình còn đang mong cậu với Đại Thần là một cặp, như vậy thì chắc chắn sẽ có rất nhiều chuyện để nói."

"Các cậu đúng là suy nghĩ quá nhiều rồi, Đại Thần làm sao mà có thể để ý đến mình được." Phiêu Tuyết nhún vai nói.

Cho đến sau này, khi mọi người biết chuyện Bối Phiêu Tuyết và Đại Thần ở bên nhau, Tiểu Tuyết hung tợn nắm lấy tay cô nói: "Trước kia cậu còn nói cậu với Đại Thần không có gì, cậu dám nói hai người không có quan hệ!" Tất nhiên, đó là chuyện sau này.

Phiêu Tuyết đăng nhập vào tài khoản Thiện Nữ U Hồn đánh boss, khi đánh xong vừa định logout thì bị gọi lại.

Tư Mật

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Khuynh Tuyết Phiêu Thành.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ai vậy?

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Là ta.

|Nhất Tiếu Nại Hà xuất hiện trước mặt Khuynh Tuyết Phiêu Thành.|

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Đại Thần.

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Hãy kết hiệp lữ với ta.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Cái gì! Đại thần, huynh... Huynh định an ủi người chơi thua sao?

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Không phải, muội không biết sự kiện mới nhất của game sao? Là nhiệm vụ hiệp lữ.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Vậy huynh tìm ta làm gì?

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Bởi vì ngoài Lô Vỹ Vy Vy ra, muội là game thủ nữ duy nhất nằm trong top 3 trên bảng xếp hạng. [Tiêu Nại nghĩ thầm: một chút phòng bị cũng vô dụng, coi chừng sau này bị bán đi từ lúc nào không hay biết.]

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Vậy được rồi, chúng ta đến miếu Nguyệt Lão thôi.

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Khoan đã, ta cần chuẩn bị một chút, ba ngày sau, lúc tám giờ tối, hẹn gặp muội trước miếu Nguyệt Lão.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Được, vậy ta out trước.

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Ừm.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Bye bye.

Tiêu Nại thấy Bối Phiêu Tuyết logout nói: "Em đúng là không có phòng bị gì hết, nếu không phải là tôi thì chắc em đã bị lừa mất rồi."

Vu Bán San nhìn thấy vẻ mặt để lộ tâm trạng tốt của Tiêu Nại, không nhịn được hỏi: "Lão Tam, có phải cậu vừa mới nhớ thương ai không?"

Tiêu Nại nhìn thoáng qua Vụ Bán San, Khâu Vĩnh Hầu với Hách Mi: "Tôi muốn kết hôn."

Ba người sững sờ, không chút nể nang cười cợt, Vu Bán San nói với Tiêu Nại: "Cậu mà kết hôn? Đừng đùa, cậu ngay cả bạn gái còn chưa có nói chi là kết hôn."

Tiêu Nại nhìn Vu Bán San nói thêm: "Trong game, ba ngày sau, tới trước miếu Nguyệt Lão."

Dứt câu, Tiêu Nại liền rời đi. Vu Bán San nói lại với Khâu Vĩnh Hầu và Hách Mi: "Lão Tam muốn kết hôn trong game."

Khâu Vĩnh Hầu với Hách Mi gật đầu một cái: "Phải, là trong game." Vu Bán San lúng túng cười ha ha mấy tiếng.

Ba ngày sau, vào bảy giờ rưỡi tối, ở miếu Nguyệt Lão

Tư Mật

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chị ơi, em muốn kết hôn.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Cái gì? Em muốn kết hôn với ai? Cha mẹ có đồng ý chuyện này chưa? Chị nhớ là em còn chưa có bạn trai nữa mà, sao mà kết hôn được?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chị không nghĩ xa đến vậy chứ? Là trong game đó, em muốn kết hiệp lữ với người khác.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Với ai?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Cho chị đoán, đến lúc đó chị sẽ biết.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Được.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Nhớ kêu thêm cả Ny Ny tỷ và Điệp Mộng tỷ nữa.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Được thôi.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Còn có bạn hiệp lữ của chị nữa, thôi đi thôi đi, chị muốn gọi thì cứ gọi.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Phiêu Tuyết, không phải em thật sự rất chán ghét Chân Thủy Vô Hương sao?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chị muốn em nói thật sao? Chắc chắn chứ?

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Chắc chắn, chị sẽ mời em ăn thêm hạt điều một tháng nữa, có được không?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Lực hấp dẫn rất mạnh, nhưng mà phần hạt điều tháng này chị còn chưa mời xong, đến tháng sau em sẽ thấy ngán lắm. Hay là chị khao em ăn bánh que một tháng đi.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: OK OK, em mau nói chị biết.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Thật ra cũng chẳng có gì, chỉ là cái tên Chân Thủy Vô Hương này lúc nào cũng cao cao tại thượng xem thường người khác, thực sự rất đáng ghét. Vậy nên có lần do em không chịu nổi được nữa nên đã hack máy tính của hắn, kết quả là em thấy được một đường link dẫn tới vài thứ không nên nhìn thấy.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Không phải chứ!? Phiêu Tuyết, em đừng gạt chị.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Em có lừa chị đâu, là thật đó. Cái tên Chân Thủy Vô Hương này vừa nhìn là đã biết không phải chính nhân quân tử rồi.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Được, chị đã biết, chị sẽ không gọi hắn ta tới đâu.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ừm, vậy chị đừng quên báo cho Ny Ny tỷ và Điệp Mộng tỷ nha, nhanh đến lúc tám giờ đó, em đi trước đây, bye chị.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Yên tâm.

Miếu Nguyệt Lão

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ta không đến muộn chứ? [ Phiêu Tuyết nhìn tứ phía nghĩ: Tại sao lại có nhiều người như vậy? ] Ta gọi thêm tỷ và bằng hữu tới đây có sao không?

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Không sao, chúng ta cũng vừa tới. Không có việc gì, ta cũng có kêu một ít người đến đây.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Vậy thì tốt rồi.

[ Cập Thời Vũ ]: Ta đã kêu hết những người không bận việc đến đây dự lễ, một hồi nữa khi rước kiệu hoa, chúng ta sẽ đi theo sau.

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Khuynh Tuyết, để ta giới thiệu cho muội một chút. Đây là Ngu Công leo núi, muội có thể gọi cậu ta là Ngu Công. Còn đây là Hầu Tử Tửu, Mô-za-a, chúng ta ở cùng một ký túc xá.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Xin chào các huynh.

[ Ngu Công leo núi / Hầu Tử Tửu / Mô-za-a ]: Chào Tam Tẩu.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Tam Tẩu?

[ Ngu Công leo núi ]: Đúng vậy, Tam Tẩu, sao vậy?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Không có gì. [Bối Phiêu Tuyết nhìn chung quanh phòng một chút, nghĩ bụng: Sao mình lại có thể đỏ mặt như vậy được? Chắc là không có ai nhìn thấy chứ.]

[ Hầu Tử Tửu ]: Mà sao ID của Tam Tẩu thấy quen quá, chẳng phải ngoài Lô Vỹ Vy Vy ra thì đây là game thủ nữ duy nhất nằm trong top 3 sao?

[ Mô-za-a ]: Tam Tẩu, Tam Tẩu, ta nghe nói nhạc nền trong Thiện Nữ U Hồn đều là do muội hát đúng không?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Phải, có vấn đề gì sao?

[ Mô-za-a ]: Không có không có, chỉ là thấy giọng Tam Tẩu thật dễ nghe.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Cảm ơn.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Xin lỗi, chúng ta không đến muộn chứ?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Không có không có.

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Không có.

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Trời ạ! Khuynh Tuyết, vậy ra cô kết hiệp lữ với Đại Thần. Chúc mừng cô, Khuynh Tuyết.

[ Điệp Mộng Vị Tỉnh ]: Chúc mừng cô, Khuynh Tuyết.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Thì ra người mà em kết hiệp lữ là Đại thần, hèn chi em không chịu nói cho chị biết. Chúc mừng hai người.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Vậy thì mấy cái bánh que ấy tính sao ạ?

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Đứa tham ăn này, đương nhiên là không rút lời.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Hì hì, cảm ơn chị.

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Khuynh Tuyết, đã tới lúc rồi.

|Nhất Tiếu Nại Hà liền biến ra một bộ trang bị Nghịch Thiên, đưa cho Phiêu Tuyết.|

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Tặng ta làm gì?

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Sính lễ.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Vậy à. |Đồng ý| [Bối Phiêu Tuyết nghĩ: Không lấy thì phí lắm...]

|Sau đó Phiêu Tuyết cũng lấy ra một trang bị Nghịch Thiên, mặc dù không nhiều hay lợi hại bằng của Nại Hà nhưng cũng được coi hàng cực phẩm.|

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: ? ? ?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Hồi môn.

[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Được. [Trên khóe môi Tiêu Nại chợt nở một nụ cười: Thỏ con đúng là thỏ con, cho dù có lợi hại thế nào cũng chỉ là thỏ con thôi.]

[Hệ thống]: Khuynh Tuyết Phiêu Thành và Nhất Tiếu Nại Hà tâm đầu ý hợp, ở trước miếu Nguyệt Lão cùng hứa mãi mãi bên nhau, đời này kiếp này không bao giờ xa nhau, vĩnh kết đồng tâm.

Tin tức vừa được thông báo, cả kênh thế giới bùng nổ.

Thật sự có rất nhiều người vây quanh xem lễ. Mặc dù trong game tân nương chẳng cần di chuyển, chỉ có tẻ nhạt ngồi kiệu hoa thì Phiêu Tuyết vẫn chằm chằm xem toàn bộ cuộc hành trình không chớp mắt.

Cuối cùng chính là động phòng, tính năng động phòng hoa chúc của game này thật ra cũng rất nhạt nhẽo, tân lang với tân nương ở chung với nhau một lúc sau là xong. Nhưng khoảng thời gian đó thật buồn tẻ.

Trong lúc Đại Thần đang nói chuyện điện thoại, Phiêu Tuyết đi quanh phòng một vòng, vừa tham quan vừa không khỏi cảm thán: Đại Thần không hổ là Đại Thần, căn phòng này thiệt là tốt. Mặc dù phòng mình đã thuộc loại không tồi rồi nhưng so ra vẫn có sự chênh lệch.

Tiểu kịch trường:

Tác giả: "Đại Thần, con gái nhà ta rất thích ăn quà vặt cho nên sau này nhớ chuẩn bị sẵn một ít đồ ăn vặt cho nó đấy."

Đại sắc lang Tiêu Nại trả lời: "Không thành vấn đề, tôi có tiền."

Bé thỏ trắng Bối Phiêu Tuyết: "Đại Thần, anh thật tốt!"

-o0o-

(•Sam•): Đại Thần quả Đại Thần, bước đầu thuận lợi đối, Bông Tuyết nhà ta đã thành phu nhân nhà anh rồi (=^.^=).