4.
Ngày thứ hai, sau khi tiểu đạo sĩ rời giường, phát hiện đầu giường chỉ còn thừa lại hai củ cà rốt. Trên một củ còn lưu lại dấu răng rõ ràng.Tiểu thỏ tử đáng lẽ nên ngủ trong ổ rơm, mà giờ phút này lại ngay ngắn ngủ bên gối đầu của hắn, bụng nhỏ phập phồng lên xuống, hiển nhiên là ngủ rất say.Tiểu đạo sĩ chạm nhẹ bụng thỏ trắng rồi vọt ra cửa đến lớp*.*Nguyên văn参加早课 (tham gia tảo khóa): tham gia lớp học buổi sớm/ buổi sáng.Hôm nay sư thúc đứng lớp nên hắn cũng không dám đến trễ.Một đám tiểu đậu đinh ngồi ngay ngắn, nhất bút nhất hoạ* nghiêm túc luyện tập vẽ bùa.*Nhất bút nhất họa: từng nét viết có lực.Sư thúc hơi híp mắt lại, lười biếng ngồi trên ghế như một con mèo ba tư tao nhã.Sư phụ thì bận bịu cầm lược giúp sư thúc chải tóc, quấn tóc, cài trâm ngọc.Nhị sư đệ Thanh Dương là một tên tiểu tử mập mạp thiếu kiên nhẫn, ngồi chưa được bao lâu mà dưới mông lại như có lửa, cứ uốn tới ẹo lui không ngừng.Sư thúc kẹp một hạt dưa, tay vừa nhấc, hạt dưa liền phốc ngay giữa trán Thanh Dương: "Còn tiếp tục không thành thật liền phạt con vẽ bùa một trăm lần."Thanh Dương lập tức eo lưng thẳng tắp, tư thế ngồi cũng đoan chính hẳn.Tiểu đạo sĩ nghiêm túc vẽ bùa trong tay, bài học hôm nay là "Tụ linh phù", một loại bùa trợ giúp người tu đạo hấp thụ thật nhiều linh khí của trời đất. Dán tụ linh phù lên, cộng thêm việc học đạo pháp sẽ giúp tinh thần sảng khoái, phấn chấn hơn. Sư thúc nhìn tiểu đạo sĩ vẽ bùa, gật đầu tán thưởng.5.Lớp học kết thúc, tiểu đạo sĩ chạy về phòng, vừa vặn thấy tiểu bạch thỏ mặt mày ưu sầu nhìn chằm chằm cà rốt.Chờ chút, mặt mày ưu sầu? Sao mình lại nhìn thấy biểu tình ưu sầu trên mặt một con thỏ được nhỉ?Tiểu đạo sĩ tràn đầy nghi hoặc.Tiểu thỏ tử thấy có người trở về, lập tức nằm xuống giả bộ ngủ.Tiểu đạo sĩ chọt chọt tiểu thỏ tử: Dậy đi, tao thấy mày tỉnh rồi.Tiểu thỏ tử diễn ngủ đặc biệt sâu, mũi còn thở ra một cái bong bóng trong suốt.Tiểu đạo sĩ: Còn không chịu dậy tao liền đến phòng bếp lấy nồi, tối nay ăn thịt thỏ kho."Bốc" một tiếng, bong bóng trong suốt bị vỡ, tiểu thỏ tử mở rộng tứ chi, chậm rãi mở mắt ra, vẻ mặt vừa đơn thuần vừa vô tội.Ha ha, đây tuyệt đối là một con thỏ tâm cơ. Tiểu đạo sĩ thầm nghĩ.Tiểu đạo sĩ: Mày có thể nghe hiểu tiếng người.Tiểu thỏ tử chớp chớp mắt, đôi ngươi hồng ngọc tràn ngập thần sắc mờ mịt. Tiểu đạo sĩ: Hơn nữa mày còn có thể nói tiếng người, mày là thỏ tinh.Tiểu thỏ tử xoay người ngửi cà rốt, đôi ngươi đo đỏ chuyển loạn.Tiểu đạo sĩ: Nếu như mày không phải thỏ tinh, chắc chắn mày sẽ há miệng lớn để gặm cà rốt.Tiểu thỏ tử mở ra ba cánh hoa miệng, hướng củ cà rốt a ô một tiếng.Tiếp đó, răng tiểu thỏ tử liền cắm trên thân cà rốt.Tiểu đạo sĩ hì hì bật cười.Chả trách tối hôm qua nó lại hỏi "Sao không cắt cà rốt thành từng khối?"6.Tiểu đạo sĩ xắt cà rốt thành từng khối nhỏ, đặt vào trong đĩa. Hắn dùng tăm cắm vào một khối cà rốt, đưa đến trước mặt tiểu thỏ tử, chọc cho nước miếng tiểu thỏ tử chảy ròng ròng.Tiểu đạo sĩ: Mày trả lời câu hỏi của tao, tao cho mày ăn cà rốt.Tiểu thỏ tử không có vẻ gì là đáp ứng, giả vờ bản thân chỉ là một con thỏ Trung Hoa điền viên bình thường.Tiểu đạo sĩ: Mày thật sự không phối hợp?Nói đoạn, đem cà rốt bỏ vào miệng mình, âm thanh rộp rộp vang lên lanh lảnh. Tiểu đạo sĩ: Ha, cà rốt ngon ghê nha. Mày có muốn ăn không?Tiểu thỏ tử dùng ba giây làm đấu tranh tư tưởng rồi kiên định gật đầu một cái.Tiểu đạo sĩ ghim lên một miếng cà rốt: Mày muốn thì chít một tiếng.Tiểu thỏ tử: Chít.Tiểu đạo sĩ: Ngoan.Tiểu thỏ tử được toại nguyện ăn cà rốt, hạnh phúc híp mắt lại.Tiểu đạo sĩ: Nói một câu cho tao nghe thử xem.Tiểu thỏ tử: Nói cái gì nha?Âm thanh non mềm làm tiểu đạo sĩ giật mình.Tiểu đạo sĩ: Mày biến thành hình người cho tao nhìn một chút đi.Tiểu thỏ tử: Tôi không biết làm.Tiểu đạo sĩ lấy tụ linh phù đã vẽ thành công ra, dán một tấm lên ót tiểu thỏ tử.Tiểu thỏ tử: ???Tiểu đạo sĩ: Cái này giúp hấp thu linh khí, nói không chừng còn có thể giúp mày hóa thành hình người đó.Tiểu thỏ tử: Tôi còn muốn ăn cà rốt.Tiểu đạo sĩ nhanh chóng tiến hành công tác cho ăn.