"Lúc cô chơi đùa kiểu này, có từng nghĩ đến bạn trai của cô sẽ cảm thấy thế nào không?" Ngôn Luật Kỷ đã từng gặp bạn trai của Lâm Dược, là một chàng trai hoạt bát như ánh mặt trời, em họ của Tiêu Đông - bạn thân của hắn.

"Bạn trai?" Lâm Dược sửng sốt ba giây, sau đó hưng phấn chạy đến bắt lấy cánh tay của đối phương vui vẻ nói, "Anh đồng ý ư?"

"Ai đồng ý?" Ngôn Luật Kỷ dùng tay còn lại tách móng vuốt đang dùng sức tóm lấy hắn của Lâm Dược, người phụ nữ này sức lực cũng thật lớn!

"Anh nói anh là bạn trai em!" Lâm Dược lập lại.

"Ai là bạn trai cô?"

"Là anh!" Lâm Dược vươn đầu ngón tay nhỏ nhắn chỉ về phía Ngôn tổng.

"Tôi chưa từng đồng ý."

"Chính là anh!"

"Cô......."

"Cho dù hiện tại không phải thì sau này cũng sẽ phải!" Lâm Dược không thèm nghe Ngôn tổng nói, cô hùng hồn tuyên bố.

"Đời tôi chưa gặp người phụ nữ nào ngang ngược như cô cả." Ngôn Luật Kỷ cảm thấy bản thân như tìm được chân trời mới.

"Vậy anh có đồng ý hay không?" Lâm Dược mặc kệ, không ngang ngược thì làm sao có thể theo đuổi người mình thích?

"Không!" Ngôn Luật Kỷ lớn tiếng trả lời, trông hắn lúc này không khác gì con gái nhà lành gặp phải lưu manh, thà chết chứ không khuất phục! Ý thức được điểm này, mặt Ngôn Luật Kỷ lại tiếp tục đen thêm ba phần, nhét bó hoa vừa nhận được vào tay đầu sỏ gây ra tội nghiệt này, Ngôn Luật Kỷ thật sự không muốn nói thêm một câu nào với Lâm Dược nữa.

"Em xem như đây là lần đầu tiên anh tặng em hoa đấy." Lâm Dược vui vẻ ôm bó hoa, hô lớn về phía Ngôn Luật Kỷ.

"....." Ngôn Luật Kỷ bị chọc giận xoay người lại, thấy Lâm Dược mặt đầy ý cười, quả thật hắn bị người phụ nữ ngang ngược mặt lại dày này đạp tan tành làm tam quan của hắn như được đổi mới "Một vừa hai phải thôi!"

"Ngôn Luật Kỷ, em nói cho anh biết, đây là lần đầu tiên Lâm dược em theo đuổi bạn trai, không ôm được người về tay em tuyệt đối sẽ không từ bỏ." Lâm Dược nói lớn, "Anh tắm rửa sạch sẽ rồi nằm đó chờ em đi."

Ôi, đáng thương cho Ngôn tổng già yếu của chúng ta chỉ cảm thấy máu nóng đang dồn hết mợ nó lên não, hệt như bệnh tim và bệnh cao huyết áp cùng nhau dâng lên sau đó giao nhau rồi nổ tung.

Hắn bước nhanh về phía phòng học, lôi di động ra gọi cho Tiêu Đông, khi Tiêu Đông vừa nghe máy hắn chỉ hỏi một câu.

"Lâm Dược có phải bạn gái của em họ cậu không?"

"Không phải."

"Tại sao lại không phải?" Ngôn Luật Kỷ dường như không thể tin được chuyện mình vừa nghe.

"Tại sao nhất định phải là phải?"

"Nhất định phải là phải!" Ngôn Luật Kỷ nổi giận trực tiếp nện điện thoại xuống đất, cư nhiên lại không phải, cái người phụ nữ điên khùng ở bên ngoài sẽ không thật sự làm tới chứ.

Lâm Dược đứng phía sau nhìn bóng dáng Ngôn Luật Kỷ giận dữ rời khỏi, không hề cảm thấy thương tâm hay cô đơn khi bị cự tuyệt.

"Trước kia khi xem ti vi thấy nam chính đều thích hét lên với nữ chính như vậy, cảm thấy thật ngu ngốc, nhưng mà bây giờ tự thân trãi nghiệm, đúng là sảng khoái!" Lâm Dược hận không thể cho bản thân ngang ngược lúc nãy một cái like thật lớn.

Mang theo bó hoa "Tự mình tặng cho mình", Lâm Dược hân hoan nghĩ, bước đầu tiên cuối cùng cũng đã thực hiện được, bất kể sau này làm cái gì, Ngôn tổng chắc chắn sẽ biết cô muốn theo đuổi hắn.

- -

Cuối tuần sau khi tỏ tình trôi qua cực kì chậm, vất vả lắm mới chờ được đến thứ hai, sáng sớm Lâm Dược đã đi đến công ty, hiện tại cô thật sự yêu thời gian được làm việc chết đi được.

Tuần trước, Lâm Dược dựa vào bảng thống kê điểm của bộ R&D, cô đã xem mạch và kê một số đơn thuốc điều trị cho những lập trình viên có điểm số khá thấp, Ngôn Luật Kỷ cũng đã nói qua, đưa cho hắn danh sách những lập trình viên có sức khoẻ không tốt, hắn sẽ xem xét và giảm bớt lượng công việc cho họ.

Nghĩ đến điểm này, Lâm Dược cảm thấy có chút kỳ quái, nhân viên của công ty khác đều muốn mình bị bệnh để được nghỉ ngơi, tại sao bộ R&D của Đằng Phong lại là ông chủ tìm mọi cách cho bọn họ nghỉ ngơi? Nhưng mà việc kỳ quái này cũng không liên quan đến cô, tóm lại chỉ cần cô gặp được Ngôn tổng là ổn.

"Bác sĩ Lâm." Trợ lý Trương chào Lâm Dược.

"Ngôn tổng có ở đây không?" Lâm Dược hỏi.

"Có." Trợ lý Trương gật đầu.

"Vậy tôi vào đây." Lâm Dược đi đến trước cửa văn phòng của Ngôn tổng, nhìn trái, nhìn phải, lúc không ai chú ý tới cô đưa tay chỉnh sửa quần áo một chút mới đưa tay gõ cửa.

"Vào đi."

Lâm Dược dẫm đôi giày cao gót cộp cộp đi vào.

Âm thanh giày cao gót? Ngôn Luật Kỷ nghi hoặc ngẩng đầu, lúc thấy Lâm Dược sắc mặt liền trầm xuống "Cô đến đây làm gì?"

"Em tìm anh có việc." Lâm Dược giơ giơ tập tài liệu trong tay, "Bộ R&D của anh có tổng cộng 5 người dưới 40 điểm, em đã xem xét tình trạng của bọn họ, nên đem đến cho anh xem nè."

"Để đó đi, cảm ơn." Ngôn Luật Kỷ hiển nhiên không muốn nói nhiều lời cùng Lâm Dược.

"Bên trong có rất nhiều từ ngữ chuyên ngành y học, nếu em không giải thích anh sẽ em không hiểu đâu." Lâm Dược bổ sung nói.

Ngôn Luật Kỷ do dự một hồi, ngẩng đầu vừa định nói chuyện, lại phát hiện đôi mắt tròn xoe của Lâm Dược đang nhìn chằm chằm hắn không thèm chớp mắt.

Bỗng nhiên Ngôn Luật Kỷ thấy sau lưng mình lạnh toát, hắn đưa tay cầm lấy micro nội tuyến thông báo "Trợ lý Trương, vào đây."

"Gọi trợ lý Trương làm gì, không phải phá hoại thế giới của hai chúng ta sao..." Lâm Dược nói những lời này rất nhỏ, nhưng vẫn bị Ngôn tổng nghe thấy.

Ngôn Luật Kỷ cảm giác như gân xanh trên trán của hắn đều đua nhau nổi lên, cố gắng nén xuống cảm giác thôi thúc muốn đuổi cổ người phụ nữa này, cũng may trợ lý Trương rất nhanh đã đi vào.

"Trợ lý Trương, sau này cậu sẽ phụ trách liên hệ với phòng y tế." Ngôn Luật Kỷ nói xong lại hướng qua Lâm Dược, "Bác sĩ Lâm, sau này nếu có chuyện gì cứ trực tiếp tìm trợ lý Trương là được."

Đừng có đến đây làm phiền tôi là được!

"Vâng, giám đốc." Trợ lý Trương nói với Lâm Dược, "Bác sĩ Lâm, chúng ta ra ngoài nói?"

Đây là muốn né tránh cô đấy à? Lâm Dược nghiến răng nghiến lợi nhìn Ngôn Luật Kỷ, trong lòng mặc niệm một lần nữa, nơi này là văn phòng, nơi này là công ty, không được xúc động.

"Bác sĩ Lâm?" Trợ lý Trương nghĩ Lâm Dược không nghe hắn nói bèn gọi thêm lần nữa.

"Được thôi, nói với trợ lý Trương thì trợ lý Trương."

Trợ lý Trương thật moẹ nói vô tội, lời này có ý gì? Chẳng lẽ nói chuyện với tôi cũng làm cho quý cô đây uỷ khuất sao??

"Vậy còn điểm làm kiể tra của Ngôn tổng khi nào thì đưa cho tôi, toàn bộ người của bộ R&D đều có, chỉ còn mỗi quý ngài đây là chưa đưa cho tôi." Lâm Dược chất vấn nói.

"Đúng vậy Ngôn tổng, chỉ còn mỗi anh thôi." Trợ lý Trương mới nhận được nhiệm vụ mới nên tỏ ra cực kỳ có trách nhiệm.

Ngôn Luật Kỷ trừng mắt liếc nhìn trợ lý nhà mình.

Trợ lý Trương"......."

Trợ lý Trương vô tội thật mà...!Tôi lại làm gì sai sao? Vì cái quái gì lại trừng mắt nhìn tôi, thật doạ người mà...

"Tôi không cần, sức khoẻ tôi khá tốt." Ngôn Luật Kỷ căng da đầu nói láo.

"Ngôn tổng, việc ngu ngốc nhất là nói dối về sức khoẻ của bản thân trước mặt của bác sĩ đấy." Lâm Dược mỉa mai nói.

"Tôi là BOSS, tôi không muốn làm bài kiểm tra sức khoẻ này, có vấn đề gì không?" Ngôn Luật Kỷ trừng mắt nhìn trợ lý Trương.

"Không...không có vấn đề." Rõ ràng là bác sĩ Lâm hỏi anh, anh trừng tôi làm quái gì? Bỗng nhiên trợ lý Trương cảnh giác được bầu không khí trong văn phòng có chút...kỳ quái.

"Ngôn Luật Kỷ, anh có ý gì, không ngờ anh lại là loại người công tư không phân minh như vậy." Lâm Dược thấy Ngôn Luật Kỷ đã đi đến bước này, đây là hoàn toàn muốn tránh mặt cô mà.

"Tôi không có công tư không phân minh!"

"Anh có, anh không thể bởi vì tôi thích anh, anh liền trốn tránh tôi, sao anh có thể lấy sức khoẻ của bản thân ra đùa giỡn như thế!" Lâm Dược ngang ngược nói, "Chỉ cần anh còn là nhân viên của Đằng Phong thì sức khoẻ của anh là do tôi phụ trách."

"Cô..." Ngôn Luật Kỷ theo phản xạ có điều kiện nhìn về phía trợ lý Trương, quả nhiên, trợ lý Trương kích động đến nổi các cơ trên mặt đều rung rẩy không ngừng, miệng há ra đến mức có thể nhét một quả trứng gà vào.

"Cậu ra ngoài!"

"Vâng, vâng." Trợ lý Trương nhanh chóng rời khỏi văn phòng, sau đó còn thật tri kỉ đóng của văn phòng lại giúp ai kia, mới nhịn không được cảm thán, "Oh my god, bác sĩ Lâm theo đuổi Ngôn Ma Vương ư?"

"Nơi này là công ty, cô không cần phải ba hoa nói bậy." Ngôn Luật Kỷ dương như có thể nhìn thấy cả bầu trời drama bay khắp mọi nơi.

"Tôi không nói bậy, tôi thật sự thích anh." Lâm Dược mới không thèm để ý những cái đó đâu, cô thích một người, cũng không ngại cho người khác biết.

"Nhưng mà tôi lại không thích cô." Ngôn Luật Kỷ không ngại phiền cự tuyệt một lần nữa.

"Tại sao anh không thích em?" Lâm Dược có chút uỷ khuất nói.

"Cô không phải loại hình mà tôi thích."

"Anh không thích em thì làm sao biết em có phải loại hình anh thích hay không?" Lâm Dược bác bỏ nói, "Bằng không thì trước tiên chúng ta cứ tìm hiểu nhau đi, nếu anh thật sự không thích em thế này, chúng ta bàn lại sau nhé!"

"Lại nữa....." Ngôn Luật Kỷ dùng tay chống trán, hắn sắp hôn mê cmnr, bị cái logic lạ lẫm của Lâm Dược làm cho hôn mê, cố gắng xúc độn muốn mắng người, Ngôn Luật Kỷ nói, "Tóm lại, tôi không thích cô, cũng sẽ không cùng cô tìm hiểu nhau.

Bây giờ tôi muốn làm việc, mời cô đi ra ngoài."

"Vậy giữa trưa chúng ta cùng nhau đi cơm nhé?" Lâm Dược chớp chớp mắt, vừa bán manh vừa mời gọi nói.

"Cô có biết là da mặt cô rất dày không?" Ngôn Luật Kỷ châm chọc nói.

"Em biết." Lâm Dược tỏ vẻ không sao cả nói, "Da mặt không dày thì làm sao theo đuổi được người mình thích."

"..." Ngôn -độc miệng- tổng lại một lần nữa nghèo từ vựng, quả nhiên cây không có vỏ chắc chắn sẽ chết, người không biết xấu hổ là thiên hạ vô địch.

"Không quấy rầy anh làm việc, trưa nay chúng ta gặp nhau ở nhà ăn, tạm biệt...." Lâm Dược vốn không định cho Ngôn Luật Kỷ có thời gian từ chối, nói xong câu đó liền bước đi như bay rời khỏi văn phòng.

Ngôn Luật Kỷ tức giận nắm lấy con chuột không dây trên bàn nện lên cửa.

Lâm Dược vừa ra khỏi văn phòng, nhịn không được lấy tay che đi gò má đang nóng bừng của cô, thở dài một hơi.

Cô gái trong văn phòng lúc nãy mặt cũng thật là dày, cô sắp không nhận ra mình rồi, lấy di động ra, Lâm Dược mở APP Luyến Ái Bảo Điển*.

(*恋爱宝典APP)

Quy tắc đầu tiên trong theo đuổi tình yêu: Da mặt dày, phải dày như tường đồng vách sắt.

Quy tắc thứ hai trong theo đuổi tình yêu: Bất kể đối phương nói cái gì, chỉ cần nghe điều mà bản thân muốn nghe.

Quy tắc thứ ba trong theo đuổi tình yêu: Phải lì lợm la liến, trừ phi chết tâm, bằng không quyết không buồng tay.

Tuân thủ ba điều trên, chỉ cần ba tháng, dù là trinh khiết hay liệt phụ đều dễ như trở bàn tay!

"Gói Thuốc, kiên trì một chút, chỉ cần ba tháng là được rồi." Lâm Dược đem ba điều trên học thuộc một lần sau đó đi tìm trợ lý Trương.

Trợ lý Trương đang chỉnh sửa bài đăng tin drama mới nhất ở diễn đàn trên hệ thống TOS, tiếng bàn phím cộc cộc vang lên đều đều chứng tỏ hắn đang ra kích động.

"Trợ lý Trương?" Lâm Dược gõ gõ bàn.

"Khụ khụ...!bác...bác sĩ Lâm?" Trợ lý Trương đang biên tập bài đăng sặc mùi drama, vừa ngẩng đầu đã thấy đương sự thứ nhất đang đứng trước mặt mình, lập tức cảm thấy chột dạ vô cùng mãnh liệt.

"Đây là tài liệu, anh cầm lấy nó xem đi, chỗ nào không hiểu cứ hỏi tôi." Lâm Dược đem tập tài liệu đưa cho trợ lý Trương.

"Được, được." Trợ lý Trương vội vàng nhận lấy.

"À đúng rồi, có phải Ngôn tổng rất thích cà phê hay không?" Lâm Dược hỏi.

"Đúng là....như vậy." Đây là hỏi thăm mình sở thích của BOSS à?

"Sau này đừng pha cà phê cho anh ấy nữa." Lâm Dược lấy món đồ nho nhỏ từ trong túi áo ra giao cho trợ lý Trương, "Giấc ngủ của anh ấy không ổn, không thể uống cà phê, sau này hãy pha cái này cho anh ấy uống."

"Đây là...?"Trợ lý Trương nhìn đồ vật giống những hạt giống trong túi hỏi.

"Đây là Toan táo nhân*, dùng nó pha trà có tác dụng hỗ trợ giấc ngủ, an thần." Lâm Dược giải thích.

*(Toan táo nhân (酸枣仁) có nghĩa là nhân của hạt táo chua.

Vị thuốc này được lấy từ cây táo chua có tên khoa học là Ziziphus jujuba Mill var.

spinosa (tức cây Toan táo 酸枣).

Tuy nhiên, trên thực tế, toan táo nhân ở nước ta có thể là nhân hạt của một số loại táo khác (có công dụng gần giống hoặc có thể dùng thay thế cho Toan táo nhân thực thụ).

Toan táo nhân chất lượng là loại có nhiều dầu, vị bùi và có màu đỏ nâu, mặt ngoài nhẵn bóng.

Theo y học cổ truyền, toan táo nhân được dùng trong các trường hợp như:

• Cơ thể yếu mệt, suy nhược, dễ quên.

• Tâm trạng dễ bị kích thích, hay cảm thấy hồi hộp.

• Đổ mồi hôi quá nhiều, phiền khát, khô miệng.

• Khó ngủ, tim đập thình thịch như đánh trống.)

"Bác sĩ Lâm thật là quan tâm giám đốc của chúng ta." Trợ lý Trương mỉm cười nói.

"Không phải lúc nãy anh cũng nghe thấy rồi sao." Lâm Dược trưng ra biểu cảm dừng giả ngu với tôi, "Tôi thích giám đốc của các anh, đang theo đuổi anh ấy."

"A...Hahahaha....." Cô thản nhiên thừa nhận như vậy, ngoại trừ cười ngây ngô, tôi còn có thể nói được nữa đâu!!!

"Sau này còn cần nhờ anh hỗ trợ nữa." Lâm Dược cho trợ lý Trương ánh mắt, trong lòng hiểu rõ nhưng không cần nói ra.

Giám đốc ơi, thật sự xin lỗi sự tín nhiệm của anh, tôi thật sự thật sự cmn muốn tạo phản quá đi......