Na tiếng sau.

Rolls Royce dừng trước cổng nghĩa trang Nhạc Sơn Chiến Anh Nguyệt nhìn thấy bốn chữ “Nghĩa trang Nhạc Sơn” qua cửa kính, dung mạo xinh đẹp.

trằng bệch.

Mục đích cô ấy về nước lần này là để thăm bà nội đang bị bệnh nặng, chẳng lẽ bà nội cô ấy đã.

“Bà nội có ở đây sao?” Chiến Anh Nguyệt nức.

nở.

Chiến Hàn Quân cải chính nói: ‘Là Lạc Thanh Du” “Chị dâu? Chị dâu được chôn ở đây?” Chiến Anh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, sau đó nghĩ ngờ hỏi: “Hôm nay không phải là tiết thanh minh, anh tới thăm chị dâu làm gì?” Giây tiếp theo, Chiến Anh Nguyệt đột nhiên kích động kêu lên: “Em biết anh có tình cảm với chị dâu! Bảng không, sao có thể sinh ra một đứa bé thiên tài biến thái như Chiến Quốc Việt” Chiến Hàn Quân đã nhấc đôi dài miên man lên bậc thềm cao. Hai bên bậc thềm trồng từng hàng tùng, bách xanh rì Nghe thấy lời nói của Chiến Anh Nguyệt, Chiến Hàn Quân ngừng một lát, giọng nói u ám theo gió bay tới: “Chiến Quốc Việt là tai nạn, chẳng liên quan gì đến yêu đương!” Chiến Anh Nguyệt chép miệng, tiếc nuối nói: “Sao không thêm mấy lần tai nạn như thế nữa? Gen của anh cả xuất sắc như thế, không sinh thêm con đúng là lãng phí của trời” Chiến Anh Nguyệt bất lực thở dài: “Là do anh chưa từng thấy những đứa trẻ khác! Thích khóc, thích cười, thích nghịch thế mới là trẻ con ngây thơ.” Không hiểu sao Chiến Hàn Quân lại nghĩ đến bé gái anh gặp ở cửa ra sân bay.

“Cái con bé vừa nấy ấy, ngoài đáng yêu ra thì chẳng còn điểm nào được. Nếu đây là sự ngây thơ.

mà em muốn nói, Chiến Quốc Việt không có cũng được!” Nói xong, Chiến Hàn Quân đưa mắt nhìn về phía nghĩa trang tìm bia mộ mục tiêu Nghe thấy lời nói của Chiến Hàn Quân, Chiến Anh Nguyệt cũng chán chả thèm tranh cãi với anh.

“Số thứ tự của chị dâu là bao nhiêu?” Chiến Anh Nguyệt hỏi.

“674” Chiến Hàn Quân thốt lên.

“674? Đi chết đi?” Chiến Anh Nguyệt than thở: “Chị dâu xui xẻo thế, sao lại rút được số thứ tự đáng thương như vậy?” Chiến Anh Nguyệt không thấy, bóng lưng cao ráo của Chiến Hàn Quân bỗng dưng ngừng lại Khuôn mặt tuấn mỹ lập tức bị bao phủ bởi một tầng mây mù.

Áp suất không khí xung quanh dường như bị ép xuống không ít 674? Đi chết đi? Còn có tầng nghĩa này? Con số này là trùng hợp hay một sự sắp đặt? Nếu không phải là trùng hợp, chính là người đàn bà Lạc Thanh Du chết bầm cố tình giả chết, đạo diễn một màn ve sâu thoát xác để lừa anh? Khi Chiến Hàn Quân tìm thấy số 674, nhìn thấy cái tên được khắc trên bia mộ, Chiến Hàn Quân hoàn toàn sững sờ.

Quả nhiên, anh ta đã bị Lạc Thanh Du đùa bốn! Trên bia mộ có khắc dòng chữ chữ rồng bay phượng múa: Mộ “Nghiêm Linh Trang”! Nghiêm Linh Trang, sao lại là cô ấy? Khi Chiến Anh Nguyệt đi qua, nhìn thấy ba chữ “Nghiêm Linh Trang” trên bia mộ, không nhịn được.

hét lên.

“Anh cả, là chị Linh Trang” Chiến Hàn Quân nhìn thẳng vào bia mộ, không tưởng tượng nối, bằng cách nào bia mộ của Lạc Thanh Du lại thành bia mộ của Linh Trang.

Nghiêm Linh Trang đúng kiểu “sắc đành đòi một, tài đành họa hai/ thông minh vốn sẵn tính trời”, còn Lạc Thanh Du là con riêng ở nông thôn.

Hai người vốn chẳng liên quan gì với nhau, sao có thể cùng một bia mộ? “Anh cả, 674 là mộ phần của chị Linh Trang, thế chị dâu em được chôn ở đâu?” Chiến Anh Nguyệt sững sờ hỏi Chân mày Chiến Hàn Quân xuất hiện tia cười lạnh: ‘Anh nghĩ cô ta chưa chết đâu, chỉ có điều cũng sắp rồi” Đợi anh bắt được cô ta, khiến cô ta phải chết triệt để.

Chiến Hàn Quân nhìn chấm chắm vào mộ phần một lúc, trong mắt hiện lên sự luyến tiếc và không chịu từ bỏ.

Rất lâu sau mới đứng dậy rời đi Trở lại xe, Chiến Hàn Quân gọi điện bảo trợ lý của mình ra ngoài: “Nghĩ cách khiến người nhà của bệnh nhân Hoàng Tú Chỉ chuyển bà ta đến trung tâm y tế Á Châu càng sớm càng tốt!” Đầu kia điện thoại, trợ lý Quan Minh Vũ hiển nhiên đơ người sợ run hồi lâu.

Hoàng Tú Chỉ là mẹ của mợ chủ đã khuất.

Anh ta nhớ lúc đấy khi phát hiện ra người nhà của mợ chủ, đã từng xin chỉ thị của tổng giám đốc, nguyên văn lời giám đốc lúc đó là: Tôi sẽ trả tiền điều trị cho bà ta. Chỉ có điều sau này, tôi không muốn nghe thêm bất kỳ tin tức gì liên quan đến bà tạ? Tại sao đích thân chủ tịch lại can thiệp nhanh như vậy? “Vâng” Quan Minh Vũ đáp.

Cúp điện thoại, môi Chiến Hàn Quân cong.

thành một nụ cười lạnh.

Chiến Anh Nguyệt rùng mình, nhìn thấy vẻ mặt quỷ quyệt của Chiến Hàn Quân, cô ấy biết Lạc Thanh Du xui xẻo rồi.

Lạc Thanh Du vào khu đô thị Thanh Hà sống.

Tối hôm đó, Lạc Thanh Du nhận được cuộc gọi ‘từ bệnh viện chỗ mẹ cô đang điều trị, Bên kia thông báo với cô vì tình trạng mẹ cô đột ngột xấu hơn, đề nghị cô nên chuyển mẹ cô đến khoa thận của bệnh viện Á Châu càng sớm càng tốt Bệnh viện Á Châu, đây chính là sản nghiệp của Chiến Hàn Quân Lạc Thanh Du nhất thời thất thần.

Cô từng hạ quyết tâm vĩnh viễn không bước vào.

phạm vi của Chiến Hàn Quân, nhưng hôm nay mới biết, thế sự khó lường! Chỉ có điều, Chiến Hàn Quân cũng chưa chắc.

còn nhớ cô? Lạc Thanh Du trông chờ may mắn, lấy hết can đảm, quyết định đến bệnh viện Á Châu.

Ngày hôm sau Vi lý do an toàn, Lạc Thanh Du thay đổi phong cách thủy mị thường ngày, đổi sang dáng vẻ như dân mê nhạc rock.

Tóc tết dreadlock, trang điểm hợp thời, đánh mắt khói, son thoa đậm đến tràn cả viền môi. Sau.

đó đeo kính râm gọng tròn ngộ nghĩnh, bắt taxi đến trung tâm y tế Á Châu.

Khi Lạc Thanh Du đưa bệnh án của mẹ cho bác.

sĩ thu sổ, bác sĩ thu sổ nhìn Lạc Thanh Du chăm chú, rồi khẽ nhấn..

‘Đột nhiên, di động của Chiến Hàn Quân vang lên tiếng còi báo động, anh gân như lập tức chộp lấy di động bên cạnh.

Sau khi nhìn thấy tin nhắn hiển thị trên màn hình điện thoại, bờ môi mỏng gợi cảm, quyến rũ lộ ra vẻ xấu xa.

“Lạc Thanh Du, để tôi xem cô định chạy đi đâu!