Giới Thần

Chương 979: Hồ Yêu - Trớ Chú

Bàn tay này tựa như ma quỷ mà nhanh đến khiếp người.

Một lực lượng không thể diễn tả từ bàn tay đó phả ra dễ dàng liền xuyên thấu qua lớp vỏ ngoài phong ấn trực tiếp xuyên vào bên trong.

Chỉ một ngón tay của hắn trong thời gian chớp nháy liền vẽ ra không biết bao nhiêu đạo phù văn, một ngón tay này đâm tới lại càng mang theo một lực lượng to lớn không thể kháng cự trực tiếp liền bẻ gãy nghiền nát hết thảy chướng ngại, điểm thẳng đến mi tâm của nàng.

Trên thân này vốn là phát ra một loại bóng mờ rất hư ảo khiến cho nàng trở nên không chân thật.

Nhưng một điểm này lại trực tiếp xuyên phá lớp màng ngăn này tiến vào trong, một loại ánh sáng óng ánh mầu vàng cũng theo vị trí ngón tay đó mà lan ra

"Rắc....rắc....rắc..." tựa như có vật gì vỡ ra, trên thân nàng cùng giống như muốn tróc ra một lớp xác ngoài.

...........

Đoàn gia, ngự thư phòng

Trên tường một bức tranh rừng rậm có 72 vị thánh nhân đang trọng thương chật vật săn bắn một con hồ li 9 đuôi xịn đẹp.

Trên người hồ li vết máu loang lổ, thần tình phẫn hận bi thiết.

Phía sau hồ ly còn có một nhân ảnh thiếu nữ tuyệt đẹp, nhưng mà hiện giờ bức tranh hình ảnh cô gái này đang mờ xịt đi không ánh sáng.

"Rắc..." một âm thanh này vang lên, sau đó cả bức tranh liền lần lượt vang lên những âm thanh như rang lạc.

Tách...tách...tách..." rạn vỡ....rạn vỡ...rạn vỡ..

"Cách...cách..." cả bức tranh bắt đầu từ vị trí mỹ nữ bị mờ đi đó liền bắt đầu phát sinh ra vô số những lằn rạn vỡ kéo dài ra khắp bức tranh sau đó tập trung tới vị trí tiểu hồ ly 9 đuôi.

Vết rạn nứt lại một lần nữa từ chỗ đó vỡ toác ra.

"Ah...hộc..phụt...chuyện gì xảy ra" gia chủ Đoàn gia Đoàn Chính Minh bị phản phệ phun ra ngụm máu lớn.

"Mệnh họa của ta...mênh họa của ta, sao lại như vậy...ah..phụt..."

Mỗi gia tộc đều có một món trấn tộc chi bảo, vật này cũng là mệnh bảo dùng để trấn áp khí mệnh một tộc.

Tấm Bách Thánh Tróc Hồ này là mệnh bảo của Đoàn gia cũng là bổn mạng bảo khí của lão.

Tranh này tổn thương, là lão cũng trọng thương, khí mệnh Đoàn gia cũng suy

"Không thể nào...không thể nào có chuyện này, là yêu hồ...Dung nhi hôm nay mượn yêu hồ ra ngoài....nó là chọc phải nhân vật đáng sợ gì?"

.............

Doãn gia khách điếm

"Rắc...rắc....kít..." âm thanh này giòn vang, càng ngày càng thêm giòn vang

Sau đó, tựa như tróc ra vô số lớp da, yêu tinh này bắt đầu phát sinh một loại biến hóa không thể tin nổi.

Nhan sắc trên thân nàng phả ra càng ngày càng thêm chân thật, càng ngày càng thêm tinh khiết, nhưng cũng vì thế mà càng ngày càng thêm xinh đẹp tuyệt mỹ.

"Phanh...ầm...." một đạo âm thanh vỡ nát bấy vang lên, kéo theo đó là một đạo bạch quang sáng ngời bộc phát che khuất cả một mảnh không gian.

Trước cặp mắt không thể tin của hai người Đoàn Tư Dung, đạo bạch quang này dần tán đi để lộ ra một trận yêu khí ngút trời tràn ra từ một tấm thân mỹ tuyệt nhân gian.

"Hồ Mị Nhi..xin kính chào chủ nhân, tạ chủ nhân cứu mạng"

Nàng quỳ một gối dưới đất để lộ ra phần chân thon dài tuyệt mỹ cùng đường cong mềm mại, sau mông căng tròn còn phe phẩy 9 cái đuôi hồ ly trắng muốt mỹ lệ càng tôn thêm nét xinh đẹp hấp dẫn cho nàng.

"Uhm...ngươi vẫn còn trớ chú chưa giải khai, đó là vật gì?"

Trước sắc đẹp của nàng, Thiên lại vẫn như không nhìn thấy miệng ân cần hỏi thăm.

"Chủ nhân, trong Thiên Phù Giới tất cả các chủng tộc thần thú đều bị trớ chú nguyền rủa, quy định 5 điều yêu thú không được làm...

Một, yêu thương nhân loại

Hai, vượt qua thiên phú của thú thần

Ba, vi phạm tộc hôn

Bốn, Đầu nhập nhân loại

Năm, nữ yêu thất tiết

"Tiểu Hồ chính là vi phạm điều thứ 3 trớ chú, trốn khỏi tộc hôn, hơn nữa đã mất 500 năm chưa về tộc, đã gần tới thời hạn trở về hiến trinh, nếu không về kịp sẽ lại lần nữa bị thứ 5 trớ chú"

"Hiến trinh....là sao?" Thiên hỏi

Hồ Mị Nhi đỏ mặt nói

"Yêu thú nữ tính đều phải dâng hiến cho thú thần, tộc loại phục cường, chỉ có cường đại nhất thú thần mới có cơ hội..giao phối"

"Ah.ha...cái này hay, làm bổn thiếu cũng thích làm một con yêu thú rồi nha, có điều cái tên thú thần gì đó...không sợ bị nữ yêu rút khô sao"

"Sẽ không, thưa chủ nhân...hồ thần cường đại sao có thể bị nữ hồ hút khô được, Hồ yêu trời sinh mị thể, tiên thiên năng lực song tu cực mạnh, rất nhiều nữ hồ đều vì được giao phối cùng cường đại thú thần làm vinh hạnh"

"Uhm...nàng cũng là 9 đuôi yêu hồ, huyết mạch thiên phú rất tốt phải không?"

"Vâng, chủ nhân. Nô tỳ huyết mạch là xếp trong top 10 đứng hạng thứ 3 trong cả tộc, do đó...năm đó..tiểu nữ..."

Nói tới đây tựa như nàng nhớ lại quãng đời gian khổ mình vừa trải qua, nước mắt liền lã chã rơi xuống, nghẹn ngào nói không nên lời, xinh đẹp mà đáng thương khiến người nhìn mà thương tiếc. 

"Uhm, ngươi tu vi hẳn là Bán Thần đi?"

"Vâng, có điều bây giờ chỉ phát huy được không tới 1 thành, vừa tại trọng thương vừa tại trớ chú"

"Trớ chú có cách nào giải không?"

"Không thưa chủ nhân, trừ phi tiểu nữ có thể có được linh hồn mạnh hơn được Thú Thần"

Ánh mắt Thiên sáng lên, mạnh hơn thú thần

Nếu là thực lực thì khó nói, nhưng mà về tinh thần...cái này thì hắn có tự tin rồi.

"Được, lát nữa...ta giúp ngươi phá chú, có điều...ngươi thuần âm thể chất có chút đặc thù"

"Chủ....chủ nhân, ngài nói là....giúp ta phá chú...ngài là nói thật"

"Sao hả, gọi ta là chủ nhân mà còn không có lòng tin vào ta vậy ah"

"Không...không có...hihi" nàng cười tươi vui vẻ

Lúc này Thiên mới đưa mắt qua nhìn Đoàn Tư Dung

"Cá cược này, ngươi còn ý kiến gì nữa không?"

Đơn Tư Dung giật nảy mình.

Nàng sợ hãi phát hiện ra mình đã thua, hơn nữa vẫn còn chưa hiểu vì sao thua, chưa biết được thông tin mình cần biết.

Và đặc biệt đó là thua rồi cũng có nghĩa là...

"Được ván này bổn tiểu thư chịu thua, giao ước này...ta có thể giúp ngươi tuyển chọn 10 nô tỳ đẹp nhất là hầu gái, hơn nữa ta còn cần ngươi trả lời ta một câu hỏi..."

Thiên nhấc mí mắt

"Ta hỏi ngươi, làm sao ngươi có thể bại được Họa Thánh đoàn gia ta, hơn nữa giải khai được Hồ Ly Trong Tranh"

Giọng nàng vẫn như cũ từ trên cao nhìn xuống, giống như nàng vẫn là người ban xuống ân huệ, không có chút nào nhận thức mình là kẻ thua cuộc.

"Làm thế nào bại hắn, làm thế nào giải phong...không phải chỉ là một vài bút vẽ là đã xong rồi sao?"

Thiên nói ra một câu khiến người khó hiểu.

Nhưng mà lúc này, tên Họa Thánh lại bỗng nhiên rùng mình sau đó sợ hãi đến run rẩy