Piper Crandall nhìn cô chằm chằm từ phía đối diện của bàn thẩm vấn. Anh em nhà Lennox đã đón nghi phạm từ trường học vào chiều thứ Hai và đã đưa cô ta tới trụ sở của Thợ Săn để thẩm vấn.

- Cô! - Cô ta phỉ nhổ ngay khi nhìn thấy Deming bước vào căn phòng không có cửa sổ - Cô muốn gì? Chuyện này là thế nào? Họ nói tôi phải tới trả lời một số câu hỏi. Cô chính là Thợ Săn sao? Chuyện này là sao?

- Tôi muốn nói về chuyện Victoria Taylor - Deming đáp lại một cách lạnh lùng. Cô đã bỏ bộ trang phục thời thượng của nữ sinh và trở về với bộ đồ đen của Thợ Săn. Lần đầu tiên kể từ hôm tới New York, Deming thấy mình lại là chính mình. Thật thoải mái khi không phải cải trang nữa. Cô đã dùng mấy ngày cuối tuần xem xét hồ sơ và thâu tóm tin tức vụ án. Giờ cô đã sẵn sàng.

- Victoria làm sao? - Piper hỏi đầy lo lắng.

Deming mở màn hình tivi trên tường lên và nhấn nút PLAY.

- Cô đã xem đoạn băng này chưa? - Cô hỏi.

- Chắc rồi. Nó đầy ra ở trên mạng còn gì. Một dạng phim về ma cà rồng của Hội Âm Mưu.

- Đó không phải là một đoạn quảng cáo phim. Nó là thật. Và chính Victoria là người trong đoạn băng kia. Còn đây là một đoạn khác. Cô thấy giống nhau không? - Deming nhấn nút chạy đoạn băng chiếu cảnh Victoria đang bùng cháy và cố để không cảm thấy ngần ngại khi phải xem nó, nhưng điều đó thật khó.

Mặt Piper cắt không còn giọt máu, cô lấy hai tay che mắt.

- Ôi Chúa ơi! Ôi Chúa ơi! Có phải cậu ấy. . . Ôi Chúa ơi! Chuyện đó là thật. . . không. . . không. Không, Victoria, không. Mọi người đều nghĩ cậu ấy đang ở Le Rosey. . . chuyện gì đã xảy ra. . . Ôi Chúa ơi. . .

Deming cắt ngang. Cô gái này đúng là một diễn viên tài tình. Cô phải nói như thế. Nhưng cô sẽ không tốn thời gian vào mấy trò diễn xuất ấy đâu.

- Cái đêm tại bữa tiệc nhà Jamie Kip, cô đã khám phá ra cô bạn thân nhất của mình đang hẹn hò với bạn trai cũ.

- Cô đang nói cái quái gì vậy? - Piper thút thít, mắt và mũi đỏ ửng cả lên - Victoria chết rồi sao? Ôi Chúa ơi. Chuyện gì đã xảy ra? Ai đã làm điều này với cậu ấy?

Deming cảm thấy hơi chút thương hại, nhưng cô đã từng thấy những chuyện như thế này rồi - những nghi phạm không thừa nhận tội ác kinh hoàng của mình, họ tin tưởng một cách chân thành tận trong trái tim rằng họ không bao giờ làm hại những người họ yêu mến. Thế nên cô tiếp tục cuộc thẩm vấn một cách không thương xót.

- Victoria đã xen vào giữa hai người và vì thế cô muốn trừng phạt cô ấy. Cô muốn cô ấy phải chết và cô đã che giấu điều đó bằng việc đe dọa cả hội đồng để ngụy trang lý do thực sự, để che giấu động cơ của cô.

Lúc xem xét lại hồ sơ của Piper, Deming nhận thấy Piper là một thành viên mới trong Hội Âm Mưu. Như thế là cô ta biết rõ các công việc của các tiểu ban, cô ta biết nhấn nút nào để công kích nó và biết cách làm thế nào để tạo ra những ảo giác nhằm tạo ra những lỗ thủng an ninh thực sự.

- Tôi không hiểu - Piper thút thít - Victoria. . . tại sao. . . ôi Chúa, tại sao. . .?

- Tại sao là đúng đấy. Tại sao cô lại muốn cô ấy chết? Tại vì cô ấy đã chen vào giữa mối quan hệ thiêng liêng nhất cô có trên thế giới. Vì cô và Bryce Cutting là hai người bạn giao ước.

Lúc mọi chuyện trở nên rõ ràng thì mọi thứ luôn quay ngược về mối đính ước. Bản thân là người không có đính ước, Deming có thể không bao giờ hiểu rõ được tầm quan trọng của nó là thế nào. Nhưng từ những điều mà cô thấy thì đính ước chỉ làm mọi thứ thêm phức tạp mà thôi.

Chuyện này cũng giống như vụ bắt cóc ở Thượng Hải - nơi mà thay vì phơi bày rõ sự việc thì nó lại được dùng tiền để đáng lạc hướng. Ma cà rồng bắt Liling đã thừa nhận anh ta là bạn đính ước của Liling và anh ta muốn làm hại cô ấy vì cô ấy đi yêu người khác. Anh ta định tự tay mình làm Luật. Deming đã kịp cứu cô gái. Cũng là điều tốt vì rốt cục chàng trai đã nhầm lẫn. Không có giao ước nào giữa hai người họ cả và cũng không bao giờ có.

Vài ma cà rồng nghĩ rằng giao ước là tất cả những chuyện tình yêu và những chuyện lãng mạn. Những tâm hồn tìm đến với nhau qua biết bao thế kỷ. Nhưng Deming biết rõ chẳng có gì đơn giản như thế cả. Không phải chỉ trong vấn đề của trái tim hay đính ước. Victoria không phải người đầu tiên chịu đau khổ vì chuyện đính ước, nhưng cô ấy cũng không phải người cuối cùng.

Sau khoảng thời gian im lặng, cuối cùng Piper cũng nói:

- Cô đã mất thời gian rất lâu để tìm ra điều đó phải không? - Cô nói cay đắng, vừa nói vừa gạt nước mắt - Bryce là của tôi. Cô chắc chẳng bận tâm về điều đó khi cô vui vẻ với anh ta ở bữa tiệc nhà Rufus.

Deming đỏ mặt.

- Điều đó không quan trọng.

- Không ư? Thế chuyện này thì sao Thợ Săn? Tôi không biết cô lấy cái ý tưởng ngu ngốc là Victoria đã ‘cướp’ Bryce từ tay tôi từ đâu và tôi đã giết cô ta. Cô đã hoàn toàn sai về chuyện đó rồi. Victoria là bạn tôi. Cô ấy là người bạn tốt nhất tôi từng có. Cô ấy không bao giờ chen vào giữa chúng tôi. Cứ hỏi mọi người ở trường sẽ biết. Thậm chí Victoria còn chẳng thích Bryce nữa. Cậu ấy không thể tin được là anh ta là ma cà rồng song sinh của tôi. Chính xác thì cậu ấy dùng từ ‘không thể thế được’. Đúng thế, nó làm tôi phát điên. Nhưng tôi càng điên hơn khi vào cái đêm tại bữa tiệc nhà Jamie, Bryce không nhận ra là chúng tôi đã tìm được nhau. Anh ấy muốn giữ khoảng cách. Anh ấy cần thêm thời gian, để chắc chắn. Tôi đã rất giận anh ấy và Vix thì lại cố giúp tôi trấn tĩnh lại nên tôi đã mắng cô ấy. Nhưng Vix đúng là một người bạn. Thực tế thì chưa ai từng chen vào giữa hai chúng tôi ngoài cô - kẻ không giao ước khốn kiếp. Cứ thử máu của tôi đi, quét vô thức tôi đi. Tôi đang nói sự thật.