Già Thiên

Chương 610: Đại biêu Thiên Đình trừng phạt

- Cùng đột phá, đạt tới một cảnh giới khác.

Thần Vương thể Cơ Hạo Nguyệt khẽ thốt lên.

Trong mắt Cơ Tử Nguyệt hiện lên vẻ thông minh, lẩm bẩm một câu, ai cũng không nghe rõ, sau đó nhãn mặt nhíu mùi, nói:

- Ta cùng muốn uống chút Hoàng tửu!

Bên này, Diệp Phàm cười cười, vươn tay đưa qua một võ rượu chưa khui, còn có hai con cá trên bàn chưa động đùa tới.

Lúc này, Diêu Quang Thánh tử tới gần, mỉm cười nói:

- Cuối cùng chưa muộn.

Hắn như một vầng hồng nở rộ, rất rực rỡ.

Đạo vận không minh nhộn nhạo, áo tím phất phơ, một nữ nhân dung hợp trong mưa bụi, làm cho người ta có một loại cảm giác đạo pháp tự nhiên, thiên nhân hợp nhất.

Tiên Thiên Đạo Thai - Tử Phủ Thánh nữ cùng đến đây, màn sương màu tím vờn quanh cơ thể, buông lõng như thế, tuy rằng đứng ở trước mắt, nhưng gần như không thuộc về thế gian.

Gần như cùng lúc đó, hơi nước dao động, Dao Trì Thánh nữ lãng ba mà đến, cùng tiến vào trong hồ, mái tóc đen nhánh xõa xuống như mây trên trời, dáng người thướt tha, không dính chút bụi trần.

Diệp Phàm kinh ngạc, không nghĩ tới lúc này ngẫu nhiên gặp được mấy người trẻ tuổi cường đại nhất Đông Hoang, nhưng lại tề tụ nơi đây không biết làm gì.

- Lần này đi Trung Châu, khiêu chiến rất nhiều, chúng ta đều là tu sĩ Đông Hoang, đến lúc đó giúp đỡ lẫn nhau.

Cơ Hạo Nguyệt mở miệng.

Diệp Phàm cuối cùng cùng hiểu được, bọn họ sắp sửa đi Trung Châu, lúc này ước hẹn cùng đi, vả lại phía trước có một chỗ trọng yếu là Hằng Vũ Phong, hẳn là muốn tới đó tim cơ duyên.

Tương truyền, năm đó Hằng Vũ Đại đế chém chết tồn tại vô thượng trong cổ Quáng Thái Sơ đi ra, không thể không rời xa Trung Châu, từng nghỉ chán ở trên một tòa cổ sơn phía trước, cuối cùng nhìn thoáng qua Đông Hoang.

Rồi sau đó, hắn đầu cũng không quay lại đã đi xa, người đời sau đến đây tưởng nhớ, đều muốn đạt được một tia đế đạo cổ!

Sau đó không lâu, Phong Hoàng, Diêu Hi... cùng đã tim đến, một thế hệ trẻ tuổi Đông Hoang đến đây mười mấy người, là một nhóm người cường đại nhất.

Bọn họ kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Phàm, nhưng không một người nào nhận ra, Thuyền nhẹ như thoi đưa, xẹt qua ở trong hồ, đi tới dưới chán một tòa cổ núi phía trước.

Hồ nước ngập quá chán núi, lúc này mưa bụi ngừng lại, hiện ra ảnh ngược một tòa núi xanh mờ ảo, sương mù lượn lờ, giống như chốn tiên gia.

Tất cả mọi người đi lên Hằng Vũ Phong, nhìn lại Đông Hoang, nhưng không người thu được cơ duyên gì.

- Chư vị, chúng ta sẽ vượt qua Trung Châu mà đi, ở nơi đó có cường giả của năm đại vực, chính là tới một nơi hội tụ nhân kiệt, con đường phía trước khó liệu, có lẽ có người vĩnh viễn không về được...

- Nơi tập hợp người mạnh nhất của năm vực, nhất định là sinh tử khó lường, nhìn lại Đông Hoang một lần cuối cùng đi, tu luyện ở Kỳ Sĩ Phủ, sẽ không vượt qua yên ổn đâu!

"Âm!"

Khi Diệp Phàm đứng trên chiếc thuyền nhỏ, từ xa nhìn về Hằng Vũ Phong, bổng nhiên kiếm mang trong hồ nước xông thẳng lên trời cao, rồi chém về phía hắn, Lão ngư nông kia cùng nổi lên làm khó dễ.

Trên Hằng Vũ Phong, mọi người đều kinh hãi, sát khí xỏ xuyên qua trời cao như vậy, nhất là lão ngư nông kia, rõ ràng bị một đạo nguyên thần tạm thời nhập chủ, khủng bố tuyệt luân.

Hắn giam cầm hư không, ngay cả một con ruồi đều không thể trốn thoát, hoàn toàn bị trói buộc ở nơi đó, truyền nhân các Thánh địa đều biến sắc, Nếu đổi lại là bọn họ thì sẽ thể nào đây?

"Xoát!"

Trong khoảnh khắc gian nan kề cận hiểm nguy, Diệp Phàm hành tẩu trong hư vô, với bí quyết chữ "Hành" liền xông ra ngoài, điểm ra một ngón tay, xuyên thủng đầu của một tên hắc y sát thủ.

"Phốc!"

Hắn đoạt lấy thanh trường kiếm, hóa thành nhất làn khói nhẹ biến mất, rồi hiện ra tại một phương vị khác, huy động sát kiếm, chém rơi một cái đầu khác, máu tươi bắn vọt lên rất cao.

Một lão già khủng bố từ phía chán trời hạ xuống, thu hồi đạo nguyên thần mới vừa rồi nhập chủ trong cơ thể lão ngư nông kia, kéo theo thần lực ngút trời chém về phía Diệp Phàm.

Sát thủ của Nhân Thế Gian cùng với Địa Ngục yên lặng thời gian dài như vậy, rốt cục thì lại ra tay, sát thủ người già có người xuất động

Diệp Phàm phát động bí quyết chữ "Hành", ở trong hồ giống như làn khói nhẹ, khiến người ta không nắm bát được, hoàn toàn cố định không được thân hình hắn.

"Âm!"

Mà đúng lúc này, hắn chủ động phát động công kích, trong mi tâm lao ra một thân người nhỏ màu vàng, đó là thần niệm cường đại của hắn hóa thành.

Phát động bí quyết chữ "Giai", chiến lực tăng lên gấp mười lần, cứng rắn kháng cự sát thủ cường giả lớp người già, căn bản không có tránh lui.

"Đông!"

Tiểu nhân màu vàng rực rỡ như vầng thái dương, đánh vào mi tâm lão sát thủ, nhanh đến mức tận cùng, Lúc này thần niệm đã vận chuyển theo bí quyết chữ "Hành".

"Ầm!"

Thật sự quá nhanh, lão sát thủ chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, Mi tâm lão lóe sáng, lao ra một kiện binh khí, chán ở nơi đó.

"Răng rác!"

Một mặt cổ thuẫn nổ tung, bị tiểu nhân màu vàng đánh xuyên qua, mà lão sát thủ cùng nương cơ hội này ẩn vào trong hư không.

Hai tay lão vung lên, tế ra pháp lực ngập trời muốn trấn áp phong bế Diệp Phàm, từng đạo từng đạo quy tắc thiên địa lưu động, hình thành đạo đạo văn lạc, bao phủ xuống dưới.

"Xoátr

Diệp Phàm giống như quỷ mỵ thối lui, đồng thời tiểu nhân màu vàng kia hóa thành một cái đỉnh, cũng chỉ lớn bằng nắm tay, phát ra hào quang vạn trượng.

"
Phốc! Phốc!"...

Nó liên tục xuyên qua hư không, xuyên thủng mi tâm của bảy tám gà sát thủ ẩn trong bóng đêm, làm cho bọn họ chết không nhắm mát.

Thần niệm màu vàng hóa thành tiểu đỉnh, vô kiên bất tồi, giờ khác này cực độ khủng bố, liên tiếp giết chết hạt giống sát thủ.

- Là Diệp Phàm! Không ngờ là hắn!

- Hắn... đang bị tổ chức sát thủ vây công!

Trên Hằng Vũ Phong, anh kiệt một thế hệ trẻ tuổi Đông Hoang đều giật mình kinh ngạc, không ngờ tới Thánh thể danh chấn Đông Hoang gần đây lại ở ngay trước mắt.

"Ầm!"

Dao động ngập trời, bao phủ thập phương, sát thủ lớp người già đến đây chừng bốn người, mỗi người chiếm cứ một phương chặn lại tất cả đường lui, phải bóp chết hắn tại đây.

Đồng thời, trong hồ thỉnh thoảng có ánh sáng lạnh vọt lên, còn có hạt giống sát thủ khác tới đây lịch làm, thỉnh thoảng tập kích.

- Lần này, Thánh thể hơn phân nửa dữ nhiều lành ít, hắn không có khả năng tiếp tục dẫn tới thiên kiếp nữa rồi?

Trên Hằng Vũ Phong có người làm ra phán đoán như vậy, mấy lão sát thủ kia thực lực bí hiểm, giam cầm hư không, gần như không có khả năng thoát đi.

Thế nhưng chuyện xảy ra khiến mọi người giật mình kinh sợ, Diệp Phàm cầm trong tay thần kiếm đọng máu, chém liên tiếp vài tên hạt giống sát thủ, giống như xuyên qua cửa số giấy, dễ dàng chạy thoát đi ra ngoài.

Hư không mặc dù bị giam cầm, nhưng nhưng không cách nào chặn lại hắn, con đường phía trước vân không bị cản trở

- Loại bộ pháp này có phải..

Tất cả người của Sát Thủ Thần Triều viễn cổ đều trợn to hai mắt, lộ ra thần sắc khó tin.

- Bí quyết chữ "Hành" xuất thế, Thiên Đỉnh viễn cổ sắp xuất hiện sao?

Một vị lão sát thủ trong lòng dâng lên sóng lớn ngập trời.

- Diệp Phàm...

Cơ Tử Nguyệt nhẹ giọng kêu gọi, muốn đuổi theo ra ngoài, lại bị Cơ Hạo Nguyệt dùng sức kéo lại.

- Ca ca Vạn Ác! Vì sao huynh luôn ngăn chặn ta, chờ ta có thể đánh hơn huynh, phải trấn áp huynh nửa năm!

Cơ Tử Nguyệt tức giận, nhãn mày nhíu mùi, múa may hai nắm tay thanh tú, dùng đôi mắt to sáng như ưăng lưỡi liềm liếc xéo ca ca nàng.

Những người khác thấy thế đều mỉm cười.

- Thánh thể cũng thật không đơn giản, Sát Thủ Thần Triều viễn cổ lại thất thủ, Vừa rồi hắn dùng bí thuật gì, mà lại có thể đột phá giam cầm như vậy?

Bọn họ nhỏ giọng bàn luận, sau đó quay nhìn một lần cuối cùng về hướng Hằng Vũ Phong, từ đó rời khỏi Đông Hoang, vượt qua hư không mà đi.

Đen tận đây, rất nhiều nhân kiệt tụ tập tới Trung Châu, triển khai trường tranh phong kịch liệt nhất, đây chính là va chạm lớn giữa năm vực, người mạnh nhất của tương lai sẽ sinh ra từ đây, Trung Châu Kỳ Sĩ Phủ, chính là một địa phương long vượt phượng bay.

Diệp Phàm gặp phải Thần triều viễn cổ ám sát, trong lòng ngưng trọng, theo như lời Hắc Hoàng nói, đối phương có thần thuật thiên cơ, có thể thôi diễn ra hắn ở nơi nào.

Tuy nhiên, hắn vẫn không sợ. Hắc Hoàng đã chuẩn bị cho hắn những khối ngọc kia mang theo trên người, bên trong có khắc Khi Thiên Trận văn, không còn sợ người nào có thể thôi diễn ra được.

Ước chừng yên lặng một tháng, Diệp Phàm mang theo một vẻ cười lạnh, chim sâu vào trong bóng đêm, chuẩn bị bắt đầu hành động. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Trong hồ gặp chuyện, hắn vẫn chưa độn đi xa, dùng Thiên Đỉnh bí thuật ẩn thân phản truy tung hướng đi của những người này, dò ra được một ít mật địa.

Thời gian lâu như vậy hắn sớm đã thăm dò hư thật ở mấy chỗ mật địa, là ưại huấn luyện sát thủ, Khi những lão sát thủ không ở đó, hắn lựa chọn động thủ.

Trong thiên địa một mảnh hắc ám, giơ tay không thấy năm ngón, Diệp Phàm giống như một đạo âm hồn, lèn vào trong một tòa Địa Cung.

Thạch cung cổ xưa ở dưới lòng đất, tràn ngập vẻ tang thương năm tháng, tồn tại cũng không biết bao nhiêu vạn năm, tràn ngập mùi vị máu tươi.

Đây là một ưại huấn luyện chỉ có một vị đại năng chủ đạo, đáng tiếc hôm nay hắn rời đi, cũng không tọa quan ở trong Địa Cung.

"Cách!"

Diệp Phàm âm thầm tiến vào, vô thanh vô tức vặn găy cổ hai gà sát thủ giữ cửa, làm cho bọn họ bị mất mạng tại đương trường.

Lúc này, hắn hóa thành một sát thủ, dùng thủ đoạn như thế đối phó với Thần triều viễn cổ, giống như tử thần thoáng ẩn thoáng hiện trong Địa Cung.

"Phốc!"

Diệp Phàm vô tình huy động quyền trượng màu vàng, không ngừng thu gặt sinh mệnh, từ hang đá này tiến vào hang đá tiếp theo, trong lòng đất tràn ngập mùi máu tanh và khí tức tử vong.

- Người nào, a...

Rốt cục có người phát hiện nhưng cùng đã chậm rồi, tới hiện tại đã có mấy chục người bị đánh chết tươi, còn không tới mười người.

- Ngươi là Diệp Phàm?

- Ta đại biểu Thiên Đỉnh đến tru diệt các ngươi!

Diệp Phàm cười lạnh, quyền trượng màu vàng như ánh sáng, sát khí như hải dương mênh mông mãnh liệt.

"Phốc!"

Đầu bay lên, tử thi rơi xuống đất.

"Bốp!"

Thân thể bị đập nát, trở thành một đống bùn nhão.

- Ngươi...

Một hạt giống sát thủ bùng phát, diễn biến ra sát sinh đại đạo của Nhân Thế Gian.

-Ồ?

Diệp Phàm vô cùng kinh hãi, nơi đây nhưng lại có một sát thủ trẻ tuổi Hóa Long biến thứ nhất, tuyệt đối là một thế hệ trẻ tuổi vương bài của Sát Thủ Thần Triều viễn cổ.

- Ta giết chết ngươi, nghĩ đến Nhân Thế Gian nhất định sẽ rất đau lòng!

Trong mắt Diệp Phàm lóe ra tia hàn quang.

- Ngươi quá coi thường Nhân Thế Gian, có người cường đại hơn xa so với ta, hắn là chuyên môn để giết chóc chư vương mà sinh ra, ngay cả ngươi là Thánh thể cũng không ngoại lệ, khó thoát khỏi chết!

Người này nảy sinh lòng ác độc, dùng đại thuật sát sinh công phạt Diệp Phàm.

- Ta nghe nói qua, điện phủ viễn cổ của các ngươi, dùng đầu lâu chư vương lát tường, tương lai ta sẽ tự mình đi nhìn thử xem!

Diệp Phàm cười lạnh, huy động quyền trượng Thiên Đỉnh, cùng dùng đại thuật sát sinh công sát.

Hai người lúc ẩn lúc hiện, lúc sáng lúc tối quyết đấu trong hư vô, phi thường quỷ dị.

- Ngươi không có cơ hội, người cường đại hơn xa ta, sẽ tàn sát sạch sẽ tất cả các loại vương, những người thể chất đặc thù bọn ngươi, hắn là vì đánh chết các ngươi mà sinh ra!

Sát thủ này lạnh giọng nói.

- Phải không, ta sẽ chờ hắn! Nếu hắn không xuất hiện, tương lai ta đánh giết tới điện phủ cổ kính của các ngươi, tự mình đi tim!

"Phốc!"

Diệp Phàm là Tứ Cực đại viên mãn, nắm giữ đại thuật sát sinh của Thiên Đỉnh, so với những người của Thần triều viễn cổ này còn khủng bố hơn, hắn chém rụng đầu người cao thủ trẻ tuổi tuyệt đỉnh này, máu tươi bắn vọt lên rất cao.

"Bốp!"

Hắn nhẹ nhàng điểm một ngón tay tiêu diệt thần niệm của hắn.

Khi hết thảy chấm dứt, Diệp Phàm xoay người rời đi, vượt qua hư không, biến mất trong bóng đêm, chi để lại một mãnh đất đầy máu tươi và thi thể.

Hắn chạy tới mật địa kế tiếp, bởi vì cơ hội chỉ có một đêm này, bỏ qua sẽ rất khó phục chế lại.

Một chỗ mật địa khác, cùng giống nhau không có cao thủ tọa trấn, dường như đều cùng nhận được mệnh lệnh nào đó, đều tạm thời rời đi.

"Phốc!"

Máu tươi phun trào, đầu người rơi xuống, Diệp Phàm không tiếng động trong bóng đêm tàn sát, chém chết sát thủ.

Đây là một đêm máu đổ đầu rơi, rất nhiều người ngã xuống, sinh mệnh vĩnh viễn trôi đi.

Ngày thứ hai, tin tức chấn động khắp thế gian, Diệp Phàm trong một đêm liên tiếp chọn các ưại huấn luyện của Sát Thủ Thần Triều viễn cổ ở các nơi, ước chừng giết chết hơn một trăm tám mươi người

Nhiều thi thể, nhiều máu tươi như vậy, làm cho ưại huấn luyện sát thủ các nơi lộ ra ánh sáng, rất nhiều người đều tự mình đến quan sát.

Thế nhân đều kinh sợ, Diệp Phàm lại có thủ đoạn như vậy, ngay cả người của Sát Thủ Thần Triều viễn cổ cùng dám phản sát, mà còn tim ra mấy chỗ mật địa

Tuy không phải là điện phủ của Thần triều viễn cổ, cũng không phải những địa phương thần thánh cổ xưa kia, nhưng đây cùng đúng là hung hãng tát vào mặt bọn họ.

- Nhân Thế Gian, Địa Ngục, ta đại biểu Thiên Đỉnh trừng phạt các ngươi!

Đây là cường âm của Diệp Phàm hô lên ở Đông Hoang, quả thực chấn nhiếp mọi người. Hiện tại ai muốn động thủ, sẽ trước suy nghĩ một chút tổn thất của chính mình.

Diệp Phàm cũng không ở lại lâu, ngay cùng ngày, hắn vượt qua hư không rời Đông Hoang, Lôi đỉnh mà cường thế kết thúc, hắn đi về phương Tây...

-o0o-