Già Thiên

Chương 1461: Chín Đại Thánh Thể

Một, hai... chín thân ảnh, một cái lại một cái đều oai hùng vĩ ngạn, vây quanh đám người Diệp Phàm, Đế Thiên, Đại Ma Thần ở trong đó.

Thiên kiếp vô cùng, lôi hải vô lượng, tia chớp hừng hực... mỗi một đạo xẹt qua đều chiếu sáng vũ trụ, một số luồng hào quang hình cầu vồng thật lớn có thể trực tiếp đánh vỡ tan một viên lại một viên tinh tú.

Lôi kiếp vẫn đang tiếp tục, Thánh thể bị đại đạo thiên địa khắc theo nét vẽ, ghi chép xuống dưới, hóa thành tia chớp hình người, trở thành một loại trong thiên kiếp, chấn động tinh không, khiến mọi người đều không sao hiểu nổi.

"Lục Đạo Luân Hồi Quyền!"

Một thân ảnh màu vàng hiện lên bổ tới phía trước, "Ầm" một tiếng va chạm cùng Đại Ma Thần một chỗ, trên bầu trời xuất hiện sáu mảng vũ trụ cổ xưa, như là đang luân hồi.

"Hoàng Kim Thần Tàng!"

Một thân ảnh màu vàng khác đối chiến với Đế Thiên, lưng đeo bảo tàng màu vàng, các loại đạo binh hoàng kim hiện lên, bắn ra ngàn vạn kiện đạo khí, đánh cho vòm trời đều run rẩy.

"Ầm!"

Đạo thân ảnh thứ ba, Nhất Khí Phá Vạn Pháp, đánh rách tả tơi bầu trời, lôi hải hỗn độn bùng nổ. Ở trên đỉnh đầu hắn treo lơ lửng một cái đỉnh lớn phong cách cổ xưa, nặng nề nhấp nhô, như có thể trấn áp vạn vật sinh linh.

Thân ảnh này lập tức bức tới hướng Thanh Thi tiên tử, đại đỉnh áp thế, rung động vòm trời. Trong miệng đỉnh vũ trụ tinh hà lấp lóe, hỗn độn như biển, như muốn nuốt cả thiên địa này vào trong.

Chín thân ảnh vừa xuất hiện liền công tới hướng mấy chí tôn trẻ tuổi. Mỗi người đều chiến lực ngập trời, thần uy không thể đờ.

Diệp Phàm chính mình cùng trong lòng chợt ngưng trọng. Khi hắn thành Thánh cũng gặp được tia chớp Thánh thể hình người, ở thời điểm đó là từng người từng người tiến đến công kích, ngày nay không ngờ lại cùng nhau lên.

"Keng "

Hắn vận chuyển bí quyết chữ "Binh" làm khó dễ phía trước, đối kháng cùng một bản thân khác. Không nghĩ tới đối phương cùng phản ứng thần tốc, giống nhau dùng bí quyết chữ "Binh", xem hắn trở thành binh khí, muốn nắm trong tay.

Chiến đấu đột nhiên bùng nổ làm cho tinh không đại loạn, chư hùng cảm xúc mênh mông, tất cả đều bị đả kích thật lớn. Hộ đạo giả trên cổ lộ Nhân tộc cùng không thể không ngạc nhiên thán phục. Thiên kiếp quá nghịch thiên như vậy vượt qua lẽ thường, đúng ra không nên xuất hiện trên đời.

Trong lòng mỗi người vừa ngạc nhiên vừa thán phục. Diệp Phàm nghịch thiên xưa nay ít thấy!

- Sát!

Bên kia, một vị chí tôn trẻ tuổi bùng phát, quát lớn một tiếng xé rách vòm trời, nàng phát ra hào quang vô cùng tận, cả người tản ra khí cơ chí cao vô thượng của chủ tể Nhân tộc.

Đây là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt đại, tóc đen bay múa, đôi mắt sáng trong như nước... người này cường đại vô song, từng đợt từng đợt dao động đạo ngân làm cho chư thánh đều không kiềm nổi run rẩy, muốn quỳ phục xuống.

- Là Nữ Thần thần bí nhất đây sao?

Mọi người cả kinh kêu lên, nàng là một vị cường giả trong các chí tôn trẻ tuổi cuối cùng đuổi tới, lúc đầu là nam hay là nữ cũng không biết, đến giờ phút này mới công bố.

- Không phải Nữ Thần, là Nhân Vương!

Một vị cường giả ngạc nhiên nói.

- Cái gì, Nhân Vương là một nữ nhân ư?!

Mọi người ngẩn người, trước vẫn nghĩ rằng vị Nhân Vương một nam nhân cường đại, ai có thể nghĩ tới chính là một nữ nhân.

Nhân Vương Ấn, Phiên Thiên Án, Đại Đạo Ấn... một cái tiếp theo một cái đánh ra, như là Cộng chủ Nhân tộc xuất thế, nối tiếp đại chiến.

Nàng tuy rằng là một nữ nhân, nhưng lại cường đại tuyệt thế, huyết khí tràn đầy, pháp tướng đứng sừng sững trong lôi hải, đại chiến với một tia chớp hình người.

Thân ảnh oai hùng cao ngất kia tuy rằng rất mơ hồ, nhưng mọi người có thể nhìn ra gần như giống Diệp Phàm như đúc, hắn đang vận chuyển bí quyết chừ "Đấu" đối kháng với pháp ấn thiên biến vạn hóa kia.

"Ầm!"

Hằng Vù Lô hiện ra đỏ tươi như máu, va chạm một chỗ cùng Phiên Thiên Ấn, phát ra tiếng nổ ù ù; tiếp sau đó "keng" một tiếng kiếm ngân, Thái Hoàng Kiếm cắt xé thiên địa, thế gian vô song, chém phá Đại Đạo Ấn...

Đây là Đấu Chiến Thánh Pháp, diễn biến các loại đạo trong thiên địa, chiến ý vừa ra, tứ hải khuất phục.

Đại chiến đến lúc này, Đế Thiên, Đại Ma Thần, Thanh Thi tiên tử, Nhân Vương đều sớm đã mỏi mệt. Cùng chiến một trận với chín vị Đế đã tiêu hao rất nhiều tinh lực, cộng thêm thân bị trọng thương.

Tới thời điểm này, lại gặp tia chớp hình người Thánh thể, đương nhiên phải cực kỳ gian khổ chiến đấu. Vả lại lập tức chính là chín người phóng tới công kích, tất cả đều là vận chuyển công pháp đáng sợ nhất trên đời, làm cho thân thể bọn họ lại nứt toát ra.

- Sát!

Đế Thiên thét dài một tiếng, không thể nhịn được nữa, bị Đại đế cổ hành hạ đến chết cũng được đi, mà lúc này lại bị thiên địa khắc theo nét vẽ của đối thủ cạnh tranh, hóa thành tia chớp hình người, làm cho hắn khó có thể chấp nhận.

Lập tức, hắn dùng cảnh giới cao tấn công muốn hủy diệt một tia chớp Thánh thể. Đây là phải lực áp đối phương, hắn không tin Diệp Phàm cũng khủng bố giống như Đại đế cổ.

"Ầm!"

Ánh hào quang hừng hực chiếu sáng lên vòm trời, làm cho Hỗn độn kiếp dường như sắp hỏng mất: là tia chớp hình người vừa tung ra một quyền, hào quang rực rỡ chiếu khắp thập phương, đây là lĩnh vực Thần cấm.

Đế Thiên sớm đã bị trọng thương, bị Thanh Đế đánh cho toàn thân đẫm máu, chiến lực giảm xuống nghiêm trọng, lúc này lại bị một kích như vậy, đương trường bay tung lên, xương ngực bị gãy đoạn, vỡ nát bay tung ra hai đoạn, máu chảy đầm đìa.

Mọi người đều biến sắc, tia chớp hình người Thánh thể không ngờ lại đứng sừng sững ở lĩnh vực Thần cấm. Đây là một kết quả cực kỳ đáng sợ, trong phút chốc tinh không lặng ngắt như tờ.

Rốt cuộc đại đạo thiên địa khắc theo nét vẽ thứ gì? Như thế nào ngay cả Thần Cấm đều nói phát động liền phát động!

Không hề nghi ngờ, đây là một sự thật tàn khốc, thực tế phát sinh ngay tại đây làm cho trái tim trong lòng mọi người đập "thình thịch", lập tức liên tưởng đến rất nhiều điều.

Đây là tương lai của Thánh thể sao, đại biểu thành tựu tương lai của hắn, ngày nay chính là trước thời hạn biểu hiện ra tiềm năng của hắn sao?!

Máu tươi bắn tung tóe, Đế Thiên lại bị thương nặng, nhưng con ngươi hắn vô cùng lạnh lùng mà trong sáng, giống như một cặp đèn Thần rực rỡ, miệng tụng Cổ Kinh:

- Tam giới chuyển sang kiếp khác, chỉ có ta độc tôn, đời đời kiếp kiếp đều khắc tên ta!

Lần này khác với lần trước, ở trước người và sau lưng hắn hiện ra một tấm lại một tấm bia đá thật lớn, mặt trên đều có khắc tên của hắn, nét khắc sâu bắt mắt.

Mọi người đều chấn động, đó là cái gì?

Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, loại công pháp này quá kỳ lạ, ở phía trước và sau lưng Đế Thiên đều xuất hiện từng tấm thần bia thật lớn, quan sát kỳ dường như đều là mộ bia.

Chúng tản phát ra phong cách cổ mênh mang, như là luân hồi muôn đời, như là thân táng trong lòng đất vạn thế hợp lại cùng nhau, vừa quỷ dị vừa đáng sợ.

Đó là những tấm mộ bia phóng ra một loại khí tức đáng sợ, thậm chí có thể thấy rõ ràng mặt chữ ghi trên trên bia mộ chí, tất cả đều tản ra dao động ngập trời.

Đây là một công pháp thuộc dạng gì, vì sao chưa từng nghe nói qua? Mọi người đều sởn tóc gáy, tất cả đều như hóa đá.

Đế Thiên đứng sừng sững ở nơi đó, trong cơ thể vẫn chảy ra từng tia máu, nhiễm đỏ mỗi một tấm bia, mặt trên đều khắc tên hắn, như là linh hồn luân hồi muôn đời trở về!

Trong thiên địa khắc tên hắn dày đặc, thần uy cuồn cuộn như sóng đại dương mênh mông vỗ vào bờ, đánh nát tả tơi chín tầng trời!

"Tam giới chuyển sang kiếp khác, đời đời kiếp kiếp khắc tên ta", loại kinh văn cổ xưa này không ngờ lại trở thành sự thật! Giờ khắc này như là nối thông thời không từ vạn cổ, các đời Đế Thiên nối tiếp cùng một chỗ, phát động công kích cường đại nhất.

Hiển nhiên, một khi thi triển loại công pháp này cần phải trả một cái giá thật lớn, bàng không vì sao toàn thân hắn phải tươm máu, đẫm ướt ngàn vạn tấm thần bia này?

Đây giống như là đang hiến tể, với thứ này để đổi lấy lực lượng chí cường.

Hộ đạo giả Nhân tộc có người lộ vẻ sợ hãi, nghĩ tới một vài bí tân cổ xưa, run giọng nói:

- Hẳn không phải là công pháp của thời đại thần thoại chứ? Là một loại Thiên Công cái thế ở thời đại chư tôn tranh bá!

- Ta... dường như ở một vài cổ mộ trước thái cổ từng nhìn thấy mơ hồ ghi lại: Tam giới chuyển sang kiếp khác, đời đời kiếp kiếp khắc tên ta. Đây dường như là một đoạn nguyền rủa, là một Pháp chế của chí tôn cái thế!

- Là nó! Đúng là loại công pháp kinh người này. Tương truyền, Để Tôn... đọc nhiều hiểu rộng, dường như đã từng tham khảo qua một phần áo nghĩa vô thượng của nó!

Chư Đại Thánh đến đây, có người nhận ra đạo chính thống của Đế Thiên, đều bị dọa cho khiếp sợ, trên mặt lộ ra vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.

- Cái gì tam giới chuyển sang kiếp khác, cái gì thiên kiếp muôn đời, hết thảy đều là không! Một đời người chỉ có đời này, luân hồi ở đâu ra, làm sao có cái gì kiếp trước, chết đi tất cả đều thành không, đều phải tiêu tan!

Chân thân Diệp Phàm lạnh lùng nói, hoàn toàn không dồng ý.

"Ầm!"

Bên kia, một tia chớp hình người dường như có cảm nhận, bước đi hiên ngang, tư thái oai hùng, trực tiếp cử quyền đánh ra, có một loại vô địch đương thời, có một loại khí phách chỉ có ta độc tôn.

Một quyền này tương xứng với đạo của Diệp Phàm, chỉ tin đương thời, không tin quá khứ và kiếp sau, chỉ cần vô địch kiếp này, cái gì cùng không ngăn cản được, hết thảy đều có thể thay đổi.

"Ầm" một tiếng, trời sụp đất nứt, ngay cả thiên kiếp đều bị chấn nát, tia chớp hình người phát động Thần cấm, ở cảnh giới này có thể nói vang dội cổ kim, cường đại đến cực hạn.

Thần Cấm xuyên qua hết thảy, vô cùng tuyệt thế, loại pháp môn quỷ dị của Đế Thiên tuy quá mức phi phàm, nhưng hiện nay hắn còn chưa có thi triển thuần thục, bị mạnh mẽ đánh gãy, không thể phát huy ra tất cả uy lực.

Cả người hắn bay tung đi ra ngoài, trong ngực nổ tung, xương trắng lộ ra dày đặc, mảnh xương rơi xuống trong vũ trụ.

Hắn không cam lòng, không phục, thực lực của hắn chưa được thể hiện ra hết; vả lại trước đó chiến một trận cùng Thanh Đế, gần như hao mất một thân tinh khí thần của hắn, lúc này có thể nói là nỏ mạnh hết đã, vì vậy khó có thể chống cự.

- Đế Thiên... bị đánh bay ra ngoài, máu nhuộm bầu trời!

Mọi người đâu quản tới những ẩn tình kia, chỉ thấy Đế Thiên bị đánh bay đi, mội người đều tâm thần chấn động, sững sờ ngây người như tượng đất.

- Hắn chấp niệm quá sâu, quyết chiến với Thanh Đế, quyết tranh hơn thua, bất kể hậu quả tiêu hao mất tinh khí thần, vì vậy đã không còn lực chiến một trận!

Một vị Hộ đạo giả nói.

"Ầm!"

Đột nhiên, chín tia chớp hình người, có mấy người bạo phát Thần cấm đi đánh giết kẻ đối kháng, lập tức máu tươi bắn tung toé, nhuộm đỏ tinh không.

Mặc dù là mỹ nhân tuyệt đẹp như Thanh Thi tiên tử, nữ nhân cường thế mà tươi đẹp kinh động tinh vực như Nhân Vương, giờ phút này cũng đều gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, thân thể nứt nẻ.

Đại Ma Thần càng bi thảm hơn, hắn huy động Ma Thần Quyền xông lên, kết quả hai cái nắm tay đều bị đánh thành máu loãng, cuối cùng ngay cả hai cánh tay đều vỡ nát.

Mấy Thánh thể đứng sừng sững trên lĩnh vực Thần cấm ai có thể kháng cự? Cùng nhau lên! Cho dù là toàn bộ chí tôn trẻ tuổi trên cổ lộ Nhân tộc cũng không ngăn được, một Thần cấm đã đủ để cho thế gian sợ run, xuất hiện nhiều như vậy đều khiến chư Đại Thánh phải biến sắc.

Dưới tình huống như vậy, bất kể ai tới đều vô dụng, có thể sống sót đã là một loại chiến quả ngạo thị thế nhân; còn muốn giết chết tất cả Thánh thể trong trạng thái Thần cấm kia ư? Đó không khác gì người si nói mộng.

Mấy đại chí tôn run rẩy, trong lòng sinh ra một loại cảm giác thất bại chua cay!

Bọn họ vốn muốn chiến một trận với Đại đế cổ trẻ tuổi cùng cấp, không nghĩ tới không thể thu hoạch được gì, ngược lại gặp phải đả kích không nhẹ không nặng, làm cho mỗi người đều sắc mặt tối sầm xuống.

về phần quần hùng lại trố mắt nhìn trân trối, vô cùng rung động, trước nay chưa từng nhìn thấy mấy vị chí tôn trẻ tuổi đều xuất hiện, cùng nhau tranh bá?! Phi thường kinh người, vô cùng nghịch thiên.

Mấy vị chí tôn trẻ tuổi thực lực đều rất cường đại, bằng không sao có thể với ít địch chúng, sao có thể sống sót trong trận chiến cùng chín vị Đại đế trẻ tuổi? Điều này đủ để chứng minh vấn đề.

Mà lần này, sở dĩ bọn họ ở trong tia chớp hình người của Thánh thể bị thương nghiêm trọng hơn, một là vì bọn họ đều sớm tiêu hao quá nhiều chiến lực; hai là vì không phục, không cam lòng nhìn thấy dấu ấn của Diệp Phàm bị đại đạo khắc theo nét vẽ, nên muốn lập tức trấn áp hắn, vì vậy bằng vào cảnh giới cao thâm hơn chinh phạt, không nghĩ tới rước lấy một đám Thánh thể đều tấn chức lĩnh vực Thần Cấm!

Giờ phút này, chính Diệp Phàm trong lòng cũng rất ngưng trọng, không riêng gì mấy người Đế Thiên đối mặt với chín đại Thánh Thể phải bị thương nặng, mà ngay cả chính hắn cũng không khá giả gì hơn.

Diệp Phàm chưa từng có lần nào như hôm nay, đối với chính mình mà lại sinh ra địch ý cường đại như vậy, không ngừng chống lại, không ngừng va chạm thảm thiết.

"Ngay cả chân thân của ta giờ phút này cũng không có bước vào Thần cấm, nếu như bị những hư ảnh này dùng lực lượng của cảnh giới Thần cấm giết chết, vậy quả thực là một truyện cười." Diệp Phàm thầm nghĩ.

Đấu Chiến Thánh Pháp, Lục Đạo Luân Hồi Quyền, Hoàng Kim Thần Tàng...

Diệp Phàm lúc phóng lúc thu, chiến đấu với chính mình, thân thể hắn vỡ nát, bị nhiều vết thương cực kỳ nghiêm trọng. Điều may mắn duy nhất là các hư ảnh đó không có xuất hiện Thần cấm, hiển nhiên giống như Đại đế cổ chiếu theo cảnh giới của đối thủ mà "điều hòa vi diệu".

Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh chìm nổi, cùng với Diệp Phàm ở trong công kích của lôi hải, hắn bị hư ảnh của chính mình đánh vỡ tung mấy lần!

Hắn rất cường đại, nhưng địch nhân là chính hắn, chính mình càng mạnh, địch nhân càng mạnh! Cộng tất cả chín vị Thánh thể, cộng tất cả chín chính mình, đồng loạt đánh giết hắn, đây là một loại nan đề khó giải, gần như báo trước một kết cục là bi kịch.

Lúc này, Đế Thiên, Đại Ma Thần, Thanh Thi tiên tử, Nhân Vương đều lui ra ngoài. Vừa rồi bọn họ muốn mượn Đại đế cổ mài giũa rèn luyện bản thân mình, nhưng chỉ lưu lại đau xót không có gì khác.

Mọi người đều ngừng lại hô hấp, nhìn vào trường đấu, mọi người đều biết đây là trời xanh làm khó dễ Thánh thể, người khác không ngăn cản được, nên để cho chín chính hắn đến ngăn chặn, tuyệt sát hắn, dẫn tới độ kiếp thất bại.

Có thể nói, cái này đích xác khó giải, căn bản không có biện pháp phá giải.

Nhưng mà, khiến người ta sợ run chính là Diệp Phàm cuối cùng nhưng lại trụ được, thệ ngã, đạo ngã luân phiên xuất hiện tranh thủ thời gian cho hắn, Diệp Phàm đối mặt với chín chính mình, cuối cùng chống đỡ được.

- Cái này... không có khả năng, một người như thế nào có thể sống sót dưới chín chính mình diệt sát. Người này quá nghịch thiên mà!?

- Nam nhân mạnh nhất trong lịch sử, một người... đánh với chín chính mình!

Đây... không phải là kỳ tích, thì còn gọi là gì? Hoặc là nói, đây là giả dối sao, nếu vậy sao có thể sống sót?!

Mọi người trố mắt nhìn trân trối, không tin hết thảy chuyện này.

Đế Thiên, Đại Ma Thần, Thanh Thi tiên tử, Nhân Vương... mấy vị chí tôn lúc đầu nhìn thấy Diệp Phàm bị chín chính mình đánh nổ tung, máu màu vàng bắn tung tóe trong lôi hải, trong lòng ít nhiều cảm thấy thăng bàng lại không ít.

Rồi sau đó, lại thấy hắn không ngừng bị đánh giết, mà từ đầu đến cuối cũng không có bùng nổ Thần cấm, mấy người càng ngày càng bình thản, mà còn nảy sinh cảm giác khuây khoả từng trận.

Dù sao, đúng là hư ảnh tia chớp của người kia đã làm cho bọn họ bị thương nặng, mà lúc này trái lại hắn bị chính hư ảnh của mình ngược đãi, tự nhiên mấy người đó cảm thấy thống khoái.

Thế nhưng, kết quả cuối cùng lại làm cho bọn họ có điểm khó có thể chấp nhận, Diệp Phàm vẫn còn sống, mặc dù toàn thân đẫm máu, ngay cả cái đỉnh trên đỉnh đầu đều gần như bị đánh nát, nhưng hắn vẫn cứng cỏi cường đại bất khuất, trấn áp mọi người thật sâu đậm.

Diệp Phàm đầu đội Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh sứt mẻ, từng bước một từ trong lôi hải đi ra, mình đầy thương tích, máu màu vàng nhỏ giọt, vết thương lớp lớp, làm cho hắn thoạt nhìn có vẻ bị thương trầm trọng.

Trông hắn dường như rất chật vật, nhưng đôi mắt lại vô cùng sắc bén như thanh thiên kiếm cắt qua hư không vũ trụ, có một loại tinh khí thần cường đại khiến người ta sợ run.

Hắn giống như một thanh kiếm tiên trải qua muôn ngàn gọt giũa rèn luyện, từ trong lò luyện như Luyện Ngục kia xuất hiện, đã thành hình, chỉ cần hơi mài thêm một chút sẽ nở rộ hào quang kinh thế!

Diệp Phàm từ trong sương mù hỗn độn đi ra, toàn thân đều là vết thương, máu màu vàng dính bệt mái tóc thành từng túm từng túm dán trên hai gò má.

Toàn thân hắn là vết thương, nhưng tinh thần lại càng cường đại hơn. Có thể nhìn thấy một chùm tia sáng rực rỡ xuyên thấu qua xương trán hắn bắn ra, như một ngọn lửa đang bùng cháy, bừng bừng nhảy lên.

Đây là một loại dị tượng đáng sợ!

Là biểu hiện của tinh thần lực cường đại cực độ, dĩ nhiên đã thần hóa, vô cùng cô đọng biến thành một loại vật chất cường đại, có được chiến lực phi phàm khủng bố.

"Xoát!"

Hào quang nhoáng lên một cái, một tiểu nhân màu vàng bàng cỡ nắm tay từ trong mi tâm Diệp Phàm cất bước đi ra, chùm tia sáng cô đọng kia lập tức quấn quanh trên người tiểu nhân màu vàng, làm cho nó lớn mạnh lên rất nhiều.

Đây là nguyên thần của Diệp Phàm hợp nhất cùng thân thể, hai người phối hợp hoàn mỹ. làm huyết khí hắn tràn đầy, là chỗ căn nguyên thực lực cường đại của hắn.

Ở bên ngoài thân bọn họ, ngọn lửa màu vàng hừng hực thiêu đốt, Diệp Phàm như một thanh kiếm tiên qua rèn luyện đủ kiểu, rốt cục ra khỏi vỏ rực rỡ loá mắt. Ở trên đỉnh đầu hắn, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh xuất hiện từng đạo vết rách, ở trong thiên kiếp thiếu chút nữa bị hủy hoại.

Có thể thấy được tia chớp hình người vừa rồi khủng bố đến cỡ nào, đó là một vị tiếp một vị Đại đế trẻ tuổi, làm cho cái đỉnh từ Vạn Vật Mẫu Khí tiên liệu quý hiếm nhất thế gian đúc thành đều thiếu chút nữa bị đánh nát.

- Hắn không ngờ lại thành công vượt qua thiên kiếp...

Mọi người đều không biết nói cái gì nữa, lôi phạt nghịch thiên như vậy sớm dự báo chấm dứt phải chú định là một hồi bi kịch. Thế mà, Diệp Phàm vẫn sống đi ra, điều này gần như không giải thích được.

Các Đại Thánh đều tới nơi đây, có Hộ đạo giả Nhân tộc, có Âm Thần trong lăng tẩm Đại Đế, có Thánh linh thạch nhân, còn có Đại Thánh Yêu tộc, cùng với Tà Thần cổ xưa của các tộc... ngay cả những người này đều rúng động.

Loại thiên kiếp này, loại bố cục toàn trường này, chiến lực siêu cấp của người tuổi trẻ này... tất cả làm cho bọn họ đều trầm mặc một hồi lâu, tự nhận thời mình còn trẻ xa xa không theo kịp.

Trên thực tế, xưa nay lại có mấy người có thể sánh bàng loại thiên kiếp có một không hai này? Có lẽ họ cùng chưa bao giờ thấy tận mắt? Có thể nói là quá nghịch thiên!

Chư hùng đều lặng ngắt như tờ, chăm chú quan sát. Đối mặt với một Thánh thể cường đại như vậy, trong lòng bọn họ dậy sóng bốn bề, khó có thể tưởng tượng.

Trong các Đại Thánh, sắc mặt Thích Thiên lúc xanh lúc trắng, lão cảm thấy khó chịu nhất, biểu hiện nghịch thiên của Diệp Phàm rành rành trước mắt mọi người, như là một ngọn núi lớn đè nặng trong lòng lão.

Lão thật sự hối hận, đã đi trêu chọc một người như vậy làm chi? Tương lai tất nhiên hắn sẽ thành tựu kinh người, sẽ giống như một tấm bia to trấn áp thế gian, không thể vượt qua.

Đầu tiên là xuất hiện chín vị Để, sau đó lại có chín đạo tia chớp Thánh thể, Thích Thiên nghĩ rằng Diệp Phàm ắt phải ngã xuống. Lão ôm lòng chờ mong, nhưng cuối cùng lại tuyệt vọng thật sâu, Thánh thể đến từ Táng Đế Tinh đã khai sáng một thần tích!

Thích Thiên thầm than thở, ngày sau sẽ có phiền toái lớn rồi đây! Dựa theo tốc độ tu luyện của Diệp Phàm, nói không chừng trong vòng một trăm năm sẽ vượt qua lão, hơn nữa có lẽ còn không dừng lại, có thể cảnh giới sẽ sánh với chí tôn cổ đại!

Lúc này trông thấy Diệp Phàm còn sống đi ra, tâm tình của Thích Thiên có thể nghĩ mà biết không xong đến mức nào, trong lòng lão có một loại đau buồn âm thầm, nhưng trong mắt lại lóe ra hàn quang lãnh liệt.

Bên kia, Đại Ma Thần, Đế Thiện, Thanh Thi tiên tử, Nhân Vương... người nào không phải là hạng người kinh thể tuyệt đại, nhưng ở trong thiên kiếp của Thánh thể lại nếm mùi chua xót, phi thường không cam lòng.

Bọn họ rất cường đại, rất tin tưởng thực lực của chính mình, đều có một loại tâm tính chỉ có ta độc tôn, bằng không sao có thể đi xa trên Đế lộ?! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nhưng mà, hôm nay đã xuất hiện cảm giác thất bại, thể xác và tinh thần đều tổn thương, suýt nữa chết trong tay Đại đế cổ, lại gần như bị tia chớp Thánh thể phát động Thần cấm tiêu diệt.

Điều này như một cây gai đâm vào tim bọn họ, thật khó chịu.

Lúc này, bọn họ chỉ có một ý niệm trong đầu, nhất định phải đột phá bước vào lĩnh vực Thần cấm, chỉ có như thế mới có thể chân chính là vô địch thiên hạ.

- Đã xong rồi sao?

Đế Thiên nói khẽ, không muốn đối mặt với hết thảy chuyện này, hôm nay hắn không còn chút tự tin nào.