Già Thiên

Chương 1211: Thái Sơ Mệnh Thạch Chiến

Trong vũ trụ hắc ám, những chiếc chiến hạm to lớn đều đang lóe ánh bạc, kim loại sáng bóng lạnh lẽo thấu xương, chỉnh tề hướng về một vùng tinh hải.

Hạm đội này tuy rằng nhìn xem rất hoành tráng nhưng tương đối với vũ trụ mênh mông mà nói không tính là gì, rất nhiều tinh vực mãi mãi như một, cô quạnh là chủ đề của vĩnh hằng.

- Phát hiện mục tiêu!

Trên màn hình lớn biểu hiện ra một đội chiến hạm, vị trí ở giữa là một chiến thuyền màu vàng dài đến mấy ngàn trượng, có khắc đại đạo văn lạc, phong cách cổ xưa mà đại khí.

- Một người cũng không để lại, giết sạch!

Phạm Thiên kêu lên, chiến hạm màu tím của hắn hào quang hừng hực, dẫn đầu vọt qua, bắn ra vô số chùm tia sáng oanh kích về phía trước.

- Công lên kỳ hạm, đoạt lấy Thái Sơ Mệnh Thạch là có thể tinh luyện tiến hóa dịch mạnh nhất. Hy vọng ngay tại trước mắt.

Phạm Trụ vô tình phất tay, hạ mệnh lệnh cuối cùng.

Trong vùng tinh vực này, các loại chùm tia sáng bay vụt, các loại chiến hạm nổ tung, quang đoàn thật lớn hóa thành một vùng sáng hủy diệt quét ngang tinh vực.

Ầm!

Một hành tinh nhỏ nổ tung, hào quang đáng sợ bao phủ tinh vực phía trước, ngay sau đó gió lốc năng lượng càng thêm kịch liệt tàn phá bừa bãi!

Thành vùng hạm đội bị ánh lửa nuốt sống, trở thành bụi bặm vũ trụ, tảng lớn khu vực trở thành nơi tử vong, song phương giao chiến kịch liệt.

- Phạm Trụ, các ngươi duỗi tay quá dài, muốn cùng Thủy Ma Tinh Hải chúng ta không chết không ngớt, tiến hành đại quyết chiến sao?

Trong chiếc thuyền Thánh khí màu vàng kia truyền ra một thanh âm uy nghiêm.

- Ít nói lời thừa. Vừa rồi các ngươi như thế nào đuổi giết chất nữ của ta? Các ngươi khiêu khích trước, hôm nay không dâng lên một loại thần tính khoáng vật đừng mơ còn sống rời đi!

Phạm Trụ quát.

Bên phía Phạm gia hai chiếc thuyền Thánh khí khởi động quầng sáng thật lớn ngăn chặn tất cả công kích, ngược lại địch thủ liền không có may mắn như vậy, các loại chiến hạm liên tiếp bùng nổ giải thể.

Vũ trụ thê lương lạnh lẽo ngày thường hôm nay hoàn toàn sôi trào, chùm tia sáng vô tận, chung quanh rất nhiều hành tinh nhỏ đều bị lan đến, không ngừng nổ tung, hình thành một cơn gió lốc đáng sợ.

Diệp Phàm bình tĩnh nhìn hết thảy. Đối mặt với công kích của chiến thuyền Thánh khí, có lẽ chỉ có Thánh nhân có thể chịu đựng. Nếu hắn đi vào tiến hành viễn chiến cũng nhất định nuốt hận.

Loại chiến thuyền này uy lực thật lớn không hợp với Thánh binh khác chuyên vì đại chiến tầm xa mà chuẩn bị, là sản phẩm hoàn mỹ kết hợp đại đạo và khoa kỹ.

Đây là một hồi giết hại, bởi vì thực lực song phương không cân bằng. Thánh thuyền tổn hại sao ngăn được công kích của hai kiên Thánh khí.

Ầm!

Không có máu chảy, không có xương trắng bay lên nhưng càng thêm tàn bạo bởi vì sau khi chiến hạm giải thể không còn lại gì, tất cả mọi người đều hóa thành tro tàn.

Đây là một trận đại chiến thảm thiết, người của Thủy Ma Hải tổn thất thảm trọng, thực lực chênh lệch quá lớn, trong ánh lửa từng sinh mệnh trôi đi, từng đạo thần hồn thành mây khói.

Diệp Phàm yên lặng. Vùng tinh vực này so với Bắc Đẩu không kém bao nhiêu thậm chí càng thêm tàn bạo, các loại đại đạo thần tắc lóe ra, các loại khoa võ hủy diệt đánh vào, gặt hái sinh mệnh.

Giết người không thấy máu, bồi bạn tinh tú nổ tung và ngã xuống, trên chiến trường vô cùng bao la hùng vĩ mỗi một chiến hạm phá hư đều có thành vùng hắc động hiện ra.

Ầm!

Thánh thuyền màu vàng đối diện chống đỡ không được, nguyên bản đã tổn hại lúc này càng thêm không chịu nổi, lúc này từ trong lao ra một thân thể màu vàng.

- Phạm Trụ, ta liều mạng với ngươi!

Đây là một người khổng lồ màu vàng, cao tới mười mấy trượng, dùng thân kim không biết tên hỗn hợp đúc thành, tay cầm hoàng kim thánh kiếm xé hư không công về bên này.

- Mặc Chiến, ngươi cho là ta sợ ngươi sao. Sớm đã muốn chém ngươi!

Phạm Trụ cũng vọt vào tinh vực, thân trong một cơ thể màu tím cao mười mấy trượng, tay cầm một cây chiến mâu tử kim.

Không hề nghi ngờ, đây đều là Thánh khí, là chí bảo với đại đạo luyện chế ra, coi như là thần phục trong thánh thuyền vũ trụ, cường đại vô cùng.

Hai người khổng lồ toàn thân dày đặc đạo ngân, lượn lờ thần huy rực rỡ, các loại chùm tia sáng công về bọn họ đều vô dụng. Đây là thánh khí thần chi, hai người triển khai đại chiến.

Mặc Chiến tay cầm hoàng kim cự kiếm bổ thẳng tới, chùm tia sáng dài đến hơn vạn trượng, như là một vị Thánh nhân đang chiến đấu.

Coong!

Phạm Trụ tay cầm chiến mâu màu tím đón đỡ, phát ra một chuỗi thần huy đẹp mắt, bắn vào một mảnh tinh không khiến nơi này sinh ra sụp đổ đáng sợ.

Hai cường giả tranh tài, giống như Cổ Thánh kịch chiến. Bọn họ thân trong thần bị nội uẩn Thánh khí, đem chiến lực tăng lên một trình độ cực kỳ khủng bố.

Ầm!

Hoàng kim thánh kiếm đảo qua, bổ đôi một ngôi sao thật lớn phía trước, hóa thành vẫn thạch thật lớn bay tứ tán, đánh trúng bảy tám chiến hạm nhỏ trong nháy mắt trở thành ánh lửa.

- Ta nghe nói khổ tu sĩ các ngươi đều bằng thân thể của mình chinh phạt, không dùng ngoại khí, là thật chăng?

Đầu trọc tới gần cùng Diệp Phàm lôi kéo làm quen.

- Không sai, cường giả chân chính có thể tay không tiếp Thánh khí.

Diệp Phàm gật đầu.

- Phạm gia các ngươi điên rồi, chờ chịu đựng lửa giận của Thủy Ma Hải đi, tất cùng các ngươi không chết không ngừng!

Hạm đội chiến đấu vẫn còn tiếp tục, nhưng Mặc gia tổn thất thảm trọng, rấtnhiều cường giả ngã xuống.

- Mặc Phong ngươi dám có ý đồ với muội muội ta, lần này cho ngươi biết tay. Nạp mạng đây!

Phạm Thiên ra tay, đây tuyệt đối là một kẻ tâm ngoan thủ lạt, khống chế Thánh khí đấu đá lung tung, đem kẻ cướp bóc của Thủy Ma Hải giết sạch hơn nửa.

Lúc này hắn nhìn thẳng Mặc Phong, không muốn cùng đấu dây dưa, trực tiếp khởi động thánh thuyền, tảng lớn tia chớp màu tím đan vào đồng thời kèm theo sương mù hỗn độn.

Hắn vận dụng vũ khí đại đạo, trực tiếp xé mở cự hạm dài ngàn trượng kia khiến nó giải thể.

- Phạm Thiên, lão tổ tông đặt tên như vậy cho các ngươi, cùng danh hiệu của tổ tiên ngươi là vì sao... dám cùng ta chiến một trận không?

Mặc Phong quát, hắn vào thời khắc mấu chốt vọt vào trong tinh không, cũng không theo chiến hạm giải thể mà chết đi.

Phạm Thiên rất anh tuấn, nhưng khi cười rộ lên lại hào khí ngập trời, mang theo một tia tàn bạo nói:

- Ta có ưu thế lớn như vậy, đầu óc bị lừa đá hay sao mà cùng người đọ sức thân thể?

Xích!

Tử điện đầy trời đan xen, hỗn độn khí mãnh liệt, đại đạo công phạt ngày càng mãnh liệt, tinh vân xiềng xích xuyên thủng hư không, bao phủ Mặc Phong, hào quang nhấp nháy thần huy vạn đạo. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Được rồi, ta nhận thua!

Mặc Phong cũng rõ ràng, nếu ngăn cản hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Hắn chắp tay sau lưng, mặc cho tinh vân xiềng xích rơi vào trên người, bị trói chặt.

Cố nhiên hắn không có may mắn như Tề Manh. Phạm Thiên đối với hắn không có lòng thương hại, chùm tia sáng không giảm, tia chớp lóe lên khiến Mặc Phong cả người cháy xém, xương cốt bị gãy mấy chục cái.

Mặc Phong cũng là kiên cường, không rên một tiếng, mặc hắn ra tay tù binh.

- Phế hắn cho ta, để lại nửa cái mạng là được!

Phạm Thiên rất quyết đoán hạ lệnh.

- Không nên vọng động, lát nữa ta về xử lý!

Xa xa, Phạm Trụ lên tiếng, thân trong Thánh khí màu tím tay cầm chiến mâu xuyên thủng người khổng lồ màu vàng, cũng sắp lấy được thắng lợi.

Ầm!

Đột nhiên, cự hạm nơi Phạm Tiên, Diệp Phàm lọt vào công kích, có cao thủ xé mở hư không xông vào.

Phạm Trụ khống chế người khổng lồ tử kim đánh ra ngoài, chiếc thánh thuyền này khuyết thiếu thần để, lực phòng ngự giảm mạnh tới trình độ thấp nhất, những người này thành công đột phá vào.

Chiếc thánh thuyền này hoàn hảo không tổn hao gì. Những người này phụng mệnh Mặc Chiến dùng bí bảo đột phá vào, muốn chiếm giữ. Mặc Chiến nếu có thể khống chế hoàng kim thần họa làm chủ, có thể lập tức tiến hành bước nhảy không gian, bọn họ có thể thuận lợi chạy trốn.

Đây là một đám cao thủ, sau khi tiến vào công phạt, giết chết một đám nhân mã. Diệp Phàm trong mắt lạnh lùng, quốc gia Vĩnh Hằng so với Bắc Đẩu chỉ hơn chứ không kém, rất là tàn bạo.

PHốc!

Máu tươi bắn ra, song phương đều có tổn thất thảm trọng, trong đó lại có một vị Bán Thánh, cường đại siêu hạng, công về phía phòng điều khiển chính, nhanh chóng chiếm lĩnh. Hiển nhiên đó là trực hệ của Mặc gia.

- Phá hủy thuyền này!

Phạm Tiên quyết đoán ra lệnh, tự mình ra tay, muốn phá hủy hệ thống trọng yếu.

Đây là vỏ ngoài thánh khí, chỉ cần thần để nội uẩn còn sống, có thể dùng để tạo lại thân tàu, lúc này không thể để cừu địch nắm trong tay, nếu không phiền toái lớn.

Tự nhiên cũng có rất nhiều người công hướng Diệp Phàm. Có lên công lên tự nhiên đều là cao thủ. Hắn đem đám người đầu trọc chắn ở phía sau, dùng Bão Sơn Ấn quyết đấu, cũng không hiển lộ chiến lực chân chính, nhưng như vậy cũng đủ rồi. Đám người thành tảng ngã xuống, đứt gân gãy xương, máu tươi văng tung tóe, rất nhiều người chết bất ngờ.

- Mau ngăn cản hắn. Giết tiểu tử này, nếu không bọn họ phá hỏng thân tàu.

Vài tên trung niên hét lớn.

Tất cả cao thủ đều xông tới, đạo ngân đan xen, bí bảo phiêu động, công tới Diệp Phàm và Phạm Tiên, chiến khí mênh mông. Trong đó dẫn đầu là ba người trảm đạo.

Diệp Phàm toàn thân tràn kim quang, Bão Sơn Ấn vừa ra máu thịt bay tung tóe, xương trắng bay khắp nơi, trong nháy mắt giết chết mấy chục người, cũng có một người trảm đạo bị hắn một chưởng nát đầu, chấn nhiếp tại chỗ.

- Chúng ta lui bước, tên Bán Thánh kia có thể sẽ tới.

Phạm Tiên nói, ánh mắt lạnh lẽo, cũng không lo lắng, như là nắm chắc trong tay.

Diệp Phàm đoạn hậu, như một chiến thần màu vàng, người của Thủy Ma Hải không dám tới gần, đối mặt hắn đều rất kiêng kị, cảm thấy chỉ cần đuổi bọn ohj rời thuyền là tốt rồi.

- Phạm Trụ, đa tạ ngươi đưa ta thánh thuyền không tổn hao gì, lần sau gặp nhau sẽ lại biểu đạt lòng biết ơn với ngươi.

Thanh âm lạnh băng của Mặc Chiến truyền đến, trong nháy mắt xoay chuyển tình thế, liều mạng hứng một mâu, ngực của hoàng kim thần để bị đâm ra một lỗ lớn, biến mất tại chỗ, vọt vào trong thánh thuyền màu tím.

- Ngày nay có hoàng kim thần phục, có thể tiến hành bước nhảy không gian, chúng ta trở về Thủy Ma Hải.

Bán Thánh chiếm cứ phòng điều khiển chính rống lên, mệnh lệnh mọi người hành động.

- Hắc hắc hắc...

Phạm Trụ cười lạnh, cũng không đuổi theo vào, càng không ngăn cản, tay cầm chiến mâu mà đứng.

Đột nhiên, tử quang hừng hực bùng lên, cả chiến thuyền bị tử hoa bao phủ, hoàn toàn phong bế hóa thành một nhà giam.

- Mặc Chiến ngươi muốn mượn đường sao? Cũng không biết ta muốn thỉnh quân nhập úng, đã sớm chuẩn bị sẵn nhà giam này cho ngươi.

Phạm Trụ cười to mà ánh mắt rất lạnh lẽo.

- Ngươi... Lại sớm đặt bẫy cho ta, PHạm Trụ ngươi giỏi!

Mặc Chiến căm hận nói.

- Đem Thái Sơ Mệnh Thạch giao ra đây, ta bảo đảm tính mạng các ngươi không lo, nếu không các ngươi biết tính cách của ta, đến lúc đó một người cũng đừng mơ sống sót.

Phạm Trụ ácnghiệt nói, đứng trong vũ trụ hư không, ưng noãn lang cố, vô cùng lăng lệ.

Chiến đấu nơi khác cũng đã xong, rất nhiều chiến hạm vây quanh nơi này. Kẻ cướp bóc của Thủy Ma Hải bại tan tác, chỉ còn trực hệ đều bị vây khốn trong thánh thuyền màu tím.

Mặc Chiến im lặng hồi lâu nói:

- Hy vọng ngươi giữ lời.

- Yên tâm. Lão tổ hai nhà chúng ta có giao tình nhất định, ta cũng không hy vọng bọn họ bởi vì chuyện này mà liều sống mái.

Phạm Trụ cười lớn nói.

Mặc Chiến cười lạnh trong lòng không thôi. Lão vị lão tổ có giao tình quỷ gì, chỉ có điều kiêng kị lẫn nhau, không chịu quyết sống mái mà thôi.

Một tảng đá màu trắng bạc bay ra, chỉ bằng nắm tay, vừa xuất hiện trong vũ trụ liền tụ đến vạn tia hỗn độn khí, phủ kín sinh cơ cường đại.