Già Thiên

Chương 1152: Đạo vô địch

Một tiếng Phật hiệu như rồng ngâm được vang lên, một lão tăng trên mặt đầy nếp nhăn, không biết đã sống được bao nhiêu lâu, từ dãy núi phía sau bước tới, đạp lên hư không mà đi.

- May mà... chỉ là một vị Bán Thánh!

Diệp Phàm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hiển nhiên, đây cùng không phải là một lão tăng tầm thường, các nếp da tuy rằng nhăn nheo, nhưng lại giống như được dùng hoàng kim luyện chế thành, phát ra các luồng sáng vàng rực rỡ.

Đây là một vị Thần tăng, chi kém nửa bước thì đã thành Thánh, hắn là một Kim Thân La Hán, pháp danh là Khổ Từ.

- Vị thí chủ này, Phật môn có quy cũ riêng, ngươi không thể xông vào, hơn nữa, việc bị nhốt trong tòa tháp này đối với nàng cùng không phải là chuyện xấu!

Kim Thân La Hán Khổ Từ nói.

- Trên thế giới này, tất cả mọi chuyện đều là tương đối mà thôi, nếu theo như lời của các ngươi, thì đây là chuyện nội bộ của Phật môn, nhưng đối với ta thì đây lại là chuyện liên quan đến sống chết, cùng là đại sự của ta, bất kể như thế nào, ta cùng phải cứu nàng ra!

Diệp Phàm không chút lùi bước.

Ầm...!

Khổ Từ bước từng bước về phía trước, khắp các dãy chùa cổ đều rung chuyển, tuy rằng thân hình hắn có vẻ tiều tụy, nhưng lúc này lại giống như một người khổng lồ đang ép tới.

Hắn chậm rãi duỗi tay về phía trước, chậm rãi đè xuống, toàn thân có các luồng sáng đang chuyển động, phát ra ánh sáng màu vàng óng ánh, lực lượng của một vị Kim Thân La Hán được hiển lộ rõ ràng.

Ầm...!

Diệp Phàm đón đỡ, hừu quyền và một chưởng của lão tăng va chạm vào một chỗ, trên bầu trời phát ra một tiếng nổ vang, chiếu ra các luồng sáng chói mắt.

Ầm...!

Lão tăng lui ra ngoài mấy trượng, cánh tay khẽ run rẩy một chút, trong con ngươi ảm đạm đột nhiên bắn ra hai luồng thần quang, nghiêm túc đánh giá Diệp Phàm.

Trong lòng Diệp Phàm vừa động, tại đương thời những người có thể ngăn cản công kích thân thể của hắn như vậy thì cũng không nhiều lắm, lão tăng này rất phi phàm, khí lực hơn xa so với bề ngoài, cực kỳ chắc chắn và cường đại.

Mà chúng tăng thì lại tỏ vẻ hoảng sợ, bọn họ phi thường giật mình.

Khổ Từ là một vị Thần tăng đắc đạo, chứng đạo thành La Hán, tu thành thần thông Kim Cương Bất Hoại, thân thể chắc chắn tới mức trên đời này khó tìm được người nào sánh nổi.

Vậy mà hôm nay, so khí lực thì không ngờ lại tên nam tử trẻ tuổi tóc đen này đánh thắng, điều này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Trong thời đại này, Lan Đà Tự không có Thánh nhân, nhưng có hai vị Bán Thánh, nhất là Khổ Từ, tu luyện thần thông Kim Cương Bất Hoại, sau này có thể lập địa thành Phật, nhưng hôm nay lại rơi xuống hạ phong, làm sao không khiến người ta kinh hãi cho được.

- Ta nghi ta đã biết được thân phận của ngươi rồi, trà loại thể chất như ngươi ra, nếu không phải là Thánh nhân ra tay, thì sẽ không có người nào có thể bức lui được ta như vậy!

Khổ Từ nói.

- Là hắn... Trong những ngày gần đây toàn bộ Đông Hoang đều sôi trào, ai nấy đều bàn luận về người kia, xem ra lời nói không phải là hư ảo!

Sư điệt của hắn, cũng là Bán Thánh, tự nói.

Đông Hoang đại chiến, Thiên Hoàng tử bị chém đầu, Bát Bộ Thần Tướng bị diệt toàn bộ, Côn Trụ Đại Thánh ngã xuống, việc này đã rung động cả thiên hạ.

Cường giả thần bí của Nhân tộc đã chém Thánh Hoàng tử, Đấu Chiến Thắng Phật thì đi xuống Tu Di Sơn, không hề nghi ngờ gì nữa, đã trở thành tiêu điểm để mọi người bàn luận.

Hiện tại, rất nhiều người đều nói, vị cường giả thần bí kia rất có thể là Thánh thể Nhân tộc, nghị luận cực kỳ ồn ào huyên náo, không ít người bước ra chứng thực, thậm chí còn có cả Cổ Vương rời núi, truy tìm tung tích của hắn.

Ngày hôm nay, Thần tăng của Lan Đà Tự thông qua giao chiến, lập tức biết được, đâỵ tuyệt đối là Thánh thể Nhân tộc không thể nghi ngờ, nếu không thì làm sao có thể địch lại thân thể Kim Cương Bất Hoại của hắn?

Trong số một vài lão tăng khác cùng có người đoán được, tất cả đều biến sắc, người này thì ngay cả Thiên Hoàng tử của Cổ tộc mà hắn đều dám xé nát, mà hôm nay toàn bộ thiên hạ đang sôi trào, tất cả đều đang bàn luận về hắn, là một người rất xứng với cái tên "sát tinh", hiện giờ lại xâm nhập vào Tây Thổ, chẳng lẽ hắn muốn đạp đổ cả Lan Đà Tự hay sao?

- Thí chủ, bất kể ngươi là ai, nếu tiếp tục bá đạo xông vào, thì ta không thể không trấn áp ngươi lại!

Khổ Từ phát ra một tiếng Sư Tử Hống, bảo tướng trang nghiêm, đứng chắn trước mặt tòa thạch tháp chín tầng.

- Đắc tội rồi!

Diệp Phàm bước nhanh về phía trước, đạo văn dưới chân đan xen, bí quyết chữ Hành được thi triển ra, khắp thiên địa dường như cùng ngừng lại.

- Úm...!

Khổ Từ hét lớn, một tiếng Phật âm giống như phát ra từ thời sơ khai của vũ trụ, chấn động khiến cho tất cả mọi người đều run rẩy, Diệp Phàm đang hứng chịu thì lại còn cảm nhận sâu sắc hơn nữa.

Vậy mà lại là sáu chữ chân ngôn tối cao của Phật giáo: Phật quyết chữ Úm!

Sáu chữ chân ngôn sớm đã tán lạc ra các nơi trong rất nhiều năm, không một ngôi chùa cổ nào có thể thu thập đầy đủ cả, nhiều nhất cùng chỉ có đến hai chân ngôn mà thôi.

Ngày nay, chỉ có vài toà thánh miếu cổ xưa còn nắm giữ chúng, mà Lan Đà Tự, Đại Lôi Âm Tự, Huyền Không Tự, Thần Hà Tự lại là căn cơ của Phật môn cơ sở, tất nhiên cũng có được chân ngôn trong tay.

Mà Phật âm chữ Úm này thì chính là được truyền xuống từ Tu Di Sơn trong những năm gần đây, tính ra thì lúc này Lan Đà Tự nắm giữ hai loại chân ngôn, nội tình và thực lực đều khiến người ta phải e ngại.

Có thể nhìn thấy, một mảnh sóng gợn màu vàng đang tràn ra, giống như một viên sao băng màu vàng từ thiên ngoại lao đến, đánh vào trong biển rộng mênh mông khôn cùng, bốc lên các con sóng tàn sát nhân gian.

Đây là một chữ Úm, ẩn chứa đại từ bi, đại trí tuệ trong vũ trụ, uy lực mạnh mẽ vô cùng, trảm yêu phục ma, độc nhất vô nhị.

Điều khiến mọi người không nsờ tới chính là, trong miệng Diệp Phàm cùng phát ra một tiếng quát khẽ, đồng dạng cũng to lớn khôn cùng, chấn động cho các luồng khí hỗn độn quay cuồng, giống như nơi này đã quay về tới thời đại Thái Sơ.

Loại thiên âm này đã đi thẳng thới căn nguyên, chấn động linh hồn con người, cũng là một làn sóng gợn màu vàng, rất nhanh lan tràn ra, cùng âm tự Úm của Khổ Từ va chạm cùng nhau.

Có thể nói cuộc chiến đang rất kịch liệt!

Tất cả lão tăng đều khiếp sợ, gần như nghĩ rằng Diệp Phàm là Phật Đã chuyển thế, hắn hình như lại có được thần thông Phật môn vô cùng tinh thuần.

- Đây là âm công, cùng âm chữ Úm cùng có kỳ diệu như nhau, hiệu quả giống nhau, thần năng cùng giống nhau!

Đây tất nhiên cùng là thiên âm chữ Úm, tuy nhiên nó được Diệp Phàm dùng Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến ra mà thôi, các khí thế to lớn vẫn không chút thay đổi, thần năng không giảm, hiệu quả ngang nhau.

Các luồng dao động màu vàng kịch liệt va chạm, đây là đại quyết đấu giữa hai thiên âm chữ úm, giống như có hai vùng biển rộng màu vàng đang tràn ra, sau đó lao về phía đối phương, va chạm vào nhau.

Tất nhiêu điều này sẽ gây ra các con sóng vạn trượng, sóng đánh lên tận các tầng mây, bao phủ toàn bộ Lan Đà Tự, nếu không phải nơi đây có cổ trận thủ hộ, thì đã chẳng còn gì sót lại nữa rồi.

Tất cả chúng tăng đều nhanh chóng rót lui, trốn vào giữa các ngôi chùa cổ, loại tuyệt học tối cao của Phật môn này quyết đấu và tấn công lẫn nhau, không người nào dám đưa thân ra đứng trong cơn "bão táp" này cả.

Hai người quyết đấu, đây là một hồi tai nạn nahiêm trọng, âm ba hóa thành các thanh kiếm, rồi lại hóa thành những cái chuông lớn, trong vùng đất này thả sức tấn công, đập ra cả một cái khe không gian tại đây.

Đương...!

Ngàn vạn luồng Phật kiếm màu vàng bổ tới, mạnh mẽ như Diệp Phàm mà cùng không thể ngăn cản tất cả được, hai chữ úm có khí thế khác nhau cùng tấn công, hóa thành một vùng biển rộng đại đạo, vô cũng vô tận, không gì đo đếm được.

Các lỗ chân lông toàn thân hắn đều đang phát sáng, chống cự loại công kích này, va chạm cùng hơn vạn thanh Phật kiếm, trời đất rung chuyển kịch liệt.

Mà Khổ Từ thì lại càng kinh hãi hơn nữa, thân thể liên tục lay động, các loại đạo ngân quét đến, mạnh như thân thể Kim Cương Bất Hoại của hắn mà cũng xuất hiện từng vết máu, bị làn sáng kiếm màu vàng này quét qua người, liên tục rút lui.

Đương...!

Đương nhiên, đáng sợ nhất chính là, thiên âm chữ úm ngưng tụ thành một cái chuông lớn, không quan tâm đến khoảng cách, nhanh chóng bao phủ đối phương lại, chấn động cả trời đất, bát hoang cũng gần như tan vỡ.

Diệp Phàm đứng trên không trung, đối mặt với cái Phật chung này, thân thể run rẩy, toàn bộ cái chuông lớn do thiên âm chừ úm hóa thành bao bọc hắn vào trong, không ngừng vang lên.

Đương...!

Diệp Phàm vận chuyển bí quyết chữ Binh, mặc dù là cái chuông lớn do thiên âm chữ Úm hóa thành thì cũng bị hắn khống chế một phần, lúc này khó có thể chấn động được nữa, gần như bị giam cầm lại.

Bùng...!

Hắn ra sức rung cánh tay lên, bàn tay màu vàng đặt lên trên tòa Phật chung này, phát ra một âm thanh như từ thời sơ khai của vũ trụ vọng đến, âm thanh ầm ầm nổ tung phát ra, các mảnh vỡ màu vàng vãng ra đầy đất, hắn đã phá vỡ mà ra.

Mà bên kia, Khổ Từ đã bị thương, tuy rằng hắn có thân thể Kim Cương Bất Hoại, nhưng dưới công kích tuyệt thế của diệu thuật cao nhất của Phật giáo, thì thân thể đã xuất hiện các vết rạn, gian nan đánh vỡ cái chuông đang bao phủ thân thể, xông ra ngoài.

Thiên âm chữ Úm quyết đấu, vậy mà lại do người ngoài Phật môn chiếm được thượng phong, tất cả mọi người của Lan Đà Tự đều kinh hãi.

- Bí mật của Phật giáo, lại bị hắn nắm giữ, còn tinh thông tới tận mức này, tên này không chỉ có được đồ hình, mà rõ ràng là đã có được cả tinh túy trong đó nữa!

- La Hán chân thân của Khổ Từ cũng bị thương!

Chúng tăng đều hít một hơi khí lạnh, ngoại trừ Thánh thể Nhân tộc thì còn có thể là ai được nữa? Cũng chỉ có hắn mới chịu đựng được công kích bậc này, thân thể còn mạnh hơn cả thân thể Kim Cương Bất Hoại.

- A Di Đà Phật, thí chủ quả nhiên có đạo hạnh cao thâm, tuy nhiên muốn qua một cửa của lão tăng này thì còn không được!

Khổ Từ nói.

Hai tay hắn hợp lại thành hình chữ thập, miệng ngâm tụng chú ngữ, bảo tướng trang nghiêm, thân thể Kim Cương Bất Hoại phát sáng, bên ngoài thân thể có màu vàng lóe ra, các vết thương khép lại.

- Bá...!

Hắn đột nhiên rống to một tiếng, một loại thiên âm khác của Phật môn được rống ra, đúng là muôn hình vạn trạng, tất cả đều trở nên khác biệt, những gì thấy được thì đều trở nên hư ảo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Một mảnh vũ trụ được mở ra, bao phủ hai người vào bên trong, bản thân nằm trong một vùng tinh hải.

Nếu nói thiên âm chừ úm là thánh pháp công kích, đại biểu cho thủ đoạn Hàng Ma, là một loại công phạt lăng lệ, vậy thì thiên âm chữ Bá lại đại biểu một loại đại thế, gần như là trận pháp, hơn nữa còn có uy lực khai thiên lập địa.

Âm thanh này vừa được phát ra, mở ra cả bí mật sơ khai của vũ trụ, diện mạo chân thực của thế giới được trở lại như cũ, kết nối với căn nguyên lực, không nói những thứ khác, chỉ riêng lại khí thế này cũng đã đủ để ép chết địch nhân rồi.

Diệp Phàm ngưng mắt mà nhìn, hắn đứng thẳng trong vùng tinh hải này, các xa Khổ Từ lão tăng một dải ngân hà, các luồng sáng bạc rực rỡ, chặt đứt con đường phía trước.

Bọn họ dường như đang đứng sừng sững trong hai vùng tinh vực, nhìn nhau từ phía xa, mặc dù hắn có thần thông lớn bằng trời thì cũng không tấn công được, chỉ có thể nhìn mà thôi.

Mà đây chỉ là uy lực ban đầu của thiên âm chữ Bá mà thôi, nếu nó được thi triển ra diệu dụng sáng lập càn khôn, ngưng tụ thiên địa đại thế, thì gần như là một Tiên trận thiên nhiên, tất nhiên có thể trấn áp và tiêu diệt địch nhân.