Nàng chẳng qua là ra ngoài mua đồ uống vào ngày mưa bão, nhưng lại xuyên không về Thanh triều thành cách cách.
Còn nhập vào thân một tiểu hài tử tám tuổi, một lần nữa bắt đầu cuộc sống tuổi thơ!
Nàng nhớ nhà muốn chết, nhưng giấu ở trong lòng khó nói ra, chỉ có thể không ngừng tìm cách trở lại thế giới hiện đại.
Mười sáu tuổi đi ngắm hoa tại một đêm hội, trốn ở một lương đình vắng vẻ thổi sáo, nàng gặp thế tử Kỳ Cách.
Sự gặp gỡ hắn làm tim nàng đập mạnh, nhìn khuôn mặt u buồn của hắn, nàng vừa thấy đã yêu.
Nàng vui vẻ mời hắn đến phủ gặp mặt, không nghĩ rằng lại chỉ có một mình nàng cô đơn chờ đợi.
Có kẻ bám víu khiến nàng phải bỏ trốn khỏi nhà, không may bị bệnh ở ngôi miếu đổ nát.
Hắn vừa vặn xuất hiện cứu nàng, ôn nhu che chở cùng chăm sóc làm trái tim nàng sâu sắc nghiêng về hắn.
Nhờ cơ thể yếu ớt mà ở lại bên cạnh hắn, càng ngày càng dây dưa khó dứt.
Thoải mái ở trong biệt viện nhà hắn, cùng hắn sớm chiều ở chung bồi dưỡng tình cảm.
Hắn thân mật, nuông chiều nàng, lại ngập ngừng không chịu nói rằng yêu nàng, nàng không tiếc dùng thủ đoạn? Dâng lên thân thể cùng trái tim của mình.
. .
. .
.
Ngay lúc nàng hưởng thụ hạnh phúc thế giới của hai người, cùng hắn luyến ái đến ngọt ngào thì không hiểu sao bị người ta bắt cóc.
Nói rằng nàng giết người thì phải đền mạng!