Sự thật chứng minh, Tiểu Tiện là suy nghĩ quá nhiều.

Ngày hôm sau cậu ở trong căn tin đụng phải Đỗ Hàng, đối phương thật nhiệt tình mời cậu ăn cơm. Tiểu Tiện có điểm thụ sủng nhược kinh, thế cho nên cậu chỉ dám gọi rau xanh củ cải vài món ăn chay.

Đỗ Hàng bật cười, giúp cậu gọi một phần thịt bò khoai tây cùng một phần thịt băm hành. Sau đó sờ sờ đầu cậu, cười: “Cậu là thỏ con a? Toàn ăn rau xanh củ cải thế nào lại không gầy thành vậy!”

Tiểu Tiện mặt đỏ lên, lập tức cúi đầu, bưng khay ăn nhìn quanh kiếm vị trí.

Đỗ Hàng đột nhiên đưa tay ôm lấy vai cậu đi về trước, “Đi đường không nhìn trước mặt cẩn thận đụng đầu.”

Trên vai truyền đến xúc cảm ấm áp khiến Tiểu Tiện mặt càng đỏ hơn. Cậu quyết định sẽ đem áo này làm thành bảo bối cất giữ, bởi vì nó có hương vị của Đỗ Hàng. (ai, người đang yêu a ~)

Cậu quay đầu nhìn cái tay kia, mùi thuốc lá dính trên đầu ngón tay nhẹ nhàng thổi qua mũi.