Trong cửa sổ nói chuyện, An Ninh click chọn gửi bản thu.

Rất nhanh đối phương đã nhận được.

Tiểu Châu (Kế Hoạch): Được rồi, em đi nghe một chút, lần này không phải toàn bộ kịch cùng một lúc đấy chứ?

Hà Liễu Triêu Phong: Không phải.

An Ninh lau mồ hôi, lần trước lúc Kế hoạch yêu cầu nộp phản âm, An Ninh mở file [ phản âm ], trực tiếp gửi cho Tiểu Châu bản thu [phản âm 1]

Kết quả Tiểu Châu bị dọa sợ, nói là tuy em có thúc giục anh hơi nhiều một chút, nhưng cũng đâu cần phải như vậy, trực tiếp thu toàn bộ kịch luôn.

An Ninh một lúc mới nhớ ra, trong tài liệu An Liễu để lại có ghi là [Cắt nối biên tập lại rồi giao cho Kế hoạch], đi kèm là một vài tài liệu hướng dẫn. May là An Ninh thông minh, lừa dối qua được cửa ải này.

An Ninh khắc khổ học tập tròn hai ngày, cuối cùng cũng lĩnh hội được – cắt âm.

Cái này cũng không thể trách An Ninh được, tuy hội họa cậu vô cùng có thiên phú, thế nhưng đối với mấy phần mềm audio thì cũng lại vô cùng ngốc nghếch.

Miễn cưỡng học xong cắt âm, lần thứ hai phản âm, An Ninh nói có mấy câu hơi có vấn đề, sau đó gửi file [phản âm 2] đã qua cắt nối biên tập rồi đưa cho cô bé.

An Ninh trước giờ cũng không biết, phối âm kịch truyền thanh còn có vụ phản âm này, cũng may là An Liễu an bài chu đáo, sắp xếp ổn thỏa khi nào thì giao âm, khi nào thì giao phản âm. Phản âm cần cắt nối biên tập thế nào. Nếu phản âm không tốt, giống như kế hoạch nói, có mấy câu thực sự không ổn, có thể bảo kế hoạch thay đổi người.

An Ninh học rất nhanh. Lv ứng phó người khác cùng mỗi ngày một tăng cao.

“la la la li la ”

Quy Ẩm: Thế nào? Có được nhận không?

An Ninh cười cười, gần đây nụ cười của cậu xuất hiện ngày một nhiều. Cũng như số lần cậu cùng Quy Ẩm trò chuyện ngày một tăng.

Hà Liễu Triêu Phong: Chắc là được nhận. Còn anh?

Quy Ẩm: Ừ, không tìm được cảm giác. Tính cách nhân vật vặn vẹo quá.

Lúc tiếp kịch ở chỗ Cá Chua Ngọt, toàn bộ âm tần đã có ở trong máy tính. Quy Ẩm là người cuối cùng gia nhập tổ kịch cùng với Hà Liễu Triêu Phong. Sau này An Ninh mới biết, Quy Ẩm chính là chủ dịch công của bộ này, An Liễu lại vừa hay là chủ dịch thụ.

Hà Liễu Triêu Phong: Vậy làm sao bây giờ?

Quy Ẩm: Chúng ta tới đối kịch đi.

Hà Liễu Triêu Phong: Hm… bây giờ tôi không tiện.

Quy Ẩm: Dạo này cậu thường xuyên không tiện a.. haizzzzz

Hà Liễu Triêu Phong: Ừm, gần đây ở nhà họ hàng, không còn cách nào khác.

An Ninh bình tĩnh trả lời, kỳ thực mặt đã đỏ ửng.

Quy Ẩm: Tới YY đi tôi hát cho cậu nghe.

Hà Liễu Triêu Phong: Được rồi.

Trước đây vẫn có người đến mời Hà Liễu Triêu Phong làm khách quý, An Ninh không thể làm gì hơn ngoài từ chối nói rằng mình đang ở nhà họ hàng, chỉ có thể nghe và ghi âm. Văn Nhất Minh sau khi biết được, mỗi ngày đều kéo An Ninh tới YY mở phòng nhỏ để hát cùng nói chuyện phiếm. An Ninh gõ chữ, Văn Nhất Minh nói.

An Ninh rất thích thanh âm của Văn Nhất Minh, mỗi lần nghe mặt không kiềm chế đỏ rực lên. Cậu cũng thích cùng Văn Nhất Minh nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng anh ấy còn hát cho cậu nghe. Thế nhưng mỗi lần như vậy tim lại có chút cô đơn, bởi Quy Ẩm làm tất cả cũng chỉ vì Hà Liễu Triêu Phong.

Văn Nhất Minh cũng nhìn ra đối phương thích như vậy, bản thân cũng cảm thấy phương thức này thật thoải mái. Hà Liễu Triêu Phong bây giờ đem lại cho anh cảm giác rất khác với người trước kia, thế nhưng nhìn đến trang bìa trên 5sing của Hà Liễu Triêu Phong, Văn Nhất Minh lắc đầu cười chính mình. Có lẽ ai rồi cũng thay đổi.

Hai người ấm áp theo đuổi tâm tư của riêng mình.

Cp lâu lại sắp điên đảo rồi.

Trước đây Kiến Phùng Sáp Côn có nói, Quy Ẩm cũng không phải người tốt.

Quy Ẩm người này, tin đồn đúng là đều không tốt. Lại nói hậu cung khắp thiên hạ, ai đến cũng đều không cự tuyệt, cp lâu cũng có thể hợp thành tiểu khu.

Nhưng hết lần này tới lần khác, anh đều không có hành động gì.

Nhưng lần này, mặc kệ anh có nghiêm túc theo đuổi Hà Liễu Triêu Phong hay không, mọi người đều nhận định như vậy.

Người đứng ngoài nhìn hai người ân ái trong phòng YY ngày một đông.

Trên trang web phấn hồng của Quy Ẩm, một cp lâu mới được lập lên, một cái thì bị đóng cửa trong đau xót.

Cho nên hai tháng sau, lúc Quế Hoa Liên Tử Cao đi công tác về nước, chuyện cp đã không thể vãn hồi.

Trang Trí – Sawa: Mọi người ra xem banner!

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ:.. oa.. oa…. bây giờ là 1h46p sáng. Hoàn thành banner cũng phải biết lựa thời gian chứ.

Trang Trí – Sawa: Đừng có đả kích lòng nhiệt thành của tuôi! Banner lần này tuôi rất hài lòng đấy! Đồng ý thì nhấn 1

Áo Rồng – Thanh Minh: 1

Hậu Kỳ – Dã Bách Hợp: 1

Vệ Trì An – Quy Ẩm: 1

Giang Phàm – Hà Liễu Triêu Phong: 1

Giang Mẫu – Nhạc Nhạc: 1

Trang Trí – Sawa: ……..

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: … Định không cho mọi người ngủ sao?

Trang Trí – Sawa: Thấy đại thần tuôi khẩn trương.. [hình ảnh], đại thần.. cầu chỉ giáo.

Hai tấm banner xuất hiện trên màn hình, trong hình là hai nam nhân cúi đầu tựa vào nhau, phía sau là bầu trời đêm yên tĩnh.

Kết cấu và cảnh trong tranh rất tuyệt, màu sắc cũng rất đẹp.

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: (? ﹃?) oa oa.. đẹp muốn chết!

Vệ Trì An – Quy Ẩm: Thật đẹp quá.

Giang Mẫu – Nhạc Nhạc: cầu wallpaper (@ο@)

Trang Trí – Sawa: Ai nha.. mọi người đừng như vậy.. gia cũng biết lần này có hơi đặc biệt nếu không thành vấn đề vậy tuôi ném qua cho Tiểu Nháo PS nha?

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: GJ! Không thành vấn đề! ( gj: chắc là good jobs – làm tốt lắm)

An Ninh nhìn banner, lặng lẽ mở trò chuyện với Sawa..

Hà Liễu Triêu Phong: Sawa..

Sawa Đang Trả Nợ: (⊙o⊙) a Triêu Phong đại thần!

Hà Liễu Triêu Phong: Cái kia.. em xem mấy bức tranh này một chút, xem có thể làm banner không? [hình ảnh] [hình ảnh]

Sawa Đang Trả Nợ: (⊙o⊙) thật đẹp quá. Đương nhiên có thể ạ.. Đại Thần muốn làm banner sao? >< thế nhưng em không biết PS có cần em giúp đại thần tìm Tiểu Nháo không? Bạn ấy PS rất giỏi Hà Liêu Triêu Phong: À. không.. đây là.. anh họ tôi vẽ.. anh ấy muốn làm trang trí.. thế nhưng không biết phải làm gì.. nên nhờ tôi giúp anh ấy hỏi một chút. Sawa Đang Trả Nợ: À à.. Anh họ anh muốn vẽ banner cho thể loại kịch gì? Hà Liễu Triêu Phong:… Anh ấy muốn vẽ banner cho tổ kịch của Quy Ẩm.. Sawa Đang Trả Nợ: …………. An Ninh muốn làm một cái gì đó cho Quy Ẩm, có thể đứng sau anh làm một họa sĩ nhỏ bé cũng tốt, cậu không muốn chỉ làm “Hà Liễu Triêu Phong” Sawa Đang Trả Nợ: QoQ Đại thần.. đây là giành giật trực tiếp sao! Có là chân ái cũng hông thể như vậy được QQ Hà Liễu Triêu Phong: Hử? Không, không phải kịch này. Ý là những kịch khác. Sawa Đang Trả Nợ: Q.Q a Là như thế a, o-o, làm em sợ quá.. Quy Ẩm đại thần gần đây có nhận một bộ kịch bg, tuy là nam phụ thôi, đại thần anh có muốn để anh họ anh thử luôn không? Vẽ tranh bg a Hà Liễu Triêu Phong: Ừm.. Vừa làm đã vẽ bl mà nói, chính là mới không dễ. Bg cũng không vấn đề gì.. Với bl, cậu còn muốn… nghiên cứu thêm một chút.. An Ninh từ Sawa lấy được số QQ của bạn làm Kế Hoạch, hướng Quy Ẩm nói lời tạm biệt sau đó out nick Hạ Liễu Triêu Phong, lập một nick mới, thêm bạn với bạn Kế Hoạch kia. Kết quả, lần đầu tiên đã bị từ chối. An Ninh xấu hổ nhìn tín hiệu trên màn hình. Bất đắc dĩ gửi yêu cầu thêm bạn một lần nữa, đồng thời nói rõ ý đồ đến. Lúc này mới được thông qua. Châu Quang Bảo Khí: Bạn tới là để tuyển dụng vị trí trang trí? A? Nick này không phải là nick của Tiểu Châu hay sao? Diệp Tử: A Đúng vậy.. Châu Quang Bảo Khí: A, vậy bạn có tác phẩm nào chưa? Diệp Tử: Có. Đợi tôi tìm đã. – đây rồi. [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] Châu Quang Bảo Khí: ()/ oa thật giỏi! Bạn chính là anh hùng cứu mạng của bọn tuôi a TAT… tổ kịch bọn tuôi thật khổ quá đi… Chủ dịch đều đã thu xong rồi.. vất vả lắm mới tìm được hiệp dịch (nam phụ).. thế nhưng trang trí nhà chúng tuôi lại bị ra lệnh không được dùng máy tính.. bạn đến đây thật tốt quá đi Diệp Tử: Vậy.. có thể hỏi tên bộ kịch được không? Châu Quang Bảo Khí: Bạn.. hông biết tên kịch? Vậy sao có thể tìm tới? Hông phải xem thiệp chiêu mộ sao? Diệp Tử: Không phải, là bạn bè giới thiệu, tôi lần đầu làm trang trí.. Châu Quang Bảo Khí: Oa nhặt được bảo vật. À, kịch tên là

Diệp Tử: ……

Châu Quang Bảo Khí: bạn đợi tuôi mời gia nhập tổ kịch.. trước tiên nhận kịch bản ha >< Diệp Tử: Được. – cái kia, tôi phải vẽ bức tranh như nào? Châu Quang Bảo Khí: Trước tiên đọc kịch bản đã, sau đó phác họa rồi gửi cho tụi tuôi, nếu cần thì sửa chữa một chút, sau đó thì lên màu. Kỳ thực rất đơn giản. Nếu cần thì có thể nói chuyện với Đạo Diễn để lấy cảm giác.. Năng lực truyền đạt của tuôi không tốt lắm. À phải rồi, bạn có YY hông, tụi tuôi vốn đang nói chuyện bên YY a.. Mà bạn có biết..YY là gì hông vậy.. Diệp Tử: Uhm, tôi có biết YY. Tiểu Châu kéo An Ninh vào tổ kịch. Ba giờ sáng tổ kịch không còn mấy người onl, cũng may Đạo Diễn là cú đêm toàn phần… chưa đến 5h chưa ngủ được.. An Ninh dựa theo dãy số mò vào phòng.. Xã đoàn kịch truyền thanh Grand Stanford.. đây là tên sao, lau mồ hôi.. “Trang trí đến rồi, Tịch Mịch, mau ra tiếp khách.” Thanh âm của Tiểu Châu vang lên trong tai nghe. An Ninh với thanh âm người kia đã không còn xa lạ gì. Trước đó hai người đã trò chuyện trên YY vài lần. “Em gái trang trí, có thể nói chuyện được không?” Diệp Tử: A, xin lỗi, tôi sẽ không nói. “Haha, em gái manh quá.” Tịch Mịnh Bất Tịch Mịnh bật cười. “Em gái này rất nghiêm túc. Tịch Mịch, đừng đùa giỡn người của gia.” Tiểu Châu cũng nói theo. Diệp Tử: À.. Tôi cũng không phải em gái, thật ngại quá. “Haha.. Rất chân thật. Được rồi, đều không phải em gái. Diệp Tử, để tôi nói tôi muốn banner như nào nha.” Tịch Mịch Bất Tịch Mịch bắt đầu trình bày kịch bản của nàng. An Ninh cũng nghiêm túc nghe theo và ghi chép. Nếu như An Ninh biết, Tịch Mịch và Tiểu Trư cho rằng cậu không biết nói giỡn. Nếu không phải em gái thì chắc chắn là chị gái rồi, phỏng chừng sẽ chẳng còn tâm tình chuyên chú mà ghi chép