"Cô nói hai người sớm chiều ở chung hơn năm năm, còn có chuyện gì không biết đây? Phu nhân, tôi khuyên cô một câu, tốt nhất vẫn là chớ chọc Tước tức giận, chưa chừng ngày nào đó... Tôi nghĩ cô nên rõ ràng."

Nghe được lời này, Tần Lạc Y làm sao không biết Thu Hàn Yên là tính toán cái gì.

Ở tình huống bình thường, nào có quản gia sẽ lần đầu tiên gặp phu nhân lại "Lòng tốt" nói cho cô như vậy, nam chủ nhân trước đó có bao nhiêu phụ nữ, lại có bao nhiêu phụ nữ gặp kết cục thê thảm.

Tần Lạc Y không những không giận mà còn cười, những kế vặt này của cô ta Thu Hàn Yên căn bản liền không để ở trong lòng.

"Nếu nói khủng bố như vậy, tôi nghĩ tôi vẫn là về chung cư cũ trước, một mình cũng thanh nhàn tự tại hơn."

Thu Hàn Yên thấy cô nói ung dung như vậy, cũng không thấy phản bác một câu, loại cảm giác bị người không nhìn kia làm cho cô ta khẽ cau mày, nụ cười trên mặt cũng không duy trì nữa.

"Phu nhân, đồ vật ở chung cư cũ đã toàn bộ chuyển tới đây, cô vẫn là an tâm ở lại chỗ này đi."

Tần Lạc Y thầm than hiệu suất làm việc của Lệ Phong Tước thực sự là thần tốc, bất đắc dĩ chỉ đành hỏi lại, "Vậy bây giờ tôi ở đâu?"

ánh mắt Thu Hàn Yên lóe lên một tia ánh sáng lạnh, nhưng người ta là vợ chồng, càng quan trọng chính là Lệ Phong Tước cũng đã thông báo, cô không cách nào từ chối.

Chỉ đành hơi khẽ nâng tay lên, bất đắc dĩ chỉ chỉ phòng trên lầu đối diện: "Phu nhân tự nhiên là ở cùng một phòng với Tước."

Tần Lạc Y cũng mặc kệ Thu Hàn Yên biểu cảm biến hóa, mặc kệ phòng của ai, dù sao cũng hơn sống chung một chỗ với Thu Hàn Yên.

Ngồi dậy, cô vòng qua Thu Hàn Yên, đi thẳng đến bên trong phòng.

Mới vừa đi vài bước, Tần Lạc Y như là nhớ tới cái gì, uay người lại, nở nụ cười với Thu Hàn Yên, lộ ra hàm răng sáng loáng.

"Thu quản gia, có cô là thích Lệ Phong Tước đúng không."

Tuy là hỏi một câu, Tần Lạc Y lại dùng giọng điệu khẳng định, trực giác của phụ nữ sẽ không sai, Thu Hàn Yên đối với địch ý và kế vặt của cô ta đủ để chứng minh tất cả.

Thu Hàn Yên có lẽ cũng không nghĩ tới Tần Lạc Y lại đột nhiên trực tiếp hỏi ra một câu như thế, cô hơi nghiêng đầu, thẳng tắp nhìn xem ánh mắt Tần Lạc Y, không có mở miệng.

Không mở miệng thì không mở miệng, Tần Lạc Y không tiếng động mà mỉm cười, cô tuy rằng cũng không e ngại kế vặt, thủ đoạn nhỏ của người phụ nữ trước mắt này, thế nhưng cô đến cùng là ghi nhớ bọn họ quen biết năm năm.

Có mấy lời vẫn là trước tiên nói rõ ràng cho thỏa đáng.

"Thu quản gia, đã quên nói, tôi rất không thích Lệ Phong Tước, kết hôn cũng không thể nói rõ cái gì."

"Thân phận Lệ phu nhân này, tôi nghĩ thời gian tôi chiếm dụng sẽ không vượt qua một năm, à không, có lẽ một năm cũng chưa tới, tôi hi vọng không muốn địch ý của cô đặt sai đối tượng."

Mặt Thu Hàn Yên không cảm xúc, trong lòng lại là sóng lớn mãnh liệt, cô không cách nào chứng thực Tần Lạc Y nói thật hay giả.

Muốn kết hôn thật hay giả, Lệ Phong Tước sẽ dẫn cô đến chung cư cũ, còn có thể làm cho cô vào ở phòng của mình?

Về mặt ý nghĩa mà nói, đây là lần đầu tiên Tần Lạc Y bước vào lãnh địa tư nhân của Lệ Phong Tước, như là từ thế giới ánh sáng bên ngoài đi vào trong khắp chốn âm u.

Tần Lạc Y có chút không khỏe, vài bước đi tới trước cửa sổ kéo mở rèm cửa sổ, tia sáng xuyên vào trong phòng, Tần Lạc Y mới nhìn rõ trong phòng, lại một trời một vực với tưởng tượng của mình.

Phòng trang hoàng cực kỳ đơn giản, ngoại trừ cái bàn ra, hầu như không có đồ vật ngoài mức quy định, từ giấy dán tường xuống thảm trải sàn, tất cả đều là màu sắc nặng nề.

Ngay cả đồ dùng trên giường cũng là đen tuyền, sắc thái duy nhất sáng sủa hoàn toàn không hợp với căn phòng này, chính là một đống hành lý của mình.

Tần Lạc Y thở dài một tiếng, thôi, cùng lắm chờ Lệ Phong Tước trở về lại cẩn thận nói chuyện với anh một chút.

Trận hôn nhân này cô đã không biết là nên duy trì dựa theo ước hẹn một năm, hay là ngay bây giờ liền rời khỏi.