Em Là Thế Giới Của Anh

Chương 201: Nói sai, thưởng mày một cái bạt tai

A........

“Kim Liên... em không sao chứ?”

Bạch Liên Sơn vừa được thả ra là đã vội vã đỡ lấy Bạch Kim Liên, quan tâm hỏi han.

“Anh, Long Đào đánh em, đánh em… hu hu hu...”

Bạch Kim Liên khóc lớn, cô ta không thể hiểu nổi, thậm chí cô ta không dám tin tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay đều là thật.

Nhưng lúc này, chẳng có ai để ý đến hai anh em nhà họ.

Mọi người đều tập trung sự chú ý lên người Tiết Long Đào đang bừng bừng lửa giận.

“Cậu chủ, người này...”

Lúc này, Alice đã bình phục đôi chút, sau đó đứng bên cạnh Tiết Long Đào, giọng nói cô ta có chút khàn khàn.

“Không ngờ nhà họ Bạch còn che giấu một cao thủ như thế. Có điều tôi đã nói rồi, hôm nay tôi phải đưa Bạch Diệp Chi đi thì nhất định sẽ đưa cô ta đi. Tôi không cần biết anh là ai, có quan hệ gì với cô ta. Tiết Long Đào tôi chỉ thừa nhận Bạch Diệp Chi là vợ chưa cưới của mình rồi. Hôm nay, anh dám ngăn cản tôi, tôi cũng không ngại biến anh thành một xác chết”.

Tiết Long Đào hít sâu một hơi, anh ta cũng lấy lại bình tĩnh.

Mặc dù Trần Minh Triết đột ngột ra tay mạnh bạo như vậy khiến anh ta cảm thấy kinh ngạc nhưng khi ở nước ngoài, Tiết Long Đào gặp không ít người tai to mặt lớn. Lần này, anh ta dẫn theo nhiều người, hơn nữa, bên cạnh anh ta còn có Alice và Ferdinand thì lại càng không phải lo lắng gì.

Tuy hai người này không được xếp hạng trong Liên minh Sát thủ nhưng bọn họ đều là những sát thủ vượt qua cuộc sát hạch tàn khốc nhất của căn cứ đào tạo sát thủ tại đảo Đầu Lâu, trước đây hai người này cũng đã giúp anh ta giải quyết không biết bao nhiêu vụ tấn công khủng bố vì nguyên nhân ân oán trên thương trường.

Vậy nên, khi đã bình tĩnh lại được một chút, Tiết Long Đào cảm thấy ở đây không có gì đáng sợ cả.

“Thế à?”

Đối mặt với Tiết Long Đào đang không hề sợ hãi, Trần Minh Triết chỉ thản nhiên cười một tiếng, phun ra hai từ.

Bộ dạng ấy của anh như thể từ lúc bắt đầu, anh đã không thèm coi Tiết Long Đào ra gì.

Vừa nói, Trần Minh Triết vừa chậm rãi tiến về phía trước một bước...

“Đứng lại… Nếu còn bước thêm bước nữa...”

Bốp!

Lúc này, Trần Minh Triết không chút do dự giáng một cú tát thẳng vào mặt một người vệ sĩ mặc áo đen đứng ra, lên tiếng đe dọa để ngăn cản anh.

Binh!

Lập tức, trước ánh mắt của mọi người, cơ thể của vệ sĩ áo đen bay thẳng ra, đập vào bàn họp, tên đó hôn mê bất tỉnh ngay tức khắc.

Hả?

Người đàn ông trung niên người nước ngoài da trắng vạm vỡ đứng bên cạnh Tiết Long Đào bỗng nheo mắt lại cứ như ông ta đã nhìn thấy được con mồi khiến bản thân hứng thú vậy.

Còn Trần Minh Triết không hề dừng chân, bước từng bước về phía Tiết Long Đào.

Lúc này, người vệ sĩ áo trắng trong tay anh giống như một đứa trẻ không hề có khả năng phản kháng, bị anh tát cho một cái, bay thẳng xuống đất, rên rỉ đau đớn....

“Ferdinand… Alice”

Nhìn thấy cảnh tượng đó, sắc mặt của Tiết Long Đào đã u ám hoàn toàn.

Khoảnh khắc này, trong lòng anh ta đã có sát khí. Vốn dĩ sự xuất hiện của Trần Minh Triết đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của anh ta. Mà điều càng khiến anh ta khó chấp nhận hơn cả là gã đàn ông tầm thường này lại chính là người chồng hiện tại của Bạch Diệp Chi.

Trong lòng của anh ta, chỉ cần là những người đàn ông vây quanh Bạch Diệp Chi, chúng đều phải chết.

Vậy nên, ngay từ đầu, anh ta đã không định tha cho Trần Minh Triết, bây giờ lại trông thấy võ nghệ của Trần Minh Triết, anh ta càng không thể để yên được.

“Cậu chủ, chúng tôi biết mình nên làm gì...”

Ferdinand chậm rãi khom người, sau đó bước ra, đứng chắn trước mặt Tiết Long Đào.

Tất cả mọi người có mặt tại đó lập tức hiểu ra, e rằng người đàn ông này chính là kẻ đáng sợ nhất bên cạnh Tiết Long Đào rồi. Mặc dù trước đó, Trần Minh Triết ra tay khiến ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.

Nhưng lúc này, người nhà họ Bạch đều bắt đầu lo lắng.

Bọn họ không lo lắng cho Trần Minh Triết, mà sợ hãi vì chính bản thân mình, sợ rằng sau chuyện hôm nay, nhà họ Tiết sẽ điên cuồng trả thù nhà họ Bạch. Đến lúc đó, nhà họ Bạch tiêu là cái chắc...

“Minh Triết...”

Lúc này, Bạch Diệp Chi đứng tại chỗ, nắm chặt lấy cánh tay Bạch Dũng Quang. Ánh mắt của cô chưa từng rời khỏi Trần Minh Triết một giây nào, trong mắt và cả trong trái tim cô, chỉ có duy nhất người đàn ông này.

“Đáng chết!”

Còn Tiết Long Đào đứng một bên cũng nhìn thấy tất cả, sát khí trong đôi mắt càng thêm đậm. Người con gái mà mình thích từ nhỏ, hơn nữa, khi còn có hôn ước với anh ta mà cô lại dám yêu người đàn ông khác. Đáng chết! Anh ta lạnh lùng nhìn Trần Minh Triết, trong lòng quyết tâm nhất định phải loại bỏ gã đàn ông này. Lúc này, Tiết Long Đào đã có chút oán hận Bạch Diệp Chi.

Nhưng trong lòng Tiết Long Đào đã sớm coi Bạch Diệp Chi là người phụ nữ của mình rồi

“Người con gái mà Tiết Long Đào này đã nhìn trúng, không ai được phép tranh giành!”

Lúc này, Trần Minh Triết lại đi về phía trước một bước.

“Chàng trai trẻ, tôi cho cậu một cơ hội, lập tức quỳ xuống nhận lỗi với cậu chủ của chúng tôi, làm thế thì có lẽ tôi sẽ cho cậu chết thoải mái một chút!”

Giọng nói của Ferdinand hung hăng, ánh mắt lại chứa tia khinh thường.

Mặc dù gã ta và Alice đều xuất thân từ trại huấn luyện sát thủ tại đảo Đầu Lâu nhưng gã ta từng được xếp hạng trong top nhân vật lợi hại trên đấu trường quyền anh ngầm, đương nhiên gã ta mạnh hơn Alice rất nhiều.

“Mày muốn quỳ à?”

Trần Minh Triết nhìn người đàn ông da trắng to cao trước mắt, trên mặt mang theo ý cười.

“Mày muốn chết hả!”

Ferdinand lập tức nổi giận, tung một cú đấm về phía đầu Trần Minh Triết, cú đấm đó như kèm theo tiếng không khí bị xé rách, có thể thấy mạnh vô cùng.

“Có chút sức đấy! Có điều mày đã tự đề nghị nhận lỗi bằng cách quỳ, vậy thì tao sẽ toại nguyện cho mày!”

Ngay khi nắm đấm mạnh mẽ hướng về phía đầu của Trần Minh Triết, anh bỗng giơ tay ra, túm chặt lấy nắm đấm tưởng như không thể cản lại kia, sau đó giơ chân đá thẳng một phát lên đầu gối của Ferdinand. Quá nhanh, mọi thứ đều diễn ra trong chớp nhoáng!

Đến khi mọi người nhìn thấy Trần Minh Triết tóm lấy nắm đấm của Ferdinand, gã ta đã quỳ xuống trước mặt Trần Minh Triết.

A!

Lúc này, Ferdinand muốn đứng dậy nhưng gã ta lại bị Trần Minh Triết đá thêm một cú vào bụng, miệng lập tức gào thảm một tiếng.

Alice đứng một bên còn chưa ra tay đã đứng chôn chân một chỗ.

Trần Minh Triết lại tiếp tục bước về phía Tiết Long Đào cũng đang đứng ngây ngốc.

Tiết Long Đào lúc này đã không còn kiêu ngạo như trước nữa, toàn bộ khuôn mặt xám xịt lại, đôi mắt nhìn Trần Minh Triết tràn ngập sự hận thù.

Dù sao anh ta cũng là người trải qua nhiều chuyện lớn, thậm chí có lúc Tiết Long Đào còn từng bị sát thủ tập kích ở nước ngoài, lúc này, anh ta lạnh lùng nhìn người thanh niên bí ẩn đột nhiên xuất hiện đang đứng trước mặt mình.

“Rốt cuộc mày là ai?”

Lúc này, Tiết Long Đào không hề tin chàng trai trẻ bí ẩn này là chồng của Bạch Diệp Chi, nếu như nhà họ Bạch có một người lợi hại như này sẽ không rơi vào nguy cơ trước đó.

“Tao nhớ mày từng nói là hôm nay, mày nhất định phải bắt Diệp Chi đi nhỉ! Đúng rồi, có phải trước đó mày nói Diệp Chi là vợ chưa cưới của mày? Hơ hơ, bây giờ tao cho mày cơ hội, nói lại lần nữa đi!”

“Con người tao rất dễ nói chuyện, chỉ cần mày nói đúng, tao sẽ không làm khó mày!”

Lời này của Trần Minh Triết khiến Tiết Long Đào đứng tại chỗ bỗng cảm thấy mặt mình dần nóng ran, hình như anh ta vừa mới nói với Bạch Diệp Chi câu này.

Vậy nhưng hiện giờ, bị người khác đe dọa trắng trợn như thế, anh ta lại cảm thấy bản thân bất lực.

“Mày biết tao là ai không? Tao....”

Bốp!

Nhưng khi Tiết Long Đào còn chưa nói hết câu, Trần Minh Triết đã giáng ngay một cái tát lên mặt Tiết Long Đào, cơ thể Tiết Long Đào bỗng chao đảo, thiếu chút nữa là mất thăng bằng.

“Cậu chủ...”

Alice đứng một bên vội đỡ lấy Tiết Long Đào.

“Khà khà, mày nói sai rồi, thưởng mày một bạt tai!”

Ào!

Mọi người có mặt tại đó đều đơ hoàn toàn, nhất là người nhà họ Bạch, bọn họ đều không tin vào mắt mình. Trần Minh Triết từng là tên bất tài, vô dụng, núp váy vợ, không có chút cảm giác tồn tại nào trong mắt bọn họ lại trở nên bá đạo như vậy.

Đó là cậu chủ nhà họ Tiết đó nhưng anh nói đánh là đánh, còn kêu đó là phần thưởng cho người ta nữa.

Có tức cái mình không chứ!

“Mày… mày dám đánh tao… mày....”

Bốp!

Tiết Long Đào rất tức giận, từ bé đến lớn không ai đánh vào mặt anh ta như vậy.

Trong gia tộc, Tiết Long Đào luôn là người xuất sắc nhất, là người thừa kế gia tộc đã chọn sẵn, nắm trong tay gia sản cả chục tỷ, sao lại dễ dàng bị người ta tát được.

Ở nước ngoài, Tiết Long Đào còn là tổng giám đốc của tập đoàn, vệ sĩ ở bên cạnh đều được thuê bằng số tiền lớn.

Xưa nay anh ta luôn là người đứng tít trên cao, giờ đây lại bị một người bình thường từ đâu chui ra vả vào mặt

Quan trọng hơn là thằng đàn ông đột nhiên xuất hiện này lại còn là tình địch, cướp mất người con gái mà gia tộc đã đính hôn cho anh ta từ trước.

Không thể nhịn được!

Có điều, anh ta càng không thể nhịn thì Trần Minh Triết càng không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào. Ngay lúc Tiết Long Đào còn chưa dứt lời, Trần Minh Triết lại giáng một cái tát lên mặt anh ta, lần này đến cơ hội tránh đi cũng không có.

Bởi vì Trần Minh Triết rất nhanh.

“Thật ngại quá, đánh mày là vì mày lại nói sai rồi....”

“Mày.....”