*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.3.
Sau đó tôi quay lại phòng khách, tôi liếc thấy Wechat vẫn còn tin nhắn chưa đọc mà Thiên Thiên đã gửi.
“Em họ cậu làm như vậy là như thế nào?”
Tôi cầm điện thoại lên ngẫm một chút rồi bắt đầu gõ, điên cuồng kể lại sự việc khi nãy.
“Thế nào, mình lợi hại lắm đúng không, mình đã chỉnh đốn lại nó, khiến nó phải nghe lời mình răm rắp đấy.”
“Sau chuyện này, mình chắc với cậu thằng nhóc đó sẽ chia tay với mối tình trên mạng của nó thôi.”
Không nghĩ rằng trọng điểm của Thiên Thiên không phải ở chỗ này, cậu ấy trả lời lại một từ “6”.
“ Haha, tới em họ của cậu còn tìm được bạn trai, mà cậu thì mãi vẫn không có.”
“....” Ok, tôi câm nín.
Thiên Thiên và tôi là hai con người với hai thái cực khác nhau.
Nếu hai đứa tôi có một bản tổng kết cả năm, thì nó sẽ như vậy nè:
“ Đầu năm, Thiên Thiên và Trương Tam yêu nhau, tôi độc thân.”
“ Giữa năm, Thiên Thiên và Lý Tứ yêu nhau, tôi độc thân.”
“ Cuối năm, Thiên Thiên cùng Trương Tam quay lại với nhau, tôi vẫn còn độc thân.”
Thiên Thiên phải gọi là người vô cùng hào hoa.
Còn tôi thì có thể được coi là một người có chút khác biệt.
Ban đầu, khi chứng kiến cảnh yêu đương ngọt ngào của Thiên Thiên, tim tôi cũng có chút lay động.
Tôi cũng đã thử tìm hiểu một vài bạn nam, nhưng đều không mấy khả quan.
Thế nên, tôi lựa chọn sự độc thân, quyết tâm độc thân đến khi tốt nghiệp.
Tôi luôn cảm thấy con nai tơ trong trái tim bé bỏng của tôi, có thể đã già hay chết mất tiêu rồi.
Nhưng đến khi tôi trả lời cuộc điện thoại ngày hôm nay, hình như nó đã có chút dấu hiệu sống lại.
Thế nhưng, anh ta lại có thể dễ dàng bị đánh lừa bởi kỹ năng diễn xuất vụng về của thằng em trời đánh của tôi, thì có khả năng anh ta là người không quá am hiểu sự đời.
Là người có chút tiền, giọng nói thì nghe hay, nhưng chắc chưa đến độ trưởng thành.
Phải mất mấy ngày sau đó, tôi mới ép được thằng nhãi đấy chia tay anh ta, còn ép nó gỡ game bỏ.
Sau khi nó gỡ, tôi đã lén tải King of Glory APK xuống chơi. Thằng em tôi có thể tìm được đối tượng hẹn hò trên mạng bằng những tấm ảnh của tôi, thì tại sao chủ nhân đích thực là tôi đây lại không thể.
Nhưng mà, sự thật vốn nghiệt ngã, mấy ngày sau đó Thiên Thiên vẫn luôn là người chơi game với tôi.
Rõ ràng kĩ thuật chơi của cậu ta cũng bình thường, nhưng ngày nào cũng lôi kéo tôi leo rank.
Tôi hoàn toàn không biết chơi, vì vậy cậu ta chỉ tôi chọn Arthur, còn dạy tôi cả cách chơi, sau đó dặn dò tôi hai điểm:
“ Một, dấu chấm ở đâu thì kẻ địch ở đó.”
“ Hai, nhìn thấy người thì xông lên.”
Thế là, tôi đường đường là một cô gái trẻ năng động, lại vào vai một ông già Arthur, đi lang thang quanh các khe hẹp, khi nhìn thấy kẻ địch thì xông vào dẹp loạn.
Chơi game cả kỳ nghỉ tết, tôi và Thiên Thiên cùng leo lên tới tận rank vàng, mà tôi thậm chí còn chưa nghe được giọng nói của một người con trai nào, chứ đừng nói đến đối tượng hẹn hò qua mạng.
Thiên Thiên gửi cho tôi một ảnh chụp màn hình rank của cô ấy: “ Không đạt được mục tiêu mất rồi, mình có thể dùng ảnh của cậu để hẹn hò qua mạng không?”
Tôi không trả lời gì chỉ gửi cho cậu ta một icon: “”