Sau một tháng làm con sâu lười trong tổ, hậu quả đó chính là tôi tăng thêm 5 kg,bụng tăng mỡ đến nỗi không thể mặc vừa chiếc váy tôi mới mặc duy nhất một lần đó là ngày lễ tốt nghiệp cấp 3. Tôi oán hận nhìn lão tứ người đã kéo tôi tham gia quá trình biến thành sâu lười. Hu hu, tại sao trên đời có người ăn mà không hề tăng cân cơ chứ?

Lão tứ nhìn tôi với ánh mắt vô tội, nói:

-Lão tam à, cậu đừng nhìn mình với ánh mắt đó chứ. Dù sao cũng do thể chất của cậu quá tốt đi. Cái gì cũng hấp thụ cho được.

-Cậu...,nếu không phải cậu rủ rê mình thì mình cũng không tiến gần với số phận thành heo này.-Tôi oán giận nói

-Tiểu Đình à, không phải tớ đã nhắc nhở cậu trước rồi sao đừng nên nghe lão tứ. Giờ thì sao?Chúc mừng cậu sau này cậu không cần phải đi nữa.-Lão đại nói với vẻ mặt 'vì cậu không nghe tôi thì hãy tự nhận lấy hậu đi'

-Sao lại không cần phải đi?-Lão tứ nói

Lưu Ly từ nhà vệ sinh đi ra nhìn tôi với chiếc váy đang mặc dở dang, lại nghe lão đại nói liền hiểu ra chuyện

-Còn vì sao nữa, ý lão đại là sau này lão tam nhà chúng ta sẽ lăn còn nhanh hơn đi chứ sao.

-Ha ha ha

-Nè, các cậu mau nghĩ cách cho mình đi còn ở đó mà cười nữa.

-Vậy cậu ít ngủ nướng đi.-Lão tứ

-Cậu nên ăn kiêng đi - Lão đại

-Còn nữa, cái này cái quan trọng nhất cậu! hãy! tập! thể dục! đi. -Lưu Ly trịnh trọng kết thúc

Vì một tương lai tốt đẹp hơn, vì một thân hình có vóc dáng chuẩn không cần chỉnh tôi quyết định hi sinh giấc ngủ vàng ngọc của mình để tập thể dục vào buổi sáng.

Trường đại học A có một sân tập rất rộng là một nơi lý tưởng để tập thể dục. Nói về bạn đi cùng tập, chắc chắn là không có ai cả. Cả ba người họ đều cực kỳ coi trọng giấc ngủ vàng ngọc của mình nên không ai chịu hi sinh cùng tôi dậy sớm để tập cả.

Sáng sớm 5 giờ, tôi bị đánh thức bởi 6 chiếc đồng hồ báo thức mà tôi được mọi người tặng vào mỗi dịp sinh nhật cùng tiếng la hét của ba người kia.

Lúc đến sân tập vì sân thì rộng cùng với sắp đến mùa đông lên trời vẫn còn khá tối nên tôi chẳng nhìn thấy ai cả.

"Haizz, Triệu Nhã Đình ơi là Triệu Nhã Đình làm sao mà mày có thể gặp được anh chàng soái ca nào nhờ vào việc tập thể dục để giảm cân cơ chứ". Vừa nghĩ tôi vừa chạy, chạy khoảng gần nửa vòng sân thì tôi bỗng thấy một bóng người đang chạy ở phía trước.

"Chẳng lẽ lão tứ nói đúng, đi tập cũng có thể gặp soái ca"

Nghĩ vậy tôi nhanh chóng tăng tốc độ đuổi theo người. Người đó chạy rất nhanh làm tôi đuổi hơn nửa vòng sân mới kịp. Nhưng vừa đuổi kịp tôi thấy rõ anh ta là ai thì tôi chính thức hối hận vì." Tại sao có thể là anh ta cơ chứ? Trường này có mấy nghìn người vì sao người tôi gặp lại là anh ta? Tại sao?Tại sao?"

Tôi kêu gào trong đầu. Người mà tôi không hề hi vọng sẽ gặp thì lại xuất hiện lù lù trước mắt tôi, Hàn Tử Quân cái tên âm hồn không tan kia vì sao lại ở đây a. Anh ta mặc một bộ quần áo thể thao màu xám kết hợp với đôi giày Nike màu trắng, tai đeo tai nghe cũng màu trắng. Anh ta ngạc nhiên bổ tai nghe ra nhìn tôi nói.

-Triệu Nhã Đình, không ngờ người như cô cũng tập thể dục nha.

-Vì sao anh có thể mà tôi thì không?-Tôi nói

Tên Hàn Quân kia sắc mặt không hề đổi nhìn tôi với cái nhìn đầy châm chọc nói

-Vì tôi cảm thấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy heo đi tập thể dục mà thôi.

Tôi tức giận nhìn anh ta

-Anh nói ai là heo cơ chứ?

-Tôi không nói ai cả, chỉ có người nào đó tự chột dạ mà nhận thôi.-Anh ta với khuôn mặt vô tội nhìn tôi nói

- Anh...,hứ hôm nay không thèm chấp với anh.

Tôi nén giận rồi chạy nên trước

Anh ta đột nhiên chạy nhanh vượt qua tôi." Hừ, dám khiêu khích bà hả con còn non và xanh lắm". Tôi tăng tốc độ đuổi theo anh ta. Tôi cứ cố đuổi đến 2, 3 vòng mặc dù đã cố hết sức nhưng cũng không thể đuổi kịp anh ta. Tốc độ dần dần càng ngày càng yếu, anh ta bỗng nhiên quay lại nói

-Nè, đồ ốc sên bò kia. Cô vì sao chạy chậm hơn cả ốc sên vậy hả?

Tôi tức, tuy thành tích thể thao của tôi không cao nhưng cũng chưa từng phải thi lại lần nào. Chẳng qua chị đây lâu không vận động mà thôi.

-Tôi chạy như thế nào thì liên quan quái gì đến anh cơ chứ.

Vì khoảng cách khá xa nên tôi không rõ vẻ mặt anh ta như thế nào vả. Nhưng rất nhanh một giọng lạnh lùng vang lên:

-Đương nhiên là không liên quan đến tôi, chỉ là tôi tò mò cô chạy chậm như vậy mà lại tham gia CLB bóng rổ,hử?

-Làm sao, làm sao anh biết được tôi tham gia CLB bóng rổ.-Tôi kinh ngạc nói

Đúng là mấy ngày trước khi nhà trường yêu cầu sinh viên chọn CLB. Lúc tôi không biết nên chọn CLB nào thì Lưu Ly nói cậu ấy tham gia CLB bóng rổ vì có tên Hàn Quân kia, còn muốn tôi cùng tham gia bằng cách lấy anh Tiểu Minh ra làm mồi nhử. Tôi lại lười suy nghĩ liền đăng kí tham gia luôn.

-Tôi vì sao biết được không quan trọng mà điều quan trọng ở đây là tôi muốn nhắc nhở cô CLB không là nơi yêu đương. Vì vậy tôi rất mong cô đưa ra lựa chọn đúng đắn.

"Không lẽ anh ta biết mình tham gia là vì anh Tiểu Minh"

-Tôi đương nhiên là có lựa chọn đúng đắn cho mình rồi. Vì vậy cũng mong anh không cần phải lo chuyện bao đồng đâu.-Tôi nói

-Vậy thì tốt.-Nói rồi anh ta quay lưng về phía tôi rồi tiếp tục chạy