Tô Kiền… cấm dục đã lâu.
Anh kéo cậu trai dám quyến rũ mình đến gần, rồi lấy thân mình đè lên.Lúc tâm trí Lý Tố bay về, cậu chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn. Cậu phát hiện mình đã nằm trên giường, trong lòng Tô Kiền.– Kiền, Kiền, Kiền, anh anh anh… – Lý Tố nói không nên lời, thân thể nóng hổi của Tô Kiền khiến trái tim cậu cũng phát sốt.– Cho anh đi. – Tô Kiền rù quyến, đôi môi mấp máy như đang ếm bùa.Chìm đắm trong tình yêu, Tô Kiền đã có khát khao đó từ lâu, nhất là khi anh nhìn thấy ánh mắt mê người ấy, nụ cười chân thành ấy, cả thân thể cứ đi tới đi lui trước mắt anh nữa. Anh chẳng phải Liễu Hạ Huệ, chỉ là một người đàn ông bình thường, và vẻ quyến rũ chết người của nhóc yêu tinh này khiến anh phát cuồng.Từ lâu anh đã muốn ăn sạch con thỏ này, không ngờ bây giờ ông trời còn giúp anh.– … Dạ. – Lý Tố choáng váng như bị chuốc thuốc mê, không nghe rõ Tô Kiền nói gì, nụ cười của anh đã khiến cậu hồn bay phách lạc.Tô Kiền lại cười, rồi cúi đầu hôn lên đôi mắt anh yêu nhất.Lý Tố chỉ cảm thấy cả người mềm oặt, tê dại, không chút sức sống,nhưng tâm trí lập tức phục hồi. Hứ, anh dám dùng mỹ nam kế!– Anh… anh còn đang, đang ốm, đừng làm… thế…Tâm Tô Kiền liền cảm động, trong tình cảnh này mà cậu vẫn lo nghĩ cho anh. Tự trách bản thân vẫn chưa ‘cố gắng’ hết mức, anh không đáp lời cậu, chỉ chăm chú hôn lên môi cậu.Anh không vội, đầu tiên sẽ kích thích dục vọng của Tiểu Tố, như thế cậu sẽ không lải nhải nữa.Tô Kiền đưa đầu lưỡi khêu gợi đôi môi mỏng như cánh đào của Lý Tố. Ừm, rất ngon, rất mềm, rất ngọt. Hai bờ môi kia cũng ngoan ngoan đáp lại, tuy còn vụng về, nhưng vẫn khiến ham muốn chinh phục của Tô Kiền trỗi dậy. Đột nhiên nghĩ đến vẻ mặt cậu lúc tiếp khách cũng mê hồn thế này, Tô Kiền cảm thấy cực kỳ khó chịu. Khi nào có thời gian phải nói chuyện tử tế với cậu, anh nhất định phải bắt cậu nghỉ làm công việc kia.Sau đó, bàn tay Tô Kiền bắt đầu hành động, một tay mò mẫm vào trong áo len của Lý Tố, làn da thiếu niên trơn nhẵn khiến anh yêu thương không nỡ rời, một tay luồn vào trong quần cậu, vuốt ve hạ thân của cậu qua lớp quần lót. Đôi môi cũng bận rộn chiếm đoạt hơi thở của Lý Tố.Lý Tố cảm thấy trận mưa hôn chứa đầy dục vọng này đang thiêu đốt cậu, bàn tay to lớn đang vuốt ve thân thể cậu khiến ngọn lửa trong cậu bùng lên. Cơ thể cậu không kiềm chế nổi cơn khát tình đang thiêu đốt bên trong. Thật hạnh phúc, đôi mắt ướt lệ mơ màng nhìn người đàn ông đang chiếm giữ thân thể cậu.Tô Kiền giúp Lý Tố yếu ớt cởi bỏ quần áo, để lộ ra thân thể trắng trẻo thon gầy của thiếu niên. Bắt gặp ánh mắt mơ màng nhưng tràn ngập tình yêu của cậu, Tô Kiền chỉ thấy nơi nào ở nửa dưới bức bối như sắp nổ tung.Anh nhanh chóng cởi quần áo của mình ra, Lý Tố nhân cơ hội quấn lấy người anh.Thân thể của Tô Kiền… thật đẹp. Thân hình không quá cường tráng, lưng rộng, eo thon, hông nhỏ, chân dài, cả làn da màu mật ong mà cậu yêu nhất nữa… Lý Tố chưa bao giờ cảm thấy khó kiềm chế như bây giờ, cảm giác như bên trong có vuốt mèo đang khêu gợi cậu.Tô Kiền tiếp tục cúi người xuống ngậm lấy vành tai ửng hồng của cậu, lấy lưỡi vẽ vòng tròn. Lý Tố cảm giác như có một dòng điện chạy dọc cơ thể, dục vọng dâng trào khiến cậu run lên vì hưng phấn. Cậu vô lực ôm lấy thân thể nóng bỏng của Tô Kiền, khẽ rên rỉ.– Mẫn cảm quá… – Giọng nói khàn khàn của Tô Kiền thì thầm bên tai Lý Tố.Lý Tố thẹn thùng, cậu sao có thể đáng xấu hổ như vậy chứ.Tô Kiền bắt đầu có suy nghĩ xấu xa, người Tiểu Tố mát lạnh như vậy, chính là túi chườm hạ sốt hữu hiệu nhất.Anh đưa một tay xoa nắn điểm nhỏ trước ngực Lý Tố, nơi đó có màu hồng nhạt rất mê người. Còn điểm nhỏ bên kia, anh cúi đầu, bắt đầu gặm nhấm, tay còn lại thì chậm rãi khiêu khích nơi mẫn cảm bên dưới của Tiểu Tố.Mấy chỗ nhạy cảm nhất cơ thể đều bị kích thích, Tiểu Tố không ngừng giãy giụa, nước mắt tràn khóe mắt, chuẩn bị đạt cao trào.– Ôm em… Anh, ôm em đi… – Tiếng cầu xin yếu ớt như tiếng mèo kêu. Lý Tố thấy Tô Kiền đang cố gắng kiềm chết, lòng thấy cảm động và hạnh phúc. Anh có quan tâm đến cậu, có thương xót cậu… Những giọt mồ hôi trên người anh càng khiến anh thêm gợi cảm.Thân thể Lý Tố thật khó cưỡng, tay Tô Kiền mò xuống nơi hồng nhạt ở phía sau, tiếng rên rỉ mị hoặc liền vang lên.Mồ hôi Tô Kiền chảy dọc hai má xuống cằm.Lý Tố cắn chặt môi dưới, chủ động dạng hai chân quàng quanh hông Tô Kiền, lỗ nhỏ phía sau như mời gọi Tô Kiền mau tiến vào.Tô Kiền hạ thắt lưng, chậm rãi tiến vào thân thể Lý Tố.Lý Tố ôm chặt Tô Kiền, anh hôn cậu, chặn lại tiếng rên rỉ.– Anh… mạnh hơn nữa. – Động tác dịu dàng của Tô Kiền khiến cậu sắp chết chìm trong lồng ngực anh. Lý Tố đành lên tiếng cầu xin.Rốt cuộc Tô Kiền không nhịn được, tuân theo chỉ thị của người yêu bé nhỏ, bắt đầu đẩy nhanh tốc độ thâm nhập.Đến phút cuối, Lý Tố cảm giác chính mình đang chơi vơi giữa tầng mây, như đóa bồ công anh phía chân trời bay phấp phới theo cơn gió…—————————————–Chủ nhà tâm sự: lúc dịch chương này, mình thấy khá buồn cười. Để tránh bị sờ gáy vụ văn hóa phẩm đồi trụy, tác giả đã chuyển mấy từ ngữ nhạy cảm sang pinyin, hại mình không biết làm sao luôn, may mà tìm được một từ điển tra pinyin online *thở phào*.Thực ra thì mình mấy từ mà tác giả dùng pinyin cũng ko ‘đồi trụy’ lắm, ví dụ như ‘rên rỉ’, ‘dục vọng’, ‘thâm nhập’. Cơ mà kiểm duyệt bên đấy gắt gao thì đành chịu thôi :3.Màn tâm sự đến đây là hết ạ.