Để ta kể các ngươi nghe một câu chuyện cười về tên thần thú tồn tại từ trước thuở Bàn Cổ khai sinh.
Hắn mang trên người thân phận cao quý của loài Phượng Hoàng thượng cổ, cũng mang trong mình thứ chấp niệm tàn nhẫn- tẩy sạch loài người.
Hắn căm ghét con người là thế. Ấy vậy lại xui khiến vướng tơ hồng cùng một người phàm.
Lại còn là thứ duyên nợ đủ sâu, đủ đau.
Đau thế nào thì hồi sau sẽ rõ, nhưng sâu đến độ ngay lần gặp đầu tiên đã xem ái nhân mình như tế phẩm mà suýt nuốt vào bụng thì thế gian mấy ai làm được như hắn?
---------
Hoàng Ân - kẻ một đời chỉ mong chính tay diệt sạch đám người dòi bọ, không ngờ đến cuối lại vì một con người đến dòi bọ cũng không ngần ngại làm.
Thử hỏi lão thiên, tình ái có gì mà khiến những kẻ vướng vào đều trở nên mê muội?