Sau khi sắp xếp mọi việc ở nhà,hắn liền đi ra ngoài
- Người đâu! Bỗng không gian vặn vẹo,vài đạo thân ảnh qủy dị xuất hiện,trên người mặc một bộ hắc y,che kín khuôn mặt
" Bẩm thiếu gia,chúng thuộc hạ có mặt" ----Tuy chúng gọi A - Long là thiếu gia,nhưng lòng bọn chúng xem A - Long là chủ nhân của mình,chết không hối hận
-Chúng ta còn lại bao nhiêu người có thể dùng được lúc này?
" Bẩm thiếu gia,Long Thiên đã làm theo lệnh của ngài giúp,đưa Phượng Gia Chủ về,trừ các huynh đệ bị trọng thương thì còn lại 200 người"
-Tốt,truyền lệnh ta,chuẩn bị đầy đủ 30phút sau xuất phát,,mục tiêu Liên quân của Triệu Gia,lập tức tiến hành,làm theo những gì ta ghi trong đây
-Đám hắc y nhân nhìn nhau,rồi lập tức biến mất
-Tuy với mệnh lệnh của hắn,Không ai giám cãi,hắn biết mình nói rất vô lý,lấy 200 người đấu với 4000 quân địch,nghĩ khỏi nghĩ cũng biết bên nào thắng
-Lúc đầu khi ra lệnh này hắn cũng rất đắn đo,nhưng hắn nghĩ, " từ khi gặp đám này,hắn liền rút hồn toàn bộ ra khỏi cơ thể,rồi đem linh hồn bọn chúng vào trong thức hải khổng lồ của bản thân,rồi truyền thụ và huấn luyện cho bọn chúng ở trong đó, 1 ngày bên ngoài,bằng 3 năm ở bên trong
-Nhưng tuy bọn chúng được mình huấn luyện đầy đủ,khi xong mỗi lần xong việc,hắn lấy ra vô số thiên tài địa bảo cho chúng luyện hoá và cải biên cơ thể
-Nhưng tuy vậy,bọn chúng vẫn còn cái tư tưởng,quân địch đông,thì bên nào it́ hơn chắc chắn thua,
-Lòng quân hoang mang,là tối kỵ của binh gia,chỉ cần đánh một trận ra hồn,làm quân lính tin tưởng vào bản thân,và đồng đội,làm theo những gì đã đươc huấn luyện
-Chỉ cần tạo ra niềm tin cho binh lính,thì bọn họ mới có thể chiến đấu mà không nghi ngờ quyết định của chủ tướng
- Một lúc sau khi tất cả đã vào vị trí của mình, hắn cùng Long Phàm,và 9 Hộ vệ thân tín,đi thẳng tới binh doanh của địch
-Doanh trại của quân địch ở trong một thung lũng bằng phẳng,doanh trại bài trí,giống người mông cổ,sắp xếp san sát nhau,canh gác thì lỏng lẻo,mạnh ai nấy sống
-A - Long ra lệnh cho 150 huynh đệ,trang bị súng bắn tỉa hạng nặng mà hắn hay dùng,nay hắn đã cùng vài kẻ tinh thông luyện khí trong đội,chế tạo hơn trăm khẩu như vậy,lại thiết kế thêm nòng giảm âm
-Lại sai 150 người trèo lên trên trên cao,đợi bọn chúng đổi ca gác,theo như quan sát thì 2 Giờ chúng sẽ đổi ca 1 lần
-Đợi khi chúng vừa đổi ca.kẻ canh gác mới vào vị trí,những kẻ mới gác xong rời đi,hắn ra lệnh các huynh đệ nào thân thủ nhanh gọn,ám sát toàn bộ lính gác trên tháp canh
-Còn A - Long và các huynh đệ đóng giả quân địch,mặc những bộ quần aó của những tên xấu số,đột nhập,âm thầm phá hoại,giải cứu chúng nữ,tiện thì giết thêm vài tên lâu la
-Lúc này A - Long cùng 50 huynh đệ tiến vào doanh trướng của địch,thấy đám người A - Long tiến tới vô số kẻ nghi hoặc,có kẻ kêu lên
-Các ngươi là ai? Chưa kịp nói thêm câu nữa,thì cổ họng tên đó trở nên lạnh lẽo,không khí tràn ngập cổ họng. Máu chảy ra đầy người
-Người gần tên xấu số đó,tính la lớn,báo động cho những kẻ khác,đang yên giấc trong doanh trướng,thì bị một bàn tay bịt lấy miệng,sau lưng đau nhói,nhìn xuống ngực thì thấy một con dao đâm xuyên qua ngực,ngay vị trí tim,tay chân lạnh đi,mắt mờ dần,rồi ngã xuống
-Khi hắn đang chuẩn bị ngã xuống,thì hắc y nhân đỡ lấy hắn,không cho hắn ngã tạo ra tiếng động,rồi kéo hắn vào trong chỗ khuất,rồi vô từng trại cắt cổ từng người đang ngủ bên trong
-Xong việc,A - Long ra lệnh cho 50 người đi theo hắn tản ra hành động theo kế hoạch,
-Giết những kẻ đang ngủ,gặp nuớc liền bỏ thuốc độc,đề phòng kẻ nào tỉnh ngủ lại khát nước,lại kêu ầm lên
-Gặp tài bảo liền lấy,Chiến tranh không phải để giết người vì bất đồng ý kiến,mà là vì tài nguyên của đối phương,chẳng ai muốn chiến tranh vì một vùng đất hoang,không có tài nguyên có thể sử dụng cả
Thế là liên quân do Triệu gia cầm đầu bị giết từ từ,không một tiếng động
-Còn A- Long đi về phía doanh trướng trung tâm,hắn rất yên tâm vào thuộc hạ của mình,mỗi người đều đeo hai cái trận bàn,một cái cách âm,một cái thu liễm khí tức,chỉ có Vương Cấp mới có khả năng nhận ra bọn họ,để đề phòng,hắn sai vài tên có tinh thần lực mạnh đi theo thăm dò
-Chỗ nào có khí tức Vương trở lên,tuyệt đối không đụng vào,chỉ bố trí xung quanh tự bạo đại trận,sẽ kích hoạt khi làm xong việc,rồi rời đi thật nhanh
- A- Long sử dụng Hư Hoá Không Gian tàng hình,đi tới trướng bồng trung tâm,nơi này canh gác kỹ hơn bình thường,hắn lại gần nghe xem mấy tên lính nói chuyện,bên trong nghe thấy tiếng đánh bằng roi da,hình như bọn chúng đang tra khảo kẻ nào đó
- Ngươi biết tin gì chưa"
- Tin gì! Người lính kia trả lời lại một cách nghi hoặc
-Ta nghe nói người trong trướng trung tâm hình như là Phượng Ân,không phải là con trai của đại tướng quân Phượng Kinh Lôi
-Người bên cạch nhìn xung quanh thấy không có ai,liền nói " Ngươi không muốn giữ lấy cái đầu của mình,nhưng ta muốn,ta nghe nói hắn rất ghét người bàn tán sau lưng mình,có vài tên không biết sống chết,bị hắn hành hạ cho người không ra người nữa"
-Cha hắn có là Đại Tướng Quân,thì ta vẫn thấy hắn chỉ là một tên nhị thế tổ mà thôi!Tên lính kia khinh bỉ đáp, hắn nói thế làm cho người bên cạch hắn,nghi hoặc không thôi
-Sao ngươi nói thế,không phải hắn cướp nữ nhân của ngươi, rồi lòng sinh thù đó chứ! Nói xong hắn cười ha hả,lòng thì nghĩ, Phượng Ân xú danh vang xa,khi nam hiếp nữ nhiều vô số kể,ai mà không biết cơ chứ
-Tên kia nghe được bất mãn không thôi nói! Cướp cái con mẹ ngươi ấy,hành động mấy hôm nay của hắn ngươi còn chưa nghe sao!
-Tên kia nghi hoặc đáp! Có phải cái vụ khiến nữ nhân trên dường của hắn chết sao
-Ngươi không biết gì cả! Tên kia vội đính chính, chính mắt ta nhìn thấy,không sai được
-Nghe đâu,Hắn mấy ngày nay ra sức bắt một đám nữ nhân,mà cũng không xong,lại còn bị truy sát ngược,may mà đoàn trưởng tới kịp,lòng sinh oán hận nên kêu chúng ta tới bắt bọn chúng,nghe đâu hắn thề rằng phải cưỡi đám nữ nhân đó tới chết thì phải
-Ý ngươi là,cái đám nữ nhân,cùng một đám ma thú,chạy thoát chúng ta mấy hôm trước ấy à! Ta nghe đâu kêu bọn chúng là quân phản loạn mà,ngươi kể rõ coi
-Thế là với cái tính sợ thiên hạ không loạn của tên kia,A - Long ngay bên cạch nghe thấy hết,khi nghe tới cái chỗ,chúng nữ chuẩn bị,bị Phượng Ân cường bạo,liền cắn luỡi tự sát không cho hắn đạt ý nguyện,sau khi nhiều người tự hương tiêu ngọc vẫn
-Vì phượng ân thấy ánh mắt khinh bỉ của chúng binh lính,khi thấy xác của các nàng được đưa ra
-Hắn thẹn quá hóa giận,ra lệnh cho thuộc hạ đánh đập tra tấn các nàng liên tục,hắn muốn bức các nàng quy phục duới đòn roi của hắn
-Thế mà dù có bị đánh tới cỡ nào đi chăng nữa,bọn chúng không kêu lấy một tiếng,trước khi bị tra tấn,bọn chúng hình như có kêu,nam nhân của các ả sẽ báo thù thay cho các ả
-Nghĩ tới càng lạnh người,không biết nam nhân của các ả là ai,mà có thể khiến các ả phục tùng như vậy
-A- Long nghe tới đây,sát khí nổi lên hắn khồng kiềm chế nổi nữa,máu hắn sôi trào, hắn bị thương thì được,hắn không cho phép ai làm tổn thương nữ nhân của hắn
-Hay tay hắn chụp vào sau gáy hai tên lính canh,A - Long vận hắc ám thôn phệ thuật,cắn nuốt hết thân thể và đấu khí của hai tên lính,biến thân thể hai tên thành tro
-Sát khí lẫm liệt toát ra khỏi người hắn,khiến cho mấy tên hành hình,không khỏi run rẩy,dù không nhìn thấy kẻ ờ bên ngoài doanh trướng
-Miệng lúc đầu không khỏi mắng chửi,nam nhân của ngươi đâu,sao hắn chưa tới,nếu tới đây,ta sẽ cưỡng bức các ngươi trước mặt hắn,
-Khi cảm nhận sát khí lăng lệ từ bên ngoài,lòng hắn biết," thôi xong,tất cả xong hết rồi"
-Khi hắn buớc vô,nhìn thấy 5 đạo thân ảnh nữ nhân,thân thể chẳng chỗ nào lành lặn nữa,vài người đã ngất đi
-Khi đám người đang dùng roi tra tấn chúng nữ nhìn thấy thân ảnh kia hét lên, Ngươi Là Ai!
- Hắn nở nụ cười đầy sát khí,ai quen biết hắn thì rõ nhất,hắn cười như thế,thì biết hắn ďã tức giận như thế nào,
-Ta là ai à, Ta Là Nam Nhân Của Các nàng
-Khi nghe thấy thanh âm quen thuộc kia,chúng nữ gắng ngẩng đầu ánh mắt đầy lệ quang nhìn nam nhân mà ngày đêm,các nàng mong ngóng
-Ánh mắt chứa chan tình cảm,ánh mắt như muốn nói." Phu Quân chàng đã tới,cuối cùng chúng thiếp cũng chờ được chàng,thiếp tin là chàng sẽ tới mà,chàng không hề bỏ rơi chúng thiếp
-Ánh mắt hắn dịu lại không còn sát khí như lúc hắn nhìn đám người kia nữa, hắn nhàn nhạt nói
-Có phu quân đây rồi,khiến các nàng chịu nhiều uỷ khuất rồi! Tuy chỉ là một lời nói bình thường của hắn,khiến cho chúng nữ, hạnh phúc đến mức lệ chảy đầy mặt,nhưng trong lòng mọi ủy khuất các nàng phải chịu trong quang thời gian qua như tan biến hết