Lúc này ở cửa Hồng Trần Lâu xông vô một đám người, tay cầm chiến đao lăm lăm sát khí, mấy tên thủ vệ nhìn thấy thế không ai giám đứng ra ngăn cản lại, chẳng ai muốn chết cả cũng chẳng ai chán sống mà đứng ra cản mũi nhọn cả!

Đám người đó xông vào, khí thế hùng hổ hét lớn!

“ Tên nào là Hắc Ma ra đây chịu chết ”

- Nữ Nhân lúc nãy được A - Long ôm vào lòng, mặt không còn chút máu hoảng hốt chạy vào phòng báo với A - Long đang vui vẻ nói chuyện với Triệu Hoài An trong đó!

« Nàng có tên là Bạch Chu ( Nhện Trắng sau này được A - Long đổi thành Long Nhu), từ khi A - Long lang thang đã gặp được nàng, nàng tới bây giờ cũng không biết thân phận thực sự của A - Long hắn cũng không nói cho nàng biết

Bởi vì lúc này không phải là lúc nhận người thân, chỉ có thể im lặng xem tình hình, nếu nói hở ra một câu thì sẽ rơi vào cảnh vản kiếp bất phục ngay,vì mạng của nàng và hắn đang bị treo cùng một chỗ, hắn có thể phá vòng vây chạy được ra ngoài, nhưng kéo thêm nàng tỷ lệ thoát ra bằng không, đừng nhìn Triệu Hoài An vui cười không biết khi nào hắn đâm vào lưng A- Long một dao đâu, hắn rất đề phòng Triệu Hoài An!

- Lại nghe Bạch Chu chạy vào nói!

“ Có một đám người chạy vô đây kêu tên công tử ra ngoài ”

A - Long nhìn qua Triệu Hoài An rồi nói!

“ Bọn họ có xưng tên là gì không ”

- Bạch Chu thở gấp nói!

“ Là người của Lã Gia”

- Hắn cười kéo bạch chu vào lòng, vô cùng phóng túng mà ăn đậu hũ của nàng, lại nghe hắn nói!

“ Thật là chứ, ta chỉ muốn uống rượu cùng giai nhân và Hoài An Huynh, nhưng mà thứ ruồi bọ cứ quấy rối thật là mất hứng mà ”

« Triệu Hoài An là nhân vật cỡ nào không nghe ra ý trách cứ trong lời A - Long nói cơ chứ, hắn là người mời khách tới mà để khách nhân của mình liên tục bị người khi dễ tới tận cửa, dù lúc đầu hắn có ý xấu với A - Long,muốn mượn tay người khác vùi dập khí thế của A - Long!

Nhưng giờ A - Long lại trở thành đối tác làm ăn, hai người giờ đã lên một chiếc thuyền rồi, tuy nhiên vẫn có nhiều kẻ không biết sống chết mà trêu vào A - Long cũng chính là trêu vào Triệu Thị, Triệu Hoài An làm sao nuốt trôi chuyện này được kia chứ!

Triệu Hoài An nói to!

“ Hắc ma đệ, thật là khiến đệ mất hứng rồi, để ta ra ngoài đuổi mấy con ruồi giám làm hai huynh đệ chúng ta bàn chuyện ”

A - Long cũng khách sáo nói!

“ Thôi hay là để đệ ra, dù sao rắc rối này cũng do đệ mà tới, để Hoài An huynh ra tay đệ cảm thấy thật là có lỗi a”

- Triệu Hoài An nghe thấy thế vô cùng thoải mái, hắn cũng nghe ra là A - Long không muốn làm hắn mất mặt nên mới nói to như thế!

« Bởi vì A - Long là khách nhân của hắn, lại ở nơi của hắn bị nhiều lần bị khi nhục, với thực lực của 4 tên Hắc Y nhân, đừng nói là hắn, ngay cả toàn bộ cao thủ trong Hoả Viêm thành này cũng không ai là đối thủ của 4 tên Hắc Y Nhân kia!

A - Long nói như thế là để Triệu Hoài An hắn có bậc thang mà đi xuống, cũng không mang tiếng không bảo vệ được khách nhân mà hắn mới tới, cũng không vì khách nhân mà tuỳ tiện ra tay với người trong thành này, sau này uy tín và tên tuổi của hắn sẽ được nhiều biết đến, để làm được điều này cũng phải nhờ vào một câu nói như cố tình lại như vô ý của A - Long!

- Triệu Hoài An vui vẻ nói lớn, chỉ sợ không ai nghe thấy, hắn nói!

“ Hắc Ma đệ là khách nhân của ta mời tới, làm sao có thể để khách nhân của ta bị khi dễ được, đệ cứ ở đây bởi tiếp giai nhân, còn những tên gây rắc rối bên ngoài cứ để ta lo, ta hôm nay không giáo huấn bọn hắn thì ta không phải người của Triệu Thị nữa ”

A - Long cười nói!

“ Vậy phiền Hoai An huynh ra mặt giúp đệ rồi, kính huynh một ly để tỏ lòng thành ý”

- Thế là hắn cùng Triệu Hoài An cùng nâng ly uống một ly rồi Triệu Hoài An bước ra ngoài, để lại A - Long cùng Bạch Chu ở lại!

Khi đã thấy Triệu Hoài An đi xa, A - Long thì im lặng suy nghĩ một số thứ, lại nghe Bạch Chu đang ngồi trong lòng hắn nói!

“ Tiểu Long đệ, sao đệ lại tìm tới đây ”

A - Long tra lời trong vô thức nói!

“ Tới đây vì giai nhân a ”

- Nói xong đồng tử hắn co rút lại, hắn quên mất hắn bây giờ đang lấy cái tên là Hắc Ma, Tiểu Long là tên người thân từ bé gọi hắn thôi, hắn biết mình lỡ miệng nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Bạch Chu, lại thấy hơi thở như hoa lan thở vào khuôn mặt hắn!

- Nàng trừng mắt tức giận nói!

“ Đệ từ khi nào trở nên hư hỏng như vậy, từ khi nào đã biết tới thanh lâu trêu ghẹo nữ hài tử rồi, đệ có biết lúc nãy đệ làm bộ rất giống không, làm ta sợ chết khiếp a”

- Thế là nàng liên tục giáo huấn hắn đủ thứ,khiến hắn phải tránh mũi nhọn hỏi!

“ Bạch Chu tỷ, sao tỷ nhận ra được là ta ”

- Bạch Chu chính là tên của cô gái ngồi đối diện hắn, nàng cười yếu ớt nói!

“ Lúc đầu ta nhin vào ánh mắt của đệ là ta nhận ra ngay, khi tiếp xúc gần đệ thì cảm giác rất quen thuộc, không dễ quên được, khi thấy bóng lưng của đệ ta liền nhận ra ngay”

- Nói xong nàng kéo mũ trùm đầu của hắn xuống, để lộ ra một khuôn mặt của Thiếu Niên vô cùng non nớt làn da trắng bệnh, hơi thở lúc vô cùng nặng nhọc, toàn thân lạnh giá,nàng chua xót hỏi hắn!

“ Mấy năm nay đệ sống thế nào,sao người đệ lại lạnh lẽo như thế này ”

- Nói xong nàng dùng bàn tay nhỏ xinh, của nàng vuốt ve đường cong trên khuôn mặt của A - Long, ánh mắt nàng ôn nhu dịu dàng, cũng đầy chua xót nhìn hắn nói!

“ Tiểu Long của tỷ nay đã lớn rồi, đệ giờ ra giáng nam nhân trưởng thành hơn nhiều rồi, ta cứ nghĩ cả đời này không thể gặp lại đệ phải vùi xương nơi hồng trần này, ta cứ nghĩ cái ngày hom đó để đã chết rồi ”

- Nói xong ánh mắt nàng đỏ lên A - Long vui vẻ cười nói!

“ Chu tỷ à, đệ là mạng con dán, đánh không chết được ta đâu, ta phải sống thật tốt, để sau này còn hảo hảo chiếu cố cho tỷ chứ ”

- Bạch Chu cười yếu ớt nói!

“ Sau này đệ có nữ nhân của riêng mình rồi, làm sao còn nhớ tới tỷ tỷ như ta được cơ chứ,chỉ sợ lúc đó tỷ đã già đệ không nhìn vừa mắt ”

A - Long kéo Bạch Chu vào lòng, vuốt ve lưng ong của nàng nói!

“ Ai nói ta quên tỷ, cơ chứ, ta có thể quên chính bản thân mình nhưng làm sao có thể quên được những tháng ngày được tỷ chăm sóc ta được ”

- Bạch Chu định nói gì thì bị A - Long ôm thật chặt, như muốn hoà tan hai người vào làm một hắn ôn nhu nói!

“ Tỷ nói thế lại muốn rời khỏi ta sao, ta nói rồi hồi trước cũng như vậy, giờ cũng như vậy, tỷ cả đời này là nữ nhân của ta,ta sẽ chiếu cố tỷ cả đời, hồi ta còn nhỏ ta phải nhờ tỷ bảo vệ, bây giờ ta lớn rồi, ta sẽ chiếu cố không để tỷ phải chịu bất cứ uy khuất gì cả ”

- Bạch Chu nghe thấy thế liền cười hạnh phúc, không biết từ khi nào hai mắt nàng đã đẫm lệ, lệ của sự hạnh phúc nàng nói!

“ Tiểu Long A, ta phải có cái nhìn khác về đệ thôi,đệ đã lớn thật rồi ”

- Ánh mắt nàng có chút phức tạp nhìn hắn, hắn thấy nàng nhìn hắn như vậy liền cười nói!

“ Có thấy đệ tiêu soái, hào hoa cao quý người gặp người yêu, gái gặp tự đổ không, ôi đó cũng chính là khuyết điểm của ta à,thật là khiêm tốn a ”

Khanh khách!!!

Tiếng cười như chuông bạc phát ra từ miệng Bạch Chu, nàng vừa cười vừa được A - Long nhẹ nhàng lau đi lệ nơi khoé mắt nàng không tránh né hành động thân mật của hắn, từ nhỏ sống với nhau dù chỉ là mấy năm ngắn ngủi, nhưng nàng không bài xích tiểu nam nhân này, nàng lấy ngón tay nhúi nhẹ vào đầu của A - Long nói

“ Không biết với cái miệng như bôi mật của đệ, sau này không biết có bao nhiêu cô gái bị những lời đường mật của đệ làm cho thần hồn điên đảo đây, không biết bao nhiêu cô gái nhà lành bị đệ lừa gạt nữa ”

- Hắn Hắc! Hắc! cười nói

“ Đệ chỉ thích câu dẫn mấy vị tỷ tỷ xinh đẹp như Chu tỷ về làm lão bà thôi a, còn mấy cô gái bt kia làm sao so sánh được với tỷ được ”

- Nàng cười hạnh phúc gõ yêu,vào đầu A - Long một cái nói!

“ Đừng có tránh nặng tìm nhẹ với tỷ, tính đệ thế nào ta không biết sao,nói cho tỷ biết những năm nay sống thế nào, sao đệ lại ở đây ”

A - Long khó xử nói

“ Đệ vẫn ổn, còn tỷ sao tỷ lại ở chỗ này, có phải ai làm khó tỷ không ”

- Bạch Chu thở dài, giọng nói đầy chua chát nói!

“ Cũng là nhờ ca ca tốt mới kết nghĩa của đệ đó ”

A - Long nhíu mày nói!

“ Ca Ca nào ”

- Nàng tức giận trừng mắt với hắn nói!

“ Không phải đệ mới nhận Triệu Hoài An, cái tên mặt người dạ thú đó xưng huynh gọi đệ tốt lắm sao, giờ lại nhanh quên vậy ”

A - Long lúc này mới nhớ ra nàng đang nói cái gì cười khổ không thôi hắn nói!

“ Sống ở đời thân bất do kỷ, đâu phải đệ cứ muốn là được đâu,mà sao tỷ lại ở đây tỷ còn chưa nói cho đệ biết mà ”

- Bạch Chu thở dài nói!

“ Ta được người mời tới để đối phó một người, giúp bọn chúng lấy trộm tiền của tên nào đó,nhưng sau lại bị hạ tử lệnh phải bồi tiếp lấy lòng tên kia cơ chứ, ta cứ nghĩ đời ta xong rồi, đang tính.... Thì lại nhận ra người tới, ai mà biết được đó lại là đệ kia chứ ”

A - Long nhíu mày nói!

“ Nếu chỉ lấy trộm thì mấy ả kia cũng có khả năng làm được mà, đâu nhất thiết phải dùng tới tỷ kia chứ ”

- Bạch Chu cười chua chát nói!

“ Đệ còn nhớ cái hôm mà ta và đệ bị treo lên cây đánh đập không ”

A - Long tay xiết chặt, không nói gì chỉ gật đầu, Bạch Chu lại nói tiếp!

“ Hôm đó ta tưởng là đã chết chắc rồi, nào ngờ Triệu Hoài An đi ngang qua, khiến ta thoát khỏi một kiếp, nhưng đổi lại ta phải làm nô tỳ hầu hạ cho hắn ”

A - Long tức giận, răng cắn chặt, xiết tay giọng đầy căm hận nói!

“ Hắn đã làm gì tỷ,hắn có khi nhục tỷ không ”

Bạch Chu cũng bất ngờ về câu hỏi của A - Long liền nhẹ giọng nói!

“ Hắn không làm gì ta cả, hàng ngày bắt ta tu luyện, cho ta ăn vô số đan dược rồi, bắt ta làm hồng bảng câu khách cho Hồng Trần Lâu này ”

- Nghe tới đây đồng tử A - Long co rút lại, nhanh chóng nắm lấy cổ tay của Bạch Chu bắt mạch, hắn ghiến răng nói!

“ Hắn có nói công pháp và đan dược hắn đưa cho tỷ là thứ gì không, tỷ có biết nó là thứ gì không mà tuỳ tiện ăn vô ”

- Bạch Chu nở nụ cười vô cùng chua chát, đưa cánh tay trái deo cái huyết cấm huyền trạc ra cho A - Long xem nàng chua chát nói!

“ Ta biết chứ,hắn muốn biến ta thành đỉnh lô để thái bổ nguyên âm chi khí trong người ta, ta biết là hắn có ý xấu, nhưng ta làm gì có lựa chọn nào cơ chứ, ta vốn là một nô lệ thấp kém, chỉ một ý niệm của hắn, hắn muốn ta trở thành một nữ nhân ai cũng có thể làm chồng, nếu không muốn chết thì ta cũng chỉ biết vâng mệnh mà thôi ”

- Nói xong Bạch Chu ôm lấy cổ A - Long bắt đầu khóc suớt mướt, A - Long tho dài an ủi nàng!

« Hắn hiểu được sự khổ tâm của Nàng, nàng không phải muốn làm gái thanh lâu, mà là nàng đeo Huyết Câm vào rồi, nàng không có sự lựa chọn, thứ đó chỉ dành cho nô lệ, ngươi khác deo lên người nàng không được, mà là nàng phải tự đeo thì mới được!

Một khi đeo vào thì trừ khi chủ nhân của nó đồng ý tháo ra, nếu không thì không thế nào tháo ra được, người đeo vào sẽ phải làm theo mọi yêu cầu của người làm ra, nếu không sẽ bị chiếc vòng sẽ phát nổ,tới lúc đó muốn biến một nữ nhân cao quý trở thành một kỹ nữ dơ bẩn nhất chỉ trong một ý niệm mà thôi »

- Nghĩ tới đây A - Long tức giận vô cùng, cuối cùng hắn làm ra quyết định nói!

“ Chu tỷ, Làm nữ nhân của đệ nhé ”

- Bạch Chu không thể tin vào tai mình hỏi lại!

“ Đệ nói cái gì cơ”

“ Đệ nói, từ nay về sau,tỷ chính là nữ nhân của đệ ”

- Không đợi Bạch Chu nói gì hơn, hắn bế nàng lên dường, Bạch Chu chống cự định tát A - Long một cái, khiến hắn tỉnh lại, nhưng lại bị A - Long nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, kéo nàng lên dường!

- Nàng kêu to nói!

“ Tiểu Long đệ làm gì vậy, ta chỉ xem đệ như đệ đệ của ta thôi,bây giờ không được, đệ không được làm như vậy, ta sẽ hận đệ cả đời ”

A - Long liền khoá đôi môi dang kêu gào lại, bằng chính chiếc miệng của hắn, hai tay điên cuồng xé nát bộ quần áo mỏng như cánh ve trên người nàng xuống

Kết Chương