Trong Bắc thiên Ma vực, Vạn Hư cung ngày xưa, sau khi trải qua một lần tu sửa, đã không còn yêu diễm kiều diễm phong năm đó, nhưng vẫn xa hoa như trước, bạch ngọc làm nền, cung điện trang trí đẹp đẽ quý giá, có thể thấy được Ma tôn yêu thích cùng thưởng thức.

Nghe nói Ma tôn này nguyên bản là thiên giới Long thần, mọi người đều biết, Long tộc thích thứ lấp lánh, nhất là vật hoa lệ phát sáng làm người ta cơ hồ không mở mắt được càng dễ dàng khiến bọn họ vui vẻ. Bởi vậy ngày này, một gã ma tộc có chút thực lực ở Ma Vực, tính đầu nhập vào Vạn Hư cung, cẩn thận hỏi thăm Ma tôn yêu thích xong, cố ý chuẩn bị một đôi minh châu đặt trong rương hoa mỹ, trình lên điện.

Trên đại điện, Ma tôn dung nhan như băng chẳng liếc qua hòm một cái, liền cho người hầu thu hồi, không có chút cảm xúc dao động. Nhưng thật ra nam tử đầu bạc ngồi cạnh y, gặp ma vật này hoảng loạn lén dò xét thần sắc Ma tôn, liền lộ ra tươi cười trấn an.

Ma vật không khỏi nghi hoặc, thầm nghĩ người kia là ai a, cư nhiên công khai ngồi bên Ma tôn, tư thái tùy ý, thần sắc nhàn tản, mà nhóm ma tướng ma tốt cung kính bốn phía, tựa hồ cũng không hề dị nghị.

Chẳng lẽ…… Người này kỳ thật cũng là ma vật rất có địa vị?

Gã bất tri bất giác nhìn chằm chằm nam tử kia hơi lâu, đột nhiên nghe được bên cạnh có tiếng ho khan thanh truyền đến, ma tộc cả kinh, vội quay đầu đi, mới nhìn đến Ma tôn đang lạnh lùng trừng mình.

Tầm mắt kia…… như muốn giết chết gã, ma tộc nháy mắt sợ tới mức ra một thân mồ hôi lạnh.

“Ngươi đang nhìn cái gì?”

Thanh âm hàn băng vang lên, ma tộc vội vàng trả lời:“Không, không nhìn cái gì……”

Ma tôn lạnh lùng nói:“Nếu không nhìn cái gì, sao còn không lui ra ngoài?”

Ma vật sợ tới mức vội vàng khom người lui ra, nghĩ rằng chẳng lẽ mình vô ý đắc tội Ma tôn? Hay là Ma tôn chán ghét có người loạn xem chung quanh trong điện của hắn?

Hao hết tâm tư chuẩn bị một đôi minh châu, tựa hồ cũng không đả động được Ma tôn…… Ma vật lo lắng, nếu không chiếm được vài phần kính trọng của Ma tôn, khi gã vào đây, về sau chẳng có địa vị gì đáng nói sao?

Vì thế đành phải lặng lẽ đi về phía ma thị trong Vạn Hư cung hỏi thăm, Ma tôn đến tột cùng có yêu thích gì? Nếu là mỹ nhân, thủ hạ của mình cũng có vài ma cơ thiên kiều bá mị. Nếu là vật đẹp đẽ quý giá, vậy gã tốt xấu cũng có thể đi chuẩn bị.

Tên ma thị kia thương xót nhìn gã một cái, nói:“Ma tôn không thích sắc đẹp, cũng không thiếu các loại kỳ trân dị bảo, ngươi đừng uổng phí tâm cơ. Y yêu thích sao…… Chỉ cần ngươi lưu lại một thời gian dài, tự nhiên liền hiểu được.”

Ma vật mờ mịt nhìn hắn, thập phần không rõ.

Kỳ thật tất cả ma vật trong Vạn Hư cung đều hiểu được.

Tất cả suy nghĩ, tình cảm, chấp nhất duy nhất của Ma tôn, cũng chỉ có một người kia mà thôi.

Cái khác càng không thể đập vào mắt.