CHƯƠNG 43: SƯ PHỤ

Sáng hôm sau, Diệp Thiếu Dương gửi một tin nhắn cho Trì Sóc: "Trì đội, anh chừng nào đến?"

Trì Sóc nói: "Tôi đang đến sân bay Đế đô, đại khái 1 giờ trưa sẽ đến Tinh Thành, chiều 3 giờ tôi đến đón cậu, có thể gửi địa chỉ cho tôi được không?"

Diệp Thiếu Dương gửi qua một cái định vị, sau đó tiếp tục cùng Mộc tỷ và Tiểu Vĩ leo rank.

Mãi đến chiều 2 giờ rưỡi, Diệp Thiếu Dương mượn cớ có việc, đóng cửa sổ phát sóng trực tiếp lại, thay quần áo chuẩn bị ra cửa.

Cậu tìm kiếm một hồi trong tủ, lục ra một bộ đồ dạng thể thao tương đối khéo léo. Đi gặp sư phụ của Trì đội, không thể mặc quá tùy tiện, nhưng cũng không cần mặc dạng trang phục khoa trương như âu phục.

Quần bò đơn giản kết hợp với áo T-shirt hẳn là ổn.

Diệp Thiếu Dương thay xong, chỉnh lại đầu tóc.

Tần Thụy thấy anh trai sắp ra ngoài, vội vàng chạy tới hỏi: "Anh, anh đi đâu, có cần em đi cùng không?"

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ: "Anh cũng không phải trẻ nhỏ, em không cần mỗi ngày đều phải bồi anh." Anh quay lại nhìn em trai vẫn đang mặc áo ngủ, "À mà, em học đại học cũng cần đến trường, sao mỗi ngày em đều ở nhà vậy?"

Tần Thụy cười nói: "Chương trình học của em rất nhẹ nhàng, đều là học online, cũng có thể không cần đến lớp, ở nhà lên mạng học, mỗi tuần đến một lần, hoàn thành bài tập là ok."

"Vậy em cứ học đi, hôm nay anh phải đi gặp một người, có lẽ không tiện đi cùng em." Diệp Thiếu Dương lấy ở huyền quan thuốc xịt ức chế tin tức tố của Alpha, phun một vòng, sau đó đem miếng dán ngăn ngừa tin tức tố nhét vào túi, xong xuôi quay lại cười với em trai một cái: "Nhìn nè, anh vẫn nhớ mấy chuyện em dặn dò."

Tần Thụy lúc này mới đặt xuống trái tim treo lơ lửng: "Anh, em làm sẵn bữa tối chờ anh về."

Diệp Thiếu Dương phất tay một cái, quay người xuống lầu.

Đi đến cửa tiểu khu, vừa liếc mắt đã thấy chiếc xe màu đen quen thuộc của Trì Sóc, Trì Sóc cũng nhìn thấy cậu, chủ động xuống xe, đi qua mở cửa ghế phụ.

Diệp Thiếu Dương nói cảm ơn, ngồi vào ghế phụ, nhìn qua Trì Sóc: "Trì đội, phiền anh quá. Thực ra tui không định yêu cầu phí cao như vậy, dù sao thì tui cũng không đặt trọng tâm vào tiền bạc..."

Trì Sóc quay sáng, ánh mắt nghiêm túc: "Tôi cũng đã nói, sẽ tranh thủ cho cậu đãi ngộ tốt nhất."

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nói: "Được, chút nữa bái kiến sư phụ, chúng ta hẳn không thể đi tay không?"

Trì Sóc chỉ mấy hộp quà ở phía sau: "Quà tôi đã chuẩn bị đủ, cậu không cần lo lắng."

Diệp Thiếu Dương không tiếp tục xoắn xuýt, thắt chặt dây an toàn, nhìn về phía trước.

Nửa giờ sau, xe đến một khu nhà biệt thự.

Phong cảnh nơi này rất tốt, non xanh nước biếc, trước biệt thự còn có một luống hoa lớn bên cạnh bể nước, rất thích hợp để tu tâm dưỡng tính.

Diệp Thiếu Dương mang theo lòng hiếu kỳ, cùng Trì Sóc đi vào.

Vừa vào sân, liền nghe thấy trong biệt thự vang lên tiếng đàn dương cầm rất êm tai, âm luật trôi chảy không ngừng phát ra. Diệp Thiếu Dương không biết đây là bản nhạc nào, nhưng tiết tấu rất nhanh, thao tác có độ khó cao.

Hai người ăn ý dừng bước, không có trực tiếp bước qua làm phiền.

Một lát sau, tiếng đàn dừng lại, trong phòng vang lên một thanh âm ôn hòa: "Là Ao nhỏ đến sao? Vào đi."

*raw là 小池

Trì Sóc cùng Diệp Thiếu Dương đi vào.

Diệp Thiếu Dương thấy một người đàn ông mặc quần áo ở nhà, chân mang dép lê đang chờ bọn họ. Dáng vẻ tuấn mỹ văn nhã, khí chất xuất chúng, tóc hơi dài, nếu nói hắn là tuyển thủ E-sport, chi bằng nói là nghệ thuật gia sẽ hợp lí hơn.

Trì Sóc đặt quà ở huyền quan, cung kính chào: "Sư phụ."

Minh Thăng khẽ cười, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiếu Dương.

Hắn đối diện với một đôi mắt sáng ngời, trong suốt, không mang theo tí sợ hãi nào, trái lại, dù đến nơi xa lạ, nam sinh vẫn giữ được sự tự tin thẳng thắn. Ngũ quan xinh đẹp, tóc tai đơn giản, hình như là con lai, quần áo thoải mái, ấn tượng đầu tiên để lại cho người khác rất tốt.

Minh Thăng hòa nhã nói: "Đây là streamer mà cậu nói với tôi?"

Diệp Thiếu Dương cười chào hỏi: "Chào ngài, Minh đội, tôi họ Diệp, tên là Diệp Thiếu Dương, ngài gọi tôi tiểu Diệp là được. Tiểu Bạch là tên lúc phát sóng."

Minh Thăng vừa bắt chuyện vừa dẫn người vào trong, sau đó đưa Trì Sóc một cái cần câu và một túi mồi lớn, nói: "Ao nhỏ, cậu đến chỗ hồ lớn câu cá, nếu câu được, tối nay chúng ta hầm canh. Tôi cùng tiểu Diệp nói chuyện riêng chút."

Trì Sóc: "..."

Diệp Thiếu Dương: "..."

Chuyện gì dậy?!

Sắc mặt Trì Sóc cứng lại một chút, không quá yên lòng nhìn Diệp Thiếu Dương.

Minh Thăng khẽ cười thành tiếng: "Yên tâm, người là do cậu mang tới, tôi tự có chừng mực."

Trì Sóc không thể làm gì khác hơn là tiếp nhận cần câu từ tay sư phụ: "Vậy hai người từ từ nói chuyện."

Anh quay người đi, Minh Thăng dẫn theo Diệp Thiếu Dương đến lầu hai.

Nơi này là một gian phòng E-sport rất lớn, đèn trần xanh lam, trên bàn dài hơn 3m bày hai máy vi tính lớn.

Lúc này, máy đang ở trạng thái khởi động.

Minh Thăng đẩy Trì Sóc ra ngoài, là vì muốn cùng mình PK?

Lo lắng nếu Trì Sóc ở đây, hai người PK dù thắng hay thua cũng không qua nổi mắt anh, nên lén lút PK?

Đang chìm trong suy nghĩ, liền thấy Minh Thăng chỉ vào một vị trí: "Ngồi đi."

Diệp Thiếu Dương ngồi xuống, máy tính trước mặt đăng nhập vào một cái tài khoản, ID là [Minh Minh rất bất đắc dĩ], đã unlock sẵn toàn bộ tướng đường giữa. Cậu nhìn thấy một lời mời---

Bạn bè [Minh Minh rất vui vẻ] mời bạn vào trại huấn luyện.

Diệp Thiếu Dương ấn đồng ý, nhẹ giọng nói: "Minh thần, số lượng pháp sư tôi chơi được chưa nhiều lắm."

Minh Thăng vẫn mỉm cười như trước: "Vậy chỉ dùng những tướng cậu đã luyện."

Ván đầu tiên, Diệp Thiếu Dương chọn [Thống trị vực sâu], đây là tướng đầu tiên lấy được No.1 Quốc nội.

Minh Thăng cũng chọn [Thống trị vực sâu].

PK cùng một tướng, mới nhìn ra được năng lực lý giải của một người đối với tướng này. Diệp Thiếu Dương tập trung nhìn màn hình----

Song phương bắt đầu farm, đến cấp 6 có được Ulti, Diệp Thiếu Dương ra tay trước, nhưng mà, Minh Thăng đoán được cậu sẽ ra tay, dùng bóng đen đổi vị trí, tránh thoát Ulti sau đó quay lại trả đòn.

First Blood!

Ván đầu tiên Diệp Thiếu Dương thua, cậu hơi kinh ngạc nhìn về phía Minh Thăng, cựu tuyển thủ Thiên Hoàn, tiền nhiệm đội trưởng, đã 28 tuổi, phản ứng lại có thể nhanh tới vậy?

Diệp Thiếu Dương cấp tốc tỉnh táo lại, bắt đầu ván thứ hai.

Cậu vẫn chọn [Thống trị vực sâu], lần này ra tay rất cẩn thận, địch bất động ta bất động, hai người đều đang nhanh chóng bổ binh, thả kỹ năng rồi lại tránh kỹ năng, đều là những thao tác xử lí nhỏ, mãi đến khi có được trang bị quan trọng, Diệp Thiếu Dương mới đột nhiên động thủ.

Bất quá, lần này để ý rất kỹ, trước tiên thả bóng đen qua lừa mất tốc biến, sau đó tốc biến vào trụ, xoát ký hiệu nhanh chóng, bật Ulti, sau đó dùng cái bóng chạy trốn.

------- từ ngàn dặm chạy tới tập kích rồi tự do tự tại rời đi.

Đây chính là phong cách chơi pháp sư sát thủ của Diệp Thiếu Dương, thẳng thắn dứt khoát.

Minh Thăng nhàn nhạt nói: "Không tệ. Tiếp tục."

Ván thứ ba, Minh Thăng chủ động chọn [Nữ thần Vận Mệnh], Diệp Thiếu Dương cũng chọn [Nữ thần Vận Mệnh].

Bắt đầu không lâu, cậu đã bị một bộ liền chiêu của Minh Thăng miểu sát. Nhưng Diệp Thiếu Dương chính là kiểu người trời sinh không chịu thua, ván thứ tư tiếp tục cố chấp chọn [Nữ thần Vận Mệnh], bạo phát tốc độ tay cường sát đối thủ, tìm về thể diện.

Hai người liên tục đổi 5 vị tướng pháp sư, đều là những tướng Diệp Thiếu Dương đã luyện qua trước mắt. Thống trị vực sâu, Nữ thần Vận Mệnh, Ảo thuật sư, Nữ thần Băng Sương, Nữ thần Liệt Diễm... 1v1 tổng cộng 10 ván, chiến tích cuối cùng 5:5, đánh thành thế hòa.

Diệp Thiếu Dương bội phục nói: "Năng lực và độ nhạy bén của ngài vẫn rất mạnh."

Minh Thăng buông chuột ra, mỉm cười nói: "Đáng tiếc, tốc độ tay không ổn nữa, chỉ đánh được mấy phút hoàn hảo, tuyển thủ chuyên nghiệp đánh một lần vài tiếng, một ván 30 phút cũng có, tôi không thể bảo trì trạng thái lâu như vậy."

Ánh mắt hắn ôn hòa nhìn Diệp Thiếu Dương, đáy mắt hiện lên một tia thưởng thức: "Trì Sóc nói rất nhiều lời hay với tôi, còn nói nhất định phải cho phí ký kết 10 triệu. Mức phí này, là cậu yêu cầu sao?"

Diệp Thiếu Dương: "..."

Tui không phải, tui không có!

Minh Thăng nhìn sắc mặt của cậu, hiểu rõ: "Là Trì Sóc tự chủ trương nhỉ."

Diệp Thiếu Dương ho nhẹ một tiếng, không biết nên nói như nào.

Trì đội mặc dù vì cậu tranh thủ quyền lợi, nhưng cậu cũng không muốn người khác cảm thấy bản thân là người rất để tâm tiền bạc, lòng tham không đáy.

Minh Thăng đột nhiên nói sang chuyện khác: "Cậu lý giải vị trí Mid này như thế nào?"

Biểu cảm của Diệp Thiếu Dương trở nên nghiêm túc, giống như bị giáo viên gọi lên trả bài. Cậu suy nghĩ một chút, mới trả lời: "Ở góc nhìn của tôi, nếu so sánh một nhánh chiến đội với một cơ thể người hoàn chỉnh, hai đường biên sẽ là tứ chi, không còn tứ chi sẽ không thể hành động được; trợ thủ là đôi mắt, không còn đôi mắt sẽ bị mù; JG lại như vũ khí trong tay, đủ sắc bén mới có thể đâm thủng lồng ngực đối phương; cũng có thể là lá chắn, bảo hộ đồng đội.

Diệp Thiếu Dương ngừng chút, nhìn vào mắt Minh Thăng mà nói: "Đường giữa, tựa như xương sống của một người."

Khóe miệng Minh Thăng dần dần xuất hiện một nụ cười.

Xương sống, lần đầu tiên nghe thấy cách hình dung này.

Đường giữa tại sao rất quan trọng?

Bởi vì nó là tuyến đường ngay giữa bản đồ, giống như cột sống người, động một chút, sẽ ảnh hưởng lên toàn bộ thân thể.

Trụ đường giữa là chiến địa gay gắt nhất.

Một khi mất đi trụ ngoài đường giữa, vậy sẽ tạo thành phản ứng dây chuyền------ mất đi tầm nhìn, mất quyền khống chế rừng, mất Rồng lớn, Rồng nhỏ, sẽ bị đối thủ lăn cầu tuyết không ngừng.

Cho nên trong thi đấu, vạn bất đắc dĩ thả rơi hai đường biên, cũng phải tử thủ bằng được đường giữa. Thực tế, cái mà cả đội trông coi không phải là đường giữa, mà là quyền khống chế rừng, tầm nhìn, và cả Rồng lớn, Rồng nhỏ.

Một tuyển thủ đường giữa đủ ưu tú, không chỉ có biết giết người và trợ giúp, còn phải kháng trụ được áp lực.

Minh Thăng lúc đầu cho rằng Diệp Thiếu Dương cũng sẽ từa tựa Trì Sóc, là dạng tuyển thủ sắc bén, chơi tốt pháp sư sát thủ, có thể liên động với Trì Sóc. Nhưng sau khi tự mình tiếp xúc, hắn phát hiện---- Tiểu Bạch tỉnh táo hơn nhiều so với tưởng tượng của chính mình.

Bất luận là thời điểm PK ẩn nhẫn tìm cơ hội, quyết đoán ám sát, hay là lý giải với trò chơi, là một người có cái nhìn đại cục xuất sắc. Khó trách Trì Sóc có vài phần kính trọng với cậu ấy.

Minh Thăng hỏi tiếp: "Nếu đội cần cậu làm công cụ hình người, giấu đi hào quang, buộc phải chọn loại tướng mình không yêu thích, cậu có đồng ý không?"

Diệp Thiếu Dương rất dứt khoát gật đầu: "Đương nhiên. Tôi thích chơi pháp sư sát thủ, nhưng tôi cũng biết, đó không phải là con đường duy nhất để thắng trận đấu. Tuyển thủ chuyên nghiệp, mục tiêu không phải là đánh thắng trận đấu sao? Chỉ cần có thể thắng, chọn tướng nào mà không được."

Minh Thăng khẽ thở dài: "Không sai, Trì Sóc thích nhất là [Huyết y thích khách], thế nhưng, đã 3 năm cậu ấy không đụng tới vị tướng này trên sàn thi đấu, cậu ấy hy sinh vì chiến đội rất nhiều." Minh Thăng nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, ánh mắt vẫn ôn hòa như cũ: "Cậu có thể bảo vệ được Trì Sóc, để cậu ấy đánh ra đẳng cấp JG C của chính mình không?"

Diệp Thiếu Dương thản nhiên nói: "Có thể."

"... Rất tự tin." Minh Thăng đứng lên, đem một phần hợp đồng đưa cho Diệp Thiếu Dương xem: "Tôi rất thích tuyển thủ có lòng tự tin. Đây là hợp đồng ký kết với người mới của Thiên Hoàn, cậu có thể xem một chút."

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nhận lấy, tỉ mỉ lật xem.

Minh Thăng nói: "Chi tiết có lẽ còn sửa chữa thêm. Phí ký kết bình thường đối với người mới từ 1 triệu đến khoảng 3 triệu, nhưng Trì Sóc rất coi trọng cậu, tôi hôm nay gặp trực tiếp, cũng cảm thấy thiên phú và năng lực của cậu rất xuất sắc, thực tế có thể cùng tôi đối tuyến đạt kết quả 5: 5 này không nhiều, ký 3 triệu đúng là có chút không trọng dụng nhân tài."

Diệp Thiếu Dương phát hiện, cột phí ký kết điền: 5 triệu.

Minh Thăng giải thích: "5 triệu là phí trả một lần, 5 triệu còn lại sẽ để dạng phần thưởng, sau khi lấy được Quán quân ở Quốc nội sẽ phát."

Diệp Thiếu Dương rất nhanh hiểu được ý tứ.

Ký một lần 10 triệu, câu lạc bộ rất khó phê duyệt, dù sao thân phận người mới không có kinh nghiệm thi đấu, 5 triệu đã là nhìn sắc mặt của Trì Sóc mà đáp ứng, Minh Thăng còn phải tự thân lên tiếng luận bàn.

5 triệu còn lại, lấy được Quán quân lại trao------- xem như là 10 triệu chia đôi trả hai lần.

Nếu cậu không lấy được Quán quân, xác thực không xứng với mức phí tám con số, dù sao ở Quốc nội có rất nhiều tuyển thủ ở đội Quán quân cũng chỉ có mức phi khoảng 10 triệu.

Nếu cậu có lòng tin lấy được Quán quân, 10 triệu chia làm hai lần, cũng không có vấn đề gì đi?

Minh Thăng cười cười nói: "Không trả trong một lần cũng không phải là tôi hẹp hòi. Mà là câu lạc bộ này không phải mình tôi là cổ đông, còn có những người không hiểu gì thi đấu, chỉ phụ trách đầu tư, rất khó thuyết phục bọn họ đồng ý mức phí 10 triệu cho một người mới không có thành tích. Chia hai như vậy, là phương thức tốt nhất tôi có thể tính đến, hy vọng cậu thông cảm."

Hắn nhẹ nhàng vỗ vai Diệp Thiếu Dương: "Tôi tin cậu gia nhập Thiên Hoàn có thể lấy được Quán quân mùa tới."

Diệp Thiếu Dương dùng sức gật đầu: "Tôi có thể tiếp thu phương thức này." Phí ký kết này vốn đã vượt qua mong đợi của cậu.

Minh Thăng nói: "Tôi sẽ đàm phán thêm một điều kiện, nếu đánh tới Quốc tế, lấy được chức vô địch thì tiền thưởng đó toàn bộ để cho các cậu."

Diệp Thiếu Dương: "..."

Toàn bộ tiền thưởng vô địch Thế giới sẽ để cho tuyển thủ, vậy cũng là rất chịu chi rồi! Thiên Hoàn hẳn cũng không thiếu tiền, bọn họ chỉ tiếc nuối cúp vô địch từng gặp qua đường lần đó.

Diệp Thiếu Dương cầm phần hợp đồng trong tay, nghiêm túc nói: "Cám ơn phần đãi ngộ của ngài và Trì đội. Tôi chỉ có thể trả lời bằng thành tích."

Nói thêm nữa cũng chả có gì chân thật.

Thiên Hoàn hậu đãi với cậu, cậu sẽ tận lực với câu lạc bộ, cũng là tận lực cố gắng vì giấc mơ của chính mình.

Minh Thăng mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt Diệp Thiếu Dương, chủ động đưa tay ra: "Hoan nghênh gia nhập Thiên Hoàn."

CHƯƠNG 44: TIỀN THƯỞNG QUÁN QUÂN

Thời điểm Trì Sóc mang cá trở về biệt thự đã thấy Minh Thăng và Diệp Thiếu Dương đang tán gẫu ở phòng khách, Trì Sóc liếc mắt tới phần hợp đồng trong tay Diệp Thiếu Dương, quay lại nhìn Minh Thăng hỏi: "Sư phụ, đây là quyết định cuối cùng?"

Minh Thăng mỉm cười, nói: "Ừm, để tôi nói với dì chuẩn bị cơm tối, các cậu ở lại ăn đi." Hắn tiếp nhận thùng đựng từ tay Trì Sóc, nhìn thấy con cá đang nhảy nhót tưng bừng bên trong: "Thật sự câu được cá?"

Trì Sóc nói: "Chỉ được một con."

Minh Thăng ý vị thâm trường nói: "Vừa mập vừa lớn, một con là đủ."

Diệp Thiếu Dương sao lại cảm thấy, Minh đội đang ám chỉ chính minh là con cá lớn bị Trì Sóc câu về Thiên Hoàn?

Chờ Minh đội đi khỏi, Trì Sóc mới nói với Diệp Thiếu Dương: "Ra ngoài dạo chút."

Diệp Thiếu Dương cùng Trì Sóc đi tới bên hồ.

Tinh Thành đang ở đầu thu, nhiệt độ vẫn còn nóng. Mà hồ này có diện tích lớn, nước trong vắt, bên hồ có cây xanh tỏa bóng, gió nhẹ thoảng qua, mang đến một cảm giác mát mẻ.

Lúc chạng vạng, ở đây tản bộ rất thú vị.

Diệp Thiếu Dương vừa hít thở không khí trong lành bên hồ, vừa cùng Trì Sóc sóng vai đi về phía trước.

Khu biệt thự rất thanh tịnh, xung quanh không một bóng người. Hai người đi được một đoạn, Trì Sóc mới lên tiếng hỏi: "Sư phụ cho cậu điều kiện như thế nào?"

Diệp Thiếu Dương đưa hợp đồng qua.

Trì Sóc cấp tốc lật: "5 triệu trả một lần, 5 triệu còn lại dùng làm tiền thưởng chức vô địch ở Quốc nội, không hạn định thời gian." Anh trầm mặc hai giây, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương: "Cậu có thể tiếp thu?"

Diệp Thiếu Dương cười nói: "Có thể, dù sao tui không có thành tích thi đấu, chỉ là một người mới. Câu lạc bộ cũng không định làm từ thiện, ký kết 5 triệu một người mới, đã là quá nhiều."

Trì Sóc nói: "Năm đó lúc tôi còn là người mới, phí ký kết là 3 triệu, nhưng giá trị bản thân của tuyển thủ sẽ tăng theo thành tích. Biện pháp này nhìn qua giống như yêu cầu bị trả lại, nhưng là hắn đánh giá cao tiềm lực của cậu, mới có hợp đồng này."

Diệp Thiếu Dương gật đầu: "Tui hiểu."

Trì Sóc dừng bước, thấp giọng nói: "Phí ký kết chỉ là một phần, thu nhập về sau của cậu vẫn khá nhiều. Phí quảng cáo các kiểu, còn có tiền thưởng thi đấu."

Diệp Thiếu Dương hiếu kỳ nói: "Mọi người sẽ chia đều các khoản tiền sao?"

Trì Sóc gật đầu: "Ừm, để tránh phân bì rạn nứt giữa đồng đội, tất cả đội viên chủ lực tuy rằng phí ký kết không giống nhau, nhưng tỷ lệ phân chia sẽ đều nhau."

Anh dừng một chút, nói rằng: "Tỷ như, mùa giải S6, chúng tôi lấy được Quán quân Quốc nội, tiền thưởng là 10 triệu, còn có tiền tiêu thụ skin FMVP, đây mới là món lớn nhất."

Diệp Thiếu Dương hiểu rõ: "Tui thấy chung kết tổng S6 lúc đó FMVP là [Huyết y thích khách], Penta Kill trở mình?"

Trì Sóc nói: "Đúng, sau đó [Chiến Thần] khu vực Hoa Quốc chế tác skin giới hạn [Huyết y thích khách] cho FMVP, tiêu thụ ở Quốc nội trong vòng một tháng đạt 150 triệu. Mức cam kết phân chia cho chiến đội là 15%, cho nên lúc đó ngoại trừ 10 triệu tiền thưởng, còn có 22.5 triệu tiền tiêu thụ skin, chiến đội chia một phần cho đội viên, mỗi người được khoảng 5 triệu."

Diệp Thiếu Dương: "......"

Chia một phần tiền tiêu thụ skin, đó mới là phần thưởng lớn nhất.

Loại MOBA game này, kỹ năng tướng và các dữ liệu cơ bản sẽ không đổi, chỉ có skin khác biệt, phần lớn người chơi sẽ mua skin cho tướng mình yêu thích. Người chơi dư tiền thì dù không chơi tướng đó vẫn sẽ sưu tập skin.

Diệp Thiếu Dương kiếp trước là đội trưởng chiến đội GD, tiền thưởng Vô địch thế giới cũng bao hàm tiền tiêu thụ skin, nhưng chiến đội cũng không có hào phóng chia toàn bộ cho tuyển thủ. Lúc đó cam kết là chia 7 phần, nhưng đáng tiếc, bọn họ không có lấy được Quán quân.

Diệp Thiếu Dương đang chìm trong hồi ức, chỉ thấy Trì Sóc mở ra điều khoản liên quan tới chức Vô địch Thế giới, nói: "Nếu lấy được chức Vô địch, tiền thưởng đó, câu lạc bộ sẽ chia hết cho đội viên chủ lực. Thực ra đây hẳn là điều khoản quan trọng nhất."

Sắc mặt Diệp Thiếu Dương phức tạp, nói: "Skin giới hạn Vô địch Thế giới sẽ tiêu thụ toàn cầu, hẳn sẽ cao hơn rất nhiều [Huyết y thích khác] năm đó ở Hoa Quốc."

Huyết y thích khách, một skin tiêu thụ 150 triệu.

Như vậy, đội hình ở ván đấu quyết định bao gồm cả đường trên, đi rừng, đường giữa, xạ thủ và trợ thủ, 5 vị tướng, sẽ có mức tiêu thụ skin giới hạn là bao nhiêu?

Có khả năng là con số rất đáng sợ.

So sánh một chút, phí ký kết chỉ là cơn mưa nhỏ.

Minh Thăng không hổ là đội trưởng tiền nhiệm, cân nhắc các phương diện lâu dài hơn Trì Sóc.

Phí ký kết 10 triệu cho một người mới? Cổ đông câu lạc bộ chắc chắn không đồng ý, tại sao một người mới lại có thể một hơi lấy 10 triệu?

Nhưng đổi thành "lấy được Quán quân sẽ phân phát", các cổ đông có thể bị thuyết phục, vì bọn họ sẽ nghĩ, Diệp Thiếu Dương gia nhập thì chắc gì lấy được Quán quân, đồng ý cũng chả mất miếng thịt nào.

Nếu thật sự lấy được thì sao? Vậy cũng không thiệt thòi, mớ quảng cáo thu được sau chức Vô địch Thế giới, đầu tư cuồn cuộn từ bên ngoài, sẽ kiếm lại được vô kể, còn có thể lưu được cái danh đối xử không tệ với tuyển thủ.

Trì Sóc nhìn biểu cảm phức tạp của Diệp Thiếu Dương, từ tốn nói: "Sư phụ đề ra điều kiện này tôi cũng không ngờ tới. Có lẽ thật sự tán thưởng năng lực của cậu, cũng có lòng tin sẽ lấy được Quán quân."

Diệp Thiếu Dương quay đầu lại hỏi: "Trì đội có từng tính qua không? Nếu thật sự lấy được Vô địch Thế giới, tổng thể thu nhập có thể là bao nhiêu?"

Trì Sóc nói: "Có thể vượt qua trăm triệu."

Diệp Thiếu Dương nhìn về phía xa xa mặt hồ, nụ cười xán lạn: "Vậy chúng ta không phải là trong nháy mắt biến thành thổ hào sao?"

Trì Sóc thuận theo ánh mắt của cậu, nói: "Không lấy được Quán quân thì hết thảy đều là nói suông. Nếu lấy được Quán quân, thì đây cũng là thù lao xứng đáng của chúng ta."

Một đợt gió thổi qua, làm rối loạn tóc của Diệp Thiếu Dương, cũng làm cậu tỉnh táo vài phần.

Phần hợp đồng này, nhìn bên ngoài cậu chỉ lấy được 5 triệu ngay lập tức, nhưng lại có vô hạn khả năng phát triển------ cần cậu đủ mạnh, lấy được Vô địch Thế giới, sẽ không bạc đãi cậu. Nếu có thể ôm được cúp Vô địch về, thu nhập của bọn họ có thể sẽ xoát mới kỷ lục hằng năm.

Kiểu khen thưởng này thực ra là một loại khích lệ.

Tiền nhiều tiền ít, Diệp Thiếu Dương không quan tâm.

Hoàn thành được giấc mơ Vô địch Thế giới, làm không công cũng được.

Chỉ là phần hợp đồng này làm cậu cảm nhận được thành ý của Thiên Hoàn, cũng như khát vọng của họ với chức Vô địch. Câu lạc bộ không cần một phân tiền thưởng, điều kiện đủ quyết đoán hấp dẫn.

Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn Trì Sóc, hỏi: "Tui có chút ngạc nhiên, năm đó vì sao Minh đội giải nghệ? Hôm nay PK, tốc độ tay của hắn rất nhanh, nhiều nhất tui chỉ đánh thành thế hòa được thôi."

Trì Sóc lắc đầu, nói: "Không phải trạng thái trượt, là trở về kế nghiệp."

Diệp Thiếu Dương: "..."

Trì Sóc giải thích: "Sư phụ không nhất định chỉ có thể theo con đường này. Vừa nãy cậu cũng đã nghe tiếng đàn? Xuất thân từ gia tộc kinh thương, hắn thật ra là người thừa kế của công ty âm nhạc lớn nhất Quốc nội. Năm đó cược với cha, lấy không được Quán quân sẽ về kế nghiệp, S6 chúng ta không lấy được thật, hắn chỉ có thể giải nghệ. Lúc đó sư phụ đang ở trạng thái đỉnh cao, đột nhiên giải nghệ, tôi tiếp nhận vị trí này cũng rất vội vàng."

Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Cho nên, hắn sau đó mua cổ phần, trở thành cổ đông của Thiên Hoàn."

Trì Sóc gật đầu: "Phía sau câu lạc bộ Thiên Hoàn là tập đoàn Thiên Hoàn, sư phụ đầu tư, trong tay có 30% cổ phần. Hắn không buông bỏ được chiến đội, cũng từng nói qua, năm đó đem mớ hỗn loạn vứt cho tôi, là có lỗi với tôi."

Vậy nên khí chất của Minh Thăng khác hẳn với những tuyển thủ khác.

Ưu đãi mà Diệp Thiếu Dương nhận được hẳn là bởi vì hổ thẹn với đồ đệ Trì Sóc, nên đối với người mà đồ đệ mang đến, hắn không làm khó dễ mà còn cấp cho điều kiện tốt hơn.

Trì Sóc ôn hòa nhìn Diệp Thiếu Dương: "Phần hợp đồng này mới là bản mẫu cho cậu xem trước, cụ thể còn phải thương lượng lại. Hơn nữa, một khi thông qua cách phân phối tiền thưởng này, tất cả đội viên đều phải ký lại hợp đồng. Lúc đó, tôi sẽ để luật sư thảo luận với cậu trước."

Diệp Thiếu Dương cười nói: "Không thành vấn đề."

Cậu dừng một chút, hỏi: "Khúc Giang có đồng ý chuyển qua SP không?"

Trì Sóc nói: "Huấn luyện viên Lâm đích thân nói với Khúc Giang, tôi về tới nơi cũng sẽ nói chuyện riêng với hắn. Vì giành lấy tư cách thi đấu quý sau, tôi đồng ý làm công cụ hình người đi rừng, tôi nghĩ Khúc Giang cũng sẽ đồng ý thay đổi vì chiến đội. Hắn thường tổ đội đánh đôi với Sao nhỏ ở vị trí SP, đổi qua hẳn cũng không khó."

Diệp Thiếu Dương yên tâm: "Tốt nhất là vậy. Tui không hy vọng vừa gia nhập chiến đội đã mâu thuẫn với lão tướng."

Trì Sóc nói: "Sẽ không, tính cách của Khúc Giang rất tốt, dễ thích nghi. Ngược lại là người hâm mộ có khả năng sẽ phát ngôn không dễ nghe, anti- fan của Thiên Hoàn rất đông, chúng tôi đã bị mắng ba năm. Lúc đó cậu đừng xem mấy cái bình luận ác ý."

Diệp Thiếu Dương gật đầu cười, nghĩ thầm kiếp trước tui bị mắng tận 4 năm, đã sớm quen thuộc.

Trì Sóc hỏi: "Khi nào thuận tiện đến báo danh?"

Diệp Thiếu Dương nói: "Khi nào cũng được, xem mọi người an bài."

Trì Sóc nói: "Vậy tôi về nói với bên hậu cần thu xếp ký túc xá?"

Diệp Thiếu Dương quan tâm hỏi: "Ký túc xá phân chia như thế nào?"

Trì Sóc nói: "Phần lớn là hai phòng ngủ một phòng khách, phòng 80 mét vuông, có phòng khách, phòng ăn, nhà bếp, phòng tắm dùng chung. Hai phòng ngủ là độc lập, không quấy rầy lẫn nhau." Anh nhìn Diệp Thiếu Dương: "Cậu có thể ở cùng phòng với tôi không?"

Diệp Thiếu Dương sửng sốt, nghi hoặc nhìn qua: "Trì đội không có bạn cùng phòng?"

Trì Sóc nói: "Bạn cùng phòng của tôi là lão Nhiếp, năm nay giải nghệ, qua mấy ngày nữa sẽ thu xếp hành lí rời đi. Dù sao cậu cũng là đội viên mới, có thể chưa quen thuộc hoàn cảnh. Ở cùng phòng với tôi có chuyện gì có thể hỏi tôi."

Anh nghĩ, hai Alpha ở cùng một chỗ cũng đâu có sao. Hơn nữa mùa sau đẩy chiến thuật liên động Mid- Rừng, JG ở cùng Mid hằng ngày có thể nuôi dưỡng ăn ý hiểu ngầm, chuyện này không phải là đương nhiên sao?

Diệp Thiếu Dương cũng không nghĩ gì nhiều, vui vẻ đồng ý: "Tui sao cũng được. Chung phòng với Trì đội dĩ nhiên càng tốt, dù sao tui cũng khá quen thuộc với anh."

Cậu nhớ tới bé mèo Ragdoll, nói: "À mà tui còn bé mèo Ragdoll, có thành viên nào dị ứng lông mèo hay sợ mèo không? Trì đội giúp tui hỏi thăm trước, để lúc đó tui còn biết mà nhốt riêng tiểu Bạch, cũng không thể để nó ảnh hưởng đến người khác."

Tuy rằng mèo là loài động vật rất đáng yêu, nhưng có người thực sự sợ, hoặc dị ứng lông. Diệp Thiếu Dương đến Thiên Hoàn, đương nhiên phải mang tiểu Bạch theo, nhưng cậu không hy vọng tiểu Bạch mang lại phiền phức cho người khác.

Trì Sóc đối diện với đôi mắt cậu, nhớ tới bé mèo nhỏ đáng yêu trên livestream, cười nhẹ nói: "Trở về tôi sẽ hỏi thăm rồi trả lời cậu. Nhưng mà tôi không dị ứng mèo, cậu có thể để trong phòng ký túc xá của chúng ta. Diện tích đủ lớn cho nó hoạt động."

Diệp Thiếu Dương thở phào: "Vậy tui về thu thập hành lí, chờ Trì đội thông báo."

Trì Sóc gật đầu nói: "Ừm, tôi sẽ thúc giục bọn họ nhanh chóng hoàn tất hồ sơ. Mà triệu tập các cổ đông cần thời gian, tài vụ pháp vụ các kiểu đều phải cẩn thận làm việc, cho nên nhanh nhất cũng cần hai tuần, cậu mới có thể tới báo danh."

Anh đưa tay ra, đáy mắt ấm áp: "Thiếu Dương, cám ơn cậu đã nguyện ý gia nhập Thiên Hoàn."

Diệp Thiếu Dương bắt tay, nghiêm túc nói: "Cũng cám ơn Thiên Hoàn đã chọn tui."

Hai người nhìn nhau cười.

Tuyển thủ và chiến đội, xưa nay đều là lựa chọn lẫn nhau.

Việc ký kết chiến đội cần cân nhắc kỹ lưỡng, hào môn chiến đội càng vất vả hơn, có lẽ tiếp theo vẫn sẽ còn chiến đội lớn khác vươn cành ô-liu, nhưng Diệp Thiếu Dương sẽ không hối hận với lựa chọn của mình.

Trì đội đối xử với cậu, thật sự rất coi trọng và chân thành.

Tiền nhiệm đội trưởng Minh Thăng mở ra tiền lệ chưa từng có.

Chiến đội Thiên Hoàn vẫn luôn nỗ lực leo lên bảo tọa Vô địch Thế giới, một đời lại một đời đội viên đều nỗ lực vì mục tiêu này. Vừa hay cũng trùng khớp với giấc mộng dang dở của Diệp Thiếu Dương.

Mùa giải sau, liên động Mid- Rừng của Thiên Hoàn sẽ sắc bén hơn.

Và không chỉ là liên động giữa Mid và JG.

Bộ dạng mới của Thiên Hoàn, sẽ càng phong phú, chiến thuật toàn diện hơn, thực lực cũng sẽ nâng lên.

Quán quân Quốc nội chỉ là bước đầu------ Quán quân Thế giới mới là mục tiêu chính.

---------------------

Tác giả có lời muốn nói:

1. Tiền thưởng Vô địch Thế giới của Vương Giả Vinh Diệu là 50 triệu nhân dân tệ, rất nhiều skin giới hạn tiêu thụ vượt qua trăm triệu ở nội địa.

2. Tiền thưởng giải đấu Quốc tế của LOL khoảng 12 triệu nhân dân tệ, cộng với phân chia mức tiêu thụ skin Quán quân toàn cầu.

3. Thực sự có chiến đội phân phát toàn bộ tiền thưởng cho đội viên. Câu lạc bộ cũng không kiếm tiền dựa vào tiền thưởng, còn có rất nhiều quảng cáo và tài trợ.