Sau bữa, Đằng Niệm nhận nhiệm vụ đi rửa bát, để hai anh em Cao gia tiếp khách. Dọn dẹp xong mọi thứ, Đằng Niệm lấy bánh ngọt từ trong tủ lạnh ra, đem đến phòng khách.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, mở ra hộp giấy được thiết kế bọc gói tinh xảo, bên trong có một chiếc bánh ngọt hình vuông, bên ngoài phủ chocolate

“Oa, thật đẹp”. Cao Đình thở dài. “Quả nhiên là mắt nhìn của Đằng đại ca”.

Đằng Niệm cười cười. “Có cần thắp nến không?”

“Đương nhiên cần!” Đại bộ phận nam nhân trả lời, bọn họ là muốn nhìn bộ dáng Cao Phi khi thổi nến.

“Vẫn là thôi đi, phá hư mỹ cảm”. Nhóm nữ nhân luyến tiếc tạo hình của chiếc bánh bị phá hỏng.

“Được rồi, tôn trọng ý kiến phái đẹp”. Cao Phi nói, tiếp nhận dao cắt bánh Đằng Niệm đưa qua, nhẹ nhàng lại trịnh trọng nói. “Cảm ơn”.

“Xin nhận”. Đằng Niệm hiểu ý hắn, cười cười.

Mọi người ầm ĩ, hô hào bị điện phóng không chịu được. Cao Phi cười không nói, cắt bánh ngọt đem chia mỗi người một phần.

“Oa, vị ngon quá!” Bà xã Lâm Húc tán thưởng. “Café với…. chocolate?”

“Ừ, thật sự là không tồi”. Nhóm nam nhân ít khi đụng tới đồ ngọt cũng liên tiếp gật đầu. “Đằng Niệm mua sao? Ở đâu vậy?”

Lần này Cao Đình không tham gia với đám đông, chỉ lẳng lặng nhấm nháp bánh ngọt. Café với chocolate? Ha ha, thực mệt Đằng đại ca nghĩ ra.

Đêm khuya, mọi người cũng đã giải tán, Cao Đình mệt không chịu được, sớm đã tắm rửa rồi đi ngủ.

Cao Phi cùng Đằng Niệm ngâm mình trong bồn tắm, để nước nóng giúp thư giãn gân cốt. Kỳ thật có thể ở bên ngoài bao tiệc rượu mời cơm, nhưng hai người đều nghĩ, nếu đã là bạn của Cao Phi thì đến nhà làm khách cũng không có vấn đề gì. Tuy rằng mệt một chút, nhưng mọi người đều được vui vẻ thoải mái. “Hey”, Đằng Niệm dùng chân đá đá người đối diện. “Về vấn đề Lý Hải Đông nói lúc ăn cơm….”

“Ân?” Ngửi được mùi nguy hiểm, Cao Phi vẫn nhắm mắt giả bộ trấn tĩnh.

“Em cho anh thời gian chuẩn bị, vậy cũng là đủ rồi đi”. Đằng Niệm nói.

“…… Nào có ai trực tiếp như vậy?” Cao Phi trợn mắt, nhìn nam nhân đang đè lại gần. Đằng Niệm tuy gầy, nhưng một chút cũng không yếu….

“Trực tiếp một chút cũng đâu có gì không tốt”. Đằng Niệm gợi lên ý cười, hai tay chống ở hai bên sườn bồn tắm, chăm chú nhìn Cao Phi. “Em muốn anh”.

Không thể phủ nhận, Cao Phi tuy rằng có kháng cự theo bản năng, nhưng thân thể lại không tự giác mà hưởng ứng theo Đằng Niệm.

“Hôm nay? Anh là người mừng sinh nhật….”

“Vậy không phải càng có ý nghĩa sao?” Đằng Niệm thoải mái nói. “Huống hồ –”

“Ách….”

“Nói rõ cho anh biết, bạn gái cũ của anh hướng em thị uy cùng khiêu khích, trong lòng em rất đố kỵ, chính là nhịn đến bây giờ còn chưa phát tiết đâu”.

“Lấy cớ”. Cao Phi lên án.

“A?” Đằng Niệm chớp chớp mắt. “Bị vạch trần…. Bất quá em thực sự ghen tị…. tuy rằng chuyện này không liên quan….  Nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm nguyện của em hôm nay phải ăn sạch anh nha – trước khi anh cắt bánh em đã ước rồi đó”.

“Là sinh nhật của anh”. Cao Phi giật nhẹ khoé miệng.

“Của anh”. Đằng Niệm quyết định không cần đấu võ mồm với nam nhân giỏi thương lượng này nữa, trực tiếp đem môi áp đến. “Không phải cũng là của em sao….”