Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà

....

Từ Kiều Sinh nhận ra mình đã nói một câu ngu ngốc, lúng túng sờ sờ mặt: "Cái này, hai người cứ nói chuyện, em đi xem bọn họ chơi cái gì." Hiệu quả cách âm trong toilet rất tốt, Nhan Khê hẳn là không nghe những gì hắn vừa nói chứ?

"Các anh chơi trò gì vậy?" Nhan Khê có chút hứng thú hỏi, "Tôi có thể đi xem không?"

"Đương nhiên có thể a." Từ Kiều Sinh vội vàng đáp ứng, quay đầu thấy Nguyên Dịch trầm mặt không nói lời nào, hận không thể cho mình một cái tát, hắn đây không phải là đồng đội heo sao?

Vốn là một nam một nữ, hắn lăn xào thành bộ dáng gì, hắn đang làm cái gì vậy?

Nghĩ đến đây hắn có chút chột dạ, quay đầu không dám nhìn Nguyên Dịch, mang Nhan Khê vào phòng trò chơi. Nguyên Dịch do dự một chút, cũng đi theo vào.

Đẩy cửa ra, trong phòng khói lượn lờ, Từ Kiều Sinh vào cửa đá vào ghế Dương Dục, "Dập thuốc, mở cửa sổ tản mùi hôi, không thể để phụ nữ ngửi mùi thuốc, là trách nhiệm của đàn ông, có biết hay không?"

Dương Dục bị đá ghế đang muốn nói Từ Kiều Sinh phát điên cái gì, quay đầu thấy Nhan Khê đứng ở cửa, vội vàng bóp điếu thuốc vào gạt tàn, đứng dậy mở cửa sổ, đưa tay vẫy vẫy trong phòng, hy vọng có thể gia tăng tốc độ lưu thông của không khí.

"Các anh cũng chơi trò chơi này?" Nhan Khê đi tới trước máy tính của Dương Dục, cảm thấy ID trò chơi này có chút quen mắt, lại nhìn khu dịch vụ của trò chơi, không phải là trò chơi gần đây cô chơi sao, "Thật trùng hợp, tôi cũng chơi ở khu này, có máy tính trống không, chúng ta cùng nhau xuống phó bản."

"Chị... Đại Hà, cô muốn xuống phó bản gì, chúng tôi đều có thể dẫn cô đi." Từ Kiều Sinh mở một cái máy tính trống bên cạnh ra, "Không nghĩ tới cô cũng chơi ở khu dịch vụ này, đây đều là duyên phận nha."

"Cô chơi nhân vật chiến đấu, hay là dược sư?"

"Dược sư." Nhan Khê phát hiện trên máy tính này có cài đặt máy khách chơi game, xem ra là Nguyên Dịch cố ý chuẩn bị cho mấy người bạn, bằng không nhà ai lại cố ý để trống phòng chơi game, còn bày mấy cái máy tính ở bên trong.

"Dược sư, tốt, chúng ta vừa vặn thiếu một dược sư trói định, sau này vào phó bản cũng không cần đi tìm dược sư vào tổ." Từ Kiều Sinh đã hoàn toàn nghiện trò chơi, nhiệt tình giới thiệu tên tài khoản trò chơi của mình với Nhan Khê, để Nhan Khê sau khi online liền thêm bạn tốt với hắn, đã sớm quên mất anh họ của mình đứng ở phía sau hắn.

Nhan Khê vừa đăng nhập vào trò chơi, vừa nghĩ, đầu óc Từ Kiều Sinh không tốt, lại thích chơi game, giới giải trí rốt cuộc sống như thế nào vậy?

Cưỡi trên con thần thú phượng hoàng bảy màu của mình, Nhan Khê một đường chạy tới cửa thương hội: "Tôi đến thương hội rồi, các anh mau tới đây."

Mấy người bọn họ chạy đến cửa thương hội, Trương Vọng thuận miệng hỏi một câu: "Đại Hà, thương hội có quá nhiều người, acc của cô tên là gì?"

"Khê Thủy Khúc."

/Chậc, dịch ra là dòng nước cong cong, mình cũng chả biết chuyển thành chữ hán thế nào cho đúng, Khê Thủy là dòng nước, Khúc là khúc khuỷu, cong cong, nếu có tên hay hơn mời các bạn chỉ giúp/

"Cái gì?" Trương Vọng cho rằng tai mình có vấn đề.

"Khê Thủy Khúc." Nhan Khê cười tủm tỉm quay đầu lại, đối mặt với bốn gương mặt khiếp sợ, nụ cười càng ngày càng ôn nhu, "Chính là người các anh đang nghĩ tới."

"Ôi chao, gϊếŧ tôi đi" Từ Kiều Sinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên khỏi ghế, "Toàn server nổi tiếng yêu nhân dược sư bạo lực..." Âm lượng từng chút một giảm xuống, "Thì ra không phải là yêu nhân sao?"

Không thể oán hắn làm ầm ĩ, thật sự là người chơi gọi là "Khê Thủy Khúc" này thật sự quá chiêu hận, thân là dược sư còn bạo lực hơn cả các nhân vật khác, trang bị tất cả đều là phẩm cấp hiếm có, gặp phải cừu gia sẽ đuổi gϊếŧ khắp thế giới, ở trong server phi thường nổi danh, là người bạo lực ai cũng biết.

"Cái gì mà yêu nhân?" Nguyên Dịch cảm thấy tính từ này không dễ nghe lắm, nhíu mày, "Kiều Sinh, nói chuyện cho tốt."

Tâm tình Từ Kiều Sinh thập phần phức tạp, biểu tình của hắn vi diệu nhìn Nguyên Dịch, anh họ không chơi trò chơi, không biết acc Khê Thủy Khúc có bao nhiêu hung tàn. Lại nhìn bộ dáng lông mày liễu, mảnh khảnh như gió xuân của Nhan Khê, hắn cứng rắn nặn ra một nụ cười, "Nhất thời lỡ miệng."

Mấy người vốn còn thề son sắt muốn dẫn Nhan Khê xuống bản, trong hơn một giờ sau, mặt đều bị đánh sưng lên, nếu không phải có Nhan Khê ở đây, bọn họ thiếu chút nữa bị diệt trong phó bản.

"Phó bản này mới được phát hành ra, thời gian chơi game của các anh ít, có chút luống cuống tay chân là chuyện bình thường." Rời khỏi phó bản, Nhan Khê còn có tinh lực an ủi lòng tự trọng đáng thương của mấy vị công tử ca này, "Ba giờ chiều núi thần thú sẽ có bạo quái, tôi dẫn các anh đi cướp."

Bốn người yên lặng ngồi trên mặt đất tọa kỵ, hơn nữa còn đưa chức đội trưởng cho Nhan Khê.

Cảm giác ôm đùi, vẫn rất sảng khoái.

Đến núi thần thú, đã có mấy đội chờ quái xuất hiện, sau khi nhìn thấy đoàn người Nhan Khê xuất hiện, có hai đội yên lặng rời đi, mấy đội còn lại còn đang quan sát.

"Đại Hà, có người tuyên chiến với chúng ta."

Nhan Khê không nói hai lời, xuống tọa kỵ bắt đầu phản kích, thỉnh thoảng còn thêm máu cho bốn người, gõ bàn phím cạch cạch, thập phần rất có khí thế.

"Sau khi quái xuất hiện, sẽ xuất hiện kỹ năng nhóm, các anh nhớ cho mình máu đầy đủ đừng chết, tôi không có thời gian kéo các anh lên." Nhan Khê lưu loát đưa đối thủ đi uống canh Mạnh Bà, quay đầu nói với Nguyên Dịch, "Nguyên tiểu nhị, tôi có chút khát, cho tôi một ly nước."

Nguyên Dịch:... :