Hà Lộ Nhĩ nháy mắt mặt nóng bừng đỏ ửng, vẻ quẫn bách hận không có cái hố nào để cô ta lập tức chui vào.
Tiết Húc thản nhiên nhìn cô ta, ánh mắt tối lại không chứa một tia cảm xúc, lãnh đạm mà hờ hững. Ánh mắt như vậy, giống một lưỡi dao sắc bén, hung hăng đâm vào ngực cô ta đau nhói, đập tan toàn bộ vẻ kiêu ngạo cùng tự tin mà cô ta cố gắng dựng lên. Gia cảnh Hà Lộ Nhĩ cũng khá đầy đủ, dung mạo ưu nhìn, từ nhỏ đến lớn muốn cái gì là được cái đó, sao có thể chịu được khi bị người ta coi thường như vậy. https://truyen4u.net/author/NekoU207 Cô ta khó chịu cắn môi, đưa ánh mắt cầu cứu về phía Hạ Lăng, hi vọng cô nói đỡ mình vài câu. Hạ Lăng lại hiểu lầm ý của cô ta, cho rằng cô muốn vay tiền mình, nhanh chóng lắc đầu, "Thực xin lỗi, tớ cũng không có tiền, không giúp được cậu rồi." Đôi mắt cô trong veo bình lặng, sợ Hà Lộ Nhĩ không tin, còn vỗ vỗ túi tiền khô quắt của mình, vô tội buông tay, "Cậu xem, tớ ngay cả di động cũng không có." Tiết Húc khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn bình thản, bỗng nhiên xì một tiếng, nở nụ cười, nhìn Hạ Lăng, ánh mắt mang theo vài phần ấm áp, xua tan đi sự lạnh lẽo nơi đáy mắt. Hắn nghĩ, tại sao lại có người có thể đơn thuần như vậy? Trước kia, hắn là có thù oán với cô, nên Tiết Húc dựa vào trực giác, nhận định cô là một người lòng dạ thâm sâu, tâm cơ khó đoán. Nhưng hôm nay nhìn thế nào cô cũng chỉ là một cô gái dễ thương ngờ nghệch, không giống loại người hồ đồ nhưng lại tỏ ra mình thông minh, thích sống yên ổn liền giả dạng thiếu nữ ngây thơ. Là cô thay đổi sao? Không, người thay đổi là hắn, bỏ đi thành kiến, đứng trên lập trường khác ở góc độ khác để đánh giá cô. Đúng vậy, càng nhìn càng thấy ngốc. Nghe Hạ Lăng nói như vậy, Hà Lộ Nhĩ mặt tái xanh, thầm mắng cô không hiểu ý mình, thậm chí còn hoài nghi có phải cô cố ý khiến cô ta mất mặt trước Tiết Húc hay không. Nếu như cô gái da mặt mỏng, nói không chừng đã vội vàng bỏ đi, nhưng Hà Lộ Nhĩ không phải người thường, tâm lý cùng năng lực nhận thức không phải bình thường, móng tay dùng lực bấm chặt trong lòng bàn tay, cô ta nhìn Hạ Lăng, trên mặt cố gắng kéo ra một nụ cười, "Cậu hiểu lầm rồi, tớ không phải muốn vay tiền, chỉ là chợt nhớ ra trong thẻ còn gần trăm tệ, muốn hỏi cậu xem có gọi thêm gì không." "Cảm ơn, tớ không muốn ăn gì nữa." Nghe được không phải muốn vay tiền cô, tinh thần Hạ Lăng liền buông lỏng xuống, cười cười, "Cậu muốn ăn thêm gì thì gọi đi." Chỉ cần không nói đến chuyện tiền nong, vậy thì vẫn là bạn bè tốt. "Được." Hà Lộ Nhĩ không yên lòng gật đầu, vẻ mặt trầm ngâm, ngón tay lướt qua thực đơn trên màn hình, để chứng minh mình có tiền, liền một lúc chọn thêm khoai tây chiên, kem, trà sữa cùng nhiều món tráng miệng khác. https://truyen4u.net/author/NekoU207 Chu Gia Giang cùng Quý Tu Uyên đã tìm được chỗ ngồi, gần cửa sổ, khung cảnh yên tĩnh, Tiết Húc nhìn quanh một vòng tìm kiếm, sau đó mang theo hai cô gái cùng đi qua. Set Family bucket đã được đem lên, Chu Gia Giang cùng Quý Tu Uyên đã ăn được phân nửa, trên bàn toàn là xương gà cùng một đống giấy bọc. Tiết Húc liền nổi giận, trừng mắt nhìn hai người bọn họ không có lương tâm nói, "Các cậu không đợi tớ mà đã mở ra ăn?" Hắn vẻ mặt ghét bỏ liếc Chu Gia Giang trên tay đầy dầu mỡ và Quý Tu Uyên ngồi ở bên cạnh một cái, còn thuận tay đem cặp sách ném tới, chuẩn xác rơi xuống chỗ trống bên cạnh. Hà Lộ Nhĩ đang tính ngồi vào chỗ trống bên cạnh hắn, thấy vậy đành phải quay sang ngồi cùng Hạ Lăng, bên cạnh là Chu Gia Giang. "Ai kêu cậu cứ đứng mãi trước cái máy đấy làm gì." Chu Gia Giang miệng đầy mỡ gặm chân gà, miệng nói không rõ: "Bụng tớ xẹp lép cả rồi." So với cậu ta, Quý Tu Uyên giống như một quý ông ưu nhã, bàn tay thon dài mang bao tay nilon, từng chút một xé từng miếng Hamburger thịt nhét vào miệng, mỉm cười nhìn hai cô gái nói: "Hai vị mỹ nữ không cần khách sáo, ăn uống nhiệt tình vào, không đủ thì gọi thêm, dù sao Gia Giang mời khách, không cần tiết kiệm tiền hộ cậu ta." Chu Gia Giang oa oa kêu to: "Vì sao lại là tớ mời? Rõ ràng trước đó nói là cậu mời khách mà!" Quý Tu Uyên chẳng biết xấu hổ cười nói, "Tớ mời khách, cậu bỏ tiền, có gì không đúng sao?" ! "Cậu... cái này là đồ tiểu nhân hèn hạ!" Hai người lại ầm ĩ, không ai nhường ai. Tiết Húc nghiêng đầu nhìn, "hừ" một tiếng, nói bọn bọ ngây thơ, sau đó cũng đeo bao tay nilon, lấy ra một cái cánh gà trong set family bucket, mặt không đổi sắc, chậm rãi gặm, tướng ăn nhã nhặn, không tranh không đoạt. https://truyen4u.net/author/NekoU207 Hạ Lăng nhìn thấy hắn bắt đầu ăn, mới cẩn thận động đũa, chọn bừa một món cầm lên ăn. Ngược lại Hà Lộ Nhĩ nhìn thấy Quý Tu Uyên cùng Chu Gia Giang cãi nhau, thận trọng cười nói: "Các cậu đừng cãi nhau nữa, gần đây tớ đang giảm béo, ăn không nhiều như vậy, không cần các cậu mời khách." Thức ăn trên bàn đều đã trả tiền, cô ta tưởng rằng bọn họ là đang vì mình mà suy xét. Quý Tu Uyên dừng lại nhìn cô ta một cái, nhếch khóe miệng lên, như là đang cười nhạo cô ta tự mình đa tình, không thèm để ý nữa, liền đưa ánh mắt ném về phía Hạ Lăng, nhanh chóng thay đổi nét mặt, tỏ ra thân thiết nụ cười dịu dàng như anh trai hàng xóm, "Hạ Lăng, từng này đủ chưa, muốn gọi thêm gì nữa không?" "Đủ rồi." Hạ Lăng miệng nhai thịt, hai má phồng lên, giống như con sóc, cô nhìn một bàn đầy đồ ăn, "Từng này đã nhiều lắm rồi." Nhiều đến nỗi nhìn là muốn no luôn. Lúc này, phục vụ đem đồ ăn tới, lễ phép nói: "Quấy rầy một chút, đây là món tráng miệng mà các vị đã gọi." "Oa!" Chu Gia Giang ánh mắt sáng rực lên, "Tới vừa đúng lúc, tớ ăn gà chiên từ nãy đến giờ ngấy lắm rồi." Cậu ta đứng lên, giúp phục vụ đem từng ly kem màu sắc rực rỡ lấy xuống, theo thứ tự đưa cho mọi người, "Tu Uyên là Hắc Sâm Lâm sô-cô-la, của tớ là bưởi chùm nước đường, a, cốc màu đỏ này là của ai? Còn có A Húc là trà hoa nhài mù tạc như thế nào lại có hai ly?" "A, cốc thanh long mật đào này là của tớ." Hà Lộ Nhĩ có chút ngượng ngùng nói. Tiết Húc cái gì cũng không nói, bỏ bao tay ra, vươn tay lấy một ly trà hoa nhài mù tạc đưa đến trước mặt Hạ Lăng. Chu Gia Giang chấn động, "Lăng muội muội, đây là cậu chọn?" "Đúng vậy." Hạ Lăng gật đầu, "Làm sao vậy?" Cô có chút tò mò đánh giá ly kem, toàn bộ đều là màu xanh đậm, trang trí rất tinh xảo, bên trong là lớp kem trắng hòa lẫn bơ cùng trà hoa nhài, đồng thời bên ngoài trang trí rất nhiều loại hoa quả, đủ loại màu sắc, nhìn qua liền đoán ăn sẽ rất ngon. "Ặc, cậu nếm thử đi thì biết." Quý Tu Uyên vẻ mặt đồng tình, "A Húc, cậu cần gì phải làm tới mức này?" "Chính cô ấy nói muốn loại giống tớ." Tiết Húc cầm thìa múc một miếng nhỏ đưa vào trong miệng, khép mắt lại hưởng thụ, "Hơn nữa cái này rõ ràng ăn rất ngon, là do các cậu không biết thưởng thức." Chu Gia Giang cùng Quý Tu Uyên không hẹn mà cùng lộ ra vẻ ghét bỏ, mù tạc mù tạc, vừa nghe tên đã biết không thể ăn rồi được không? 【 siêu kích thích trà hoa nhài mù tạc kem tươi】đây là món độc quyền của cửa hàng này, không nơi nào có, hương vị dĩ nhiên cũng rất khác biệt. Bên trong rất nhiều mù tạc, cực kì cay, đặc biệt kích thích đầu lưỡi, vừa đắt lại vừa khó ăn, rất ít người chọn, trong ba người bọn họ cũng chỉ có mình Tiết Húc là thích món ăn của đầu bếp có khẩu vị quái dị này. https://truyen4u.net/author/NekoU207 Có đến mức dọa người như vậy không? Hạ Lăng có chút nóng lòng muốn thử, cô quả thật chưa từng ăn thứ này, nhịn không được múc một thìa nếm thử. Mọi người đồng loạt dừng mọi động tác, ánh mắt đều tập trung ở trên người cô, nín thở chờ đợi phản ứng của cô. "Ăn rất ngon!" Hạ Lăng hai mắt mở lớn, sáng rực lên, liếm liếm đầu lưỡi, tươi cười mang theo lời khen ngợi. "Không phải chứ?" Chu Gia Giang nhìn cô ánh mắt quỷ dị, "Cậu không phải là cố ý nói cho A Húc nghe đấy chứ?" Cậu ta không phải chưa từng nếm thử, chỉ là mới ăn thìa đầu tiên liền ói ra hết. Quý Tu Uyên tán thành, "Muốn ói thì đừng cố chịu đựng, không ai trách cậu đâu." "Thật sự ăn rất ngon mà." Hạ Lăng cau mũi, khẳng định nói, cảm giác vừa chua vừa cay, hoà cùng vị lạnh mát mẻ, cảm giác bùng nổ hương vị. Tiết Húc cũng có chút ngoài ý muốn, lần đầu tiên thấy cô vô cùng thuận mắt, cười tán dương: "Không sai, có phẩm vị." "Thật sự ăn ngon như vậy sao?" Hà Lộ Nhĩ không cam lòng bị bọn họ bỏ rơi, thấy Tiết Húc dễ dàng bị chọc cười như vậy, cũng muốn thử xem hương vị của trà hoa nhài mù tạc kem tươi này, nhưng lại không dám hỏi Tiết Húc, mặt dày nhìn Hạ Lăng nói: "Hạ Lăng, có thể cho tớ nếm thử một thìa không?" "Được chứ." Hạ Lăng không chút ngần ngại, múc một thìa đưa tới miệng cô ta. Hà Lộ Nhĩ mở miệng ngậm lấy, tính nhai thử, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lấy giấy ăn che miệng lại, đứng lên vội vàng rời đi, "Ngại quá, tớ phải đi WC một lát." Quý Tu Uyên cùng Chu Gia Giang đều nở nụ cười. Chu Gia Giang hỏi Hạ Lăng: "Lăng muội muội, cô ta thật sự là bạn của cậu sao? Cũng quá tâm cơ rồi." Ngay cả cậu ta cũng nhìn ra được Hà Lộ Nhĩ không hề đơn thuần, thật sự là làm quá lên. Hạ Lăng không thèm để ý nói: "Là cậu ấy nói muốn làm bạn với tôi." Mà cô từ trước đến giờ không biết từ chối. Không có biện pháp, cô chính là quá lương thiện. Hạ Lăng lại ăn một thìa kem, tâm tình bỗng vui vẻ hẳn lên, núm đồng tiền ẩn hiện trên má, cười đến mỹ mãn. Chu Gia Giang đột nhiên rùng mình. "Cậu nếm thử của tớ đi." Quý Tu Uyên không biết tại sao, có chút không quen nhìn cô và Tiết Húc cùng một khẩu vị như vậy, múc một thìa kem trong cốc mình đặt vào trong chén cô, "Đây là vị sô-cô-la, ăn rất ngon, cậu thử xem." "Còn có của tớ nữa." Chu Gia Giang học theo, cũng đem món của mình cho Hạ Lăng thử. "Cảm ơn." Hạ Lăng đều nếm qua, bọn họ ánh mắt chờ mong, thấy cô chậm rãi lắc đầu, cười, "Tôi thấy vị mù tạc ăn ngon nhất." "Lưỡi cậu chắc có vấn đề." Chu Gia Giang nhịn không được nói. Tiết Húc cười đắc ý, mắt môi đều cong lên, răng trắng như tuyết, đây là lần đầu tiên có người công nhận khẩu vị của hắn, trong lòng sinh ra cảm xúc yêu thích, hắn nhất thời quên đi khoảng cách, nhích lại gần xoa đầu Hạ Lăng, cười híp mắt nói: "Lần sau tôi dẫn cô đi ăn món khác, cam đoan cô cũng chưa từng ăn, hơn nữa hương vị tuyệt đối không phải bàn." Hạ Lăng giật mình, ngửa đầu nhìn hắn khuôn mặt tươi cười sáng lạn, thiếu niên sờ đầu cô, lòng bàn tay ấm áp, nơi hắn đụng vào có một loại cảm giác kỳ lạ truyền đến. Cô không khỏi lắc đầu, nhưng cảm giác mê muội kia vẫn không mất đi. Quý Tu Uyên ngồi ở một bên, ánh mắt có chút nhạy cảm đánh giá hai người bọn họ, đột nhiên hỏi: "A Húc, giữa cậu và Hạ Lăng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" "Không có." Tiết Húc thản nhiên thu tay, "Vì sao lại hỏi như vậy." "... Chắc là tớ nhìn nhầm." Quý Tu Uyên hoài nghi, "Cảm giác quan hệ giữa các cậu so với trước kia tốt hơn nhiều."https://truyen4u.net/author/NekoU207... Kỳ thật Hạ Lăng cũng có loại cảm giác này. Không biết từ lúc nào, Tiết Húc đã thay đổi thái độ đối với cô, không hề phòng bị, không hoài nghi nữa, không hề dùng ánh mắt lạnh nhạt để đáp lại cô. Quan hệ của bọn họ, theo thời gian, lặng lẽ phát sinh thay đổi. Tác giả có lời muốn nói: Hạ Lăng đã đem tới tia sáng. Khụ khụ, vay tiền là không thể nào, đời này cũng không thể. Thỉnh cầu các tiểu thiên sứ bình luận nha www Để cái lạnh trong lòng tác giả từng chút một ấm áp cùng động lực đi T_T