Cổ đông mới đến, tin tức này rất nhanh truyền khắp công ty, thành đề tài đứng đầu, Viêm Phi tựa hồ còn ngại không đủ, ăn mặc kêu một tác phong nhanh nhẹn, vừa xuất hiện liền bắt được tâm vô số nhân viên nữ cùng nam.

Lãnh Dạ bắt đầu nghe được bao nhiêu chuyện về cổ đông mới có bao nhiêu đẹp trai dáng người có bao nhiêu tốt, lỗ tai đều nhanh sinh kiển, nhất là tại thời điểm uống cà phê, vì thế hắn trốn vào phòng tập thể hình, mang tai nghe chạy bộ. Nhạc Rock kịch liệt giúp hắn cản hết mọi thanh âm xung quanh, hắn cuối cùng cảm thấy toàn bộ thế giới thanh tịnh.

Hơn nửa giờ chạy, Lãnh Dạ toàn thân đều ra mồ hôi, hắn dùng khăn mặt xoa xoa mặt, sau đó lại chạy bộ tiếp..

Quay người lại, liền thấy Viêm Phi đang đứng phía sau hắn, dựa vào một giá chạy khác bên cạnh hắn, nhìn hắn, Lãnh Dạ quay người lại, Viêm Phi liền cười khoát lên áo hắn:”Xin chào!”

Lãnh Dạ nhíu mày:”Anh đứng trong đây bao lâu rồi?”

“Vừa tới.” Viêm Phi đứng thẳng thân thể, hướng hắn đi tới:“Tốt xấu gì đây cũng là lần đầu tiên tôi tới công ty, cậu thế nào cũng phải hoan nghênh tôi? Cậu thế mà lại trốn vào phòng tập thể thao.”

“Anh có nhiều người hoan nghênh như vậy, đâu cần tới tôi nữa.” Lãnh Dạ mới chạy bộ xong, hô hấp có chút dồn dập.

“Cậu không biết tôi vào công ty này là vì cậu sao.”

“Tôi đây thật sự là thụ sủng nhược kinh.” Lãnh Dạ ngữ điệu trêu chọc hỏi:“Tôi nên xưng hô với anh như thế nào đây? Viêm đại thiếu gia.”

“Kêu thân ái là được.”

Lãnh Dạ bị lời nói ghê tởm thiếu chút nữa nổi da gà:“Xưng hô buồn nôn này vẫn là để lại cho người khác đi.”

Viêm Phi cười lên:“Như thế nào, không thích?”

Lãnh Dạ cho y một ánh mắt khinh bỉ.

Lãnh Dạ đem khăn mặt đặt ở một bên ghế, cầm lấy chai nước, ngửa đầu uống một ngụm.

Toàn thân hắn đều còn mồ hôi, áo mỏng đơn bạc đã nhanh bị xuyên thấm, kề sát ở trên người, uống nước theo khóe miệng có rơi ra vài giọt nước, cùng với mồ hôi, theo cần cổ thon dài chạy vào áo……

Viêm Phi cảm thấy hình ảnh này thật sự quá sức gợi cảm, nhìn quen bộ dáng ưu nhã của Lãnh Dạ, ngẫu nhiên nhìn thấy một mặt cuồng dã của hắn, cái loại cảm giác mới mẻ này khiến hạ phúc của Viêm Phi có điểm chướng đau.

Viêm Phi cảm thấy chính mình thật có điểm tẩu hỏa nhập ma.

Lãnh Dạ buông chai nước, nâng tay lấy khăn xoa xoa khóe miệng, thấy Viêm Phi ánh mắt như lửa nóng nhìn mình chằm chằm.

Viêm Phi đi đến trước mặt Lãnh Dạ, thẳng đến khi mũi hai người chạm nhau, hai người đối diện, ánh mắt tại không gian trầm mặc ngừng va chạm, tư thế làm cho bọn họ mặt dựa vào rất gần, hai người hô hấp cực nóng dây dưa cùng một chỗ.

Nhìn Viêm Phi càng ngày càng gần, Lãnh Dạ rốt cục mở miệng:“Nơi này sẽ có người vào.”

“Cậu sợhãi?” Viêm Phi nói.

“Sợ hãi? Đương nhiên không.”

“Tôi không tin.” Viêm Phi thanh âm càng ngày càng trầm thấp.

Lãnh Dạ chọn mi.

Viêm Phi mặt tiếp tục đi xuống, hai người môi rốt cục đụng cùng nhau.

Sau đó, đó là lửa nóng miệng lưỡi dây dưa.

Viêm Phi hôn rất cao siêu, hôn đến Lãnh Dạ toàn thân xương cốt đều nhũn, bất quá hắn không phải loại hình bị động, tự nhiên sẽ không cho Viêm Phi muốn làm gì thì làm.

Loại trạng thái này rất nguy hiểm, Lãnh Dạ lại hoàn toàn không nghĩ ra, ngược lại có điểm trầm mê ở trong đó ……