Viêm Phi trăm phương nghìn kế đem Lãnh Dạ lên giường, Lãnh Dạ đương nhiên sẽ không như ý y muốn:“Một tháng đánh cuộc vừa mới bắt đầu thôi, anh liền như vậy sợ hãi thất bại?”

Viêm Phi nói:“Sớm một chút không phải càng tốt sao?”

Lãnh Dạ cười nói:“Đáng tiếc anh phải thất vọng rồi, tôi có tìm nam nhân lên giường, cũng không phải anh.”

“Chẳng lẽ có người so với tôi còn tốt hơn sao?” Viêm Phi nghĩ nghĩ:“Đừng nói cho tôi biết là người đại diện của cậu.”

Lãnh Dạ cầm lấy chén rượu trước mặt, lung lay rượu trong ly, sau đó nói:“Hắn thực không tồi a, vừa đẹp trai vừa đáng yêu.”

Viêm Phi nhìn chằm chằm Lãnh Dạ, tựa hồ suy nghĩ của hắn là thật hay đùa, chẳng qua Lãnh Dạ trên mặt thủy chung đều chỉ có biếng nhác tươi cười, không có lộ ra một chút tin tức.

“Cậu hẳn còn nhớ lời nói trước kia tôi nói rồi đi.” Viêm Phi nheo lại ánh mắt.

Lãnh Dạ cảm thấy buồn cười:“Anh sẽ không tính toán ra tay với hắn đấy chứ?.”

“Nếu đó là tất yếu.”

“Đường đường một lão đại tập đoàn sát thủ, khí lượng cư nhiên nhỏ như vậy.”

“Tùy cậu nói thế nào cũng được.” Viêm Phi cũng không để ý, bản chất bá đạo triển lộ không bỏ sót.

“Vậy yêu cầu kia của anh, đừng hy vọng tôi sẽ đáp ứng.” Lãnh Dạ rõ ràng cùng hắn làm rõ:“Trước đó thuyết minh, nếu anh động tới bất cứ ai bên cạnh tôi, tôi sẽ hoàn trả lại.”

Viêm Phi đối này cảm thấy hứng thú:“Như thế nào hoàn trả?”

“Anh giết Lăng Quang Thần, tôi đây sẽ giết Nghê Huyên cùng Bùi Hướng Hoa, một mạng đổi hai người, thực công bình.”

Tục ngữ nói đánh rắn đánh giập đầu, đối phó Viêm Phi người như thế, sẽ đánh đúng tử huyệt của y, Viêm Phi không phải người lương thiện, y còn trẻ như vậy đã ngồi được vị trí này cho thấy y là một người tâm ngoan thủ lạt, Lãnh Dạ nghe nói qua rất nhiều về tin tức về y, tuyệt tình được nhắc tới nhiều nhất, nhưng dù có tuyệt tình thì cũng sẽ có điểm yếu, Nghê Huyên cùng Bùi Hướng Hoa chính là điểm yếu của Viêm Phi, tuy rằng lấy mệnh bằng hữu là không phúc hậu, nhưng đây là phương pháp tốt nhất để đối phó với Viêm Phi.

Viêm Phi nói:“Tôi đây sẽ giết nữ tạo hình gia bên cạnh cậu.”

Lãnh Dạ nhún vai:“Cứ việc động thủ, bất quá tôi đã để ý vài người, anh để ý thế nào cũng không nhiều bằng tôi được, dù sao tôi cũng lời”

Hai người đều là mặt mang mỉm cười, người không rõ tình huống còn nghĩ rằng họ nói chuyện thực vui vẻ, ai cũng không biết bọn họ kỳ thật đang dùng ngôn ngữ đem người bên cạnh người kia giết tới máu chảy thành sông, thú vị tới cực điểm.

Một phen giằng co xong, Viêm Phi thái độ rốt cục lơi lỏng chút, có chút buồn rầu nhăn lại mi:“Cậu như vậy khiến tôi thật mất mặt a, tốt xấu cũng làm làm bộ dáng, cho tôi một chút tôn nghiêm chứ.”

Lãnh Dạ nâng mi nhìn hắn:“Như thế nào, mạnh bạo bất thành, lại bắt đầu đến nhuyễn?”

Viêm Phi hai tay ôm cánh tay:“Vậy cậu thì sao?”

Lãnh Dạ nói:“Tôi cứng mềm không ăn.”

Viêm Phi nhịn không được cười ha ha đứng lên, rước lấy chung quanh không ít ánh mắt bất mãn của người xung quanh, hắn lại một chút cũng không để ý, đối Lãnh Dạ nói:“Cậu thật sự là rất có ý tứ, bảo tôi như thế nào có thể không thích cậu đây.”

Lãnh Dạ trầm mặc nhìn hắn cười to, sau đó ưu nhã uống một ngụm rượu……