Viêm Phi ánh mắt nhìn chằm chằm Lãnh Dạ phảng phất như hận không thể một ngụm đem hắn nuốt vào, Lãnh Dạ nhìn ánh mắt y:“Tôi nhớ rõ anh đã nói sẽ không ép buộc.”

Viêm Phi cười vô lại:“Tôi có đang ép buộc sao?”

“Anh nên nhớ nếu vi phạm điều kiện thì đánh cuộc sẽ kết thúc.”

“Đáng chết.” Lãnh Dạ trấn định khiến Viêm Phi cảm thấy phát điên, thấp giọng mắng một câu:“Cậu như thế nào có thể lãnh tĩnh như thế.”

“Bởi vì tôi là Lãnh Dạ.”

Viêm Phi theo dõi hắn:“Cậu thật sự là yêu nghiệt.”

Lãnh Dạ nói:“Đa tạ khích lệ.”

Hai người hô hấp dần dần bình ổn, Lãnh Dạ cúi đầu nhìn thoáng qua tay y vẫn đặt trên vai mình:“Có thể buông đi?”

“Không.”

Lãnh Dạ chọn mi.

Viêm Phi nói:“Trừ phi cậu đáp ứng với tôi không qua lại với nam nhân khác.”

Này yêu cầu thật sự theo khuôn mẫu cũ, Lãnh Dạ cảm thấy có điểm buồn cười, bất quá vẫn là hồi đáp:“Này đương nhiên.” Tôi là một thẳng nam, không có việc gì chạy tới qua lại với nam nhân khác làm gì? Lãnh Dạ nghĩ.

Viêm Phi đại khái cũng đoán được suy nghĩ trong lòng hắn trong lòng:“Cũng không cho qua lại với bất cứ nữ nhân nào.”

Lãnh Dạ mị mị nhãn tình:“Anh đây là muốn tôi cấm dục?”

“Đương nhiên không phải.” Viêm Phi cười có điểm tà ác:“Nếu không chịu nổi, có thể tới tìm tôi hỗ trợ giải quyết, tôi thập phần vui mừng.”

“Thật sự chú ý xấu, tôi…… Không…… Đáp…… Ứng.” Cuối cùng bốn chữ Lãnh Dạ kéo dài ngữ khí.

“Thật không.” Viêm Phi nói:“Tôi sẽ giết sạch bất cứ nam nhân nữ nhân nào dám can đảm tiếp cận cậu.”

“Này tính là uy hiếp?”

“Chỉ là vì bảo hộ quan hệ hữu nghị giữa chúng ta thôi.”

“Tôi đây cũng cho anh một cái quan hệ hữu nghị, nếu anh giết bất cứ nam nữ nào tôi qua lại, tôi sẽ giết lại thủ hạ của anh, được không?” Lãnh Dạ buông mắt, lông mi thật dài trước mắt, nhìn từ góc độ này xuống phi thường mê người.

“Thủ hạ của tôi đều là thân kinh bách chiến, cậu cảm thấy cậu có thể giết được bọn họ?” Viêm Phi vui vẻ.

“Không ngại thử xem xem.” Lãnh Dạ lời nói tự tin mà băng lãnh. Hắn kiếp trước là một trong mười sát thủ có tiếng, tại tập đoàn của Viêm Phi xứng danh No.1, tuy rằng hiện tại trọng sinh trên thân thể nhược của thiếu niên, nhưng kỹ thuật trước kia một chút cũng không giảm, đấu trực tiếp có lẽ hắn sẽ không thắng, nhưng bắn súng cùng ám khí hắn vẫn nhớ rõ, hơn nữa hai loại này hắn tối am hiểu, liền tính chỉ cần cho hắn một chiếc đũa hắn đều có thể dễ dàng xử lý thủ hạ nào đó của Viêm Phi.

Viêm Phi nhìn biểu tình Lãnh Dạ, biết hắn không phải nói đùa, bất quá hắn đối Lãnh Dạ thân thủ vẫn là có điểm hoài nghi:“Cậu đã lợi hại như vậy, không bằng đến chỗ tôi làm sát thủ thế nào?”

“Anh nghĩ tôi một người mẫu chạy tới làm sát thủ?” Lãnh Dạ chế nhạo hắn.

Viêm Phi nói:“Cậu là em trai Ngân Hồ, đừng nói cho tôi là cậu không biết hắn phi thường am hiểu dịch dung cùng hoá trang đi?”

Này Lãnh Dạ tự nhiên rất rõ ràng, hắn kỳ thật có điểm động tâm, tuy rằng thích cảm giác làm người mẫu, nhưng vẫn hoài niệm ngày trước làm sát thủ, thích nhất cảm giác hưng phấn khi giết mục tiêu, khiến hắn huyết mạch sôi trào.

Suy xét trong chốc lát, Lãnh Dạ gật đầu:“Được, tôi đáp ứng.”

“Rất tốt.” Viêm Phi đã biết hắn sẽ không cự tuyệt, vừa lòng nói.