*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thắng hai trận liên tiếp đương nhiên không chỉ có Sử Lai Khắc học viện. Nhưng hai đối thủ lần lượt bại dưới tay họ lại là đội hình hai của Thiên Đấu hoàng gia học viện, đội tượng trưng cho Thiên Đấu đế quốc cùng Tượng Giáp học viện dưới quyền của một trong bảy đại tông môn.

Đối thủ cường đại cùng đồng phục khác người, Sử Lai Khắc không hề nghi ngờ trở thành tiêu điểm cho tất cả người xem.

Trên đài Phất Lan Đức cũng không nghĩ tới tự nhiên lại tạo ra oanh động lớn như vậy, bất quá trong tâm tư của hắn, đã bắt đầu âm thầm tính kế xem như thế nào có thể từ chấn động lớn lần này mà thu được ích lợi lớn nhất.

Trên bàn khách quý, lúc này thiên tượng Hô Duyên Chấn tâm tình đã bình tĩnh trở lại, ngồi ở đó tĩnh lặng như nước. Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư bên người hắn lại có vẻ đăm chiêu.

Không cần đánh một trận là thêm một ngày nghỉ ngơi. Dưới mật độ cao của đợt dự tuyển này, đối với Sử Lai Khắc học viện không nghi ngờ gì là vô cùng có lợi. Mọi người đồng thời hoan hô một tiếng, lập tức đi theo đại sư ra ngoài.

Đúng lúc này, bọn họ gặp phải một đám người đang từ bên ngoài đi vào.

Trang phục xanh nhạt quen thuộc có hai chữ Thương Huy cùng tên lão giả dẫn dắt đội Thì Niên, đúng là Thương Huy học viện chiến đội.

Đội viên song phương ánh mắt va chạm nhau một chút, hai bên đều nhận thấy mắt đối phương tóe ra cả hoa lửa.

Đái Mộc Bạch giơ ngón thủ lên, dùng ngón trỏ trỏ vào tên thanh niên cầm đầu, sau đó làm ra động tác chém ngang cổ.

Đối với Thương Huy học viện, tất cả mọi người Sử Lai Khắc đều không có hảo cảm, đại sư ngay cả nhìn cũng không thèm liếc đối phương một cái, mang theo vẻ mặt cứng ngắc cùng mọi người đi ra ngoài.

Lão giả có tên là Thì Niên cước bộ dừng lại một chút, trong mắt hiện lên một tia dị sắc, quay đầu nhìn mấy đệ tử của mình một cái, chặn đứng mấy người đang muốn xung đột, song phương mới có thể lần lượt đi qua nhau.

Thái Long bẻ bẻ tay, chỉ thấy khớp xương kêu lên răng rắc: "Rất mong chờ có thể sớm gặp được bọn ngươi. " Những lời hắn nói cũng chính là tiếng lòng của mấy người Sử Lai Khắc học viện.

Mập mạp không nhịn được nói:" Mẹ kiếp, bọn khốn đó có cái quái gì mà lên mặt, ngay cả Tượng Giáp học viện cũng đánh không lại. Tam ca, đến lúc gặp bọn họ, cho ta lên, cho bọn chúng biết thế nào là thực lực."

Đại sư lạnh nhạt nói:" Tốt nhất các ngươi nên bình ổn tâm trạng một tí, bọn họ không phải là đối thủ đáng để các ngươi quá lo lắng. Thông qua mấy trận đấu gần đây, ta đối với tất cả các đối thủ đều có hiểu biết sơ bộ. Ở trong giải đấu này, uy hiếp đến các ngươi chỉ có năm chiến đội. Cũng chỉ có năm chiến đội này có thể ẩn dấu thực lực. Ở trong năm chiến đội này, Tượng Giáp học viện các ngươi đã gặp mặt, xem như nguy hiểm ngưng cũng đã thắng được bọn họ. Khả năng ẩn dấu thực lực cũng nhỏ nhất. Dù sao hồn cốt của Hô Duyên Lực đã bại lộ, nghe nói Tượng Giáp tông tông chủ Hô Duyên Chấn mỗi ngày đều phải cùng ở một chỗ với đệ tử gia tộc, chỉ sợ Hô Duyên Lực bị người khác để ý. "

" Ngoại trừ Tượng Giáp học viện ra, bốn chiến đội có thể uy hiếp các ngươi bao gồm Thần Phong học viện, Lôi Đình học viện, Thiên Thủy học viện cùng Sí Hỏa học viện. Các ngươi hẳn là cũng phát hiện, từ cái tên mà nói, bốn học viện này đại biểu cho bốn loại năng lực cường mạnh Phong - Lôi - Thủy - Hỏa. Hơn nữa Tượng Giáp học viện đại biểu cho năng lực phòng ngự thổ, được xưng là Thiên Đấu đế quốc ngũ đại nguyên tố học viện, sau lưng mỗi học viện đều có bối cảnh nhất định."

"Tượng Giáp học viện bối cảnh sau lưng trực tiếp nhất, do chính Tượng Giáp tông thành lập. Bốn học viện khác cũng đồng dạng có bối cảnh không tầm thường, như Lôi Đình học viện sau lưng kì thực là Lam Điện Bá Vương Long gia tộc ủng hộ, chỉ bất quá phương thức ủng hộ gián tiếp như cho một số đệ tử bàng hệ gia nhập học viện, còn trực hệ đệ tử thì do gia tộc bồi dưỡng. Chỉ có Ngọc Thiên Hằng gia nhập Thiên Đấu hoàng gia học viện. Mặc dù là bàng hệ, nhưng thực lực bàng hệ đệ tử của Lam Điện Bá Vương Long gia tộc cũng rất mạnh. Thực lực của cái Lôi Đình học viện không thể xem thường. Thần Phong học viện, Thiên Thủy học viện cùng Sí Hỏa học viện bối cảnh là gì ta không biết, nhưng ta cảm giác được cũng rất không tầm thường, các đặc điểm của bọn họ, đối với các ngươi mỗi đội đều rất khó đối phó."

"Danh sách tham gia vòng chung kết chỉ có năm, cho nên các ngươi nếu muốn thành công vượt qua vòng loại, như vậy phải có một trong năm học viện kia bị loại. Năm nguyên tố học viên quan hệ mật thiết với nhau, nếu như ta đoán không sai, tất sẽ có hành động viện trợ nhau. Cho nên các trận đấu sau này đối thủ của các ngươi càng ngày càng mạnh. Muốn nắm giữ vận mệnh của mình trong tay, muốn không hề lo lắng lọt qua vòng loại, tốt nhất tại mỗi trận đấu đều giành chiến thắng, lấy mạch toàn thắng tiến vào vòng sau."

"Rõ" Mọi người trong Sử Lai Khắc học viện đồng ý ầm ầm.

Sau khi Sử Lai Khắc học viện tạo oanh động, Phất Lan Đức lập tức tìm người hợp tác, bắt đầu chế tác đồng phục của Sử Lai Khắc học viện trên diện rộng, hơn nữa trên mỗi chiếc áo đều có tên của một đội viên trong chiến đội.

Trong đó, đồng phục của Đường Tam bán được nhiều nhất, kế đó là Đới Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh. Chỉ trong một thời gian ngắn, Phất Lan Đức đã kiếm được một khoản lớn từ mấy bộ đồng phục này.

Mà hai ngày nay hắn lại bắt đầu cân nhắc việc chế tạo băng rôn cho chiến đội, bề bộn với những ý tưởng kinh doanh, cho nên việc tham gia trận đấu hoàn toàn do Liễu Nhị Long với đại sư lo liệu.

Không biết là ai chứng kiến mấy người Sử Lai Khắc học viện từ trong khu nghỉ ngơi đi ra, đại lượng người xem bắt đầu hô to Sử Lai Khắc ba chữ. Không khí giải đấu nhất thời trở nên cuồng nhiệt.

Nếu như đây là trận đấu đấu hồn, mắt thấy nhiệt tình của người xem tăng vọt như thế, Thiên Đấu đại hồn tràng chắc chắn sẽ yêu cầu Sử Lai Khắc chiến đội lên đài đánh một trận.

Đáng tiếc đây là toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, bọn họ cũng không có cái quyền lực kia, chỉ có thể tiếc nuối nhìn hôm nay thiếu bữa tiệc của Sử Lai Khắc học viện.

Trận đấu của vòng bảy đã bắt đầu, đại sư lập tức chỉ ra mười đội đang tham dự thi đấu bên dưới bao gồm cả Thần Phong học viện cùng Thiên Thủy học viện. Khiến Huyết Tử kinh ngạc nhất chính là tất cả đội viên của Thần Phong học viện đều có khả năng phi hành.

Điều này không nghi ngờ sẽ khiến đối phương cực kì đau đầu. Mà Thiên Thủy học viện đội viên toàn là nữ, mà tất cả lại đều là mỹ nữ.

Đối thủ của bọn họ còn chưa có động thủ. Xương cốt đã nhuyễn mất một nửa, làm thế nào mà thi đấu được đây?

Dùng thời gian ngắn nhất, Thiên Thủy học viện không quá giấu diếm thực lực dành được chiến thắng cho mình.

Thần Phong học viện hình thức công kích cũng khá đơn giản. Đội viên bọn họ cứ như là bảy con chim ưng bay lượn trên không trung không ngừng lao xuống công kích, nắm giữ tiết tấu vô cùng tốt.

Mỗi lần công kích đều như lôi đình vạn quân, sau khi ba lượt phủ xuống, đối thủ của họ đã không còn người nào có thể đứng được.

Thông qua quan sát hai trận đấu này, Huyết Tử thấp giọng nói: "Sư phụ. Sao năm cái nguyên tố học viện này đội viên thi đấu lại không có sự phối hợp chứ? Bất luận là Tượng Giáp học viện hay hai cái học viện này, tất cả đều cùng là hồn sư cùng một loại tính chất. Như vậy mặc dù trên một phương diện trở nên rất mạnh, nhưng nhược điểm cũng trở nên vô cùng rõ ràng. Một khi bọn họ không thể đem sở trường của mình phát huy, sẽ không phải hoài phí sức lực sao?"

Đại sư than nhẹ một tiếng nói:" Đây là sự khác biệt của Thiên Đấu đế quốc cùng Tinh La đế quốc. Thiên Đấu đế quốc cao cấp hồn sư học viện lấy ngũ đại nguyên tố học viện làm chính. Lần này, ngoại trừ cái Hoàng Đấu chiến đội của Thiên Đấu hoàng gia học viện, có thể tiến vào ba đội đứng đầu cũng chỉ có thể một trong các ngũ nguyên tố học viện này"

"Chính như lời ngươi nói, ngũ học viện này tuyển chọn đệ tử rất cực đoan. Cùng Tinh La đế quốc theo hướng bình hành rất khác biệt. Như vậy vừa có lợi lại vừa có hại. Khi bọn hắn gặp phải đối thủ có thuộc tính bị họ khắc chế thường chỉ cần một kích tất thắng. Nhưng khi đối thủ khắc chế mình, cũng sẽ trong thời gian ngắn bị bại trận. Nhưng nhiều năm rồi, ngũ đại nguyên tố học viện lại không có chút ý tứ nào muốn thay đổi phương thức tham chiến của chính mình, hai ngươi có biết là vì sao không?"

Đường Tam và Huyết Tử mịt mờ lắc đầu.

Đại sư trầm giọng nói: "Bởi vì do tranh đấu của hai đại lưu phái trong giới hồn sư. Một phái đại biểu cho bình hành, một phái đại biểu cho cực đoan. Phái cực đoan cho rằng, năng lực của hồn sư phải đi theo con đường thuần khiết, làm cho năng lực của chính mình chỉ nên theo một hướng phát triển, đem năng lực trong một phương hướng này tận lực tiến lên. Mà phái bình hành lại cho rằng, một gã hồn sư năng lực cần phải phát triển bình hành với nhau, công thủ cân bằng. Hai đại phái này một mực tranh đấu. Thiên Đấu đế quốc là kinh đô của hồn sư theo phái cực đoan, ngươi cũng thấy đó, Lực chi nhất tộc trong Hạo Thiên tông các ngươi là một điển hình. Mà trong tứ tông thuộc hạ của Hạo Thiên tông còn có ba tông khác cũng là ba tông theo phái cực đoan, sau này ngươi có cơ hội tiếp xúc sẽ rõ. Mà Tinh La đế quốc lại là kinh đô của hồn sư theo con đường bình hành. Có lẽ bộc phát lực hơi kém một ít nhưng sau này các năng lực khác cũng sẽ xuất sắc hơn."

"Vậy Võ Hồn điện thì sao? Võ Hồn điện ủng hộ loại phái nào?" Đường Tam hỏi.

Đại sư trầm giọng nói:"Võ Hồn điện chưa bao giờ quá ủng hộ một phương nào cả. Gia nhập Võ Hồn điện hai loại lưu phái đều có. Không có gì lạ khi mà Võ Hồn điện sẽ không bởi vì một điểm này mà đắc tội đối với hai phái. Sử Lai Khắc học viện chúng ta kì thật một nửa theo đường lối bình hành, một nửa theo hướng cực đoan. Hoặc nói cách khác là, người cực đoan, nhưng chỉnh thể lại theo lộ tuyến bình hành. Đây là do ta nhiều năm nghiên cứu tìm ra phương pháp tu luyện thích hợp nhất."

" Thực lực của mỗi người, tốt nhất là nên theo cực đoan một ít. Như vậy mới có thể làm cho thực lực của mình tăng lên. Còn về phần khuyết điểm sẽ do những đồng đội khác bù đắp. Một đoàn đội, nếu như mỗi người có thể cực kì am hiểu một loại năng lực, mà các thành viên lại có thể bổ sung cho nhau, cái đoàn đội đó chắc chắn sẽ thành công, thực lực sẽ áp đảo các chiến đội ngang cấp độ khác. Hai ngươi hiểu ý sư phụ chứ? "

Huyết Tử chợt hiểu nói:" Thì ra là thế. Theo đặc điểm của hai phái cực đoan và bình hành, như vậy phải chăng mấy năm gần đây vẫn là phái bình hành chiếm thượng phong?"

Đại sư cười lạnh một tiếng:"Không, phải nói là dung hợp phái chiếm thượng phong mới đúng. Ta cũng không phải là người thứ nhất đưa ra tư tưởng phái cực đoan cùng bình hành dung hợp cùng một chỗ. Chính Võ Hồn điện là người đầu tiên đưa ra cái chủ ý này. Nhưng Võ Hồn điện cũng không có đưa cái chủ ý này biểu hiện ra bên ngoài, nhưng đội ngũ của Võ Hồn điện tham gia thi đấu đều làm như vậy. Vì vậy trong vài kì toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái gần đây, đạt quán quân đều là đội ngũ của Võ Hồn điện."

Đường Tam cau mày nói: "Võ Hồn điện biết được huyền bí này, sao không chủ động đứng ra? Lấy quyền uy của bọn tại giới hồn sư, hoàn toàn có thể..."

Đại sư lắc đầu: " Trong đó còn dính dáng đến nhiều chuyện như chính trị, quyền lực cùng các loại lợi ích, không phải đơn giản như ngươi nghĩ. Ngươi bây giờ vẫn còn nhỏ, không nên quá chú ý đến chuyện này. Điều các ngươi nên làm bây giờ chính là tận lực nâng cao thực lực của bản thân. Muốn đạt được chức quán quân cuối cùng, đối thủ của các ngươi cũng chỉ có một, chính là đội ngũ do Võ Hồn điện phái ra. Ta mặc dù không thể khẳng định thực lực của bọn họ đạt đến trình độ gì, nhưng chắc chắn là phải trên Hoàng Đấu chiến đội cùng ngũ nguyên tố học viện. Thực lực chân chính của Võ Hồn điện, so với tưởng tượng của bất kì người nào cũng đều cường đại hơn."

Nói tới đây, trong mắt đại sư không tự giác lóe ra một tia sợ hãi, tựa hồ nghĩ tới hình ảnh gì đó rất kinh khủng.

Đường Tam chợt ngẩng đầu, nói:"Sư phụ, ta nghĩ chúng con nên về học viện trước."

Đại sư sửng sốt một chút:"Hai ngươi không xem trận đấu? "

Đường Tam gật đầu:" Tam Khiếu Ngự Chi Tâm của con còn chưa thuần thục. Ngài nói rất đúng, đi nghiên cứu người khác, không bằng chính mình cường đại. Năm cái nguyên tố học viện này, thực lực hẳn là đạt đến trình độ của Tượng Giáp học viện. Thực lực của bọn họ tuy mạnh, nhưng nếu chúng ta toàn lực xuất chiến, chiến thắng bọn họ cũng không phải quá khó. Vì đối thủ chính thức của chúng ta, chỉ có tự mình cố gắng tăng cường năng lực của chính mình là tốt nhất."

Từ vòng một tới nay, cũng không tiến hành thi đấu, Huyết Tử mỗi ngày đều tiến vào tu luyện đặc thù của Tiểu Phượng.

Đại sư xem xong giải thích của Đường Tam, mỉm cười nói:"Hảo, vậy các ngươi hãy quay về trước đi. Bọn chúng mấy trận đấu này đã chịu nhiều cực khổ rồi, để cho bọn chúng nghỉ ngơi chút đã. Nhớ kĩ thay quần áo rồi hãy ra, nhớ chú ý an toàn trên đường."

"Vâng."Đường Tam cùng Huyết Tử cười đáp ứng.

Đổi lại quần áo khác, hai người lặng lẽ chuồn ra ngoài Thiên Đấu đại đấu hồn.

Lúc này bên ngoài Đại Đấu Hồn Tràng ngoại trừ một ít người không mua được phiếu cùng một ít người bán rong, coi như yên tĩnh.

Ra ngoài Đại Đấu Hồn Tràng, hai người nhanh chóng bước về hướng Sử Lai Khắc hoc viện. Hai vừa đi vừa bàn bạc một chút chuyện.

Bây giờ là giữa trưa, ánh nắng rực rỡ chiếu rọi trên thân thể làm cho người ta cảm thấy ấm áp. Đường Tam rất thích đắm chìm trong ánh mặt trời như vậy. Vừa đi bộ vừa suy nghĩ đến mấy vấn đề tu luyện, toàn thân buông lỏng thoải mái nói không nên lời.

Không biết tại sao, Huyết Tử cảm giác con đường hôm nay có vẻ dài.

Cứ thế đi tới, cước bộ Đường Tam cùng Huyết Tử đột nhiên chậm lại, mơ hồ họ đã cảm thấy một tia không đúng.

Ánh mặt trời rõ ràng rơi trên người, nhưng loại cảm giác ấm áp đã biến mất. Ngược lại có một tia âm lãnh tựa hồ từ bốn phương tám hướng vọt tới.

"Cẩn thận! Là huyễn cảnh."

Huyết Tử chấn kinh mở to hai mắt, Đường Tam bỗng nhiên nắm chặt lấy tay nàng. Mặc dù không biết tại sao gặp phải tình huống này, nhưng Đường Tam lập tức cảnh giác. Chư Cát thần nỏ liền rơi vào bàn tay hai người, bất chấp xung quanh có người đi qua, triệu hoán vũ hồn Lam Ngân Thảo của mình.

Hơi thở âm lãnh, tràn ngập sát khí. Đó là sát khí đủ để uy hiếp đến tính mạng.

Chung quanh đột nhiên rất yên tĩnh. Thanh âm nơi ngã tư đường đột nhiên biến mất.

Cảnh vật trước mắt tựa như bị một tầng vải mỏng che kín, hết thảy đều trở nên không rõ ràng.

Một thân ảnh nhàn nhạt xuất hiện bên ngoài mười thước trước mắt Đường Tam.

"Không hổ là những đệ tử xuất sắc nhất của Sử Lai Khắc học viện, tính cảnh giác rất cao. Đáng tiếc các ngươi phát hiện đã muộn rồi."

Đó là một bạch y lão giả. Người này Đường Tam không chỉ gặp qua một lần, chính là sư phụ dẫn dắt Thương Huy học viện. Phất Lan Đức từng nhắc nhở hắn chú ý đến Thì Niên, bảy mươi hai cấp hồn thánh này.

Chứng kiến người này tâm trạng Đường Tam càng lúc càng trầm xuống, lẳng lặng nhìn vào Thì Niên nói:"Hóa ra là sư phụ của Thương Huy học viện, không biết ngài cản ta là có gì chỉ giáo?"

Thì Niên cười lạnh nói: "Không có gì chỉ giáo, chỉ là muốn các ngươi biến mất mà thôi."

Đường Tam lãnh đạm nói: "Vì toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái?"

Khóe miệng Thì Niên hiện ra một tia lãnh ý:"Mấy ngày nay ta một mực tìm kiếm cơ hội. Đáng tiếc ngươi đều cùng ở một chỗ với mấy đệ tử Sử Lai Khắc khác, ta không cách nào ra tay. Nhưng hôm nay ngươi lại đem cơ hội đến cho ta. Thật sự đáng tiếc, ngươi không phải là đệ tử của Thương Huy học viện."

"Ngươi muốn giết chúng ta?" Đồng tử của Đường Tam thoáng co rút lại một chút.

Thì Niên hừ lạnh một tiếng: "Cũng chỉ có thể trách ngươi quá xuất sắc. Sử Lai Khắc chiến đội tuy mạnh, nhưng trở nên cực mạnh chỉ vì có ngươi. Chỉ cần ngươi biến mất khỏi thế gian này, như vậy Thương Huy học viện chúng ta có thể tiến quân vào được vòng chung kết."

Oh! Hóa ra cô là kẻ chết ké đó hả!

Khuôn mặt của Huyết Tử lúc này: