|Chưa beta|
Rovka cảm thấy cô thật sự quen với sự tồn tại của Gin,có hắn tại,cô tựa hồ luôn có thể ngủ ngon lành.Khi cô tỉnh lại lần nữa,Gin đã không còn,một bên giường trống trơn,Rovka chần chờ một lát,liền xốc chăn lên,đứng dậy hướng toilet mà đi.Rovka ra ngoài vốn là muốn mua chút đồ bổ dưỡng giúp Gin làm dược thiện,lại không nghĩ đến sẽ lại lần nữa gặp gỡ Akai Shuichi.Nói thật,cô thiệt tình cảm thấy giữa bọn họ không có cái gì tốt để nói,điều nên nói,cô sớm đã nói qua.- Suy xét thế nào?_Akai Shuichi nhìn nét mặt hồng nhuận của Rovka,hỏi.- ...Lúc trước anh tiếp xúc Miyano Akemi cũng kiên nhẫn như vậy sao?_Rovka nhìn Akai Shuichi biểu tình đạm mạc,đột nhiên mở miệng hỏi một câu không liên quan.- Có ý gì?_Nghe được cái tên quen thuộc,sắc mặt Akai Shuichi lập tức thay đổi.Rovka nhìn hắn như vậy,hơi hơi tin tưởng tình cảm của hắn đối với Miyano Akemi,đáng tiếc,đã muộn,biết rõ sẽ có nguy hiểm,lại còn tiếp cận cô ta,rút cuộc là ích kỉ hay là nhẫn tâm,chỉ có mình hắn biết.- Không có gì,chỉ là muốn nói cho anh,nếu Miyano Akemi có thể vì anh cùng Sherry mà cam nguyện chịu chết,tôi cũng có thể vì Gin mà trả giá cuộc sống của chính mình.Có rất nhiều chuyện không cần đến lí do,bởi vì luôn có một người nguyện ý vì anh mà trả giá hết thảy.- ...Đáng giá sao?_Akai Shuichi nhìn về phía Rovka,ánh mắt có chút mê mang,không biết là đang hỏi cô,hay là đang xuyên thấu qua cô mà hỏi một người khác.- Có đáng giá hay không,chẳng phải anh đã sớm biết đáp án rồi sao?_Rovka đạm đạm cười,sau đó nhấc chân lướt qua hắn,tiếp tục đi về phía trước.Rovka không có nói dối,cô xác thực nguyện ý vì Gin mà trả giá sinh mệnh của chính mình,vì thích hắn,thương hắn,đau lòng hắn,nhưng cũng vì muốn hoàn thành nhiệm vụ.Cùng FBI gì đó hợp tác,thật tình không thích hợp thân phận của cô,cô là nữ nhân của Gin,cũng là thành viên tổ chức,mặc dù tổ chức cũng không có tín nhiệm cô nhiều như cô nghĩ,nhưng chỉ cần có Gin,cô tin tưởng tình cảnh của mình vẫn an toàn.Ngược lại,nếu cô thật sự hợp tác cùng FBI,tình cảnh này mới thật sự nguy hiểm.Gin tuy rằng đã sớm không tiếp tục giám thị cô,nhưng ai cũng không thể cam đoan tổ chức không ngầm phái người của mình hoặc hạ máy theo dõi trên người cô.Đương nhiên,cũng không thể nói rằng cô cùng Akai Shuichi có mờ ám,nếu nói có tiếp xúc,không bằng nói người ta tự tìm đến cửa.Hơn nữa,nhiều thành viên tổ chức như vậy cũng không thể gϊếŧ chết Akai Shuichi,cô lại là một nữ tử yếu nhược,thức thời không lộ ra nửa chữ về tổ chức đã là quá tốt....Mua được nguyên liệu nấu ăn yêu thích,Rovka gửi cho Gin một tin nhắn,biết được buổi tối hắn sẽ trở về,liền đem dược thiện chậm rãi hầm trên bếp lửa,bản thân lại đi phòng huấn luyện.Từ sau khi bị thương,cô chưa từng luyện tập trước mặt người khác,chỉ tiếp thu hệ thống huấn luyện.Rút cuộc,vết thương của cô dù nhẹ,nhưng cũng không phải mức độ mà trong thời gian ngắn có thể hồi phục.Lại nói,gần đây Gin đối xử với cô càng ngày càng ôn nhu.Nghĩ đến đây,ý cười bên khóe môi lập tức lộ ra,muốn ngăn cũng không được.- Cười gì thế?_Âm thanh thình lình vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ của Rovka.Cô ngẩng đầu,nhìn đến Gin đứng ở trước cửa,lập tức chạy ra đón.- Đang nhớ anh.Biểu tình lãnh ngạnh của Gin vì câu này mà dần trở nên nhu hòa.Nội tâm lãnh lẽo đối với người khác vẫn như cũ chắc chắn,nhưng đối với cô tựa hồ lại không có một chút tác dụng.- Gần đây rất bận sao?- Kir đang nằm trong tay FBI,hoặc là cứu cô ta,hoặc là gϊếŧ._Ngữ khí của Gin nhàn nhạt,hệt như đang nói một chuyện râu ria nào đó,chứ không phải chuyện sinh tử của một người.Rovka nghe vậy hơi hơi sửng sốt,cô không nghĩ tới cốt truyện đã tiến triển đến nơi này.Nhưng không sao,cốt truyện đến đâu không liên quan đến cô,thứ cô muốn chỉ là chân tình đích thực của người đàn ông trước mắt này.- A,vậy trong khoảng thời gian này vẫn sẽ ở lại Nhật Bản sao?- Ừ.Nhiệm vụ kế tiếp phần lớn đều ở đây._Gin ôm lấy vai cô,hướng phòng khách đi đến.Rovka nghe vậy,cảm thấy tâm tình không tồi,cô mặc kệ tổ chức rút cuộc có nhiệm vụ gì,cô chỉ hi vọng cô có nhiều thời gian quấn lấy Gin bồi dưỡng cảm tình.Lại nói,bọn họ bên nhau đã thật lâu,đừng nói yêu,một chữ "thích" người nam nhân này cũng chưa từng nói ra,thật không biết là hắn đủ cứng miệng hay vẫn là cô đủ thất bại...Gin đi đến phòng khách,đem hoa mới mua về ném vào trong lòng cô,sau đó đi nhanh trở về phòng ngủ,nhìn dáng vẻ như muốn xử lí việc gì.Rovka tiếp nhận hoa hắn ném tới,đột nhiên nghĩ đến,thời điểm họ gặp mặt lần đầu,hắn tựa hồ cũng tặng lễ vật cho cô thế này.Biệt nữu* nam nhân...(*Biệt nữu: nôm na là nghĩ 1 đằng miệng nói 1 nẻo,thích che giấu ý nghĩ thật sự trong nội tâm bằng thái độ,hành động đi ngược với điều mình nghĩ.Ý ở đây tác giả muốn nói là Gin rõ ràng quan tâm đến Rovka nhưng ngại nên không thể hiện ra ngoài,giả bộ lạnh lùng :)Từ này Au không biết phải Edit làm sao cho hay nên để nguyên )Đi theo Gin trở lại phòng ngủ,nhìn hắn ngồi trước máy tình,Rovka cười cười lại gần:- Sao hôm nay nhớ mua hoa cho em vậy?- Không thích hử?_Gin nhướng mày,vươn tay ôm cô vào lòng_Nếu em muốn,tôi có thể kêu người mỗi ngày đưa cho em.Dứt lời,Gin nổi tính trẻ con mà cắn lấy ngón tay cô,Rovka nhìn hắn như vậy,nhịn không được hôn lên má hắn:- Gin,anh như vậy...rất đáng yêu.Ánh mắt Gin hơi trầm xuống,Rovka thấy thế lập tức đứng dậy muốn bỏ chạy,cô thật sự sợ Gin lên cơn "thú tính",hơn nữa nếu chống lại,người có hại luôn là cô.Đáng tiếc động tác lại chậm một bước,bàn tay to của Gin đặt bên eo mảnh khảnh của cô,ngăn cản cô chạy trốn,trực tiếp hôn lên môi cô.Rovka theo bản năng mà bám lấy cổ hắn,thân thể mềm mại dựa vào trong ngực Gin,bên tai nghe được tiếng thở dốc trầm thấp của hắn,không khỏi nhếch môi cười.Trên môi lập tức đau xót,liền nghe thấy hắn nói:- Không phải tôi đã nói rằng không nên tùy tiện chọc tôi sao?Rovka hoàn toàn làm ngơ cảnh cáo của hắn,tiếp tục ngọ nguậy trong lòng hắn làm bậy,cũng coi như là bị tóm liền từ bỏ chống cự,bất quá cũng không làm hắn nguôi giận,ngược lại nghe được hắn quát khẽ:- Chết tiệt,ngồi yên,đừng nhúc nhích.Uỷ khuất,đang lúc Rovka muốn rời đi khỏi người hắn,thanh âm khàn khàn gợi cảm của Gin chợt vang lên bên tai cô:- Em "muốn" đến như vậy sao?Rovka không hiểu ra làm sao,trước kia bị cô trêu chọc thằng nhãi này cũng không dễ mất kiểm soát như vậy,chẳng lẽ trong khoảng thời gian cô dưỡng thương nhịn lâu lắm?Rovka khẽ đưa tay dò xét đũng quần của hắn (.-.),đang muốn trả lời lại một câu,liền nghe "roẹt" một tiếng,quần áo trên người cô bị hắn xé rách.- Gin,anh làm gì vậy?!- Không phải em câu dẫn tôi sao?_Cảm giác môi hắn dừng trên ngực mình,Rovka quả thực có loại cảm giác khóc không ra nước mắt.Cô có câu dẫn sao?Rõ ràng đều là hiểu lầm được không,người nam nhân này tự mình thèm khát còn cố tình gán cho cô tên tuổi như vậy."Ưm" một tiếng,ánh mắt chạm đến máy tính phía sau hắn,Rovka cuống quít đẩy hắn ra:- Không phải ở chỗ này.Gin cắn răng,nhận mệnh ôm cô hướng giường đi nhanh đến.Một đêm này,nhiệt tình như lửa,sầu triền miên.Éc éc H hụt nha~ :v --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Ngày mai 9h sáng đăng chương mới :)