Chương này gồm 10 chap nhỏ , có một chap ngoại truyện . Nên dài , mong m.n thông cảm :D

50 : Chuyến đi Paris.

- Anh đã nói là không được , chuyến đi này do Ái My quyết định không phải anh .

- Anh cho em đi theo với , anh nói thì chắc con bé đó nghe mà.

- Có chuyện gì vậy ?_ Tiếng người con trai từ trong nhà bước ra .

Ánh mắt ngạc nhiên đến tột độ .

Cô ấy ..... cô gái hồi đó đã bỏ Minh Lâm mà đi đây sao ?

- Minh Phong , anh khoẻ chứ ?

- Trúc ..... Trúc Anh là em sao ?

- Anh nhận ra em hả ?

- Không phải em đã .....

Chết là từ tiếp theo Minh Phong định nói

nhưng không hiểu sao anh lại không nói được . Một cảm giác bất an trỗi dậy trong lòng anh. Trúc Anh quay về thì Minh Lâm sẽ ra sao ? Anh đã chịu tổn thương suốt 10 năm nay không lẽ bây giờ anh phải chịu đựng tiếp ?

Ba người nhìn nhau không thể nói thêm lời nào . Không gặp nhau đã lâu ít nhiều cũng có chuyện để nói nhưng sao khi gặp rồi lại im lặng .

Bầu không khí trùng xuống tại đó . Quen biết mà như xa lạ . Chẳng có lời nào để nói với đối phương . Thời gian sao lại ngừng trôi ngay phút ấy . Để cả ba nhìn lại quãng đường cũ tìm lại kí ức vừa rồi sao ?

.

Trên máy bay

Có 10 người đi nên chia ra làm 5 cặp. Ái My - Kim Thư , Minh Phong - Minh Tuấn , Trúc Anh - Minh Lâm , Thiên Dương - Ái Di , Thiên Như - Nhật Thuận . Im lặng bao trùm cả chiếc máy bay khi họ có điều khó nói .

Ái My ban đầu định ngồi chung với Minh Lâm để nghe anh kể về việc của anh và M. Phong nhưng Trúc Anh lại giành , Kim Thư lại ngồi muốn ngồi chung với cô nữa. Nên đành theo vậy .Đang im lặng bỗng nhiên Kim Thư lại lên tiếng .

- Bạn là Ái My ?

- Ừm

- Mình là Kim Thư từng quen biết với anh em Lâm .

- Ồ vậy sao ?

- Bạn là gì của họ vậy ?

- Mình chỉ là bạn thôi .

Bạn sao ? Có chắc là như thế . Hay đang trong mối quan hệ phức tạp ? Ái My biết tình cảm Minh Phong giành cho cô nhưng cô lại không tìm được cảm giác yêu thương với Minh Phong , ngược lại cô khẳng định mình thích Minh Lâm nhưng cô lại không thể yêu anh ấy vì anh ấy là của Trúc Anh , cô không muốn làm người thứ ba. Ánh mắt long lanh của cô chất chứa đầy sự buồn bã , cô nhìn những đám mây trắng trôi bồng bềnh phía bên ngoài . Ước gì cô cũng như thế , cũng được bay khắp mọi nơi , yêu ai thương ai cũng được không cần phải dòm trước ngó sau này kia .

- Chúng ta làm bạn được chứ_ Kim Thư hỏi có chút dè chừng

- Được thôi , chúng ta là bạn tốt . _ Ái My phấn khởi .

Và có ai đó đã nghe cuộc hội thoại ngắn của cô , hắn trả lại bằng nụ cười đầy mưu kế.

Kim Thư quay mặt sang chỗ khác , không hiểu sao cô không có ác ý với Ái My kể cả chuyện cô biết Minh Phong thích Ái My . Ngược lại cô thấy Ái My rất thân thiện. Ái My ngây thơ đâu biết gì , có lời nguyền rằng :" Chuyến đi này khi về sẽ không có Ái My "

Không lẽ lời nói này sẽ thành sự thật ? Ái My không biết cô đang sập bẫy của ai kia

51 : Chuyến Đi Paris 2

Vừa đáp chuyến bay , Ái My và mọi người đã sang nhà bố mẹ nuôi của cô tá túc . Đây là ý định của Minh Lâm vì nếu nhỡ bệnh cô tái phát mà trong khách sạn mỗi đứa một phòng thì khó biết lắm .

Cô có một người chị nuôi tên là : Trương Hoàng Ngọc Chi lấy họ thật của cô . Năm nay chị cô đã hai mươi rồi nhìn rất trẻ như nữ sinh cấp 3 vậy .

Bố mẹ cô cũng bất ngờ khi cô đến đây vì giải thưởng cuộc thi kia , cũng lâu rồi không có nói chuyện qua điện thoại nên bà và cô cũng có nhiều chuyện để nói. Ba chuẩn bị phòng cho mọi người nghỉ ngơi , đương nhiên nam thì chung phòng nữ thì chung phòng rồi .

Ba ngày trôi qua thật không mấy thú vị với mọi người nhưng với cô đầy hào hứng. Cô kể cho gia đình cô nghe hết chuyện này đến chuyện khác kể cả chuyện của anh trai cô nữa . Họ rất vui mừng vì cô đã tìm được người thân . Niềm hạnh phúc đoàn tụ lan toả khắp ngôi nhà .

.

Trong căn phòng , ba người ngồi đối diện nhau. Sự căn thẳng hồi hộp , tràn trề .

- Cháu đã nói cho Ngọc My biết chưa ?

- Vẫn chưa , cháu không muốn cô ấy bi quan

- Bên đây có bác sĩ giỏi , ta nghĩ cần đưa nó đi khám .

- Dạ . Tùy theo gia đình sắp xếp ạ

- Ừm , ta nghĩ cũng đến lúc phải cho con bé biết được bệnh tình của nó rồi .

- Dạ , cháu sẽ tìm cách nói thưa bác .

Phía xa xa , có một người hoàn toàn đứng bất động , ánh mắt anh hiện đầy nỗi lo sợ . Khi Minh Lâm vừa bước ra , Minh Phong nhìn anh gấp gáp

- Ái ..... Ái My bị Tim sao ?

Anh không tin , một người khoẻ mạnh như cô vậy mà lại mắc căn bệnh tim kia sao . Vừa nãy Trúc Anh đã dẫn Ái My đi chơi khu vui chơi mất rồi ,mà với tình hình của cô nếu chơi ngôi nhà ma , tàu lượn siêu tốc có nước chết . Minh Phong hi vọng không phải , hi vọng chuyện anh nghe thấy là sự giả dối . Nhưng có lẽ không như anh mong muốn .

- Như cậu đã nghe , Ái My bị tim giai đoạn cuối

- Không không , nhanh nhanh lên , Ái My đang đi khu vui chơi . Với tính Trúc Anh thì chắc sẽ dẫn cô ấy chơi ngôi nhà ma , tàu lượn .

Minh Phong vừa dứt câu , thì Minh Lâm đã biến mất dạng. Anh cũng chạy đi theo với hi vọng ngăn cản kịp Trúc Anh .

52 : Chuyến Đi Paris 3

Khu vui chơi

Không kịp nữa rồi , Trúc Anh nhanh hơn bọn họ nghĩ . Cô đã dẫn đầu đi vào chơi tàu lượn mất rồi . Hai anh chỉ biết đứng nhìn sắc mặt Ái My thôi , có chút tái nhợt , vẻ mặt đầy lo sợ .

Phía trên cao người Ái My đổ mồ hôi rất nhiều , nỗi lo lắng không biết tự đâu chạy đến . Cô vịn thanh sà ngang trước mặt rất chặt , tay cô run lắm , tim cô nhói lên khiến cô cảm thấy khó chịu , hơi khó thở một chút .

Đoàn tàu càng lên cao , Ái My càng cảm thấy nghẹt thở , chỉ cần lên một chút nữa thôi thì cô chắc chắn ngất ngay và luôn. Nhưng cũng may nó hạ xuống và ngừng lại một cách an toàn . Ai cũng thở phào nhẹ nhõm .

Rời khỏi đoàn tàu , Ái My hoa mày chóng mặt , vẫn còn cảm giác nghẹt thở . Minh Lâm , Minh Phong lại đỡ cô , lau mặt cho cô giúp cô tỉnh táo hơn nên từ từ cô cũng thở được và tỉnh hẳn. Ai đó nhìn cô đầy chán ghét .

- Tiếp thôi , chúng ta đi Ngôi nhà ma _ Trúc Anh lên tiếng và ngay lập tức bị bác bỏ

- Không được _ Cả hai anh em Minh Lâm lên tiếng khiến mọi người kể cả Ái My cũng khó hiểu .

- Tại sao ?

- Sức khoẻ Ái My không tốt

- Không sao , em vẫn ổn , đi chơi thôi . Minh Lâm đừng bỏ bạn gái anh thế chứ .

Hai chữ bạn gái sao lại nặng nề đối với cô như thế .

Không ngăn cản được cô nên mọi người cùng đi vào ngôi nhà ma . Đây chính là địa điểm thích hợp , thời cơ thích hợp để ai đó ra tay . Ái My hơi mệt nên đi chậm lại với mọi người , do bên trong tối quá không ai nhìn thấy ai được . Trúc Anh đi lùi lại gần sát Ái My , giả ma hù cô khiến Ái My hoảng hốt lo sợ , nghẹt thở , cô định hét lên nhưng rất khó , cơn đau tim lại kéo đến . Ánh mắt Trúc Anh đầy sự thỏa mãn , Ái My ngừng lại cô khó thở , tim cô lại đau vô cùng , trong bóng tối cô không thể níu lấy ai vì căn bản cô không hề thấy ai .

- Cứu ..... cứu .... _ Tiếng kêu cứu yếu ớt của cô chỉ mỗi Trúc Anh nghe nhưng Trúc Anh giả vờ không nghe và trở lại đi với đoàn người như không hề biết chuyện gì xảy ra .

Đau .... đau lắm .

Trúc Anh thừa biết Minh Phong và Minh Lâm sẽ để cô nên Trúc Anh nhanh chóng kéo hai người đi trước trò chuyện nhằm đánh lạc hướng .

Toàn thân cô ngã xuống nền đất lạnh kia , đôi mắt cô khép hờ lại , tim cô như không còn đau nữa , hơi thở của cô dồn dập nhưng rồi nó như không còn . Trong lúc ấy , hình ảnh mà bấy lâu nay luôn xuất hiện mờ mờ ảo ảo trong đầu cô ngày hiện rõ , đó là những nụ cười phía sau lưng cô của Minh Lâm , đó là những nụ cười thật đẹp. Cô ước gì cô một lần nữa nhìn thấy được nụ cười đó ngay phía chính diện . Nhưng có lẻ điều đó quá xa vời với cô vì ngay bây giờ cô không còn cảm nhận được nhịp tim của mình nữa.

53 : Chuyến Đi Paris 4 - Phẫu Thuật

Trong căn phòng nồng nặc mùi este , các bác sĩ đang vã mồ hôi với ca phẫu thuật nguy hiểm thế này . Bên ngoài lại có những con người đứng ngồi không yên. Có những sự trách móc vang lên lại có những người trách móc chính bản thân một cách thầm lặng . Nhớ lại lúc đó nếu anh đến trễ thì chắc là Ái My đã chết rồi .

.

Khi phát hiện Ái My vẫn chưa ra anh đã thấy điều không ổn nên chạy vào trong . Bảo vệ ngăn cản lại , nhưng anh lạnh lùng , anh mắt muốn bốc lửa nhìn bảo vệ , thốt một câu xô bảo vệ ra và chạy vào trong : " Bạn gái tôi mắc bệnh tim nếu không mở đèn cho tôi vào tìm kiếm thì nơi này chắc sẽ có án mạng ."

Bạn ..... bạn gái sao ?

Trúc Anh nắm chặt tay của mình lại , ánh mắt u ám hơn bao giờ hết . Cô thề là sẽ không để yên cho Ái My .

Hối hả , lo lắng .

Khi anh nhìn thấy thân hình nhỏ bé của cô nằm dưới sàn , tim anh gần như ngưng đập , không biết sao nữa nếu anh không tìm thấy cô , cũng may ông trời thương xót cho

anh nên đã cho anh tìm thấy cô . Và chính giây phút này đây , khi anh bế thốc Ái My lên thì một câu nói nhỏ lọt vào tai Ái My : " Ái My hãy tỉnh lại , anh yêu em "

.

Cánh cửa phòng cấp cứu bật mở , bác sĩ ra ngoài thông báo cho người nhà , ai cũng thở phào về sự thông báo của bác sĩ : Ca phẫu thuật thành công . Nhìn gương mặt của Ái My , Minh Lâm và cả Minh Phong càng thấy có lỗi với cô hơn nhưng cũng may , ông trời đã không chia cắt anh và cô .

54 : Lời Cám Ơn

Cám ơn ông trời cho anh nhận ra tình cảm của mình .

Cám ơn ông trời đã cho anh nói yêu cô .

Suốt gần mười năm qua , Minh Lâm sống trong quá khứ với hình bóng của Trúc Anh cho đến khi anh gặp được cô gái Trương Hoàng Ngọc My - Phạm Hoàng Ái My . Mọi thứ trong anh đều thay đổi , nụ cười, nét buồn , khuôn măt của cô ngày một đi sâu vào trong tâm trí anh . Hình bóng Trúc Anh khi xưa bị hình ảnh của cô đè dần đè dần . Cho đến hôm nay , tuy hình bóng Trúc Anh chưa hoàn toàn biến mất hay Trúc Anh quay về anh cũng vẫn sẽ nói " anh yêu em " với Ái My . Nhưng trách nhiệm của anh với Trúc Anh thì khó nói quá ..... Có thể anh chỉ yêu cô nhưng không thể đi cùng cô chung một con đường .

55 : Hiểu Lầm Dẫn Đến Sự Rời Xa

- Ái My sao em lại lấy cái thẻ ATM và hộp quà đó . ?_ Ánh mắt đầy giận dữ nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô

- Em .... không có lấy

- Em không tiền có thể nói anh nghe mà , sao lại giở thói ăn cắp chứ ?

- Anh nói gì ? _ Ái My lạnh lùng thốt lên khi nghe lời đau lòng của Minh Lâm

- Anh nghĩ sao mà nói câu đó vậy . Vậy ra trước giờ anh luôn xem thường tôi đến mức thậm tệ đấy à. _ Ái My bị đụng đến lòng tự trọng .

- Anh xin lỗi , nhưng sao nó lại nằm trong phòng của em ?

- Làm sao tôi biết được

- Ăn cắp thì nói ăn cắp chứ việc gì phải chối _ Trúc Anh từ sau lưng tiến lên

- Tôi không có .....

" Bốp "

Ánh mắt cô hoàn toàn vô cảm xúc nhìn Minh Lâm .

- Đi . Đồ Ăn Cắp . Đi ra khỏi nhà tôi . Tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa

Lời nói của Minh Lâm như con dao cứa nát tim Ái My . Không ngờ suốt 3 tháng qua anh hoàn toàn không hiểu gì về cô . Ái My vao phòng thu dọn đồ đạc và rời khỏi ngay trong đêm đó . Trúc Anh mỉm cười thành công . Giờ đây không ai giành Minh Lâm với cô rồi .

Minh Lâm đêm đó không ngủ được , anh không tin Ái My làm nhưng anh lại đổ lỗi như bằng chứng đã thấy. Thẻ ATM anh không nói nhưng cái hộp quà đó là kỉ vật mẹ anh để lại cho anh . Không ngờ cô lại cướp nó .

Uổng công bao lâu qua anh luôn tin tưởng cô mặc cho lời cảnh giác của Trúc Anh nói . Đây không phải lần đầu là lần thứ ba. Hai lần trước là Trúc Anh và Kim Thư mất trộm lần này là anh. Bây giờ cô đối với anh đầy sự chán ghét , khinh thường . Cô giỏi lắm mà , hàn gắn tình cảm của anh và Minh Phong giờ lại đạp đổ tình cảm của anh và cô. Nóng giận dẫn đến sự mất bình tĩnh và những lời nói thốt ra vô tình chấm dứt một mối quan hệ .

Sáng hôm sau , báo chí đưa tin liên tục về vụ việc cô trộm đồ , và thế là lẽ dĩ nhiên những lời lẻ xúc phạm , miệt thị , cay độc từ hội đồng Fan Cuồng của anh xuất hiện khắp nơi . Uổng công Fan ủng hộ tình cảm anh và cô mà giờ cô lại giở trò đó. Thật xấu xa .

Có lẽ mọi người tin nhưng Minh Phong , Minh Tuấn , Thiên Dương , Ái Di , Nhật Thuận và Thiên Như đều không tin . Hơn ai hết nhất là Ái Di và Thiên Như , họ hiểu tính Ái My nên họ nghĩ có sự hiểu lầm nào chăng . Nhưng Minh Lâm không muốn họ nhắc đến Ái My nữa nên họ cũng không thể lên tiếng.

56 : Ngày Kỉ Niệm Cũng Là Ngày Chia Tay

Tối hôm đó , Minh Lâm nhốt mình trong màn đêm của căn phòng . Đã ba ngày qua , một tiếng nói hay một bước đi của cô cũng biến mất . Trống vắng là điều mà anh cảm nhận được . Đang miên man trong sự suy nghĩ , những hình ảnh của cô xuất hiện như thước phim dài hạn trong đầu anh . Đêm đó , vào đúng lúc 00:00 anh nhận được một tin nhắn .

" Chia tay "

Hai chữ vẻn vẹn đủ để cuộc tình dừng lại . Tin nhắn đến từ số máy : Ái My . Anh gọi lại thì nghe được câu nói huyền thoại " Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được ...... "

Anh chẳng tin mình vừa nhận được tin gì nữa. Chia tay sao ? Cô làm sai nhưng anh không nói chia tay thì thôi chứ sao cô lại là người nói ? . Cuộc tình của họ chấm dứt thật rồi sao ? Ngày đẹp nhất trở thành tồi tệ nhất . Happy anni tồi tệ .

57 : Hoàn Toàn Biến Mất

7 ngày sau

Kể từ cái ngày định mệnh đó , mọi người dường như mất liên lạc với cô không phải chỉ mình anh . Cô không quay lại nhà Ái Di hay sang Paris mà cô đã đến một nơi nào đó mà không ai có thể biết được . Minh Lâm cho dù tìm kiếm đến mức nào cũng không thu lại được kết quả gì . Chỉ biết hối hận.

Giá như hôm đó anh tin lời cô.

Giá như hôm đó anh không vì nóng giận nhất thời thì anh đã không đánh mất cô .

Giá như thời gian có thể quay lại để anh kịp giữ chân cô lại .

Tất cả bây giờ chỉ còn lại " Quá Khứ "

Tung tích Ái My quay về con số 0 tròn trĩnh , Minh Lâm và mọi người trừ Trúc Anh đau buồn một thời gian rồi cũng quên luôn cô . Nhưng trừ Ái Di , Nhật Thuận , Thiên Như họ vẫn không quên âm thầm tìm cô . Cho dù lục tung trái đất lên 3 người cũng nhất định phải tìm được cô bằng mọi giá . Cuộc sống trôi qua rất nhàn rỗi nhưng mấy ai biết được đó là sự nhọc nhằn của một cô gái .

58 : Đám Cưới . Kết Thúc

Bảy năm sau

Trên lễ đài là ba cô dâu xinh đẹp cùng ba chú rễ lịch lãm với bộ vest đen . Từng câu con đồng ý , con đồng ý vang lên như lắng động và như bắt đầu cho một cuộc sống hoàn toàn mới với nhau trong tư cách vợ chồng . Do họ quay mặt lên sân khấu nên có lẽ không nhìn thấy nhưng nghe đến tên cô dâu chú rễ thì hoàn toàn nhận biết rõ ai là ai . Hôm nay là ngày thiêng liêng của Ái Di - Thiên Dương , Kim Thư - Minh Phong , Trúc Anh - Minh Lâm . Từ phía cách cửa kia có một nụ cười yên lòng cho ba đôi trẻ . Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt .

" Chúc anh hạnh phúc "

Ái My rời khỏi lễ đường , bước dọc đi trên con đường ngày xưa anh và cô cùng bước . 7 năm qua , cô sống cùng một người anh nuôi Hải Phong và một cô chị tên Yến Ly , cả ba sống vui vẻ với nhau như anh chị trong gia đình. Được khoảng 2 năm bên Việt Nam còn lại thì cả ba dời sang Mỹ làm việc . Và từ đó không quay về Việt Nam .

59 : Gặp Lại

7 năm sống không có mặt anh , không gần anh khiến cô rất buồn , kể từ hôm cô nhắn cái tin đó thì cô đã khóc rất nhiều . Khó khăn lắm cô mới lấy lại được sự vui vẻ vốn có . Giờ đây cô hay tin anh đám cưới lập tức quay lại Việt Nam chỉ vì muốn nhìn anh lần cuối sau khi cô sẽ sang Mỹ định cư luôn .

Đến khi thấy anh hạnh phúc cô lại trùng xuống buồn buồn , không giấu được sự thật nghĩ rằng thời gian sẽ giúp cô quên được anh nhưng hoàn toàn không . Ái My cô hoàn toàn chưa quên được Minh Lâm . Nhưng anh đã đến với Trúc Anh thì nên chúc phúc cho anh. Hạnh phúc của anh cũng là hạnh phúc của cô .

Bước đi ..........

Lang thang một mình ......

Tình cờ ......

Đúng là có duyên sẽ gặp lại ......

Hai ánh mắt lâu ngày không gặp nhau ....

Tìm kiếm bấy lâu nay cô lại xuất hiện ......

Mọi sự thật anh đã biết hết ..... chỉ muốn nói một câu xin lỗi với cô nhưng cô lắc đầu bảo là không cần . Có lẽ như mọi chuyện cô đã biết hết rồi . Đúng , sự thật là cô đã biết ngay chính ngày định mệnh cô nói chia tay . Hôm đó cô gặp Trúc Anh và đã biết mọi chuyện , cô đã quyết định nhường lại cho Trúc Anh nên cô đành nói lời chia tay . Nhưng mấy ai hiểu cho nỗi đau khổ đang dằn xé tâm can cô lúc ấy . Nghĩ lại cô thật đáng thương .

Ái My nhíu mày khó hiểu , không phải anh đang làm lễ trong nhà thờ sao ? Sao lại ở tại nơi này ? Không hề mặt áo vest , không hề có sự trang điểm hay gì cả chỉ là một chiếc áo thun trắng cùng một chiếc quần jeans dài thôi . Thực hư mọi chuyện là sao ?

Ái My muốn hỏi anh lắm nhưng không thể hỏi được , anh đến ôm lấy cô vào lòng thay cho sự nhung nhớ bấy lâu nay . Có lẽ nên để họ như thế sẽ tốt hơn , không cần phải nói gì chỉ cần nhịp tim của cả hai cảm nhận được nó đang đập cùng một nhịp là được . Hơi ấm bấy lâu nay với cô tưởng chừng không được cảm nhận được , hay là gương mặt điển trai kia tưởng như sẽ không gặp lại . Mùi hương quen thuộc mà anh tìm kiếm lâu nay một lần nữa đã xuất hiện sau 7 năm biến mất . Ôm .... cái ôm nhẹ nhưng đủ để cảm nhận được sự yêu thương nhung nhớ bấy lâu nay của cả hai . Thời gian như ngừng trôi . Với họ như thế là quá đủ .

60 : Ngoại Truyện

- Mama , con muốn ăn pizza ._ Một cậu nhóc kháu khỉnh chạy đến bên chân mẹ

- Mama , con cũng muốn _ Một cô bé đầy nhí nhảnh với chiếc váy hồng chạy đến

- Rồi rồi , hai đứa ra sân bảo papa vào chuẩn bị đi cả nhà ta cùng với mấy cô chú đi ăn pizza _ Người mẹ dịu dàng nói

- Ok , mama _ Hai cậu bé ra gọi người bố .

- Minh Lâm chuẩn bị đi chúng ta đi ăn pizza , Minh Tiến và Ngọc Như nó đòi kìa .

- Ngọc My em cũng thay đồ đi , anh hẹn Trúc Anh , Ái Di , Thiên Như và Kim Thư rồi . _ Anh nói rồi đi lên phòng thay đồ .

Hai mươi phút sau cả gia đình nhỏ của cô mặt ở tiệm pizza để gặp mọi người . Ai cũng có mấy nhóc tì lon ton chạy theo nhìn trông dễ thương vô cùng . Người lớn ngồi một bàn , con nít ngồi một bàn . Tiếng nói cười rôm rã , niềm vui niềm hạnh phúc tràn ngập . Đó chính là những thứ họ mong muốn sau những chuyện không vui vẻ kia. Có chồng , có vợ , có con , cuộc sống hoàn toàn thay đổi với bọn họ nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi đó chính là tình bạn , tình anh em , tình yêu mãnh liệt trong trái tim của họ .

Ps : Người đám cưới với Trúc Anh là Vương Minh Lâm nhé , Kim Vân và Thiên Quốc đã mất trong một tai nạn xe khi đi du lịch .

Ps : Cám ơn tất cả mọi người đã theo dõi truyện của Thiên Như . Truyện đã đến hồi kết , mong mọi người góp ý tận tình cho tác giả rút kinh nghiệm ở bộ truyện sau . Các bạn có thể theo dõi truyện : Trái Tim Lạnh Giá của Thiên Như nữa nhé mọi người .

Chân thành cám ơn mọi người rất nhiều !!!