Hôm nay trời đẹp lạ lùng, tuy đêm trước tôi ngủ không ngon nhưng tôi và ngài Tiền vẫn quyết định dậy sớm để tổng vệ sinh nhà cửa.

Nhưng lúc thay ga trải giường, tôi lại bị ngăn trở.

Đầu tiên, không hiểu vì sao mà Đệ Đệ cứ nhất quyết nằm ăn vạ trên ga trải giường cũ không chịu đi, hơn nữa khi tôi dùng sức kéo ga trải giường xuống thì nó còn bám chặt trên đó, mà Gạo Nếp cũng trở chứng, chui vào vỏ chăn nói gì cũng không chịu ra.

Hết cách, tôi đành thả ga trải giường cũ và Đệ Đệ xuống mặt đất trước, rồi giũ vỏ chăn để tóm Gạo Nếp ra.

Ngay cả ngài Tiền cũng rất thèm đòn, không những không giúp đỡ mà còn nghịch ngợm vò áo ngủ tôi thành một cái đuôi tròn.

Vô cùng xấu xa, quả thật muốn đánh anh ấy một trận.

Rốt cuộc, sau nửa tiếng, tôi mới kết thúc công việc dưới sự quấy rối của hai con quỷ nhỏ.

Tôi nằm trên ga giường sạch sẽ, thoang thoảng mùi bột giặt thơm tho.

Ngài Tiền cũng nhoài đầu sang, cùng tôi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Bọn tôi trò chuyện câu được câu chăng, tôi phàn nàn rằng kết hôn với mối tình đầu nên kinh nghiệm bản thân cực kỳ nghèo nàn.

Ngài Tiền câm nín, bẹo má tôi mà nói: Mắc chi mà nghĩ lung tung thế, không bị ai phụ tình chẳng phải rất tốt sao?

Tôi: Vậy chuyện trước kia của anh là sao? Có nhiều “quá khứ” nghĩa là anh từng phụ bạc nhiều người lắm đúng không?

Ngài Tiền lặng thinh ngay, mãi mới quay đầu sang, nghiến răng nghiến lợi đáp: Phụ bạc nhiều người như vậy là để bây giờ đối tốt với em đó, đừng nói nhiều nữa, một là ngủ, hai là đi gõ chữ đi!

Chậc, hình như có mùi thẹn quá hóa giận.

Bởi lẽ đó, tôi không nhịn được mà vùi mặt vào chăn cười cả buổi.

~ HẾT CHƯƠNG 13 ~.