Dưới những tán rừng rậm, chim chóc hôm nay đã di tản ra khỏi khu vực nơi có vô số những sinh vật to lớn hơn chúng đang gây náo động. Lúc này đây, ngay trong khu rừng, Minh cùng Dũng đang chạy trốn cả một bầy sinh vật đáng sợ. Chúng được gọi là Chó vàng ba sọc, theo các mà kẻ đề xuất dự án này tạo ra chúng. Với chi phí rẻ hơn hẳn ma binh cùng khả năng chiến đấu không biết mệt mỏi, đây thực sự là một lực lượng khá mạnh.

Ở một chỗ khuất, một số tên biệt kích dùng lấy ra một loạt khẩu súng phóng lựu có báng súng giống như súng thường như lật ngược lại, nòng súng là một khúc kim loại giống như ống tre, cùng với thước ngắm. Trên thực tế, loại súng này được biết tới với cái tên M79, một trong những loại súng phóng lựu tiên tiến nhất thế giới. Tiếp đó, bọn chúng nạp đạn to như nắm tay nhưng đặt biệt là có một màu xanh kỳ lạ vào súng.

Sau đó, lần lượt hai vụ nổ xuất hiện. Khói bụi mù mịt bao phủ cả khu rừng.

Đồng thời, trong bụi cây, một loạt những tay xạ thủ của quân giải phóng cùng đã sẵn sàn như những con hổ đang rình mồi. Thực ra, ngay khi một lượng lớn quân Mỹ xuất hiện thì bộ đội ở đây đã phát hiện ra. Nhất là khi có dấu hiệu xuất hiện của hiện tượng siêu nhiên, người cũng Lữ Đoàn Không cũng tới xuất hiện ở hỗ trợ.

Những người bộ đội nằm sâu trong lớp bùn đất, những cành cây, sử dụng những khẩu Dragunov SVD** với màu nâu đậm của báng súng, màu đen như đêm không sao của thân súng và màu nâu đất của nòng súng bắn về phía quân thù. Những viên đạn vô hình xuyên thủ ngực của đám đặc công với khẩu M79, để lại dòng máu đỏ tươi chảy từ miệng của chúng

Tiếp đó, theo một cách không thể tin được, một màn rượt đuổi chưa từng có đã diễn ra. Lần lượt, từng con Chó vàng ba sọc bị hạ gục bởi các loạt đạn bắn ra từ khẩu Dragunov SVD. Mỗi khi bị tiêu diệt, chúng lần lượt nổ tung ra thành từng mảnh nhỏ, lóe sáng cả một khu vực.

Trước cảnh tượng trên, dù từng trải qua không ít chuyện, Dũng cũng phải la hét khi trải qua cảnh tượng kinh hoàng.

Sau cùng, khi mọi thứ đã an toàn, Dũng lên tiếng:

"Cậu thật sự là Việt Cộng?"

"Có bao nhiêu tổ chức dám chống lại người Mỹ ở miền Nam hả, tên ngốc?" Minh lên tiếng chế giễu.

"Cậu nói gì vậy, tôi không có ngốc"

Trong khi đó, từ khoảng cách xa kia, một sinh vật có hình dạng của một con dơi đang quan sát cả hai như một vị thần quan sát chúng sinh

"Cuộc chơi bắt đầu rồi" Hắn lên tiếng bằng một âm thanh cực kì gây khó chịu như lỗ tai bị ai đó cào phải. Tiếp đó, toàn thân hắn được bao phủ bởi một màn sương kì lạ, xuất hiện từ hư không, che phủ tất cả mọi thứ. Sau khi màn sương ấy tan biến, sinh vật kia cũng biến mất

.......................

Trong đêm tối, mọi thứ chìm trong lặng lẽ đến đáng sợ. Trái ngược với cái thế giới bên ngoài tĩnh lặng kia, trong phòng trà Thiên Vân, mọi thứ sáng rực như ban ngày. Hàng trăm quan chức, có cả sĩ quan cao cấp của quân đội Mỹ cùng lắng nghe những âm thanh mê người từ những cô ca sĩ trong những trang phục rộng lẫy nhất. Đồng thời, nhiều cặp nam nữ, chủ yếu ở tầng lớp cao, đang khiêu vũ say sưa trong tiếng nhạc vang lên không ngừng.

Trong khi đó, ở dưới tầng hầm, không khí thực sự khá căng thẳng.

"Cháu đang làm cái trò gì vậy" Chú Giang lên tiếng. Lúc này, Dũng vẫn đang băn khoăn chuyện gì đã thực sự diễn ra.

"Nếu không cứu thì cậu ta sẽ bị bắt rồi thành chuột bạch luôn" Minh lên tiếng. Thực sự, cậu đúng là có chút hơi quá nhưng nghĩ kĩ lại thì Dũng chính là manh mối duy nhất mà bọn họ có để tìm hiểu âm mưu của Đế quốc Mỹ và Ngụy quyền Sài Gòn.

"Ý của cháu là gì?" Chú Giang thắc mắc

"Ký ức của cậu ta rất giống ký ức của cháu. Do đó, có thể cháu cũng có thể là vật thí nghiệm của bọn chúng"

"Nhưng nếu bị biến đổi thì hai sau hai đứa lại không bị bọn Ma Binh nhập? Chưa nói hắn còn ký ức kìa" Người cán bộ già chỉ về phía Dũng.

Sau đó, ông lại lên tiếng tiếp:

"Liệu cậu ta có biết vị trí căn cứ của chúng?"

"Mà khổ nổi cậu ta không nhớ" Minh nhíu mày. Sau đó, một suy nghĩ của cậu chợt lóe sáng:

"Nếu điều tra vụ án của cậu ta thì..."

Tức thì, hai người tiến tới gần Dũng. Sau đó, Minh lên tiếng:

"Giờ kể cho tôi về bản thân cậu. Toàn bộ luôn"

"Biết rồi"

Sau đó, ánh mắt của Dũng bắt đầu hồi tưởng về quá khứ:

"Tôi tên Hà Mạnh Dũng. Tôi được sinh trong một gia đình danh gia vọng tộc. Tiếc thay, cái luật 10/59 khốn khiếp, cả nhà tôi.."

"Khoan đã, ý tôi không phải là chuyện này. Cậu không hiểu ẩn ý hả? Cậu hơi ngu quá rồi đó"

Lúc này ánh mắt của Dũng như con sư tử trong cơn cuồng nộ, nhìn thẳng về phía Minh:

"Ý cậu là gì?"

"Nè nè, cậu bình tĩnh lại đi. Ý thằng Minh là kể về lí do cậu bị bắt đó" Chú Giang trấn an cả hai người.

Lúc này, Dũng bình tĩnh lại rồi cậu lên tiếng:

"Nói ra thì cũng khó tin. Có một ông nhà khoa học nào làm việc cho người Mỹ muốn thuê tôi làm việc. Tôi bị di chuyển bằng máy bay ra tận ngoài Huế. Sau đó, thì bỗng nhiên ổng chết. Rồi đám cảnh sát ập vào"

"Khoan đã" Chú Giang lên tiếng. Sau đó, ông lại nói

"Hai năm trước không phải là lúc người Mỹ chiếm lại Huế***. Người ta đưa cậu ra đó làm gì. Hơn nữa, mọi chuyện thuận lợi quá mức rồi"

"Khoang đã ý ông là tôi nói xạo" Mạnh Dũng gồng lên như một cơn bão. Bất ngờ, một cô gái xuất hiện. Cô mặc một bộ áo dài trắng tinh với một đóa hoa cài trên tóc. Cô ấy cầm một cái lọ có vẽ một người đàn ông cầm một cây nỏ, bắn ra vô số mũi tên.

Thấy Vân, Minh hớn hở chạy tới.

"Chúng ta lấy được linh hồn của Cao Lỗ (1) rồi"

"Là của tớ chứ cậu có làm cái gì đâu" Vân lên tiếng khẳng định.

"Cô là ai vậy?" Dũng thắc mắc

Ngay khi câu nói của cậu vang lên. Trong chớp mắt, Vân xuất hiện ngay trước mặt cậu như một bóng ma.

"Câu đó phải do tôi hỏi mới phải. Cậu là ai?"

Bỏ qua chuyện đó, Minh nói:

"Vậy tóm lại hiện giờ cứ theo kế hoạch mà làm"

Bất ngờ, một giọng nói trong trẻo vang lên:

"Nếu cần giúp sau không hỏi tôi"

"Ai"

Vân, chú Giang và Minh mỗi người cầm một khẩu K-54 (2)

Một cô gái với mái tóc dài, mặt một bộ váy màu đen, khoác một cái áo màu trắng như mây, nở một nụ cười như trăng tròn.

"Vậy ra đây là căn cứ của Đội trưởng Việt Nam à." Mary lên tiếng

"Mà sao cô phát hiện ra vậy?"

"À tại hôm qua lúc cậu cứu tôi vô tình để lại danh thiếp phòng trà, với lại chú chủ quán quên mở cửa hầm nên tôi vào thôi"

Lúc này, hai người được nói đến nhìn vào nhau.

"Nói nghiêm túc đi. Căn cứ cách mạng mà dễ để cô phát giác vậy à" Vân lên tiếng. Cô vẫn đang chỉa khẩu K54 về phía Mary

"Chào đồng chí, tôi là người do Tổ chức phái tới để hỗ trợ các Đồng Chí"

"Người đàn bà tìm con chó dữ" Vân lên tiếng

"Chó dữ là do giặc xâm lăng" Mary đáp lại

Thực sự đúng là có người được Trung ương cục cử đến hỗ trợ bọn họ thật. Nói gì thì nói, cân cứ của quân Giải phóng đâu phải dễ dàng tìm được.

Về sau, lịch sử ghi nhận lực lượng nội thành của Lữ Đoàn Không đã hình thành như vậy.

.....................

Hôm nay, bầu trời trong vắt. Ngoài kia, nước biển trong xanh gợi cho người ta một cảm giác thanh bình tới mức kì lạ. Nơi đây, người ta biết tới nó với cái tên cột cờ Thủ Ngữ (3), nơi mà hai mươi lăm năm trước một tiểu đội quân Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa đã chiến đấu anh dũng chống lại quân Anh xâm lược. Dù bị áp đảo bởi lực lượng trang bị tận răng, họ đã chiến đấu và hi sinh trước quân thù. Kinh sợ trước những người lính anh hùng, viên chỉ huy người Anh đã ra lệnh cho binh lính lấy bồng súng chào để thể hiện sự kính trọng.(4)

Trong hình dạng của Đội trưởng Việt Nam, Minh nhớ tới cuộc chiến khốc liệt mà dân tộc này đã bắt đầu từ hai mươi lăm năm trước.

Tuy nhiên, bỏ qua giai đoạn cảm thán, Minh cảm thấy chỗ này vắng lặng đến mức đáng sợ. Dù gì đây cũng là cầu cảng mà lại không có ai thì đúng là kì lạ. Nhưng vấn đề là có sự xuất hiện của Ma Binh ở chỗ này. Chỉ có một khả năng duy nhất. Cái bẫy.

Bất ngờ, hai tên lính xuất hiện. Bọn chúng lấy một khẩu súng trông giống như M16 nhưng hoàng toàn rỗng ruột, khung xương súng bên ngoài màu trắng xương và không thấy bất cứ một viên đạn nào.

Ý thức được nguy hiểm, Minh nhanh chóng quay đầu xe định tẩu thoát. Bất ngờ thay, trước mặt cậu là hàng trăm tên lính trang bị vũ khí tương tự. Bọn chúng xả ra một trận mưa đạn về phía Đội trưởng Việt Nam.

"Đúng là bẫy thật rồi" Nhật Minh cảm thán.

...........................

Trong lúc đó, Mạnh Dũng đang bị xích lại ở phía dưới tầng hầm. Dù anh dùng sức mạnh của mình cũng không tài nào thoát ra được.

"Cô làm cái trò gì vậy hả. Thả tôi ra"

"Chưa được. Tôi vẫn thấy ông đáng ghi lắm. Vì an toàn tính mạng cho tất cả mọi người, tôi phải trói anh lại."

Vân trong bộ váy màu hồng lên tiếng. Sau đó, cô lấy ra một bàn cờ, tự chơi với mình.

"Mà tiện thể, mấy người thật sự là gì vậy?" Dũng lên tiếng.

"Người của Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam (5)" Lời bay ra từ đôi môi xinh đẹp.

"Cái đó tôi biết rồi nhưng mà làm sau các người biết phép thuật, biết đến bọn Ma Binh. Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra?" Dũng vẫn không ngừng thắc mắc

Lúc này, Vân quay sang nhìn Dũng, cô cố gắng giải thích:

"Ngàn năm trước, khi Âu Cơ và Lạc Long Quân biến mất, cương thổ Văn Lang (4) từ biển tới núi tràn ngập yêu ma. May mắn thay, nhờ mang dòng máu rồng tiên, bọn yêu quái lần lượt bị tiêu diệt. Về sau, dòng máu cao quý đó nhạt dần. Tuy nhiên, có những người con đất Việt vẫn còn mang dòng máu cao quý ấy. Họ trở thành những danh nhân lịch sử. Cho tới tận bây giờ, Nhật Minh là người duy nhất mượn được sức mạnh của các anh linh"

..........................

Hiện giờ, một loạt trận mưa đạn đang nhắm thẳng vào Nhật Minh. Số lượng đạn bắn ra nhiều hơn cả số lượng nước trong một trận mưa lớn. Khác với loại đạn thường, loại đạn này có thể gây ra tổn thương nghiêm trọng đối với bộ giáp và bản thân Nhật Minh. Nhanh như chớp, cậu cầm lấy thanh trường đao chém vào bọn lính. Dù ở khoảng cách xa nhưng khi thanh trường đao chém vào không khí thì một đường sáng màu xanh đỏ xuất hiện, như một cây cầu vồng khổng lồ, lần lượt tiêu diệt từng tên địch một. Một số bị đá văng xuống biển, lao xuống như một chiếc xe thiết giáp, tạo một cột nước cao bằng tòa nhà mấy tầng. Nước văng khắp nơi như một trận bão khủng khiếp

Nhận thấy tình hình không ổn, Nhật Minh nhanh chóng biến mất vào trong một kho hàng. Đám lính ngay làm tức xông vào trong kho nhưng họ chỉ thấy một gã thanh niên cùng một mô hình của một chiếc xe máy nhỏ.

"Tiến sĩ Minh, cậu làm gì ở đây?" Một tên sĩ quan chỉ huy của bọn chúng lên tiếng

Không tỏ thái độ, Minh chỉ hỏi:"Vậy mấy người là một phần của chương trình siêu chiến binh sao"

Lúc còn ở miền Bắc, Nhật Minh đã nghe nói hai nhóm dự án siêu chiến binh, một là biến đổi con người thành quái vật, cũng chính là đám Chó vàng ba sọc hôm cậu đã đánh nhau, hai chính là đám này, nâng cao sức mạnh, khả năng chịu đựng, trang bị vũ khí hạng nặng. Hai nhóm này cũng với đám Ma binh chính là kẻ địch lớn nhất trong công cuộc giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Trong Mậu Thân, quân ta cũng đã chứng kiến sức mạnh của chúng.

"Cậu vẫn chưa trả lời tôi" Tên sĩ quan vẫn không bỏ cuộc.

"Tôi đi khảo sát khu vực xung quanh thôi. Thành phố Sài Gòn này có hệ thống phong thủy rất đặc biệt, tôi muốn xem thử thôi"

Nhìn thấy thái độ không có vẻ gì sợ sệt của Nhật Minh, tên sĩ quan cũng không hỏi nhiều. Trước khi đi, hắn nói:

"Tiến sĩ, có một số chuyện cậu không nên biết thì hơn"

Sau đó bọn chúng rời đi

........................

Vân cầm lấy một tờ giấy nhỏ đưa cho Mạnh Dũng xem. Cô nói:

"Xem thêm cái này để biết thêm chi tiết"

Dù không thích thái độ của cô gái tên Vân này chút nào, Dũng vẫn cố gắng xem thử:

"Sức mạnh của các anh linh gần như không thể xâm phạm. Có thể được triệu gọi bằng cách lấy linh hồn của kẻ địch, hậu nhân, hiện vật liên quan hoặc vô trực tiếp cõi linh hồn để tìm"

"Tôi là người duy nhất có thể làm được chuyện này." Vừa nói, Vân vừa chạm vào một cái vòng có dạng màu vàng như cánh đồng lúa chính. Trên chiếc vòng tay, ta thấy được vô số cố hoa văn điêu khắc tinh tế và vô cùng kỳ công.

"Tiện thể thì vừa rồi tôi cũng tìm được một vài cổ vật liên quan đến các danh nhân nên có thể triệu hồi thêm một số người nữa"

Bất chợt, lúc này, có một người con gái với đôi mắt to tròn như giọt sương rơi. Mái tóc dài như một dòng suối nhỏ. Làn da trắng mịn như một dòng sữa. Cũng với dáng người với những đường nét căng tràn sức sống của thiếu nữ. Người con gái đó không ai khác chính là Thảo, người con gái duy nhất mà hắn yêu.

Tuy nhiên, vào thời điểm này, nàng lại đang bị ép nằm trong một cái quan tài bằng thủy tinh trong suốt, giống với cái hắn đã từng bị ép nằm. Trong cơn sợ hãi tột cùng, cô ấy chỉ biết kêu lên:

"Dũng, anh hai, cứu em"

"ÁI LINH" Dũng thét lớn

Không hiểu sau, hình ảnh này lại hiện ra trong đầu hắn. Dũng băn khoăn đây là linh cảm hay là hiện thực. Cùng lúc này, một sinh vật có dạng giống như một con dơi lớn nhưng lại đứng trên hai chân đang ngồi trên một cái ngai vàng, xuất hiện trước mặt hắn. Sinh vật nó cất giọng, một âm thanh cực kỳ khó nghe và vô cùng khủng khiếp.

"Hà Mạnh Dũng phải không, đừng quá lo lắng, bạn gái của mày không bị gì đâu"

Sau đó, một tiếng cười man rợ làm ai cũng phải sợ hãi vang lên.

Sau đó, không biết sức mạnh từ đâu ra, Dũng đột nhiên cởi dây trói. Như một con sư tử dũng mãnh, Dũng tìm cách chạy ra ngoài.

Cũng may, trước khi đi cậu tìm cách chuồng ra theo cửa sau để tránh bị nghi ngờ của cảnh sát.

.......................

Trong lúc này, Nhật Minh hiện đang ở tổng kho Long Bình. Khi vào viện nghiên cứu, anh thấy một cuộn phim chiếu ghi lại lúc anh chiến đấu với bọn lính. Xung quanh anh, hàng trăm nhà khoa học đang quan sát ghi chép, bàn bạc, ra kết luận.

Đứng kế bên, Robert cũng tham gia vào cuộc thảo luận.

"Cái tên Đội trưởng Việt Nam này cũng khá lợi hại đấy nhưng một khí đã là kẻ thù của nước Mỹ thì đừng hòng sống sót" Gã thiếu tá nói như thái độ tự tin như nắm chắc được tất cả trong lòng bàn tay.

Bất chợt, dường như có ai nó nhét thứ gì vào mình. Về cơ bản, xem ra có chuyện rồi

Như lần trước, cậu lấy lá thư ra xem. Trùng hợp thay, lần này lại là về Hà Mạnh Dũng.

"Đối tượng tiến hành bỏ trốn làm tức tuy tìm"

Thế là Minh, Đội trưởng Việt Nam lại biến mất không dấu vết ngay trong phòng của mình.

Trong khi đó, trên một trong những con đường của Sài Gòn, một gã thanh niên lái một chiếc xe đạp đang điên loạn tìm người con gái mình yêu đang gặp nguy hiểm. Bất chợt, hắn nhở lại quá khứ lúc hắn và nàng quen nhau và đó cũng là lí do gián tiếp mà hắn phải vào ở khám Chí Hòa.

vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv

* Thường được gọi là Thumper/ Blooper. Xuất hiện trong suốt cuộc chiến tại Việt Nam và trông tương tự như nòng lơn, và nòng đơn, và súng cưa nòng của M79 đầu tiên được phục vụ quân đội Mỹ năm 1961.

** Dragunov SVD (Tiếng Nga:Снайперская винтовка Драгунов, Snayperskaya Vintovka Dragunov, Súng bắn tỉa Dragunov) là súng bắn tỉa bán tự động có nòng sử dụng loại đạn 7.62x54mmR và được thiết kế từ thời Liên bang Xô Viết.

*** Sau Mậu Thân, quân Mỹ Ngụy tiến hành chiếm lại các thành phố, thị xã từ tay quân Giải Phóng.

(1) Cao Lỗ: tướng Âu Lạc, người phát minh ra nỏ liên châu.

(2) TT-33 (viết tắt của "Tokarev-Tula[1] năm 1933", Tiếng Nga: 7,62-мм самозарядный пистолет Токарева образца 1933 года) là một loại súng ngắn bán tự động do Liên Xô thiết kế và chế tạo. Trung Quốc chép lại TT-33 và gọi là "kiểu năm 1954". Cách gọi K-54 ở Việt Nam xuất phát từ "kiểu năm 1954" này

(3) Cột cờ Thủ Ngữ tại bến Bạch Đằng, đường Tôn Đức Thắng, phường Nguyễn Thái Bình (quận 1, TP.HCM) do người Pháp xây dựng vào tháng 10-1865, treo cờ hiệu đón tàu thuyền ra vào Cảng.

(4) Vụ đụng độ giữa quân Anh và lực lượng của Việt Minh tại cột cờ Thủ Ngữ

(5) Cộng hòa Miền Nam Việt Nam (hay Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam) là tên gọi của chính thể do Đại hội Quốc dân Miền Nam nòng cốt Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam, Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam thành lập ở miền Nam Việt Nam để tạo uy thế chính trị trên bình diện quốc tế, chống lại quân đội Mỹ và chính quyền Việt Nam Cộng hòa.

(6) Văn Lang (chữ Hán: 文郎) là nhà nước đầu tiên theo truyền thuyết trong lịch sử Việt Nam. Nhà nước Văn Lang được cai trị bởi các Hùng Vương.